CAO TẦN NHÀ THƠ CỦA THỜI CUỘC THÀNH DANH
CAO TẦN NHÀ THƠ CỦA THỜI CUỘC THÀNH DANH
Cao Tần là bút hiệu của nhà văn Lê Tất Điều khi ông làm thơ cũng như Kiều Phong là bút hiệu của nhà văn Lê Tất ĐiỀu khi ông viết báo Xuất thân là một nhà giáo LêTất Điều viết tiểu thuyết theo dòng văn tiền chiến của Tự Lực Văn Đòan chỉ đạt một vị trí ‘’làng nhàng’’ dù Lê Tất Điều dã đọat giải thưởng văn chương của Văn Bút VNCH nhưng qua nghề viết báo với bút hiệu Kiều Phong chuyên môn ‘’dỡn mặt’’ thiên hạ thi Lê Tất Điều lại rất nổi.Sau ngày 30 tháng tư Lê Tất Điều nhờ làm đài phát thanh Mẹ Việt Nam của Mỹ đã di tản theo đài Mẹ Việt Nam ra đảo Phú Quốc rồi qua qua Mỹ sớm không bị đi tù ‘’cải tạo’’ nhưng cũng trần ai khổ ải.Trên đất Mỹ Lê Tất Điều đã chuyển ngòi bút từ viết văn viết báo sang làm thơ,và sáng tác những vần thơ đầy cảm khái về thân phận kẻ di tản làm mủi lòng người
Trong ví ta này chứng chỉ tại ngũ
Mất nước rồi còn hiệu lực hơi lâu
Chiều lưu lạc còn thương tờ giấy cũ
Tái tê cười giờ gia hạn nơi đâu?
Trong ví ta này một thẻ căn cước
Hình chụp ngày đó rất mực cù lần
Da nhợt nhạt như bị đời nhúng nước
Má hóp vào như cả tháng không ăn
Mười tám tuổi thành công dân nước Việt
Tên chụp hình làm ta xấu như ma
Thằng khốn nạn làm sao mà nó biết
Ta sẽ thành dân mất nước tan nhà..
Cái thế giới thơ của Cao Tần lá cái thế giới thơ gần gũi với đời thường đời một người cầm bút’’di tản’’,một người cầm bút bị thời thế’’quăng quật’’ phải làm dủ thứ nghề để kiếm sống,để tồn tại và mơ mộng
Bài học lớn từ khi đến Mỹ
Là ngày dêm thương nước mênh mông
Thù hận bọn làm nước ông nghèo xí
Hận gấp nghìn lần khi chúng đánh ông văng
Nếu mai mốt bỗng đổi đời lần nữa
Ông anh hùng ông cứu được quê hương
Ông sẽ mở ra nghìn lò cải tạo
Lùa cả nước vào học tập yêu thương
Cuộc chiến cũ sẽ coi là tiền kiếp
Phản động gi cũng chỉ sống trăm năm
Bồ bịch hết không đứa nào là Ngụy
Thắng vinh quang mà bại cũng anh hung
Con người Cao Tần là như thế đó lòng nhân ái mênh mông không thù hận ai không ghét bỏ ai nếu có ‘’buồn tình’’ phẫn nộ thì đem mình ra ‘’tự trào’’ đem mình ra tự diễu để‘’mua vui’’ cho thiên hạ mà thôi không ‘’cạnh khóe’’ ai
Hai mươi năm xưa làm thằng nhỏ di cư
Hai mươi năm sau thành nhà thơ di tản
Con đường thơ của Cao Tần là con đường thơ của cuộc đời của bạn bè của trang lứa của một thế hệ’’lỡ bước’’ một thế hệ cùng đường nhưng luôn mơ mông luôn’’vượt’’ thực tế để tồn tại dù rằng cuộc sống hàng ngày có cay đáng thế nào cũng mặc,cứ mơ mộng cái đã
Ta biết nhà ông rầu thấy mồ
Thôi cuối tuần này theo ta lên núi
Lên núi cao nhìn xuống đời lô nhô
Rũ bớt bụi trần quen thân múa rối…
Trên núi cao ta biết một chổ
Có hòn đá xanh có gốc thông già
Ngồi trên đá ông sẽ thành Trang Tử
Hồn nhẹ tênh theo bướm lượn chiều tà
Cao Tần là nhà thơ không mới Cao Tần chọn thi pháp cổ điển Cao Tần nhẩn nha với thơ quẩn quanh với những chữ nghĩa đời thương do đó Cao Tần không sáng tác được nhiều thơ nhưng làm được câu nào bài nào cũng đều khá rất khá chỉ tiếc rằng cả đời thơ Cao Tần không có nhiều thơ hay cho lắm
Hồ Nam
TRÍCH THƠ CAO TẦN
HÁT NGAO TRÊN TUYẾT
Khóac áo lông xù giả làm tráng sĩ
Lên dòng sông đá bước nghênh ngang
Cây gậy trúc sặc mùi vũ khí
Múa tưng bừng vào thinh không giá băng
Khóai thay đời ta một đời quái đản
Hai mươi năm xưa làm thằng nhỏ di cư
Hai mươi năm sau thành nhà thơ di tản
Một đời quê hương khét mùi sung đạn
Một đời xót xa bằng hữu lao tù
Khóai thay chân ta những chân phiêu bạt
Đi dọc quê hương đi vòng địa cầu
Đi thênh thang thở đồi cao gió mát
Đi ngất ngây thương lúa vàng hưong cau
Đi uống rượu mừng đi chia tan tác
Đi tràn hạnh phúc đi ngập thương đau
Đi sỏi đá mòn,bếp hồng trước mặt
Đi bùng bão biển quê hương phía sau
Những chân thú hoang lạc rừng đất lạ
Những bước ngậm ngùi đi chẳng về đâu
Sông không đầu đuôi sông mầu đá cục
Dưới trên lẫn lộn trời đất mang mang
Ta ngửa cổ làm thằng khùng Bắc cực
Một mình cười cùng thinh không giá băng
Khóai thay hồn ta một hồn dị thường
Khi bốc lên núi lưng trời cũng thấp
Khi bi ai thân cỏ mọn bên đường
Sông dài!Sông dài!Ta đi chẳng hết
Thân trượng phu,hừ ,mục trong áo cơm?
Núi cao!Núi cao!Ta về không đến
Chí trượng phu hừ,chon trong giá băng?
CAO TẦN
GỬI CAO TẦN
Bạn làm thơ phận người phận nước
Bạn làm thơ tự diễu phận mình
Bạn làm thơ di cư di tản
Cuộc đời chông chênh mãi chòng chành
Thơ bạn như gừng cay muối mặn
Thấm mãi hồn người những sót sa
Thơ bạn như sông xâu mùa cạn
Phơi tấm lòng ra những sỏi đá mòn
Con ngừoi với chút gì phiêu lãng
Thả hồn bay mải miết cõi xa
Con người với mơ màng hư ảo
Cho đời buồn ngày tháng phôi pha
Làm hiệp sĩ đánh cối xay gió cũ
Cứ tưởng mình diệt ác trừ gian
Làm nhà thơ như tên’’phải gió’’
Pha trò cho đời bớt gian nan
Ôi tên hề cuộc đời tôi bạn
Chọc cười hòai nước mắt trào ra
Thơ buồn quá nhưng ta cứ viết
Cho lòng nhẹ bớt lúc chiều tà
Ta viết cho ta là truớc hết
Rũ sầu đời ta hát ta ca
VƯƠNG TÂN