Quỳnh Hương: Vĩnh Biệt Anh Hoàng Ngọc Thái.

          Hương Kỷ Niệm

TƯỞNG NHỚ

Kinh dâng  hương linh HOÀNG  NGỌC THÁI

 

Anh đã trả xong nợ thế rồi

Trở về cát bụi giữa ngàn khơi

Non bồng nước nhược anh yên giấc

Đau xót lòng em… vắng bóng người!

 

Di ảnh còn đây, anh ở đâu?!

Trời cao vời vợi mấy tinh cầu

Nhìn vầng mây xám lòng đau thắt

Thương nhớ về anh dạ thảm sầu

 

Anh đã ngàn thu giữa cõi trời

Tình thương con, vợ hẳn chưa nguôi

Đã từng tận tụy thân bao quản 

Anh sống vị tha suốt cuộc đời

 

Yên giấc ngàn thu biệt bạn vàng

Đau lòng em lắm… quấn vành tang

Còn đâu năm tháng cùng anh bước

Qua khúc gian truân, nỗi đoạn trường

 

Tâm Kinh, em tụng  tiễn đưa anh

Phật chứng lòng  em sự chí thành

Nâng nhẹ hồn anh về cõi Tịnh

Niết bàn Cực Lạc chốn siêu sinh.

 

Hoàng Ánh Nguyệt

(Tháng 09/12/2009)

 

 

NGỦ ĐI ANH

Lìa quê trôi dạt phương trời
Ra đi đành đoạn nửa đời, xót xa
Mây quầng Tần Lĩnh mưa sa
Thân chưa về kịp hồn đà lãng du

Ngủ đi ANH, đời phù du
Được thua hơn thiệt mịt mù vó câu
Đẹp chăng cái thuở ban đầu
HƯƠNG cau ngõ trúc nhịp cầu lối xưa

Ngủ đi ANH kẻo trời mưa
Sợi buồn giăng mắc dường chưa phai mờ
Phải chăng tàn một giấc mơ
Người đi kẻ ở thẫn thờ nhớ thương

Phải chăng đời, cõi vô thường
Hợp tan còn mất khó lường phong ba
Cầm như quy luật đó mà
Hoàng hôn sụp xuống Trời xa Đất gần

Nặng lòng trong buổi tiễn chân
Anh về vĩnh cửu nhẹ thân tang bồng…


KÍNH DÂNG HƯƠNG LINH ANH HOÀNG NGỌC THÁI  

Út Quỳnh Mai

 

Em qua phố thị ngày xưa

Con đường gợi nhớ nắng mưa hẹn hò

Âm thầm… chiếc bóng bơ vơ

Trong lòng cảm thấy ngẩn ngơ lạ kỳ

Thời gian thấm thoát trôi đi

Những mơ ước đẹp còn gì nữa đâu

Vụng về đánh mất tình đầu

Cùng bao ước hẹn  có nhau trong đời.

Mong hoài hình bóng người ơi !

Nhớ nhung hơn nữa cuộc đời cách chia

Vì sao tình phải chia lìa

Em buồn duyên số… tủi ơi phận mình

Ngậm ngùi thương nhớ về anh

Đi trong phố vắng  cảm mình bơ vơ …

Hoàng  Ánh Nguyệt

    (Ngày 15/05/08)

 

 

XIN HỌA BÀI THƠ ANH CHINH NGUYÊN

Người đi người ở niềm u uất buồn

 

 

 

 

 

MÙA HÈ GỢI NHỚ 



 

 

Hương Kỷ Niệm

 

Em nhớ anh nên em làm thơ
Sắc màu kỷ niệm tuổi mộng mơ
Trong thơ em gói niềm nhung nhớ
Em nghĩ rằng anh mãi đợi chờ

Xa cách bao năm mơ hội ngộ
Mong cùng sánh bước dệt vần thơ
Đơm hoa kết mộng duyên tình thắm
Chờ mãi vần thơ rụng lá thu

Chẳng biết rồi đây đến bao hiờ
Duyên tình tươi thắm tựa trong mơ
Trời xanh hoa bướm tình xuân mộng
Hai kẻ tâm đầu dệt ý thơ

Yêu nhau tha thiết giữ gìn nhau
Tình ngát hương trinh tự thủa nào
Cố giữ trong lòng hương kỷ niệm
Cho tình đẹp mãi tới ngàn sau.