QUỲNH HƯƠNG – Thơ Huu-Thien Paul Pham

QUỲNH HƯƠNG THƠ 1
Để nhớ Quỳnh Hương, người nữ bác sĩ, nhạc, họa sĩ trẻ, dịu đẹp, nhiều tài năng đức hạnh, sống ở Âu-Mỹ, hoạt động trong chương trình từ thiện quốc tế, lo giúp các trẻ em và người xấu số tại Việt Nam.
– – – o o o – – –
(Das Glück des Lebens ist das Glück des Gebens.)
Những việc Quỳnh Hương làm đều tốt đẹp, vì vừa nhân bản, vừa có những chính xác, thuần lý, thực tiễn của kinh tế, khoa học, và những lãng mạn, đam mê của nghệ thuật.
Quỳnh Hương thuộc thế hệ trẻ Việt nam, người cao đẹp, tài đức, tương xứng với thanh niên Việt thời đại, cao lớn vững tướng, thông minh, tài giỏi, đẹp trai, thanh lịch, nhân bản, trí thức và ý thức đạo đức, tổ quốc dân tộc, luân lý xã hội, có đủ đức độ, nhân nghĩa lễ trí tín .
– – – – –
Theo nhạc diệu trầm hồn lặng bay
Lặng bay quyện sát Quỳnh Hương say
Hương say lan tỏa làm lưu luyến
Lưu luyến bao người trọn tối nay
Cõi hồn say động ngạt ngào dâng
Lạc chốn mung lung trầm lạnh âm
Khung cảnh mộng giăng gieo ảo giác
Thân em huyền diệu phím dương cầm
Không những thân em phím diệu huyền
Tâm hồn thanh đẹp, tạo thiên duyên
Hương tìm xoa dịu niềm đau đớn
Giúp trẻ bụi đời sống lãng quên.
Từ đó, Quỳnh Hương nhẹ bước đi
Vào lòng nhân thế nhuốm sầu bi.
Tôi vì thương cảm, tình nên đã
Thử đặt trí hồn lạc « cõi si ».
. . . . . . .
Em chắc cảm đồng hỡi Quỳnh Hương ?
Tình hoài dang dở mộng yêu đương
Cho hồn mệt lạnh theo liền những
Cảm giác lạc buồn bến tiếc thương
Dù nhận biết rằng ça fait mal
Vẩn vơ vương vấn vẫn vô vàl
Còn Hương có lẽ đừng dan díu
Khỏi lụy thế tình, khỏi scan – dal.
Qua điệu nói cách nhìn Hương đã đoán
Tình với em : yêu mến quá nhiều rồi
Biết bao lần ân ái để trên môi
Nhưng ngần ngại nên chẳng lời bộc lộ
Đợi dịp lạ dưới mây ngàn trăng tỏ
Kéo em gần cho thật sát hồn tôi
Để em nghe những cảm xúc bồi hồi
Dâng xâm chiếm cõi tâm linh tràn ứ.
Trong hồn em không gửi niềm tâm sự
Trong mắt em tạm trút vợi ưu phiền
Trong thư Hương không để lời tình tự
Trong tìm quên dư lại chút hương thiên.
– – – – – – –
QUỲNH HƯƠNG THƠ 2
Đã thương ai nửa đời mãi mãi
Thêm nửa đời mãi mãi thương ai ?
Trót cảm Quỳnh Hương trọn kiếp này ?
Thời gian hờ hững nếu em hay
Em đừng ngăn chận tình tôi nhé
Để mặc đời tôi lạc cõi say
Dù biết chuyện tình lắm nét phiêu
Dù hồn hoang bạt chốn tàn siêu
Dù rằng ân hận, dù ngang trái
Dù phải trả em, nợ cũng nhiều ?
Dù phải nợ em, trả cũng nhiều ?
Thu lãnh đạm cõi hồn không lắng đọng
Gợi tình sầu than vắng trống lạnh se
Vì tóc Hương vẫn chẳng úa nắng hè
Còn mơn trớn tạo dây tình ràng buộc.
Nhớ những buổi vẽ Quỳnh Hương thuở trước
Bóng dáng huyền, hòa ảo bước mê tan
Tay Hương nâng với giác cảm muộn màng
Tóc buông lõa đêm ngỡ ngàng thần thoại.
Hương, vì vẫn huyền trầm thanh ngần ngại ?
Cầm cố hoài tâm tưởng trạnh lòng ai
Để Quỳnh Hương thơ : lãng viết thêm dài
Cho thương nhớ bạc lòng vào mãi mãi …
* * * * *
QUỲNH HƯƠNG THƠ CUỐI CÙNG 1
Thế sự nào chẳng có hồi kết thúc
Huống chi tình thương mến Quỳnh Hương thơ
Thế là bao tâm hưởng lãng xa mờ
Cho cảm xúc theo cùng thời gian tắt
Dù kỷ niệm chẳng tàn giăng heo hắt
Đẹp hay buồn cũng chỉ thế mà thôi
Tiếc nuối chi những giây phút bồi hồi
Cùng cảm mến của một thời tha thiết
Thôi Hương nhé từ nay đành vĩnh biệt
Vì cuộc đường đến lúc rẽ chia hai
Kỷ niệm xưa vẫn còn đó miệt mài
Sẽ ghi giữ đậm sầu cài tâm hệ ?
Bao sự thể, thôi cũng đành phải thế
Oán trách chi những xúc cảm dở dang
Gửi đến Hương bao chúc nguyện muộn màng
Vui kiếp sống tháng ngày hạnh phúc mới . . .
Trong cuộc thể, khi thấy buồn dịu vợi
Thả tâm hồn vào dĩ vãng xa xưa
Hương nhớ lại câu nói, đúng luôn vừa :
Tôi đã, đang và mến thương em mãi . . .
Vào đoạn kết, đây mấy lời nhắc lại
Dù cách xa nhưng đâu phải lãng quên
Nên những gì, nếu làm được cho em
Nhớ nói hết, đừng tránh phiền, ngần ngại …
* * * * *
QUỲNH HƯƠNG THƠ CUỐI CÙNG 2
Thôi trót vì Hương, dẫu biết rằng
Tình hoài đâu thể đẹp như trăng
Không tìm tới cội nguồn duyên cớ
Xa cách gần rồi, nên nói năng ?
Vì chia tay nhưng chưa là mãi mãi
Nên vội gì ta mãi mãi chia tay ?
Có cần xem tư tưởng ý thơ này
Lord By-ron đã viết ngày nào đó :
Fare thee well ! and if for ever,
Still for ever, fare thee well :
Even though unforgiving, never
‘Gainst thee shall my heart rebel.
* * * * *
QUỲNH HƯƠNG THƠ CUỐI CÙNG CUỐI CÙNG
Trần thế, lững hờ mây nước trôi
Mỗi người mỗi ngả, mỗi phương trời
Hương theo niệm hướng niềm cao cả
Sao định mệnh buồn chia cách đôi ?
Giúp nhân trần khổ, việc lành may
Hương vẫn tâm lo trọn tháng ngày
Chia sẻ tình người, luôn ước nguyện
Giảm san bên khuyết, cạnh bên đầy.
Thắm thiết nỗi sầu cảnh trái đau
Dã từ , xa cách ngại ngùng nhau
Lạnh lùng tâm hưởng, niềm yên lặng
Nuối tiếc một thời thân thiết lâu ?
Thôi thế, từ nay lãng viết thơ
Cho dù kỷ niệm khó xoa mờ
Bài thơ chắc hẳn, bài thơ cuối
Có để trong hồn mấy diễm xưa ?
( Me gustas cuando callas porque estás como ausente,
y me oyes desde lejos, y mi voz no te toca ?
. . .
Como todas las cosas están llenas de mi alma
emerges de las cosas, llena del alma mía.
Mariposa de sueño, te pareces a mi alma,
y te pareces a la palabra melancolía.
(Pablo Neruda )