Thơ

BÀI THƠ XUÂN HÀNH VÀ CÁC BÀI HỌA

XUÂN HÀNH

Khứ khứ hành nhân viễn,

Trần tuỳ mã bất cùng.

Lữ tình tà nhật hậu,

Xuân sắc tảo yên trung.

Lưu thuỷ xuyên không quán,

Nhàn hoa phát cố cung.

Cựu hương thiên lý tứ,

Trì thượng lục dương phong.

GIẢ ĐẢO (779-843 AD)

XUÂN HÀNH

Người đi thăm thẳm mịt mù,

Bụi hồng vó ngựa sải vù gió sương.

Bâng khuâng lữ khách bên đường,

Cuối chiều xuân sắc khói sương giăng mờ.

Sông loanh quanh quán lặng tờ.

Cố cung vườn ngự bây giờ nở hoa.

Quê  xưa vạn lý nhớ nhà,

Liễu hồ chao động lá pha thẵm  màu !

NGUYỄN THIÊN LONG

(dịch ” Xuân Hành ” của thi gia Giả Đảo (779-843 AD))

————————————————–

(Bài dịch của thầy Phạm Khắc Trí, thầy dạy môn Hán Văn trường Trung Học Phan Thanh Giản & Đoàn Thị Điểm Cần Thơ, và các bài họa của Trầm Vân, Ngô Phủ, Nguyễn Phan Ngọc An, Nguyên Nhung và Lê Hữu Uy).

Bài dịch bài thơ Xuân Hành do thầy PKT

XUÂN HÀNH

Ra đi rồi đi mãi,

Ngựa quen bụi đường xa!

Chiều đông sầu lữ thứ,

Sương xuân buông nhạt nhòa.

Quán vắng buồn soi nước,

Tình ai theo hoa trôi.

Quê xưa giờ xa quá,

Gió liểu hồ chơi vơi …

(Họa lại theo ý bài thơ Xuân Hành của thầy PKT)

XUÂN HÀNH

Ra đi vó ngựa bụi mù,

Tình quê đeo đẵng vân du bước đời.

Xuân sầu đẩm giọt sương rơi,

Quạnh hiu quán vắng trăng soi sóng buồn.

Tình ai theo ngọn gió vương,

Quê xa vời vợi nhớ thương từng giờ.

Tiếng chim ngùi hót ngẩn ngơ,

Ngả nghiêng cành liểu bên hồ chơi vơi ….

Trầm Vân

ĐĂNG TRÌNH

Người đi đi biền biệt,

Bất tận bụi rong cương.

Tình khách theo chiều xuống,

Cảnh xuân tỏa mờ sương.

Quán vắng buồn soi nước,

Hoa lòng trôi vấn vương.

Nghìn trùng xa cố lý,

Gió gợn sầu liểu dương.

Ngô Phủ

HIU QUẠNH

Một bước ra đi chẳng hẹn về

Dặm trường gió bụi thỏa yên cương

Tha hương áo não hoàn hôn đổ

Lả chả sương rơi thắm bụi đường

Hiu quạnh trăng vờn soi bóng nước

Hững hờ tin nhạn biết tìm đâu

Cố hương ngàn dặm mờ sông núi

Lất phất hồ thu cánh liểu sầu

Nguyễn Phan Ngọc An

RA ĐI

(Họa theo ý bài thơ Xuân Hành của thầy PKT)

Một lần đi, biết bao giờ trở lại,

Bụi đường in dấu ngựa mịt mù xa.

Chiều dần buông từng chiều sầu lữ thứ,

Mà quanh ta là sương phủ nhạt nhòa.

Dừng chân mõi, quán chiều soi bóng nước,

Có mãnh tình ai gởi cánh hoa trôi,

Quê nhà ơi! Giờ đây xa vời vợi,

Gió thở dài trong dáng liểu chơi vơi …

Nguyên Nhung

NGƯỜI VỀ

(Bài họa và đối ý với bài thơ Ra Đi của Nguyên Nhung)

Một lần đi, ước hẹn ngày trở lại,

Mà người về đầu bạc sóng trùng dương.

Mặt phù sa mịt mờ chiều sương lạnh,

Dáng xuân về u ẩn khách tha hương.

Bên quán khuya, trăng tà soi bóng nước,

Hoa lục bình trôi nổi mãng tình ai.

Dòng sông ơi! Chứa chan sầu hiu quạnh,

Buồn đong đưa cành thủy liểu chơi vơi!

Lê Hữu Uy


You received this message because you are subscribed to the Google Groups “Van Tho Lac Viet” group.
To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to van-tho-lac-viet+unsubscribe@googlegroups.com.
To view this discussion on the web visit https://groups.google.com/d/msgid/van-tho-lac-viet/1790669897.719673.1614359206849%40mail.yahoo.com.

‘Vinh Do’ via Van Tho Lac VietSat, Feb 27, 7:25 AM (9 days ago)
to Tony, Van, Hoang

Xi gửi bài dịch

XUÂN HÀNH

Khứ khứ hành nhân viễn,
Trần tuỳ mã bất cùng.
Lữ tình tà nhật hậu,
Xuân sắc tảo yên trung.
Lưu thuỷ xuyên không quán,
Nhàn hoa phát cố cung.
Cựu hương thiên lý tứ,
Trì thượng lục dương phong.

Tác giả: Giả Đảo (779-843) ]*]

BÀI DỊCH

ĐI CHƠI XUÂN

Người đi, đi đã xa nhà

Bụi đường vó ngựa cuốn xa chẳng tường.

Chiều buông lữ khách hoài hương,

Sắc xuân hoa cỏ khói sương êm đềm.

Bên dòng nuớc, quán vắng im,

Cung xưa hoa nở đua chen khắp vùng,

Quê xưa ngàn dặm nhớ nhung,

Liễu xanh cợt gió bên dòng hồ, ao.

Đỗ Quang Vinh dịch thơ

error: Content is protected !!