BÀI HÀNH THÁNG TƯ
Lại một tháng Tư về nữa đấy
Tính ra đã được ba mươi năm
Bao năm như chứa toàn giông bão
Xô giạt cuộc đời ngập tối tăm
Nắng sớm mùa xuân chìm biển lửa
Từng làn khói lộng gió căm căm
Tháng Tư mùa chướng trong lòng đất
Từ đó tình người đành ngậm tăm
Cờ đỏ phủ đầy trên phố vắng
Máu tươi che kín ánh trăng rằm
Con đường cải tạo xa hun hút
Tiếng kẻng đêm trường buốt lạnh căm
Đối xử cùng nhau như thú dữ
Tay cầm liềm búa sẵn sàng băm
Hồng Hà đỏ đậm thêm màu máu
Khinh bạc non sông giống thú cầm
Uất hận dâng cao rừng Bắc Việt
Oan khiên bao phủ khắp sơn lâm
Giật mình còn tưởng trong lao ngục
Chân đất tay không chốn cát lầm
Thất thểu bóng ma mùa cải tạo
Ánh trăng âm phủ treo đầu nằm
Cánh tay thần chết vươn dài mãi
Song sắt gọi hồn giữa oái oăm
Lìa xác canh khuya nơi ngục thất
Gia đình biền biệt chốn xa xăm
Bạn bè cố đốt cây nhang lạnh
Cầu nguyện cho người thoát tối tăm
Hàng kẽm gai dầy quanh đáy mộ
Bên trời mắt cáo ngó đăm đăm
Tháng Tư hồi đó bao oan khuất
Thù hận theo hoài mấy chục năm
Thây ướp công trường chờ rữa nát
Đợi hồn ngạ quỷ biệt mù tăm
Thi nhau chúng múa trên thân xác
Còn chút xương khô cũng cố vằm
Nước đã mất rồi thân cũng mất
Tình nhà nghĩa bạn có bao lăm
Xé tan thân xác người muôn mảnh
Địa ngục mùa xuân chẳng đến thăm
Góp bão anh hùng nuôi chí cả
Nổi giông lau sậy hết thầm câm
Giang sơn quang phục phen nầy nữa
Rửa nhục thiên thu một chử lầm!…
Đông Anh
Tháng Tư 2003
Bài họa
THÁNG TƯ CÒN ĐÓ HỜN CĂM
Hai tám năm mà như mới đấy
Xứ người nương náu đã bao năm?
Tháng tư thuở ấy trời mưa bão
Hồng thủy dâng tràn… máu sủi tăm
“Giải phóng” miền Nam gieo khói lửa
Nồi da xáo thịt dậy hờn căm
Hôi tanh nhầy nhụa xông trời đất
Đạo nghĩa luân thường bỗng mất tăm
Tang tóc bao trùm non nước vắng
Đền chùa hoang phế cả hôm rằm
Người đi vào ngục tù heo hút
Kẻ ở cơ hàn gió rét căm
Cờ đỏ theo chân bầy quỷ dữ
Dao phay, mã tấu chém cùng băm
Giang sơn chữ S tanh mùi máu
Đồ tể phanh thây kẻ nhốt cầm
Thảm họa kinh thiên nòi giống Việt
Oán hờn rung chuyển tận u lâm
Non sông chốn chốn nơi nơi ngục
Dân tộc ăn năn một chữ lầm
Bao kẻ ngây thơ oan nghiệt tạo
Đêm đêm trằn trọc chẳng yên nằm
Tù đày đói khổ điêu linh mãi
Cầu chết cho đời thoát oái oăm
Nhắm mắt chẳng màng chi đắc thất
Đường về nghĩa địa bước xăm xăm
Bốn phương mây trắng hồn ghê lạnh
Vực thẳm rơi tòm xác mất tăm
Xương trắng uất hờn vùi dưới mộ
Quê nhà thân thích ngóng đăm đăm
Cha con chồng vợ đành xa khuất
Chờ đợi mỏi mòn, năm lại năm
Tổ quốc cơ đồ đang đổ nát
Anh hùng tuấn kiệt lặng hơi tăm
Tương lai đất nước càng xơ xác
Bầy quỷ hung hăng xé, chặt, vằm
Rường cột đổ xiêu, chi cũng mất
Canh rình, lang sói cứ lăm lăm
Nghĩa trang Quân Đội tan từng mảnh
Khói lạnh hương tàn vắng kẻ thăm
Nấm mộ quê xưa bình địa cả
Ngu ngơ lau sậy gục đầu câm
Tháng Tư lại đến thêm lần nữa
Gợi nhớ niềm đau những lỗi lầm!
Thiên Tâm
8-4-2003
BÀI HÀNH THÁNG TƯ
Bọn Đỏ – tháng Tư Đen vẫn đấy
quê hương nghèo xác trải mươi năm
chưa qua bĩ cực thái lai hẳn
Tạo Hóa xoay vần mù mịt tăm
những tưởng ra đi rồi trở lại
giao thương hòa giải để thù căm
lưu vong mơ hẹn ngày quang phục
chí khí từ ai …mà biệt tăm
cải tạo vết hằn sâu nhức nhối
còn đau hơn cả đạp gai rằm
những tên kiều phản lôi bêu rếu
trên báo, sóng đài chuốc hận căm
Danh Dự-Núi Sông và Trách Nhiệm
sao mà bọn chúng cả gan băm
tự do đâu thể được làm láo
thế giới người đâu phải thú cầm
hăm tám năm dân tình đói khổ
họng nanh xiềng Quỷ Sứ sơn lâm
nhà thờ- chùa biến làm kho vựa
gom nhốt người tu khép lỗi lầm
trong nước đã đau còn hải ngoại
xe xua kiều hối bọn vùng nằm
vét vơ những đứa vô liêm sỉ
khúc ruột kiều bào chuyện oái oăm
cốt lõi cũng vì tiền bạc cả
nước gần cho đến xứ xa xăm
tuyên truyền cả nước mở toang cửa
cuộc sống dân còm vẫn tối tăm
tôn giáo – tự do vào ngục tối
dựng xây đảng bộ mắt chiêu đăm
bắt quàng phản động người đồng chí
kháng chiến hết mình mấy chục năm
thôi nhé từ nay lòi Ngạ Quỷ
chẳng còn cách mạng mịt mù tăm
lộng hành quyền thế mà vơ vét
biết thế lung lay còn cố vằm
vàng bạc dollars vào khố cả
thấy mà xem bọn chúng lăm lăm …
Người Xưa :" bất chánh đương nhiên bại"
Yêu Nước ! … cơ trời sẽ đoái thăm.
ắt có rồi đây ngày phục quốc
dân ca Việt mãi … chẳng còn câm
niềm tin Đại Nghĩa từ tâm thức
bất kể còn đâu những lạc lầm
Tố Nguyên
16 04 2003
Ðông Anh xin chúc Quí Vi An Vui Hanh Phúc
Tháng tư đen
Tháng tư đất nước điêu tàn
Tháng tư dân Việt lang thang biển rừng
Tháng tư đen ! Mắt lệ rưng
Tháng tư cờ đỏ tưng bừng khảo tra
Tháng tư cướp của đoạt nhà
Tháng tư khăn trắng trẻ già cài tang
Tháng tư đen ! Máu đỏ tràn
Tháng tư Chúa, Phật, thiên đàng bi sâu
Tháng tư trời thảm đất sầu
Tháng tư mồ mả nhuộm mầu tang thương
Tháng tư đen ! Kiếp ma vương
Tháng tư tù ngục đoạn trường thế gian
Tháng tư huyết sử tuôn tràn
Tháng tư cùng giống dã man dập trù
Tháng tư đen ! Thù hận thù
Tộc Hồng tàn phế, đỉnh mù ly tan !
Vivi
Norway 30.4.05
Tủi nhục tháng tư
Mồ lính tháng tư triệt hạ
Thương binh nhục mạ máu xương
Tháng tư chong ngọn đèn sầu
Nghĩ về cố xứ, bạc đầu lưu vong
Mấy mươi năm lệ hằng đong
Dư âm ngày đó, tiếng lòng bi ai
Xót xa nấm mộ đời trai
Giữa lòng đất mẹ lạc loài điêu linh
Máu xương Báo Quốc hy sinh
Nghĩa trang lăng nhục, bóng hình phi tang
Thương phế binh, kiếp lầm than
Sống trên đất mẹ, lệ tràn thâm sâu
Bao giờ xoá sạch nỗi sầu
Cho hoa mộng nở xây lầu thương yêu
Tháng tư vắt lệ mỗi chiều
Tưới cành tâm thức, hắt hiu ráng vàng
Tim nghe tủi nhục sông hàn
Quê hương máu lệ oán than đọa đày !
Vivi
Nauy 4/2009
Tháng tư ngậm sầu
Chợt nhìn trên vách bóng mình
Nghe tim thổn thức bóng hình tháng tư
Xót xa vọng Quốc lệ dư
Từng cơn lửa tủi dật dừ chim bao
Quê người ngày tháng buồn trao
Gió khuya lạnh ngắt thổi vào thấu xương
Nhưng đâu bằng lạnh tình thương
Tháng tư thuở ấy đoạn trường chia ly
Tháng tư tràn ngập sầu bi
Tháng tư chồng chất sân si oán thù
Tháng tư đày đọa mịt mù
Tháng tư biển khóc, thiên thu núi hờn
Cháu Hồng lạc mất Giang Sơn
Ngọn đèn Văn Hiến chập chờn bóng mây
Buồn soi mảnh đất thân gầy
Tháng tư trang sử chứa đầy dã man
Trắng đêm chít mảnh khăn tang
Ngậm sầu cố xứ mồ hoang úa rừng
Bàn tay "Vô Tính" chưa ngừng
Để cho Mẹ Việt rưng rưng lệ thầm !
Vivi
Norway 18. april 2008
THÁNG TƯ
Tháng tư vùng vịnh hoa vàng nở
Nắng gọi sầu về giọt lệ rơi
Nhớ quá đi thôi màu phượng đỏ
Buồn lan tím ruột tủi không lời
Tháng tư ngày đó lòng hoang loạn
Nhìn trên xa lộ lính ôm nhau
Mở chốt…! Xác tan như trái phá
Thành mất hủy thân, ôi đớn đau !
Tháng tư tôi nấp bên hè phố
Thoáng người trai trẻ dựa bên tường (*)
Ruột máu tay ôm đầy mũ sắt
Chân run qụy xuống ngã trên đường
Tháng tư mắt lệ tôi khô cạn
Bước sau toán lính khoác vai nhau (**)
Trao nụ hôn nồng như dấu ái
Khúc rẽ chia xa bước bước sầu…
Tháng tư ngày đó ba mươi chẵn
Tôi bước lên tàu loạn biển người (***)
Ngoái lại đôi bờ giăng khói phủ
Đạn pháo tơi bời xác đổ rơi…!
Tháng tư ngày đó tôi lênh đênh
Giữa biển mù khơi sóng bập bềnh
Quê hương còn đó sao tôi bỏ
Nửa đời chọn kiếp sống chênh vênh.
Lạy mẹ bây giờ tháng tư rồi
Tóc con đã trắng, lệ mặn môi
Khóc tủi thân trai không trọn nợ
Nước vỡ nửa đời mộng ước trôi…!
(*) Bức tường song song với đường hẻm Nguyễn Huệ ở Phú nhuận
(**) Trên đường Trương Minh Giảng, bây giờ là Lê Văn sỹ.
(***) Tàu Trường Xuân.
San Jose April 27, 2004
Chinh Nguyên
BÂY GIỜBây giờ đã tới tháng tư,Nhớ cơn chiến loạn tâm tư rối bời,Xót cho thân phận
tình đời
Quê hương còn đó
rã rời đi hoang
Bóng thân đổ xuống
ngỡ ngàng
Giữa đêm trăng lạnh
bàng hoàng nỗi đau
Hỏi lòng
chân bước về đâu
Tỉnh say phiêu lãng
phiến sầu khó vơi
Nhân sinh
tầm gởi xứ người
Nhục mang thân quốc
kêu trời hận sâu
Mẹ tôi
đứng ngóng về đâu..!
Con đi vẫn biệt
giọt sầu không nguôi…
San Jose April 27, 2004
THÁNG TƯ
BÂY GIỜ LÀ THÁNG TƯ
Bây giờ là tháng tư
Đời tôi như chim lạ
Bay hoài trên biển nhớ
Lạc loài trong đám đông
Bây giờ là tháng tư
Lòng xót dâng biển mặn
Khóc bạn tôi nằm xuống
Nỗi sầu ôi mênh mông
Bây giờ là tháng tư
Nhớ hận pháo giặc thù
Người tình thôi cũng mất
Đời như đỉnh lá thu
Bây giờ là tháng tư
Mẹ tôi vẫn đứng chờ
Nơi biển Đông gió lộng
Nhớ thằng con bơ vơ
Bây giờ là tháng tư
Nhục nhằn tủi quê người
Hai chín năm rồi đó
Buồn đong đầy không vơi
Bây giờ là tháng tư
Tỉnh say trong giọt sầu
Đêm hoang lê hè phố
Tôi đi… đi về đâu…!
San Jose April 29, 2004
Chinh Nguyên