Cao Mỵ Nhân

CHÙM THƠ CAO MỴ NHÂN: TẢN MẠN VUI VỀ CHUYỆN XƯA: BƯU ĐIỆP “TẠ TỪ” – A I. VÀ ANH – KHÓC CÙNG NIÊN KỶ.

BƯU ĐIỆP “TẠ TỪ”   –  CAO MỴ NHÂN
 
===
Thưa quý vị
Ngày xưa, trước 1975, tất cả các Phòng, Ban đơn vị đều có BAN VĂN THƯ để nhận công văn ĐẾN và chuyển công văn ĐI. 
Phòng, Ban đơn vị nào cũng có nhân viên thảo văn thư, quý Đơn vị trưởng sẽ duyệt lại, ký tên, nhân viên đóng dấu, ghi số công văn rồi gởi đi . 
Bấy giờ Cao Mỵ Nhân hay tự ý viết các công văn liên hệ tới công tác xã hội của mình, nên các hình thức như CÔNG ĐIỆN, BƯU ĐIỆP, SỰ VỤ LỆNH vv…thảo xong, đưa nhân viên đánh máy, rồi ký gởi đi, để không phải sửa lại, thay đổi ý kiến …

Do đó công việc phần hành văn thư rất thích cái tính ôm đồm, ham hố và nghịch ngợm của Cao Mỵ Nhân, Trưởng Phòng Xã Hội QĐI/QKI . 
Một hôm, cô thư ký chuyên thảo văn thư ” thách ” CMN làm một bài thơ với hình thức BƯU ĐIỆP TÌNH YÊU. 
Thế thì Cao Mỵ Nhân thảo ngay, với đầy đủ chi tiết hình thức một bản BƯU ĐIỆP , nên buộc lòng CMN phải ghi đủ các điều trích dẫn . 
Vậy thưa các chữ in hoa, chính là của mẫu mã BƯU ĐIỆP bình thường. Chớ quý vị ngó vào các điều khoản chuyển đi, e khiếp đảm vì sao mà người viết ham hố thế . 
Xin mời đọc, và bỏ qua cho cái lỗi ” tầm phào ” của Cao Mỵ Nhân tôi nha . 
 

BƯU ĐIỆP ” TẠ TỪ “
 
NƠI GỞI: Người yêu đã sang sông
Không mong NƠI NHẬN : Tạc trong lòng
Thiệp hồng THÔNG BÁO: Ân tình hết
XÁC NHẬN: Thôi đừng nhớ với mong
 
Điện tín về anh KHẨN cấp kỳ 
Tình chưa tuyệt vọng đã sầu bi

Bên sông nức nở vài tơ liễu
Lời MẬT đường đưa tiễn chuyến đi
 
BẢN VĂN từ tạ gởi cho nhau
Với một tiêu đề hẹn kiếp sau
Dang dở kiếp này xin xoá bỏ
Ngàn năm ấp ủ ảnh hình đầu
 
Ảnh hình THỨ NHẤT khắc trong tim
Đã nhạt phai theo mỗi thoáng nhìn
Mắt biếc tham lam ôm vũ trụ
Tình yêu chân thực tưởng là điên
 
Hình ảnh THỨ NHÌ vụt thoáng qua
Bao nhiêu hình ảnh cùng mơ hoa
Bấy nhiêu kỷ niệm toàn hư ảo
Vì một tình yêu mới bỏ xa
 
Trang giấy THỨ BA chép chuyện buồn
Vòng tay thả lỏng những hoàng hôn
Từng đêm rét mướt và đau khổ
Tê buốt vai gầy, nặng nhớ nhung
 
Rồi mối tình tên gọi THỨ TƯ
Tưởng mùa đông đến, khiến bơ vơ
Tâm tư băng giá, hoa đời khép
Héo nụ tầm xuân mãi đợi chờ
 
Tình viết sau cùng là THỨ NĂM
ÔI bao ẩn ức, bấy âm thầm
Cho tôi suy tụng ân tình cũ
Để góp đèn hoa kết gối chăn …
 
(KBC 4109-  19/6 /1972) 
 CAO MỴ NHÂN (HNPD)

A I. VÀ ANH.   –  CAO MỴ NHÂN 

Một mình ngó mãi không gian 

Thấy con chim én vượt đàn, đăng cao

Chim ơi, bay tới phương nào

Mùa xuân đang ở chốn dào dạt mơ

*

Một mình hỏi khẽ, ngẩn ngơ

Người trăm năm cũ bây giờ còn không

Ô hay, lời lẽ điên khùng

Hay trong tư tưởng mịt mùng a, i  ( AI ) 

*

Thôi rồi hớn hở, sầu bi

Âu lo, trách cứ , điều gì hoang mang

Nhanh như trái đất tan hoang

Vượt mau trí tuệ nhân gian vạn đời

*

Người trăm năm thốt ra lời 

Giấu em tình cũ đất trời hiện sinh

AI ơi, anh đã hiển linh

Bao nhiêu ký ức tạo hình thực hư

*

Từ đây thời khắc vô tư

Trăm năm, vạn chuyện sẽ như hiện hành

AI về tổng hợp cùng anh

A, I  mở cửa trời xanh tuyệt vời …

Utah   17 – 4 – 2025

CAO MỴ NHÂN (HNPD)  

20 – 4 – 2025

KHÓC CÙNG NIÊN KỶ.      CAO MỴ NHÂN

Trăng lênh đênh trôi lãng đãng trở về

Cho thấy được cuộc đời là hư ảo

Mây lướt thướt bay chập chờn phiền não 

Mới bình minh sao nhuốm vẻ hoàng hôn

*

Khói sương tan trong bát ngát linh hồn

Em mờ mịt tháng năm đầy quá khứ

Tuổi anh lỡ trải dài đường viễn xứ

Đừng nói thêm quê quán chốn hoang liêu

*

Biết đâu tìm ân nghĩa với thương yêu

Tình đã lạt phai tưởng lầm trễ hẹn

Không có gì sao thế gian bịn rịn

Chuyến đò vơi trăng cạn nỗi riêng tư

*

Quán thu phong hơi lạnh buốt bao giờ

Ai viết dở dang chờ người nhuận sắc 

Vách lá ẩm ướt lời xưa mất mát 

Ta đang cùng niên kỷ khóc chơi vơi…

         CAO MỴ NHÂN

   22 – 4 – 2025