Tác giả và Tác Phẩm

Nhà thơ Trường Giang (TT/VTLV 2016)

Nhà thơ Trường Giang.

Sinh năm 1928 tại Bắc Việt Nam
* TRƯỚC NĂM 1975 Sĩ Quan QLVNCH từ năm 1951 đến 1975
* SAU NĂM 1975 :
– Bị ở tù Cộng Sản 12 năm 2 tháng 25 ngày (4,464 ngày)
– Biết sáng tác Thơ từ ngày ở tù Cộng Sản  (30-4-1975)
– Đến Hoa Kỳ năm 1992. – Hiện định cư tại San Jose, California.
– Giải Nhất đồng hạng thi Thơ Hội Tết  QÚY DẬU 1993 tại SAN JOSE CALIFORNiA.
– Đã có thơ đăng trên một số Nhật Báo, Tuần Báo, và Đặc Đặc San tại California và Texas HOA KỲ.

* THƠ ĐÃ IN CHUNG trong các Tuyển Tập :
– Bốn Biển Thơ Chung Nối Nhịp Cầu (1995)
– Một Phía Trời Thơ (1995) – Xuân Thu (1998)
– Một Hướng Đi (2000)
– Hoa Giáp Đông Anh (2000)
– Một Phía Trời Thơ 5 (2002)
– Tuyển Tập Hoa Vàng (2003)
– Thi Văn Viễn Xứ  (2005)
– Hoa Thơ Bốn Phương 1 (2005)
– Thơ Văn Bốn Phương 2 (2006)
– Vui Tuổi Hạc (2007)
– Vịnh Sử Việt Nam (2007)
– Quê Hương Qua Thi Ca Việt Nam (2009)
– Thơ Văn Bốn Phương 3 (2009)

*TỰ XUẤT BẢN : Một Rừng Chính Khí (2000)

truong-giang-1

SĨ  KHÍ  (MỘT  HƯỚNG  ĐI)
1/4-Đấu tranh gian khổ chẳng hoang mang,
Lấy máu mà tô đậm sử vàng.
Giải thoát quê hương bằng nghĩa khí,
Vun bồi đất nước với trung cang.
Trách người luồn cúi như cun cút,
Tôn kẻ hiên ngang tựa phượng hoàng.
Lửa hận ngút trời ghi đáy dạ,
Kết đoàn, giặc Cộng phải tan hoang.
2/4- Kết đoàn, giặc Cộng phải tan hoang,
Già trẻ vùng lên giữ xóm làng.
ẤT MÃO toàn dân mang mũ mấn, (1)
MẬU THÂN cả nước chít khăn tang. (2)
Trui rèn ý chí, lòng như thép ,
Tôi luyện tâm hồn, dạ tựa gang.
Luật tắc đất tuần, nhân có vận,
Diệt thù khôi phục lại giang san.
3/4- Diệt thù khôi phục lại giang san,
Gian khổ bao nhiêu cũng chẳng màng.
Vận hội đắc thời, kèn thổi giục,
Thời cơ đáo hạn, trống khua vang.
Thề phô dạ sắt, trai tranh đấu,
Nguyện tỏ gan vàng, gái đảm đang.
Rực rỡ Quốc Kỳ, Ba sọc đỏ,
Nghìn sau vang dội cõi Viêm – Bang.
4/4- Nghìn sau vang dội cõi Viêm Bang,
Nước bốn nghìn năm rạng sử vàng.
Diệt Mãn kinh hồn phường thảo khấu,
Bình Mông táng đởm bọn sài lang.
Giặc Minh bao độ mang u uất,
Quân Pháp nhiều phen chịu bẽ bàng.
Bón bể, năm châu vang chính khí,
Muôn đời dân Việt tiếng trung cang.
BC THÁNG 8/2003 TRƯỜNG – GIANG
GHI CHÚ : (1) Năm 1975, Việt Cộng cưỡng chiếm Miền Nam Việt Nam.
     (2) Năm 1968,Viêt Cộng tấn công toàn bộ các Tỉnh Miền Nam, đặc biệt

              Cố Đô Huế với hàng nghìn người bị chúng chôn vùi tập thể.

 

 

 

Trả Ta Sông Núi

Nước ta tên gọi Việt Nam,
Danh lam Bản Dốc, Nam quan (1) Sông Hồng.
Hoàng, Trường hải đảo phía Đông,
Giặc Tầu cưỡng chiếm của giòng giống Tiên
Bắc Nam ngàn dặm vẫn liền,
Tài nguyên vàng bạc vô biên, muôn đời.
Biển Đông bát ngát trùng khơi,
Mỏ than, tôm cá ngất trời bao la.
Giang sơn cẩm tú, ôi là !!
Núi cao, rừng thẳm ngọc ngà tiếng thơm.
Đồng bằng ruộng lúa xanh rờn,
Bắc Nam một giải giang sơn dặm ngàn.
Khắp nơi núi bạc, rừng vàng, (3)
Bao quanh bờ biển sóng tràn mọi nơi
Hạ Long cảnh đẹp vùng trời,
Hải Phòng trù phú tuỵêt vời thông thương.
Cam Ranh quý địa phi trường, (4) (5)
Quân nhu chuyển vận, liệt cường kết thân.
Nha Trang bờ biển riêng phần, (6)
Đông Tây giao hảo xa gần xông pha.
Hoàng, Trừơng hải đảo bao la,
Thiên thư định phận nguy nga lộc trời.
Vũng Tàu bát ngát trùng khơi,
Giao thương khắp bốn phương trời chứa chan.
Kiến An đất quý như vàng,
Thương trường gom lợi dễ dàng quanh năm.
Miền Nam nhờ nước Cửu Long,
Phù sa tưới bón ruộng đồng nuôi dân.
Hà Tiên cảnh đẹp bội phần,
Xanh um Phú Quốc, trắng ngần Bãi Dương.
Trời ban cảnh đẹp yêu thương,
Vi vu Thạch Động, mù sương Đông Hồ.
Ngư dân trù phú Bãi Nô,
Nước tràn Chông, Phụ, sóng xô Hòn Rùa.
Gió hòa, mưa thuận bốn mùa,
Nhà Thờ, Miếu Mạo, Đình Chùa cao sang.
Việt Nam núi bạc, rừng vàng,
Từ Nam Quan đến xóm làng Cà Mâu.
Kết đoàn trấn ải địa đầu,
Quyết tâm tiêu diệt giặc Tầu xâm lăng…

 TRƯỜNG GIANG.

 

 

 

Xây Dựng Lại Quê Hương 

 

Ba mươi năm sống trong chinh chiến,
Nước Việt Nam tai biến khổ-đau.
Hy sinh từ trước đến sau,
Trời cao khôn sánh, biển sâu khó lường.
Trai tuấn kiệt kiên cường chiến đấu,
Gái anh thư trung hậu đảm đang.
Xả thân bảo vệ xóm làng,
Không ham quyền lợi, chẳng màng công danh.
Trong cuộc chiến nghiêng thành đổ núi,
Quyết một lòng sớm tối hi sinh.
Khi nao đất nước hòa bình,
Khắp Trung, Nam, Bắc kết tình tương thân.
Từ  Cộng Sản vô thần ngự trị,
Cả tập đoàn ma quỷ múa may.
Tác oai, tác quái đêm ngày,
Tàn dân, hại nước, đọa đầy cùm gông.
Khi chúng đã bế bồng lên núi,
Để ăn năn đền tội Mác Lê.
Non sông rách nát trăm bề
Lấy ai dựng lại thói lề Cha Ông ?
Nhà phải có gia phong, nguồn cội,
Quốc Pháp là giềng mối nghìn xưa.
Nhà thờ, Thánh Thất, Đình, Chùa,
Khắp nơi trống gióng, chuông khua vang rền.
Phải bồi đắp vững nền Dân Chủ,
Xây Tự Do thói cũ Rồng Tiên.
Canh nông, Kỹ nghệ ba Miền ;
Giao thông, Thương mại thảy toàn xác xơ.
Khi muốn dựng cơ đồ vững chãi,
Thiếu nhân tài mình phải kết liên.
Muốn xây chắc móng, vững nền,
Dân nghèo, nước yếu hỏi tiền đâu ra?
Đồng hương Việt Quốc Gia hải ngoại,
Nối vòng tay dựng lại quê hương.
Nhân tài, vật lực bốn phương,
Chung lo gây dựng quê hương mạnh giàu
Rồi bốn Bể, năm Châu khét tiếng,
Khách từng đoàn thăm viếng nước ta.
Việt Nam một giải sơn hà,
Bốn nghìn Văn hiến chói loà Rồng Tiên.
Cả dân tộc oan khiên đã hết,
Nắm tay nhau đoàn kết Bắc Nam.
Xây nền Nhân Bản phi phàm,
Tự Do, Hạnh Phúc để làm gương chung.
Việt Nam khét tiếng anh hùng,
Nghìn sau con cháu lẫy lừng vang danh.

TRƯỜNG GIANG.

 

 

 

Xứ Địa Linh Nhân Kiệt

 

Quảng Nam tỉnh : Địa Linh Nhân Kiệt,
Khắp năm Châu đều biết danh xưng.
Bao nhiêu hào kiệt anh hùng,
Thương dân, yêu nước lẫy lừng còn ghi.
Sắc Ngũ Phụng Tề Phi chỉ một, (1)
Bảng Tứ Hùng uy liệt không hai. (2)
Đồng khoa Năm vị đua tài,
Cổ Kim độc nhất còn ai thể ngờ.
Bậc khoa bảng văn thơ trác tuyệt,
Danh vang lừng tuấn kiệt nhường ai.
Chung linh, tú khí anh tài,
Chấn hưng đạo đức, an bài kỷ cương.
Khi đất nước bốn phương tơ rối,
Quyết chuyển xoay rường mối phân minh.
Trần Cao Vân quá bất bình,
Chống Tây vì nỗi dân mình đau thương.
Dân thông suốt luân thường, đạo lý,
Khắp trẻ già ý chí nâng cao.
Phong trào yêu nước hô hào,
Lấy câu Quốc hận đặt vào trong tim
Người người trọng thảo hiền, nghĩa khí,
Thương nước nòi đang bị chia phân.
Quyết phò ấu chúa Duy Tân
Chống xâm luợc Pháp cứu dân thoát vòng.
Trần Quý Cáp uy phong lẫm liệt,
Cùng Cao Vân tiêu diệt ngoại xâm
Uy danh lưu đến muôn năm,
Thái Phiên ý chí cao thâm nghìn trùng.
Đã chống giặc quyết không hàng giặc,
Án tử hình phó mặc trời cao.
Vì dân chịu cảnh lao đao,
Dấn thân dù đổ máu đào xá chi.
Khi đất nước suy vi rường mối,
Sức mạnh nào chống nổi bão giông.
Gươm đao sánh với súng đồng,
Bó tay đành phải quặn lòng thua cơ..
Vì cứu nước giương cờ, gióng trống,
Quyết diệt Tây thỏa mộng Hải Tần.
Khốn thay, khí nhuệ cơ tân,
Súng đồng, bộc phá trăm lần hơn ta…
Mộng diệt giặc dẫu là chưa đạt.
Bọn Lang Xa cũng bạt vía rồi.
Nghìn sau lịch sử tô bồi,
Ghi công Chính khí vùng trời Quảng Nam.

TRƯỜNG GIANG

 

ĂN CÀN NÓI RỠ  42

Người ta nhìn bằng hai con mắt,
Để thấy điều có thật hay không.
Kẻ khôn nói tự đáy lòng,
Dại thì liến thoắng tựa nhòng nói ngay.
Người có học trình bày lẽ phải,
Chẳng nói điều bại hoại nhân luân.
Phải nên uốn lưỡi bảy lần,
Một lời khỏi miệng là cần đắn đo.
Có những kẻ mặt mo trơ trẽn,
Nói điêu ngoa không thẹn lương tâm.
Nhàm tai nghe lũ chết đâm,
Nghe buông lời, đã tím bầm ruột gan.
Quê tôi có tên gàn bố láo,
Toàn buông lời vô đạo, bất nhân.
Nói xuôi, nói ngược xa gần,
Đặt điều, bia truyện trăm phần trái ngang.
Y cũng thuộc vào hàng cấp chức,
Đã một thời nẩy mực cầm cân,
Đòi phen bố đức, thi ân,
Một lời khỏi miệng là dân “TÉ ĐÀI”
Khi vận nước chẳng may tan rã,
Hắn ở tù phải nhá bo bo.
Sắn khoai từng bữa không no,
Khổ sai đầy ải, giày vò ngày đêm.
Nay y đã ấm êm, đầy đủ,
Lại quên câu nhiễu phủ giá gương.
Những người tranh đấu kiên cường,
Thì y chửi đổng : “điên cuồng, cực đoan”.
Nằm một xó vu oan, giá hoạ,
Viết lăng nhăng, bậy bạ đáng khinh.
Nòi bất nghĩa, giống lưu manh,
Thay hình, đổi dạng quên tình nước non.
Vì canh cặn bán hồn cho quỷ,
Bởi cơm thừa chẳng nghĩ trước sau.
Cam tâm gục mặt, cúi đầu,
Ra luồn, vào cúi để cầu lợi riêng.
Tình Dân Tộc thiêng liêng gác bỏ,
Nghĩa đồng bào xếp xó một nơi
Đen đầu cũng kể là người,
Uống ăn chi tổn cơm trời nước sông!!
Đã làm điếm nhục cha,ông,
Sao không chết quách cho xong,ĐỒ GÀN !!!!!

TRƯỜNG GIANG