– MỤC LỤC –

Tác giả:

Bạch Thế Thức – Cẩm Thành – Cao Nguyên – Chinh Nguyên – Dương Huệ Anh – Đỗ Quang Vinh – Hoàng Mai Nhất – Hùng Bi – Lê Ngọc Giàu – Lê Tuấn – Lê văn Hải – Letamanh – Mặc Khách – Mai Thi – Minh Thúy – Nguyễn Hồng Dũng – Nguyễn Ngọc Chính – Nguyên Phương – Nguyễn Viết Trường – phan ni tấn – Phương Hoa – Thiên Phương – Thư Khanh – Tôn Nữ Áo Tím – Trần văn Thời-Văn Dĩ Tài Đạo – Trịnh Tiêu – Trường Sơn Lê Xuân Nhị – Võ Đại Tôn – Yên Sơn

Thưa Quý Văn Thi Hữu và Quý Vị quan tâm,

Tháng Tư đau thương lại về! Đối với những người Việt Tị Nạn CS, thì đây là một thời điểm tuy đau buồn, nhưng rất quan trọng, rất cần thiết. Để tưởng niệm những người chiến sĩ VNCH anh hùng, đã tử tiết ngay trong biến cố 30 Tháng Tư. Cũng để tưởng niệm hàng trăm ngàn đồng bào đã tử nạn trên đường đi tìm tự do, và cũng để nhìn lại con đường đấu tranh đã qua, để rút ưu khuyết điểm, trong mục đích đòi lại Quê Hương trong tay nhà cầm quyền độc tài, độc đảng.

Bốn mươi sáu năm qua, tập thể người Việt tị nạn cộng sản khắp nơi đều ghi nhớ ngày này. Đó là ngày đau thương, khốn khổ của cả dân tộc, bị nhấn chìm xuống địa ngục Đỏ. Ngày đánh dấu hàng triệu đồng bào bỏ nơi chôn nhau cắt rốn, bỏ nước ra đi, và cũng là ngày để chúng ta tưởng nhớ sự hy sinh, tử tiết, oai hùng của quân, dân, cán, chính VNCH. Các gương tiết tháo “thà chết chứ không hàng giặc!” của các vị ấy, đã để cho thế hệ đi sau hiểu được giá trị của những người đi trước tìm lý tưởng tự do, phải trả giá như thế nào. Nên bốn mươi sáu năm qua, cộng đồng người Việt khắp nơi, vẫn giữ được căn cứ, căn cước tị nạn với Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ tại xứ người. “Quốc gia hưng thịnh hay suy, là tùy thuộc vào người dân có lòng với đất nước.” Nếu một ngày chúng ta vẫn còn tranh đấu, lửa trong tim vẫn còn ngùn ngụt cháy, thì ngày đó, chúng ta vẫn có quyền hy vọng, thấy đất nước Việt Nam sẽ có tự do, dân chủ và nhân quyền trong tương lai. Đêm có dài đến đâu đi chăng nữa, cuối cùng bình minh cũng sẽ ló dạng.

Ngay bây giờ, nếu chúng ta chán nản, buông xuôi không làm gì, trong tương lai, đất nước của chúng ta đang mất dần về tay Tàu Cộng, xóa tên trên bản đồ. Qua tập đoàn bán nước “còn Đảng còn mình!” Ý thức được nguy cơ đó, có một cơ duyên đã nổi lên trong những năm vừa qua, là chưa bao giờ ngay trong nước liên tục, hết người này bị giết, bị bắn, tù tội vì đứng lên đòi công lý. Chưa bao giờ thấy trong nước và hải ngoại bắt tay nỗ lực trong công tác đấu tranh như thế. Điều này cho thấy “ánh sáng đã bắt đầu lóe lên…cuối đường hầm!”

Lịch sử Việt Nam chứng minh, Việt Nam không thiếu anh hùng, và tương lai Việt Nam, không thể để tập đoàn “hèn với gặc, ác với dân” thống trị, để Trung Cộng mặc tình tự do xâm chiếm đất biển của Cha Ông. Cùng nhau lật đổ chế độ bạo tàn này, giữ lấy quê hương. Chúng ta hãy tin tưởng như vậy. Tương lai Việt Nam sẽ tươi sáng. Bình minh, nắng ấm lại trở về trên đất Mẹ!

Nên ngày nào còn CS ngự trị, Tháng Tư Đen vẫn còn là một nhắc nhở cần thiết, cho công cuộc đấu tranh dân chủ, đòi lại tự do cho người dân Việt Nam.

Trong ý nghĩa này, trang nhà Văn Thơ Lạc Việt (Vantholacviet.com) chủ đề “Tưởng Niệm Tháng Tư” như một nỗ lực đổ thêm dầu vào ngọn đuốc đấu tranh thêm rực sáng. Một đóng góp thật ý nghĩa.

Cảm tạ Quý Anh Chị trong VTLV có sáng kiến và bỏ công chăm sóc.

Xin được góp 5 poster, lên án CSVN. Trong cuộc đấu tranh, không gì bằng “hiểu địch, hiểu ta!”

“Người ta có thể mang tôi ra khỏi quê hương, nhưng không ai có thể, mang quê hương ra khỏi trái tim của tôi!”

Quê hương ơi, cho dù đau thương, vẫn thương nhớ ngàn đời!

Quốc Hận 2021

LVHải

GS Nguyễn Văn Canh Tâm Tình Nhân Mùa Quốc Hận Lần Thứ 46

LÊ VĂN HẢI

Mời đọc

BỐ TÔI, MỘT NGƯỜI LÍNH VNCH.

Tháng Tư Đau Thương Lại Về…

Lá cờ chỉ là tấm vải, nhưng tấm vải đã thấm đẫm Hồn, đẫm Máu, của hàng trăm ngàn Người Chiến Sĩ VNCH, đã ngã gục để bảo vệ Ngọn Cờ, được tung bay trước gió.

Mời đọc tiếp…

LÊ TUẤN

Danh sách các quân nhân Quân Lực VNCH đã tự sát trong những ngày cuối cùng của Việt Nam Cộng Hòa.

Mời đọc

Anh hùng tử! Khí hùng bất tử

Giờ phút cuối cùng

Trang thơ Lê Tuấn

Bên Thắng Cuộc Tồi Bại… Bên Thua Cuộc Vĩ Đại

TRANG THƠ letamanh

Ta vẫy gọi sóng vỗ trào than khóc

Bờ đại dương vắng cả tiếng chim kêu

Phía chân trời bóng sao hôm dần mọc

Sao hồn người rớt xẹt vỡ tiêu điều!

Mời đọc tiếp…

TRANG THƠ MẶC KHÁCH

Sài gòn vội vã chít khăn tang

Cuộc chiến vô nhân lửa bạo tàn

Vạn nấm mồ hoang sầu cách biệt

Muôn hồn oan khuất tiếng kêu than

Người đi xa vắng nơi rừng thẳm

Kẻ ở lòng đau cảnh dở dang

Đất Mẹ vùi chôn bao tuấn kiệt

Chiều buông nức nở khóc ly tan

Mời đọc tiếp…

TÔN NỮ ÁO TÍM


◦ Để nhớ ngày 30-4. TNAT Ghi lại theo tâm sự của một người lính, lúc anh đóng quân tại Căn Cứ Chóp Vung – Tiên Phước. Tam Kỳ. Nay đã ngoài 70, đang sống tại Mỹ.
 “Đêm ở chiến trường anh thèm tô mì quãng. Quán nhà em ở một nơi xa thành phố. Huyện miền núi mà đôi lần bọn lính anh dừng chân nghỉ ngơi. Đơn vị anh đóng trên đồi cao. Quán nhà em phía dưới, quanh co mấy con đường mòn bên những hàng quế thẳng tắp. Mùi hương của lá quế khô đôi khi theo gió cuốn lên tận đồi. Những ngày đơn vị chưa hành quân, anh thường ngồi trên đồi nhìn xuống nhà em. Mái tranh lờ mờ, ẩn hiện trong khói đùn. Anh chợt thấy mình đã thương yêu em. Rồi đơn vị ra đi. Năm tháng cứ dần trôi. Anh đi hết chiến trường này lại đến chiến trường khác. Quán nhà em cũng xa dần theo những bước hành quân. Đêm ở chiến trường đôi khi anh nhớ tô mì quãng. Dưới ngọn đèn dầu le lói bóng ai cứ ẩn hiện. Nhâm nhi ly rượu trắng bên điếu thuốc, anh nhớ em. Anh mơ khi thanh bình sẽ đến nhà em ngỏ lời xin cưới em làm vợ. Từ độ ấy, ừ-từ độ ấy, anh miệt mài đi mãi rồi khuất dần bóng dáng em.
 ◦ Bốn mươi năm rồi anh chưa lần quay trở lại. Chiến tranh cũng qua rồi mà giấc mơ xưa vẫn còn đây. Đêm ở một nơi xa ngút ngàn thôn xóm em, đôi khi anh vẫn nhớ và thèm tô mì quãng. Nhớ bóng dáng em, nhớ con đường mòn quanh co triền núi, nhớ thuở anh hai mươi – yêu em!”
Tôn Nữ Áo Tím

NẮNG VẪN CÒN XUÂN

Anh – một phóng viên chiến trường của đài truyền hình Sài Gòn – bị tiếng sét ái tình với một “Tôn Nữ”- ngay lần gặp đầu tiên ở Sài Gòn. Trong một lần công tác Quảng Trị, Anh tình cờ gặp lại nàng. Và câu chuyện tình của họ bắt đầu….  

Mời đọc tiếp…

TRẦN XUÂN THỜI-VĂN DĨ TẢI ĐẠO

LIÊN HIỆP QUỐC & QUYỀN DÂN TỘC TỰ QUYẾT

Sau khi thế chiến thứ II chấm dứt, các quốc gia đồng minh đánh bại Đức và Nhật, đã họp tại San Francisco Hoa Kỳ từ tháng 4 đến tháng 6 năm 1945 để hình thành một tổ chức quốc tế mệnh danh là Liên Hiệp Quốc (United Nations). Liên Hiệp Quốc được chính thức hoạt động từ ngày 24 tháng 10 năm 1945 đến nay đã được 75 năm nhằm duy trì nền hoà bình thế giới và ngăn ngừa tai hoạ chiến tranh mà đệ nhất và đệ nhị thế chiến đã tàn phá các quốc gia và gây thiệt mạng cho hằng chục triệu sinh mạng.

Mời đọc tiếp…

NGUYỄN VIẾT TRƯỜNG

Chiến Công Cuối Cùng

Đời sống Quân ngũ đối với một Quân nhân Tác Chiến thời Binh lửa ngập tràn Quê hương, trong cuộc Chiến Tranh tương tàn Việt Nam, ai cũng có những chiến công của riêng mình, ít hay nhiều không đáng kể, mà qua đó đã chứng minh được sự hy sinh, và  tinh thần đấu tranh cho Hòa Bình Dân Tộc  của cả một Thế Hệ làm Trai sinh ra, lớn lên trong một đất nước Điêu Linh Chinh Chiến…

Mời đọc tiếp …

MAI THY

Hồi Ký Của Vợ Người Tù “Cải Tạo”

Vào thời thập niên 60 – 70, ở Saigon, những rạp hát như Rex, Eden thường hay trình chiếu những cuốn phim Ngoại Quốc như: Ben Hur, Samson Dalida. v.v… Những Nam minh tinh màn bạc có thân hình như tượng đồng những bắp tay cuồn cuộn, vòng vai, vòng ngực nở rộng, bắp thịt bụng rắn chắc hiện thành 6 múi… có thể che chở và chống lại những bão táp phong ba đến với họ, đã làm cho tôi ngưỡng mộ những người hùng trong những cuốn phim đó. Không biết có phải tôi bị lậm phim ảnh quá không?

Mời đọc tiếp …

TRANG THƠ VÕ ĐẠI TÔN

46 Tết Lưu Vong

MẸ VIỆT NAM ơi
46 năm rồi
Áo con đã rách.
Còn sợi chỉ nào, từ nguồn thiêng huyết mạch
Cho con xin, vá lại áo Đời.

Con đã đi, đường gai góc mòn hơi
Xuyên rừng núi, mồ hôi pha trộn máu.
Về quê hương, nguyện lòng son chiến đấu
Nửa đường đi thành đêm tối lao tù.

Mời đọc tiếp …

NGUYỄN NGỌC CHÍNH

Tướng Nguyễn Ngọc Loan và bức ảnh hành quyết tên đặc ông VC Bảy Lốp.

Theo thông tin từ một cuốn phim tài liệu của Việt Nam mang tên “Từ một tấm ảnh” (1), khi bài báo của phóng viên hãng Novosty đặt câu hỏi về tình hình gia đình Bảy Lốp, đại tá Nguyễn Phương Nam, nguyên cán bộ Sở Ngoại vụ thành phố Hồ Chí Minh, người có nhiều quan hệ với đặc công, cho biết: “Ngày mồng nột Tết Mậu Thân có một mũi tấn công của quân Giải phóng miền Nam vào Bộ Tư lệnh Hải quân Việt Nam Cộng Hòa và người chỉ huy là Bảy Lốp, chỉ huy phó là Hai Ly, theo đó Bảy Lốp bị bắt và bị đưa đến Bộ Tư lệnh cảnh sát dã chiến Việt Nam Cộng Hoà, nhưng không rõ Bảy Lốp bị đưa đi đâu”.

Mời đọc tiếp…

CAO NGUYÊN

Tưởng Niệm Tháng Tư

Thời gian vẫn lặng lờ trôi qua, lịch sử lại được viết thêm cho một ngày của một tháng tư xưa. Trong những giây phút hấp hối khi cuộc chiến đã định rồi sự tàn cuộc. Những người con của Miền Nam Việt Nam, bàng hoàng chít lên đầu một vành tang trắng cho đất nước. Bàng hoàng cuốn trôi theo dòng định mệnh, những bước chân lưu lạc ra đi muôn phương khắp nơi trên trái đất

Đã biết bao tháng tư đã đi qua. Không biết còn có mấy ai ngoái nhìn lại, để nhớ về một thời binh lửa đau thương của đất nước, để biết sự sống còn, để biết những gì mình có được hôm nay là đã đánh đổi lấy biết bao sinh mạng của những chiến sĩ đã hy sinh máu xương nằm xuống vì lý tưởng để mong mang lại hòa bình cho quê hương, cho sự no ấm của muôn người.

Mời đọc tiếp…

ĐỖ QUANH VINH

Khát Vọng

Niềm khát-vọng ngùn-ngụt vút lên cao, mải-miết tìm trăng hiền-hoà khả-ái, trăng vẫn còn gục ngủ trong thành đêm sừng-sững âm-u.

Những vệt sáng đèn pha vẫn lia-lịa quét không-trung, nào đã thấy muôn vì sao đang trốn lủi? Mắt lệ mờ nhìn những trái hoả-châu nối tiếp nhau mưa sáng rực cháy bốn phương trời, lòng rạo-rực mơ Thanh-Bình, mãi tưởng chừng đây dạ-hội hoa-đăng.

Mời đọc tiếp…

NIỀM ĐAU MẤT NƯỚC

(đọc xuôi)

Son phấn thôi rồi, tàn sắc hương

Ngẩn ngơ hồn mãi nhớ đài gương. 

Còn đâu, nước mất, tiêu nhà cửa?

Sạch hết ruộng thu vét tủ rương.

Mòn mỏi ngóng vui ngày đại phước,

Thiết tha mong rực ánh triêu dương

Hờn căm lửa hận nuôi năm tháng:

Non nước nhượng trao thấy xót thương!

Mời đọc tiếp…

THIÊN PHƯƠNG

Video Mãi Còn Nợ Anh

Sáng tác: Thiên Phương

Ca sĩ Ngọc Quý

Video “Tượng Thương Tiếc”

Thơ: Phương Hoa

Nhạc Thiên Phương

Ca sĩ: Duy Linh

LÊ NGỌC CHÂU

Cứ mỗi lần Xuân về là người Việt lại nghĩ đến khoảng thời gian tháng Ba và tháng Tư đen 1975, những ngày mà người dân miền Nam từ Quảng Trị, Huế, Đà Nẳng, Qui Nhơn, Kontum, Nha Trang, Ban Mê Thuột, Xuân Lộc, Long Khánh …, cho đến Vũng Tàu, Sài Gòn không thể nào quên được khi quân lực Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) từ Vùng I, II chiến thuật theo lệnh cấp trên rút lui về phía Nam, khi dân chúng khắp nơi di tản trốn chạy cộng sản và cao điểm là ngày 30-4-1975, sau khi Tổng Thống cuối cùng của Việt Nam Cộng Hòa do Quốc hội trao quyền Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng Bắc quân ào ạt tràn vào Sài Gòn, nguyên nhân đưa đến sự vượt biên, vượt biển tìm Tự Do của người miền Nam cũng như thảm cảnh bị tù tội, đày đoạ của Quân-Cán-Chính Việt Nam Cộng Hòa từ chế độ mới dưới “mỹ từ là trại cải tạo” !

Mời đọc tiếp…

DƯƠNG HUỆ ANH

1-Bốn mươi năm, vụt, đã bay xa,                                                              

 như  cánh chim, và gió thoảng qua…                                                  

Hình ảnh xưa quay cuồng trước mắt,                                                               

 Lệ khô, mấy giọt muốn trào ra!                                                        

2-Tháng Tư, ngày cuối, bẩy mươi lăm,                                                              

Bỏ nước ra đi, tủi, khóc thầm…                                                                  

Tổ Quôc từ đây sa móng vuốt                                                         

bạo quyền, – đã sáu, bẩy mươi năm! 

Mời đọc tiếp                                                           

NGUYÊN PHƯƠNG

Lại nghẹn ngào đau nỗi tháng tư

Đường xưa lối cũ đã phai mờ

Xích xiềng còn vết hằn da thịt

Tim nhói đau lòng gợi chuyện xưa

Mời đọc tiếp

NGUYỄN HỒNG DŨNG

Chuyến Đi Biền Biệt

Hai mươi mốt ngày kế tiếp, chiếc thuyền lần lượt thủy táng mười bảy người trong tổng số sáu mươi lăm hồn phiêu phách táng. Hết nước, cạn lương thực từ ngày thứ năm, tàu chết máy nổi trôi vô định,

Mời đọc tiếp

HÙNG BI

NHỮNG GIỜ PHÚT CUỐI CÙNG CỦA ĐỒI TĂNG NHƠN PHÚ

Tháng 4-1975, dưới quyền điều-động của Đại-tá Liên-đoàn-trưởng Lộ Công Danh, các SVSQ từ Long Thành di-chuyển về Tăng Nhơn Phú. Pháo-binh phòng-thủ nhà trường đã trực-xạ, bắn cháy 3 chiếc thiết giáp của VC và 2 tân khóa-sinh dùng lựu-đạn lân-tinh đốt cháy chiếc còn lại.

Mời đọc tiếp

CHINH NGUYÊN

Ý NGHĨ THÔ THIỂN

Tôi quyết định về Việt Nam và đi đường bộ vào những nơi thường xảy ra biều tình chống chế độ bất nhân, trực tiếp được gặp, thăm vài vị lãnh đạo chống đối chế độ độc tài Cộng Sản có tiếng tăm tại Việt Nam. 
Tôi đã bị theo dõi và bị giữ lại ngay tại phi trường Tân Sơn Nhất khi tôi trở về Mỹ để họ điều tra, và gán tội chống phá chế độ tàn ác của họ. CACS có đủ thứ và mánh khóe gán tội, họ bắt tôi phải nhận những tội mà họ muốn tôi phải nhận tại Bộ Công An 254 Nguyễn Trãi Sài Gòn để họ có cớ bỏ tù, đếm lịch trong gông cùm cộng sản.

Mời đọc tiếp…

THƯ KHANH

SAO QUÊN NỖI ĐAU THƯƠNG 

Giặc Cộng ăn cướp Miền Nam .
Đồng Minh bỏ cuộc biết làm sao đây !
Giặc vào vơ vét khốn thay ,
Bo bo bí rợ … đọa đầy toàn dân .
– Bao Anh Hùng phải chịu bao năm ,
Lao tù đói khát … cam tâm cúi đầu ! 
Lú chó chủ trương : Thảm Khốc thần sầu :

” Nhà nó Ta ở – Con Nó Ta sai – Vợ Nó ta Sài …”
– Đau chưa ?!
* Ba Mươi Tháng Tư Đen gần kề ,
Hỏi ai có NHỤC thương Về THÁNG TƯ ?!

Mời đọc tiếp..

TRƯỜNG SƠN LÊ XUÂN NHỊ

Những Anh Hùng Vô Danh Đồn Dak Seang

Khoảng 5 giờ chiều tôi đang lơ lửng gần một cái đồn nhỏ gọi là đồn Dakseang, phía Nam của Dakto. Đại úy Ngọc chợt giật cần lái, quẹo một vòng.

– Để tao coi. Đ.M. hình như đồn này đang bị pháo kích.

Chỉ một thoáng sau anh la lên:

– Đ.M. đúng rồi. Đ.M. nó đang pháo vô đồn.

Anh Ngọc gọi máy về Trung Tâm Hành Quân, báo cáo những gì mình thấy và xin tần số liên lạc ngay.

Mời đọc tiếp…

HOÀNG MAI NHẤT

Trận Thử Lửa, Đọ Sức Đầu Tiên Của Tù Cải Tạo Với Công An  Cộng Sản Trong Tù ngục

Khi Trung Cộng bắt đầu tấn công vùng Biên Giới phía Bắc của Cộng Sản Việt Nam, chúng vội vàng đưa Tù Cải Tạo rời khỏi các trại tù  trong vùng rừng núi Hoàng Liên Sơn về  từng  trại tù một, gần vùng đồng bằng châu thổ sông Hồng. Và trại cuối cùng trong cuộc di dời này mà chúng tôi được đưa về là Trại 6, Xã Thanh Chương, Nghệ Tĩnh.

Mời đọc tiếp

BẠCH THẾ THỨC

Những Ngày Cuối Cùng Ở Tổng Y Viện Duy Tân

Hiệp định đình chiến Paris có hiệu lực từ ngày 27 tháng Giêng năm 1973 với niềm hân hoan và phấn khởi của mọi người mọi giới nhất là những người đang mặc quân phục với suy nghĩ về một cơ hội sớm giã từ vũ khí để xây dựng lại đất nước sau bao nhiêu năm tang thương đổ vỡ do chiến cuộc điêu tàn; nhưng rồi: chỉ là một nỗi thất vọng ê chề. Vỏn vẹn hai ngày sau cái ngày “hòa bình ma quái” này.

Mời đọc tiếp

TRỊNH TIẾU

Cuộc Di Tản Đầy Máu Và Nước Mắt

Không phải mãi hai ngày sau người Mỹ mới biết lý do đằng sau vụ di tản rút quân bỏ miền Trung. Vào buổi tối ngày 17.3.1975, tại bữa cơm đãi một số Viên Chức cao cấp Mỹ và Việt Nam tại nhà ông Thomas Polgar, Trưởng CIA, ở Sài Gòn, Tướng Ðặng Văn Quang Cố Vấn An Ninh của Tổng Thống Thiệu, đã lật trang sử khi giải thích quyết định của ông Thiệu. 

Mời đọc tiếp

PHAN NI TẤN

CON NGỰA CỦA ĐỀ THÁM

Tối hôm qua Hồ Nhượng lại nằm mơ. Nhượng mơ thấy Hoài đã về lại với anh sau năm mươi năm cách biệt. Nhưng nhìn Hoài, Nhượng giựt mình. Hoài của Nhượng hoàn toàn khác xưa.

Mời đọc tiếp…

MINH THÚY

Tháng Tư

Tháng Tư quặn ruột thắt gan
Tháng Tư nhà cửa nát tan hận thù
Tháng Tư người lính đi tù
Tháng Tư uất ức mắt mù miệng cám
Tháng Tư Việt Cọng hiểm nham
Tháng Tư hốt của cướp nhà người dân

Mời đọc tiếp

PHƯƠNG HOA

SƠN HÀ NGUY BIẾN

Mây phủ hoàng hôn nhạt sắc hồng 

Nỗi buồn chợt đến nhớ mênh mông

Vì chưng quốc phá xa nguồn cội

Cũng bởi gia vong bỏ ruộng đồng

Mời đọc tiếp…

Thơ Xướng Họa

CẨM THÀNH

Tháng Tư cảm tác 

Sông núi trời chiều đỏ ráng pha

Đêm mùa hồng Hạ ánh sao sa

Bắc quan mưa khóc gia tài Mẹ

Đông hải sóng gào sự nghiệp Cha

Quần đảo lặn mình trong biển khách

Ngư dân phơi xác cạnh bờ nhà

Vọng buồn khúc hát Hời vong quốc

Gợi nỗi niềm ai những xót xa 

Gợi nỗi niềm ai những xót xa

Non sông tràn ngập bóng người Hoa

Ông cha quyết chiến nên bờ cõi

Con cháu cầu phong giữ Đảng ta

Nhượng biển cầm rừng mầm mất nước

Lừa dân cướp của cảnh tan nhà

Tây nguyên bô xít khu kinh tế

Rước giặc giày mồ chúng vẽ ra.

           Cẩm Thành  3/25/2021

MINH THÚY

Tháng Tư Buồn 

Tháng Tư uất hận ngẫm thân già 

Ký ức quay cuồng giọt lệ sa 

Vượt biển chui thuyền lìa đất mẹ 

Băng rừng lội suối bỏ quê cha 

Lời than lũ ác tràn sông biển 

Tiếng oán quân gian cướp đất nhà 

Cõng giặc tham ô giày xứ Việt

Từng chiều mắt dõi cuối trời xa 

Từng chiều mắt dõi cuối trời xa

Nghĩ cảnh đầy đường bóng Chệt Hoa 

Khí phách anh hùng Trưng , Triệu sử 

Tinh thần dũng cảm Lạc Hồng ta 

Đồng môn một thủa gìn non nước 

Bạn hữu từng khi giữ cửa nhà 

“Lực bất tòng tâm “ đầu nhuốm bạc 

Mong chờ tuổi trẻ dậy ra tay 

          Minh Thuý Thành Nội 

YÊN SƠN

Bốn mươi sáu năm nghĩa là xuân đã muộn. Tưởng Hạ chỉ vừa sang sao Thu đã đến bên thềm. Nhìn lại tóc mình sương điểm xám màu đêm. Lòng quay quắt nhớ thương quê! Ôi nghìn trùng xa cách.

Tiếng chuông bên thềm ngân buồn hiu hắt. Hoà với màn đêm tiếng dế nỉ non. Quê hương tôi, dẫu chính nghĩa đã mất, nhưng đất nước vẫn còn. Mong có được một ngày bừng lên trên vòm trời Đông Á. Khi thiên đường mù Cộng Sản cùng đường, tan rã. Cho lũ con, bị đẩy ra muôn phương, hăm hở trở lại quê nhà.

Bốn mươi lăm năm, hơn bảy chục tuổi, quả thiệt đã già; nhưng tấm lòng sắt son với quê hương không bao giờ phai nhạt. Sức lực dù đã mòn hao, chắc không thể làm được những điều gì to tát, nhưng khi xã tắc cần cũng nguyện hy sinh. Nhất là khi phải một sống một còn với lũ giặc Bắc phương, cũng sẽ đồng lòng khắc sâu câu Thát Đát.

Mỗi 30 Tháng Tư về là mỗi lần xa xót. Ngó vọng quê nhà mắt lệ, hồn đau. Bao chiến hữu vùi thây, hồn lưu lạc phương nào. Xin che chở tâm hồn tôi mục ruỗng. Thua cuộc chiến năm xưa quả là oan uổng. Một quân đội anh hùng bị đồng minh phản bội, trói tay. Để cho lũ sài lang ngồi xổm trên cổ, trên đầu dân người từ ấy đến nay; còn khốn nạn quỵ luỵ Tàu để được làm thân nô thuộc. Dân tộc Rồng Tiên quả là vô phước, sinh ra một lũ ươn hèn bán nước cầu vinh.

Bốn mươi lăm năm dân Miền Nam đã tỉnh ngộ, thất kinh. Một cái giá quá đắt cho chiêu bài giải phóng. Nhưng có lắm người vẫn như còn mơ mộng, một thiên đường mù sẽ le lói cuối trời xa. Nhớ bạn bè một thuở xông pha trong lửa đạn để mong giữ gìn tự do, dân chủ. Nay không biết có ngàn thu yên ngủ, khi dân tộc vẫn bị đoạ đày, còn đất nước vẫn mãi điêu linh!

Mời đọc tiếp …

Bức điện tín đầu hàng vô điều kiện của
Bắc Việt

Thứ Năm, 31 tháng Ba năm 2016 20:39

Tác Giả: Đỉnh Sóng (chuyển dịch)



1. Vài nét về Ted Gunderson, chủ tài liệu liên quan đến bức điện tín

– Cựu Đặc vụ hành sự FBI và cựu Giám đốc FBI Los Angeles,
– Từng điều tra vụ Marilyn Monroe và John F. Kennedy,
– Từng phanh phui những tội các của FBI và những thế lực Do Thái đứng phía sau như Bilderberg và Illuminati,
– Từng bị tin tặc tấn công vào các máy tin cá nhân, từng bị sách nhiễu, đe dọa, bức hại và toan tính sát hại,
– Cuối cùng bị hạ độc bằng
 Arsenic và qua đời ngày July 31, 2011

Dưới đây là nguyên văn Tiếng Anh mà Đỉnh Sóng ghi ra từ YouTube liên quan cùng với phần chuyển ngữ, tất cả dựa theo khả năng hạn chế.

“I also received some information recently in my tours and lectures, and what have you. I did a TV show in Long Beach, California. One of the gentlemen involved in the show was in the U.S. army at one time. He told me that in the spring of 1973 we had bombed all the North Vietnamese supply lines, we had mined their harbors, they were cut off; and one of his associates was in the communication room in Saigon, and this is, of course, a classified job. And when he was in this room he received this message from the North Vietnamese, “We surrender unconditionally.” He passed it on to his superiors; and all army personnel were immediately ushered out and replaced by state department personnel. It’s shortly thereafter that Kissinger met with the north Vietnamese officials in Paris, France. Why do these things happen?”

(Tôi cũng đã nhận được một số thông tin gần đây trong những chuyến đi và thuyết trình, v.v.. của tôi. Tôi đã thực hiện một chương trình truyền hình ở Long Beach, California. Một trong những người liên quan trong chương tình có thời đã phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ. Ông ta nói với tôi rằng chúng ta đã dội bom tất cả những đường tiếp tế của cộng sản Bắc Việt, chúng ta đã gài mìn những bến cảng của họ, chúng đã bị cắt đứt; và một trong những cộng sự viên của ông lúc bấy giờ đang làm việc tại trung tâm truyền tin ở Sài gòn, và đương nhiên đó là một công tác tối mật. Khi đang ở trong phòng, ông ta nhận được điện tín nầy của Bắc Việt, “Chúng tôi đầu hàng vô điều kiện.” Ông ta chuyển điện tín đó lên cho thượng cấp; và tất cả nhân viên quân sự lập tức bị thuyên chuyển hết và được thay thế bởi nhân viên của Bộ Ngoại Giao.

Chẳng bao lâu sau Kissinger đã họp với các viên chức Bắc Việt ở Paris. Tại sao lại xảy ra những chuyện như thế?)

2. Sự thật về Chiến Tranh VN

Đánh nhưng không được thắng – Bruce Herschensohn, Prager University

Dưới đây là nguyên văn Tiếng Anh do Đỉnh Sóng chép ra từ YouTube cùng với phần chuyển ngữ, tất cả dựa theo khả năng hạn chế:

“Decades back, in late 1972, South Vietnam and the United States were winning the Vietnam War decisively by every conceivable measure. That’s not just my view. That was the view of our enemy, the North Vietnamese government officials. Victory was apparent when President Nixon ordered the U.S. Air Force to bomb industrial and military targets in Hanoi, North Viet Nam’s capital city, and in Haiphong, its major port city, and we would stop the bombing if the North Vietnamese would attend the Paris Peace Talks that they had left earlier. The North Vietnamese did go back to the Paris Peace talks, and we did stop the bombing as promised.

On January the 23rd, 1973, President Nixon gave a speech to the nation on primetime television announcing that the Paris Peace Accords had been initialed by the United States, South Vietnam, North Vietnam, the Viet Cong, and the Accords would be signed on the 27th. What the United States and South Vietnam received in those accords was victory. At the White House, it was called “VV Day,” “Victory in Vietnam Day.”

The U.S. backed up that victory with a simple pledge within the Paris Peace Accords saying: should the South require any military hardware to defend itself against any North Vietnam aggression we would provide replacement aid to the South on a piece-by-piece, one-to-one replacement, meaning a bullet for a bullet; a helicopter for a helicopter, for all things lost – replacement. The advance of communist tyranny had been halted by those accords.

Then it all came apart. And It happened this way: In August of the following year, 1974, President Nixon resigned his office as a result of what became known as “Watergate.” Three months after his resignation came the November congressional elections and within them the Democrats won a landslide victory for the new Congress and many of the members used their new majority to de-fund the military aid the U.S. had promised, piece for piece, breaking the commitment that we made to the South Vietnamese in Paris to provide whatever military hardware the South Vietnamese needed in case of aggression from the North. Put simply and accurately, a majority of Democrats of the 94th Congress did not keep the word of the United States.

On April the 10th of 1975, President Gerald Ford appealed directly to those members of the congress in an evening Joint Session, televised to the nation. In that speech he literally begged the Congress to keep the word of the United States. But as President Ford delivered his speech, many of the members of the Congress walked out of the chamber. Many of them had an investment in America’s failure in Vietnam. They had participated in demonstrations against the war for many years. They wouldn’t give the aid.

On April the 30th South Vietnam surrendered and Re-education Camps were constructed, and the phenomenon of the Boat People began. If the South Vietnamese had received the arms that the United States promised them would the result have been different? It already had been different. The North Vietnamese leaders admitted that they were testing the new President, Gerald Ford, and they took one village after another, then cities, then provinces and our only response was to go back on our word. The U.S. did not re-supply the South Vietnamese as we had promised. It was then that the North Vietnamese knew they were on the road to South Vietnam’s capital city, Saigon, that would soon be renamed Ho Chi Minh City.

Former Arkansas Senator William Fulbright, who had been the Chairman of the Senate Foreign Relations Committee made a public statement about the surrender of South Vietnam. He said this, “I am no more distressed than I would be about Arkansas losing a football game to Texas.” The U.S. knew that North Vietnam would violate the accords and so we planned for it. What we did not know was that our own Congress would violate the accords. And violate them, of all things, on behalf of the North Vietnamese. That’s what happened.

I’m Bruce Herschensohn.”

Phần chuyển ngữ: Sự thật về Chiến Tranh VN

Nhìn lại những thập niên trước, vào cuối năm 1972, Miền Nam VN và Hoa Kỳ rõ ràng đang thắng Chiến Tranh VN, hiển nhiên là thế. Đó không chỉ là quan điểm của riêng tôi. Đó là quan điểm của kẻ thù của chúng ta, những viên chức của chính phủ Bắc Việt. Chiến thắng rõ ràng khi Tổng Thống Nixon ra lệnh cho không lực Hoa Kỳ dội bom những mục tiêu kỹ nghệ và quân sự ở Hà Nội, thủ đô Bắc Việt và ở Hải Phòng, hải cảng chính của họ, và chúng ta sẽ ngưng dội bom nếu Bắc Việt tham dự Hội Đàm Paris mà họ đã rời trước đó. Bắc Việt không trở lại bàn hội nghị, và chúng ta không ngưng dội bom như đã hứa.

Vào ngày 23 tháng Giêng năm 1973, Tổng Thống Nixon đọc một bài diễn văn toàn quốc trên truyền hình vào giờ cao điểm, cho biết Hội Đàm Paris đã được ký tắt bởi Hoa Kỳ, Nam VN, Bắc Việt, Việt Cộng, và Hiệp Định sẽ được chính thức ký vào ngày 27. Những gì mà Hoa Kỳ và Nam VN nhận được trong hiệp định đó là một thắng lợi. Tại Tòa Bạch Ốc, người ta đã gọi đó là ngày “VV Day – Victory in Vietnam Day.”

Hoa Kỳ đã hậu thuẫn chiến thắng đó với một bảo đảm đơn giản bên trong Hiệp Định Paris, theo đó: nếu Miền Nam yêu cầu chiến cụ để tự vệ chống lại bất kỳ cuộc xâm lăng nào của Bắc Việt thì chúng tôi sẽ cung cấp viện trợ thay thế (replacement aid) cho Miền Nam trên căn bản từng cái một và một đổi một (piece-by-piece, one-to-one replacement), nghĩa là, một viên đạn đổi một viên đạn, một trực thăng đổi một trực thăng, đối với tất cả những thứ bị mất. 
Bước tiến của chế độ độc tài cộng sản đã bị chặn đứng bởi hiệp định đó.

Thế rồi tất cả đều tan vỡ. Và sự thể như thế nầy: Vào tháng Tám của năm tiếp theo, 1974, Tổng Thống Nixon từ chức do hậu quả của vụ Watergate. Ba tháng sau khi ông từ chức là những cuộc bầu cử quốc hội tháng mười một và trong đó những thành viên của Đảng Dân Chủ thắng lợi vẻ vang trong Quốc Hội mới và nhiều thành viên đã lợi dụng đa số mới của họ để chấm dứt tài trợ cho chương trình viện trợ quân sự mà Hoa Kỳ đã hứa, một đổi một, bội ước lời cam kết của chúng ta đối với Miền Nam VN ở Paris là sẽ cung cấp bất kỳ chiến cụ nào mà Miền nam cần trong trường hợp bị Bắc Việt xâm lăng. Nói một cách đơn giản và chính xác, đa số những đảng viên Đảng Dân Chủ của Quốc Hội khóa 94 không giữ lời hứa của Hoa Kỳ.

Vào ngày 10 tháng Tư, 1975, Tổng Thống Gerald Ford đã trực tiếp nói chuyện với những thành viên Quốc Hội đó trong một buổi họp hỗn hợp buổi tối, được truyền hình trên toàn quốc. Trong bài diễn văn đó, ông tha thiết kêu gọi Quốc Hội hãy giữ lời hứa của Hoa Kỳ. Nhưng trong khi Tổng Thống Ford đọc diễn văn, nhiều thành viên Quốc Hội bước ra khỏi phòng họp. Nhiều người trong số họ đã đầu tư vào sự thất bại của Hoa Kỳ ở Việt Nam. Họ đã tham gia các cuộc biểu tình phản chiến trong nhiều năm. Họ sẽ không cho viện trợ. Vào ngày 30 tháng Tư, Miền Nam đã đầu hàng và những trại cải tạo được dựng lên, và hiện tượng người vượt biển bắt đầu. Nếu Miền Nam nhận được vũ khí mà Hoa Kỳ đã hứa với họ thì kết quả đã khác đi? Sự khác biệt đó đã được chứng minh. Giới lãnh đạo Bắc Việt đã thú nhận rằng lúc bấy giờ họ đang trắc nghiệm Tổng Thống mới Gerald Ford, và họ đã chiếm từ làng nầy đến làng khác, rồi đến những thành phố, tỉnh lỵ; và phản ứng duy nhất của chúng ta là bội ước. Hoa Kỳ không tái viện trợ Miền Nam như chúng ta đã hứa. Chính lúc đó Bắc Việt nhận thức được rằng họ đang trên đường tiến đến Saigon, thủ đô của Miền Nam, sau đó được đổi tên thành TP Hồ Chí Minh.

Cựu TNS William Fulbright, nguyên Chủ Tịch Ủy Ban Đối Ngoại Thương Viện, đã đưa ra một công bố chính thức về sự đầu hàng của Miền Nam. Ông nói,

“I am no more distressed than I would be about Arkansas losing a football game to Texas.”
(Tôi không thấy đau khổ gì mấy, chẳng khác nào khi thấy Arkansas thua Texas một trận đá bóng.)

Hoa Kỳ biết rằng Bắc Việt sẽ vi phạm hiệp định Paris và chúng ta đã chuẩn bị cho chuyện đó. Điều mà chúng ta không biết là chính Quốc Hội của chúng ta sẽ vi phạm hiệp định đó. Và vi phạm, về mọi mặt, thay cho Bắc Việt. Đó là những gì đã xảy ra. Tôi là Bruce Herschensohn.

** Sau khi Saigon thất thủ, hơn một triệu người Miền nam bị đưa vào các trại cải tạo ở miền quê. 250 ngàn người đã chết ở đó, do bị hành quyết không xét xử, tra tấn, bệnh tật, và suy dinh dưỡng. Giữa năm 1975 và 1995, hai triệu người Việt đã trốn chạy khỏi nước, vượt Biển Đông bằng những chiếc thuyền thiếu trang bị để đi tìm tự do. Ước tính có khoảng 200 ngàn người vượt biển nầy đã chết – do bị chết chìm và bị hải tặc giết. Ngày nay Việt Nam vẫn có một chính phủ cộng sản, nhưng họ đã bỏ hết những lý thuyết kinh tế cộng sản, những lý thuyết mà họ đã hy sinh bao nhiêu sinh mạng của đồng bào của họ để theo đuổi.

3. Nhận định bên lề

Trong khi hơn 96% hệ thống truyền thông nằm trong tay Tập đoàn Do Thái quốc tế và Mỹ Cộng thì công việc truy tìm thông tin, tài liệu, nhận định, và phán xét trung thực về Chiến Tranh VN chẳng khác nào mò kim đáy biển, vì hầu hết các hảng thông tấn, các trang mạng, đài truyền thanh truyền hình, những tờ báo hàng đầu đều nói một thứ tiếng của Do Thái được chuyển ngữ sang tiếng Anh, cùng phục vụ một chủ nghĩa độc tài mềm, cùng bị kiểm soát bởi một chính sách ngân hàng trị và Do Thái trị, cùng gián tiếp hay trực tiếp cỗ xúy một loại trật tự được mệnh danh New World Order hay One-government World – thực chất là một loại thế giới đại đồng hoang tưởng do tập đoàn Do Thái thống trị.

Hiện cảnh đen tối của một chính quyền Mỹ thân cộng Do Thái trị ngày nay là nhìn đâu cũng thấy Do Thái và sờ đâu cũng chạm phải bàn tay lông lá của Do Thái từ CIA, FBI, truyền thông, Internet, đại học, Hollywood đến hành pháp, tư pháp, lập pháp, v.v…; và đâu có Do Thái ở đó có Mỹ Cộng.

Những kẻ đi tìm sự thực như Ted Gunderson luôn bị chúng khủng bố và truy sát bằng mọi cách; những kẻ khác thì co đầu rụt cổ vì sợ bị ghép tội bài Do Thái, cùng lắm chỉ vòng vo đập quanh bụi rậm. Hậu quả là Do Thái và Mỹ cộng xem phần còn lại của thế giới như một bầy trẻ con, ngây thơ về chính trị và nhút nhát như bầy gấu trúc.

Hầu hết các bài viết, nhất là những bài của những tay viết blog cho VOA, BBC, RFA, RFI, v.v…, đều viết theo đơn đặt hàng của Do Thái, Mỹ Cộng, và Việt Cộng, dưới môt hình thức nào đó và theo một kênh tuyên vận nào đó. Chín mươi phần trăm của những bài viết nầy là vỏ bọc đường nghe rất bùi tai và nhìn rất mát mắt, nhưng chỉ để phục vụ 10 phần trăm còn lại dùng chứa thuốc độc nhằm đánh bóng Mỹ Cộng hay Việt Cộng hay cả hai.

Tuy nhiên, nếu nhìn vào toàn cục vấn đề và căn cứ trên những tài liệu, dù là hiếm hoi, được chính phủ Hoa Kỳ bạch hóa về những cuộc đi đêm mà Washington đã tiến hành với Bắc Kinh nhằm bán đứng Miền Nam hay thậm chí cả Việt Nam cho Trung Quốc dưới sức ép và đồng lõa của tập đoàn Do Thái và cộng sản quốc tế để đổi lấy quan hệ ngoại giao và thương mại với Trung Quốc, về chủ trương đánh Cộng Sản nhưng không được thắng, v.v… thì bức điện tín đầu hàng vô điều kiện nói trên không hẳn là bịa đặt.

Nhưng tại sao Bắc Việt đầu hàng mà Mỹ vẫn tiếp tục đánh? Theo thiển ý của chúng tôi, đầu hàng với Mỹ không thành vấn đề; đầu hàng với Trung Quốc mới là mục tiêu tối hậu của cả Mỹ lẫn Tàu. Ở điểm nầy, vì muốn có được những quyền lợi với Trung Cộng, Mỹ ra sứ phục vụ quyền lợi của Bắc Kinh trước đã, nghĩa là giúp Bắc kinh thôn tính Việt Nam thông qua Đảng Cộng Sản VN và trên xương máu dân tộc VN ở cả hai miền.

Cũng ở điểm nầy người ta mới thấy Chiến Tranh VN là cơ hội bằng vàng để đế quốc Tàu tiếp tục giấc mộng thôn tính Việt Nam sau hơn ngàn năm không thực hiện được. Cả Mỹ lẫn Tàu đã đạt được mục tiêu chung sau những cuộc không tập B52 kéo dài; và sau đó, vì muốn bảo vệ đảng, Bắc Việt đã quỳ gối đầu hàng Bắc Kinh và ký những mật ước nhượng đất nhượng biển và nhượng cả chủ quyền cho Trung Cộng.

Việc Mỹ làm ngơ cho Trung Cộng chiếm Quần Đảo Hoàng Sa của Việt Nam có lẽ cũng nằm trong khuôn khổ những mật ước như thế nhưng đã có trước khi chiến tranh chấm dứt. Như thế kẻ thắng chiến tranh VN là Trung Cộng chứ không phải Bắc Việt; Bắc Việt chỉ là một thây ma được Mỹ, Tàu, Do Thái vớt lên từ địa ngục để thi hành sứ mạng Thái Thú cho Thiên Triều.  

hihoa Kerry NoTalk

Những người sinh ra và lớn lên trong hệ thống tuyên truyền và giáo dục nhồi sọ của cộng sản và ngay cả những người cộng sản được xem là “mở mắt” như Bùi Tín, Phạm Chí Dũng, Điếu Cày, Cù Huy Hà Vũ, Dương Thu Hương, chẳng hạn, có lẽ không bao giờ chấp nhận sự thực đó, vì, đối với những người nầy, làm thế chẳng khác nào chối bỏ “ảo ảnh đời mình,” chối bỏ một huyền thoại giúp họ tiếp tục ngẩng mặt lên tiếng với đời. Những đám người nầy có thể “trái dạ” với đảng cộng sản nhưng dứt khoát không tự phản bội chính mình. Nếu không có huyền thoại đó thì cách nay bốn mươi năm họ chỉ là nhưng kẻ mù quáng đi trong doàn quân ma được Mỹ, Tàu và Do Thái tha chết và vớt xác lên từ địa ngục đồng thời trao cho chiếc bánh vẻ “đại thắng mùa xuân” để sau đó đạo quân ma nầy tràn vào Miền Nam cướp của giết người.

Nếu không tin các ông các bà cứ hỏi Trần Đăng Thanh, một đại tá VC thuộc Học Viện Quốc Phòng của chế độ Hà Nội thì biết ngay. Cũng có thể các ông các bà đều biết sự thực nhưng không dám công khai thú nhận; các ông các bà vờ mở mắt nhưng chỉ mở một mắt để khỏi thẹn với lương tâm và tiếp tục đi trong mộng du. Ngày nay các ông các bà được giải quyết sang Mỹ chẳng khác nào lá rơi về cội, gặp lại ân nhân ngày trước, thế thôi.

Một số người cộng sản vẫn thường bóng gió so sánh cộng sản VN với giới lãnh đạo Tây Đức, Bỉ, với Bắc Quân Hoa Kỳ trong cuộc Nội Chiến, thậm chí với cả chính quyền Hoa Kỳ trong Đệ Nhi Thế Chiến đã thắng Nhật. Làm như thế là hiếp dâm lịch sử vì cố tình đặt một thây ma được vớt lên từ địa ngục ngang hàng với những kẻ chiến thắng đích thực, đặt đạo quân đồ tể ngang hàng với loài người có lương tri, liêm sỉ, và trí tuệ, đặt một đám gia nô thái thú ngang hàng với những con người thực sự làm chủ đời mình và giúp dân tộc làm chủ vận mệnh của đất nước. Hãy nhìn kỹ những gì đám đồ tể đã làm trong suốt bốn mươi năm qua trên đất nước Việt Nam để đặt tên đám thái thú thời đại nầy cho đúng. .

Đỉnh Sóng

http://www.dinhsong.net/DS/ChinhTriKinhTe.aspx?ind=85

VIDEO TƯỞNG NHỚ NGÀY 30/4, lần thứ 46 và Chị NGỌC NHUNG

NgocNhungdoc.-by-GS-Canh-chiOnh-syOa-laoi-Edited-2

error: Content is protected !!