ĐÔNG RY NGUYỄN,  Thơ

VTLV – GIỚI THIỆU THÀNH VIÊN MỚI: Nhà Thơ ĐÔNG RY NGUYỄN.

Tóm tắt Tiểu Sử:

Nguyễn Đình Chiến là tên khai sinh vì chào đời ngày chia đôi đất nước 20/07/1954. Quê quán: Tuy Hoà Phú Yên. Làm thơ từ năm 16 tuổi nhưng chưa từng ra mắt tập thơ nào từ trước tới nay. Nghề nghiệp: học trò, đi lính, ở tù, thợ đụng. Nguyễn Vô Cùng là bút hiệu trước đây trong nhà tù cộng sản. Hiện nay dùng bút hiệu Chàng Đông Ry Nguyễn theo đề nghị của một vị thầy kính yêu. Ông ta cho rằng tôi làm gì cũng thất bại, chỉ có đi rông là đại thành công. Hiện đang ở Los Angeles California

VTLV CHÀO MỪNG THI SĨ ĐÔNG RY NGUYỄN

*

MỪNG đón vào sân LẠC VIỆT nhà

TÂN trào Thơ Mới – Tự Do ra

THÀNH công khắp nẻo người yêu thích

VIÊN mãn mọi miền kẻ xuýt xoa

THI đức dạt dào câu dệt gấm

SĨ tài lả lướt ý thêu hoa

ĐÔNG RY, chúc bạn thành công nhé!

NGUYỄN Tộc vui mừng hãnh diện đa!

   Phương Hoa – NOV 11, 2024

NHỚ KHI XƯA TA LÀ LÍNH BINH NHÌ

Nhớ khi xưa ta là lính binh nhì

Lương xấp xỉ mười-lăm-nghìn mỗi tháng

Lãnh buổi sáng, ngay buổi chiều đã cạn

Kiếm quán quen ngồi cho ký sổ em ơi

*

Cũng xưng hùng ta là lính chịu chơi

Dù chả có thứ gì chơi cho xứng đáng

Lính pháo binh chỉ dư thùng vỏ đạn

Lén mang ra chợ bán rủ nhau xài

*

Thời bây giờ thiếu nữ thích bông mai

Nên những đứa binh hai thường là con bà Phước

Lâu thật lâu mới có lần về phép

Đổi niềm vui chốc lát cuộc tình tiền

*

Ta đã từng trấn thủ nẻo biên cương

Nòng đại bác hôn lên đồi xanh lá cỏ

Đức Cơ, Lệ Minh, Chư Xang, Eo Gió…

Mỗi địa danh đều có bạn ta nằm

*

Về Quy Nhơn sau những chuyến tung hoành

Chưa dạo phố, lịnh truyền theo chiến dịch

Lại kéo súng qua Đèo Nhông, Bồng Sơn, Đệ Đức…

Đạn nổ tưng bừng đêm rực sáng hỏa châu

*

Lúc ba-gai ta cũng bị cạo đầu

Bị đại úy bắt giam vào chuồng cọp

Trong cô-nét ta nhớ trường nhớ lớp

Nhớ mẹ già mòn mỏi chốn quê xưa

*

Ta vốn học trò chỉ biết làm thơ

Chưa thi kịp tú tài trời bắt đi làm lính

Vai vác đạn tập quen mùi thuốc súng

Đánh trận lâu ngày mặt mũi cũng chai đi

*

Ta chẳng màng chủ nghĩa cái chi chi

Chỉ chiến đấu giữ miền nam yên ổn

Trời nỡ phụ nên cam đành lỗi hẹn

Lãnh đòn thù mang ách nạn tù sai

*

Nên dẫu là, ta chỉ lính binh hai

Thì số phận cũng ngửa nghiêng theo vận nước

Ngày quốc biến núi sông rền tiếng khóc

Ta cũng ngậm ngùi như bại tướng lưu vong

*

Khi ta về con sáo đã sang sông

Chỉ còn lại đôi ba thằng bạn cũ

Trong câu chuyện lúc trà dư tửu hậu

Vẫn tự hào ta là lính binh hai!

-Chàng Đông Ry Nguyễn

*

CHUYỆN YÊU…TINH

*

Năm mươi năm trước tôi mười sáu

Tập tễnh làm thơ tặng bạn mình

Em đọc, lườm tôi rồi xé rách

-“Học trò bày đặt chuyện yêu…tinh”

*

Bài thơ nắn nót nên tôi thuộc

Giữ một ngăn riêng suốt cuộc đời

Dòng đời lạt lẽo như dòng nước

Chia cắt xa dần em với tôi

*

Tình cờ gặp lại nơi đất khách

Thấy bóng thời gian bỗng giật mình

Nhắc bài thơ cũ em lườm mắt

-“Già rồi bày đặt chuyện yêu…tinh”

*

Bài thơ tha thiết hai lần đọc

Thất bại hai lần, tôi mất em

Tôi hỏi lòng tôi thơ nên đốt

Hay là ép lại giấu trong tim?

Chàng Đông Ry Nguyễn

(California 2020)

 (Nhớ anh Nguyễn Hữu Ninh và những người anh em kết nghĩa của tôi: Chau Long Dang, Toan Nguyen, Tuong Nguyen, Ly Thao Yen, Khiet Nguyen, An Hoàng…đã san sẻ yêu thương để cùng sống qua những ngày khốc liệt nhưng tràn đầy hào khí trong trại tù A30 Hoà Phong-Tuy Hoà-Phú Khánh.) 

 1 

Trong khoảng cách, 

Một chặng đường 

Quê hương như gần lắm 

Sao lối về vạn dặm 

Sao Mẹ già chỉ gặp lúc chiêm bao 

Sao đôi mắt em thấp thoáng sau rào 

Gai lưới kẽm mắt trừng đêm gởi mộng… 

Nơi anh ở 

Cuối cùng cuộc sống 

Ngày chỉ bắt đầu từ lúc đêm lên 

Sau tiếng kẻng khua vang, 

Cánh cửa nhà giam nặng nề khóa lại 

Người tù trẻ ánh mắt long lanh ngồi trong bóng tối 

So lại dây đàn… 

Và tiếng hát vang lên 

Vỡ toang những buồng ngực ấm 

Tiếng hát hằng đêm đã tiếp truyền cho anh sức sống 

Trong hành trình mai trở lại quê hương… 

 2

Trong khoảng cách, 

Một chặng đường 

Anh vẫn biết ở cuối con đường kia tình em lên tiếng gọi 

Và trong căn nhà bên sân ga mỗi tối 

Mẹ già anh vẫn thức đợi con về 

Giá như anh không biết làm thơ 

Thì có lẽ suốt đời chẳng thèm mơ giấy mực

Giá quê hương mình không mất 

Thì làm gì có nước mắt chia ly 

Thì bạn bè anh đâu phải vội ra đi 

Đâu phải khoác áo tù sai giữa thời hoa mộng

Đôi vai nhỏ cuộc thăng trầm gánh nặng 

Lưng sớm còng, trán đậm dấu suy tư 

Bè bạn anh chưa quá tuổi đôi mươi 

Mà trưởng thành rất vội 

Đã lớn lên theo lời sông núi gọi 

Hoài bão cưu mang 

Nhiệt tình chất chứa 

Đã hi sinh vẫn thèm hi sinh nữa 

Em ơi… 

 3 

Một chặng đường 

Nhưng khoảng cách xa xôi 

Nơi em ở ngày có mặt trời, đêm có tiếng rì rào sóng bể 

Nơi anh ở là núi rừng cùng khổ 

Dòng sông khô cạn đục ước mơ đời 

Vòng tay anh muốn ôm choàng bè bạn xa xôi

Khêu lại bấc ngọn đèn mờ le lói 

Nên khói thuốc đã bay cùng trời kín lối 

Một đêm thức ròng mua một khoảng tương lai 

Anh phải đi bằng những bước đi dài 

Tóc phải bạc để gánh đời không ngượng nghịu 

Phải nếm mật nằm gai để trái tim mình không mềm yếu 

Và đường về đôi lúc phải quên đi… 

4

Một chặng đường, 

Nào có xa chi 

Quê hương chừng cách biệt 

Mà em ơi…chớ buồn dù vẫn biết 

Gốc đào già đã trỗ sáu mùa hoa 

Đâu phải cuộc đời chỉ bắt đầu từ mới hôm qua 

Và kết thúc chiều mai hay chiều mốt 

Trong tận cùng khổ đau sẽ nẩy mầm hạnh phúc 

Chân lý vươn lên ở cuối con đường 

Anh vẫn mừng vì thấy quê hương 

Còn nhịp thở sau sáu năm trường đày đọa

Anh vẫn mừng vì niềm tin còn trong mắt mẹ

Dẫu phải nhọc nhằn lao khổ nuôi con 

Anh vẫn mừng vì thấy bạn bè anh 

Nuôi hào khí dậy trời giữa đêm bịt bùng bão tố 

Những hào khí lặng im khiến kẻ thù khiếp sợ

Ngôn ngữ nào nói hết được em ơi… 

 5 

Một chặng đường, 

Dù khoảng cách xa xôi 

Anh sẽ nối tình người cho ngắn lại 

Bằng tiếng hát ngọt ngào như dòng sữa mẹ

Bằng nhiệt tình từ chính trái tim anh 

Bằng yêu thương không một thứ nhân danh

Bằng tuổi trẻ đạp phăng lên những hào thành tham vọng 

Sự sống,

Sẽ hồi sinh,

Nối liền bao khoảng cách 

Hận thù nào còn mọc được đâu em…. 

 6 

Đường về làng ta có hai hàng lá keo non 

Sân ga nhỏ mỗi chuyến tàu qua không đậu lại 

Em áo trắng hiền ngoan những chiều đứng đợi 

Người trở về quê hương 

Anh thức suốt đêm trường 

Ta gặp nhau trong từng nhịp tim tha thiết gọi

Mai nắng ấm em hãy thay hộ anh màu áo mới

Chuẩn bị cuộc hành trình 

Anh sẽ về cùng bè bạn vây quanh 

Đưa em qua những xóm làng, những phố phường mở hội 

Ngày Việt Nam… 

Ngày của Việt Nam tưng bừng gió mới 

Không có KHOẢNG CÁCH nào trên chính một quê hương. 

Chàng Đông Ry Nguyễn         

  .A30 tháng 5/1981.

Thơ Cảm Tác & Các Bài Họa:

*

CHÀO  MỪNG  BẠN  MỚI

(Cảm tác)

Mừng chào người mới bước vào nhà

Tân khách xin mời chớ vội ra

Thành ý vần thơ ngời tỏa đẹp

Viên tròn tô thắm nét tay xoa

Thi pháp hoa bút người vị nể

Sĩ khí dệt thành những gấm hoa

Đông Ry thời đến ngàn nguồn lực

Nguyễn Tộc thơm danh sáng rực đa

Hoàng Mai Nhất – Seattle, 11/11/2024

**

    CHÀO MỪNG TÂN THÀNH VIÊN VTLV  (họa)

        Nhà Thơ ĐÔNG RY NGUYỄN

*

Một đàn chim én đậu hiên nhà

Thi khách Đông RY Nguyễn bước ra

Bút nhóm Văn Thơ Lạc Việt đón

Mực hòa  Chiến Hữu Miền Nam xoa

Bạn sau người trước vô rừng chữ

Mũ sắt giầy “sô “ vượt núi hoa

Ngôn ngữ mai đây còn hiển hiện

Ngọc rơi châu rắc tuyệt vời đa … 

        Rancho Palos Verdes   11 – 11 – 2024

                CAO MỴ NHÂN

**

ĐÓN CHÀO THI SĨ ĐÔNG RY

(họa – Bát vận đồng âm)

Cười vang giòn giã trước sân nhà

Tay nắm mặt mừng bỗng dệt ra

Ý gợi êm đềm niêm luật thỏa 

Cung hòa lảnh lót nhịp đàn xoa

VĂN THƠ nụ trổ bên nhành lá

LẠC VIỆT ong vờn giữa khóm hoa

Bút hiệu ĐÔNG RY giờ chẳng lạ!

Mai nầy chắc mẩm rộn ràng đa!

Như Thu  – 11/12/2024

**

Chào Mừng Thi Sĩ Đông Ry Nguyễn

(họa 4 vần) 

Mừng vui Đông Nguyễn nhập vào nhà 

Mười sáu tuổi đời phú xuất ra 

Anh lính năm xưa nào xoá nhạt 

Quân nhân thủa trước chẳng phai nhoà

Quê hương kỷ niệm thêu lời gấm 

Non nước tâm hồn dệt ý hoa 

Ngôn ngữ chung tay cùng bảo vệ 

Văn Đàn Lạc Việt ấm lòng đa 

        Minh Thúy Thành Nội 

          Tháng 11/12/2024

Không Đề

Đa tạ vòng tay của mọi người 

Đón chào tôi mới đến sân chơi 

Vụng về không biết sao hồi đáp 

Ngượng nghịu câu thơ khó trả lời 

Từ khi trên bước đường lưu lạc 

Ôm miền tâm sự một mình tôi 

Hôm nay gặp gỡ tình thơ Việt 

Thỏa mộng trong lòng vui, rất vui!

Đông Ry Nguyễn