Thơ

Hương Quê Hoài Niệm

Vấn vương theo tà áo dài, như gợi nhớ cho tôi trở về với tình tự quê hương. Ở một nơi phương trời xa, hình dáng thiếu nữ trong tà áo dài, đã trở nên một hoài niệm của thời xa xưa


1
Em đi vạt áo gió bay
Cho bao hoài niệm nhớ ngày xa quê
Lắng nghe gió thổi hồn về
Cuốn theo nỗi nhớ, lời thề gió bay.
2
Hoa vàng mấy độ vơi đầy
Dùng dằng chia lối, đổi thay ý trời
Quê hương nay đã đổi dời
Còn đâu tà áo, bước rời cố hương.
3
Cho dòng lệ ngấn hạt sương
Ngày dài hiu quạnh, đoạn trường thế thôi
Bóng em đầy ắp hồn tôi
Quê hương ở lại, nhớ người phương xa.
4
Em đi khép nép đôi tà
Lòng tôi chết dại, mưa sa tần ngần
Thôi thì tình ấy phù vân
Gánh theo nỗi nhớ, bước chân người tình.
5
Tạ ơn em một bóng hình
Tung bay ta áo xuân tình mộng mơ
Thương em cái thuở bao giờ
Ngây ngô trong sáng tuổi thơ dạt dào.
6
Hương quê tình tự xôn xao
Vọng đưa câu hát ngọt ngào lời ru
Tiếng ngân não nuột trầm tư
Vang xa ngàn dặm bay vù cánh chim.
7
Hôm nay tôi vội đi tìm
Tìm trong tà áo trái tim bồi hồi.
Quê hương khế ngọt trên đồi
Đường quê in bóng, Mẹ tôi đợi chờ.
8
Xa người tôi lại làm thơ
Trang thư ráo mực nửa tờ đánh rơi
Đôi hạc trắng bay mất rồi
Tiếng kêu thảm thiết bên trời tha phương.
9
Dẫu rằng trời đất vô thường
Mà sao lòng vẫn còn vương nhớ hoài
Đêm về sương đẫm trên vai
Đèn khuya một bóng soi dài tiếng đêm.
10
Sương thu ngấn lệ bên thềm
Nhớ thương ở lại nỗi niềm gió bay
Vướng em vạt áo nơi này
Hương quê hoài niệm tràn đầy hồn tôi.


Lê Tuấn