Tin tức

CAO MỴ NHÂN. VĂN –  KHÓI TƯƠNG TƯ

 KHÓI TƯƠNG TƯ .      CAO MỴ NHÂN 

Mấy hôm nay cố tìm một bài hát mà mình rất thích …

Nhưng bài gì và của ai, thì thật quả không nhớ, tại khi nghe, là lúc ca sĩ đã hát được nửa bài rồi, mà tôi thì cũng chẳng cần nghe tới kết thúc . 

Nhưng cái nghề đời, càng dở dang sự việc, càng khiến mình phải tìm tòi cho ra cái chân lý lu mờ đó. 

Đành chịu sắp xếp …cơ sở lý luận . 

Tuy không có năng khiếu thiên bẩm về ca nhạc, nhưng vẫn biết được dòng nhạc  đó thuộc về ai chứ, chẳng lẽ i tờ quá, huống chi còn thỉnh thoảng lai rai vài câu  “  cò lả “ tân thời, tức là nhạc sến theo ý tôi đấy . 

Tôi bèn nghi ngờ bài hát mình đi tìm trong số tâm ca của nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng, vì cái ” e ” nghe nó cứ vời vợi u buồn, như lời của người đứng trên bờ sinh hoá, một bên trắng xoá, một bên tối đen mờ mịt . 

Nhạc của cố nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng thì đã mấy lần tôi kể lể quý vị nghe cái bài thật kinh điển đối với tôi, là ” Bài tình ca mùa đông “, và bài đó, tôi thuộc lòng như cháo chảy, còn phải tìm chi nữa . 

Bài khác cơ, giọng điệu như của một người hấp hối đang chờ người khách thân tình, không phải là bạn thiết, nhưng cảm thấy không thể thiếu nhân diện này, nếu người đó chết đi, trong lòng họ  sẽ trống vắng khủng khiếp …

Thì thôi cứ xem như bài  : ” Tưởng niệm ” . 

Nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng viết tưởng niệm  gì, tưởng niệm ai  ? 

 Xin mời nghe : 

Ta nghiêng tai nghe lại cuộc đời 

Thì hãi hùng, hoàng hôn chợt tới …

Hoàng hôn tức là chiều tà, chiều sắp tắt, có sao đâu .những buổi tiệc chiều bắt qua đến nửa đêm, là rất thường đối với một văn nghệ sĩ chứ . 

Không phải, đây là cuộc đời, đâu phải sân khấu, để diễn xong, thì về nhà ngủ, hay tiếp tục đi chơi khuya …

Với cuộc đời đã chiều rồi, là hoặc phải vội vã lên, làm nốt những công việc lỡ dở …hoặc buông suôi thôi …

Nhạc sĩ soi thêm tình người, để tránh nghi ngờ, thì ôi thôi, bóng chiều đổ ập xuống …đường cái, hay phố xa ?  Không , thưa quý vị, bóng chiều đó đổ xuống đôi môi . Nhưng không phải đôi môi mê đắm, mà đôi môi …lịm bặt, bàng hoàng, vì tới giờ trăn trối …xót xa…

Đang nâng niu cuộc tình lộng lẫy 

Bỗng ngỡ ngàng vụt mất trong tay …

Chẳng có cái buồn nào hơn nỗi buồn bị mất một vật quý trong tay, ngay trước mắt mình chẳng hạn . 

Tôi bị lây nỗi buồn tưởng là nhẹ nhàng, đâu ngờ nó bi thảm quá :

.

.. Ta khổ đau một thời 

    Để mất nhau vài giờ …

Vẫn phải dùng chữ ” không ” để khẳng định, ấy là không phải cái cuộc tình lộng lẫy nêu trên, chỉ tạm mất vài giờ …

Mà trước đó, đã một thời khổ đau rồi , không níu kéo được, đôi khi chỉ vì một lý do khách quan, khiến vài giờ sau là mất …trắng. 

Nói kiểu như tôi thì chẳng còn gì thơ mộng, mất trắng luôn, mới diễn tả được cái không còn lại với mình chứ . Tuy đau khổ thế, trong ” Tưởng niệm “, nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng vẫn …đằm thắm, thiết tha :  

…Mang ơn em đau khổ thật đầy 

   Là nắng vàng dù trốn trong mây …

Vâng, đau khổ nào rồi cũng được Thượng Đế cất cho thôi , người đau thương ấy, nhạc sĩ viết nhạc, tôi không dám liệt cái nỗi khổ trầm kha từ nãy giờ, vào danh phận nhạc sĩ, e võ đoán , nhưng nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng đã ngậm ngùi trước ” con người ” ông, như tất cả mọi người thế gian : 

Mang ơn trên cho cuộc đời ta 

Vài vạn ngày gió cuồng, mưa lũ …

Thượng Đế khi sinh ra nhân loại, không nhất thiết ai cũng được nằm trong chăn ấm, nệm êm …mà cuộc sống trăm năm, hay ba vạn sáu ngàn ngày ( là mấy ) này chỉ thấy gió cuồng,  mưa lũ …Nên: 

” Trong cơn đau, một vùng nhang khói …” 

Ông đã rõ đoạn kết, nhang khói sẽ kéo ông về , về cõi …hư vô …để chấm dứt bài ca ” Tưởng niệm ” của nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng : 

 Trong cơn đau, một vùng nhang khói 

 Kéo ta về, về cõi hư vô …

Tới đây thì tôi lại nhớ hình như 

 Ngày giỗ của nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng ( 1 -10 – 1937.  / 25- 1- 2000 ) . 

Như vậy nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng đã tự tưởng niệm ông từ thủa sinh thời . 

Bài ” Tưởng niệm  ” nghe hay quá,  ý nghĩa quá, tôi tạm không đi kiếm bản nhạc nữa, tôi chỉ còn nhớ mài mại cái giọng của nó thôi …một giọng buồn khó tả lẩn khuất trong khói bay …

Ôi sao tôi đang giận …người ta mà, đã mấy ngày cây thị sau nhà, không rơi một quả, hay cái điện thoại không reng …

Đã thế còn im re suốt ngày nay…cho tới khi chiều xuống …

” Ta nghiêng vai soi lại tình người …

  Thì bóng chiều chìm xuống đôi môi …” 

Ngày nào cũng không reng,  chắc điện thoại hư, chứ không phải tại lời ” Tưởng niệm ” của cố nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng đâu …

Người ta đã ” hăm ” rồi, đừng soi ( mói ), thì hoạ may lộng lẫy tình người, chứ cứ chốc chốc lại đem kính viễn vọng ra… rà soát ” khối tình Trương Chi ” như rà …mìn ngày xưa , thì, coi chừng mất trắng …nơi cây thị sau nhà đấy .

Bởi lẽ ở đời, khi đã phân tâm, phân tán hình ảnh  vào hàng trăm quả thị,  thì còn đâu ý nghĩa mộng mơ để tôn thờ … thật buồn …

       CAO MỴ NHÂN