Võ Thị Tuyết : Tại Anh

 

 

 

 

 

 

 

 

 

                                                     Mùa Đông Buồn
 

Lại đến mùa Đông em nhớ anh
Thuở xưa anh thích áo màu xanh
Đã bao hò hẹn…bao nhung nhớ,
Hai đứa cùng mơ kết mộng lành.

Đông về buồn tựa áng mây bay,                                   
Mưa ướt đường xưa phủ dáng gầy.
Sao bỗng chia ly người mổi ngả?
Phương trời có nhớ cuộc tình say?

Ngày ấy anh đi chẳng thiết tha
Đã quên thề hẹn của ngày qua
Xa nhau biết có còn thương nhớ…
Em vẫn chờ anh…với xót xa.

Đông về nơi ấy có buồn không?
Có ép trong tim những cánh hồng?
Có giữ những trang tình nhạc cũ,

Trao về em cả khúc tình nồng

Tuyết trắng bay bay lạnh buốt đời.

Nhớ người năm cũ lệ buồn rơi
Tình thư còn đó người đâu nữa,
Người biết hay chăng đã một thời…
 
Võ thị Tuyết
(Cho một người ở Biên Hòa)
9/29/2009

 

 

 

 

 

Xuân nầy con chưa về

 
 

Mười năm xa xứ chưa về
Xe hoa một chuyến lìa quê bao ngày
Mẹ giờ ánh mắt hao gầy
Nuôi con mòn mỏi dạn dầy gió sương
 
Bàn tay mẹ dắt đến trường

Vẫn tràn hơi ấm tình thương nhớ hoài
Khó khăn một gánh lệch vai
Nuôi con khôn lớn hình hài ơn sâu
 
Gác tay thao thức đêm thâu
Nhớ về quê mẹ bạc đầu bóng đêm
Ru con tiếng hát êm đềm 
Ngọt ngào tiếng mẹ bên thềm chứa chan

 

Đông tàn mai nở xuân sang   

Đóa hoa muôn sắc kính dâng mẹ hiền

Xuân này xa xứ triền miên   

Con không về được trái tim lặng sầu
 
Võ thị Tuyết
Cây Chàm (Biên Hòa)
Thương nhớ về mẹ hiền 1974  

 
 

     

 

 

 

 

 

 

ANH ƠI 

  SAO EM NỠ VỘi LẤY CHỒNG 

 

   

Cho Người Tình Lỡ
 

Theo chồng chút phận đành mang
Anh về bên ấy cưới nàng đẹp duyên,
Nhớ chi để lụy để phiền cho nhau?
Tình đầu đành hẹn kiếp sau
Kiếp này chỉ để nhớ nhau trọn đời,
Tình mình dang dở nhớ hoài năm canh
Đêm đêm ôm giấc mộng tình
Giật mình trở giấc nhớ anh bồi hồi,
Nợ anh em nguyện trọn đời không quên
Tình mình nếu có nợ duyên
Em xin đền đáp trọn nguyền ước xưa,

Kiều Oanh Trịnh, tặng Võ thị Tuyết qua bài thơ   

"Sao em nỡ vội lấy chồng"VA, August 1, 2009

  

 

Nhung Nhớ

 

Ngập ngừng bước chân anh

Từ Bến Tre anh đến

Gặp em anh trìu mến

Anh lạc lối tìm vào

 

Gởi tình anh xôn xao

Như những trận mưa rào

Rộn ràng tìm bóng mát

Trao em nụ hôn yêu

 

Em ơi còn nhớ không?

Lời tình anh viết vội

Ép lá thư trong sách

Trao em cánh thư tình

 

Đón đưa em suốt buổi

Hò hẹn vạn lời thề

Gót hài thêu em bước

Nhè nhẹ bàn chân êm

 

Nhưng chinh chiến nổi lên

Đường tình chia đôi ngả

Em cố tìm lãng quên

Lại càng nhớ anh nhiều

 

Đồng Nai thật cô liêu

Sóng nhấp nhô buồn phiền

Tìm anh mà chẳng thấy

Chỉ thấy lòng triền miên

 

Biên Hòa em trở lại

Người xưa xa mất rồi

Giọt châu rơi lả tả

Bến cũ ngày xa xưa

 

Anh ơi đã bao mùa

Xuân, Hè, Thu Đông đến

Bốn mươi năm lỗi hẹn

Tình mịt mờ thiên thu…..

 

Tặng Võ thị Tuyết qua bài Bến Tre-Biên Hòa

Lê Kim Oanh–July 26, 2009

 

 

 

NHỚ VỀ BIÊN HÒA  (BIÊN HÒA NGÀY CŨ) 

 

Chiều nay về lại Tân Thành

Đường Nguyển Hửu Cảnh cây xanh thuở nào

Đồng Nai bến cũ còn đâu

Cây Chàm hẻm nhỏ lối vào nhà em

 

Bên Cầu Mát đếm sao đêm

Gió xao xuyến lượn công viên hữu tình

Bồng bềnh dòng nước lặng thinh

Mấy mươi năm vẫn đắm mình nhớ xưa 

 

Phượng nghiêng cành đỏ hương đưa

Tân Triều xóm bưởi, hàng dừa Lao

Chợ Đồn vẫn mướt hàng cau

Nhớ về thăm lại Hãng Dầu ngày qua

 

Biên Hùng nhớ buổi hẹn hò

Tan trường đưa đón  bến đò  cầm tay

Cầu Gành sóng nước ngất ngây

Em nghiêng tà áo trắng ngày xa xưa

 

Bửu Long vẵng tiếng chuông chùa

Khói lam lơ lửng người chưa trở về

Hóa An vương vấn câu thề

Tân Uyên trở lại chim quê gọi tình

 

Tân Mai, Tam Hiệp, Long Thành

Chôm chôm, điều, khóm ngọt lành trái thơm 

Bình Hòa ghé lại một hôm

Thăm người bạn cũ mỏi mòn nhớ mong

 

Con đường phố nhỏ dòng sông

Biên Hòa tỉnh lẻ mãi trong tim mình

 

Võ thị Tuyết

7/7/2009

 

 

BIÊN-HÒA NGÀY THÁNG CŨ

 

 

Em về đây một buổi chiều

Gió hiền hoà thổi cánh diều tung bay

Qua khu phố chợ Đồng Nai

Bước qua xóm nhỏ, lối vào nhà em

 

Sông Đồng gió mát triền miên

Nhớ ngày hai đứa chúng mình sánh vai

Ngả đầu đôi mái tóc mây

Thì thầm anh bảo nhớ hoài nghe em?

 

Cổng trường giọt nắng êm đềm

Phượng hồng xác đỏ bên thềm tả tơi

Bềnh bồng tà áo khắp nơi

Đạp xe xuống phố ghé nơi Biên Hùng

 

Hàng cây trứng cá mênh mông

Qua đường Hưng Đạo, ngược dòng thời gian

Đi lên mãi tận phi trường

Cổng vào ghi lại chút hương tơ lòng

 

Em về tìm bóng cố nhân

Tìm anh khắp nẻo, phố phường Cù Lao

Bửu Long, Châu Thới non cao

Bóng anh biền biệt, trăng sao xa vời

 

Anh đi ngàn dặm xa xôi

Em về ôn lại một thời đón đưa

Xa xa vọng tiếng chuông chùa

Ngàn mây lơ lửng, gió lùa khe song

 

Nhớ anh, khép kín trong lòng

Tình riêng em gửi tiếng lòng yêu ai!

 

 Kiều Oanh Trịnh, (cựu nử sinh NQ)

tặng VTT vì bài thơ "NHỚ BIÊN HÒA”

July 16/2009

 

 Bốn mươi năm trôi qua

 
 
Anh đến từ Bến Tre
Gặp em cơn mưa hè
Tình yêu anh dành hết
Nồng cháy lẫn đam mê
 
Mỗi ngày anh đón đợi
Lòng xao xuyến một thời
Thư tình kẹp trong sách
Ngày xưa cũ xa vời
 
 
Chờ anh buổi hẹn hò
Yêu anh từ dạo đó
Gửi em bản nhạc tình
Hai đứa lạc vào mơ
 
Anh mong ngày chung lối
Sẽ có nhau trong đời
Nhưng ngờ đâu giông bảo
Không còn chiều mong đợi 
                                                 
Vì ai giọt lệ dài
Lăn đường tình chia đôi
Lời anh xưa nhớ mãi
Cuộc đời lắm chông gai
 
Bốn mươi năm trôi qua
Hương tình chưa phai nhòa
Biên Hòa em về lại
Hẻm cũ bóng người xa  
 
Bến hẹn xưa bơ vơ
Con sóng đau vật vờ
Một mình em đơn độc
Giọt lệ thấm vần thơ
 
 
Võ thị Tuyết
6/27/2009

NHỚ NHỮNG CHIỀU SAIGON HÒ HẸN

Saigon ơi, xa rồi ta vẫn nhớ

Những chiều xưa hai đứa lén hẹn hò!

Nhưng phút chốc đời chia ta đôi ngả
Kẻ đầu sông hoài vọng cuối sông mơ.

Nhớ xuân xưa hai đứa cùng bẻn lẻn,
Thật dại khờ đâu biết trước ngày mai
Em bỏ lại mối tình đầu ngây dại,
Đò sang sông, sóng lòng cũng dâng đầy!

 

Mấy mươi năm vẫn còn xanh nỗi nhớ
Đã tưởng mình quên hết chuyện ngày xưa!
Anh có biết? Thời gian chưa xóa hết,
Chín mùi thêm kỷ niệm của tình thơ!
     

Võ thị Tuyết (Biên Hòa) 

Sài Gòn , Xuân 2009