Con tằm (Tưởng nhớ đến văn, thi, họa sĩ Nguyễn Hữu Nhật) Anh Nguyễn Hữu... Một ngày trong cuộc đời anh không mong đợi Từ thuở hoa niên cho đến lúc bạc đầu Ngày đó của Sôn Den Núyt Syn (1) của anh đâu có khác Thân trong tù mà ý ở ngoài vòng kiềm tỏa Thương cho người thương đến phận mình Thương cho đất nước điêu linh Đã xong cuộc chiến đời người khổ thêm Anh Nhật hỡi... Từ ngày anh thoát ra từ nhà tù trong nước Vẫn bền gan đeo đuổi việc mình Thơ "Cuộc chiến" từ "Bờ bên kia" anh còn ngồi viết. “Thơ Hoa sen" "Thơ tình Na Uy" "Hoa đào năm ngoái" còn tươi Giờ đây phỉ chí "Đã đời" anh chưa...?! (2) hay như "Cây nhân sinh" anh ngồi ngẫm nghĩ “Bốn Phương Chìm Nổi người ngồi tĩnh tâm Tiếng đàn, giọng hát, lời ngâm Chỉ như bè nổi âm thầm qua sông Tới bờ vắng lặng hư không Buồn vui của những chuyện lòng sớm quên” (3) Nguyễn Hữu… Nhật ơi! Còn đây con chữ vẫn ngày đêm trăn trở với đời “…Văn nghệ sĩ trong ngoài sao lặng tiếng Đã làm gì cho thế giới vui…” Câu hỏi buồn lồng trong giọt lệ Ngậm hờn nín thở vẽ khăn sô. (4) Nguyễn Hữu Nhật ơi!... Tiếng lòng chúng ta đã tỏ Đã là tằm thì phải nhả tơ thương cho cái kiếp con tằm Thương mình thương một thương người nhiều hơn Thương người thương cả nước nhà Bao giờ thoát khỏi đọa đày trần gian Khi nao thoát khỏi Bắc triều xâm lăng Đặng Quang Chính 15.12.2014 08.01 Ghi chú: (1) Aleksandr Solzjenitsyn, nhà văn Liên Sô. (2) Không kể "Bờ bên kia" và "Hoa đào năm ngoái" và "Cây nhân sinh" là tiểu thuyết, các tựa còn lại là các bài thơ. Nhưng thơ và tiểu thuyết không chỉ là những tập đã liệt kê ở trên. (3) Thơ “Cát bui” của Nguyễn Hữu Nhật (4) Thơ Túy hà.(Tưởng nhớ đến văn, thi, họa sĩ Nguyễn Hữu Nhật)