Giọt Cà Phê Đắng – Đêm Nhớ- Cám Ơn – Đợi Chờ – Chồng Ơi! – Giận Hờn Thế Thôi – Nắng Chiều Vấn Vương – Những vần thơ tình của Tế Luân

Giọt Cà Phê Đắng
Cà Phê đen mà đắng
Làm mờ dấu môi son
Em không cần che giấu
Tình khát khao mỏi mòn.
Thêm chút đường cho ngọt
Vị đắng tan vào nhau
Thêm buồn vào nhan sắc
Khẽ cắn vào môi đau.
Tách cà phê uống cạn
Em còn mãi đợi chờ
Môi đắng thêm giọt lệ
Tình tan vào trong mơ.
Trời sương mù tháng chạp
Phố xá buồn hơn xưa
Ngày buồn, buồn thêm nữa
Bóng người đi vắng thưa.
Em bây giớ huyền thoại
Uống cạn chén tối tăm
Tách cà phê đậm đắng
Hương vị buồn trăm năm.
TL
Đêm Nhớ
Chợt nghe tiếng gọi khẽ trong đêm
Như tiếng mưa rơi động trước thềm
Tình đến cần thêm nguồn cảm xúc
Cho nhau thắm thiết ướt môi mềm
Đợi nàng thơ đến viết đôi câu
Gửi gío mây bay nối nhịp cầu
Đến tận phương nào xa vắng ấy
Đêm buồn nỗi nhớ gợi thêm sầu.
Bóng hình em vẫn chiếm hồn tôi
Nối tiếp yêu thương đẹp tuyệt vời
Dấu ấn trong đời thương nhớ mãi
Tình yêu thắm thiết mãi bên người.
TL
Cảm Ơn
Cảm ơn người đã nhớ tên tôi
Tôi cảm nhận đời thêm sức sống
Cho giấc mơ thêm đầy ước vọng
Bao ân tình, chảy một dòng sông.
Tạ ơn người đã đến bên tôi
Tôi đã thấy mình không lẻ loi
Lúc muộn phiền dường như muốn khóc
Có người an ủi xót thương tôi.
Tạ ơn người nhớ đến tên ta
Không ngại ngần chia sẻ xót xa
Ngồi lặng im nghe lời thỏ thẻ
Lòng buồn thương lặng lẽ đi qua.
Cảm ơn người những tháng ngày xưa
Những nỗi gian truân đầy gió mưa
Đời sống tưởng chừng như mất dấu
Dấu yêu thương ấm áp vui đùa.
Biết rằng năm tháng sẽ phôi phai
Sẽ bạc màu nhưng tình nhớ hoài
Lúc bắt đầu cho nhau mãi mãi
Cảm ơn người dẫn bước đường dài.
TL
Đợi Chờ
Em ngồi đây hong tóc rối
Người quên hẹn, chiều chợt tối em buồn
Tóc khô mi ướt lệ tuôn
Sương đêm hơi lạnh gió luồn áo bay.
Vườn khuya quỳnh nở mới hay
Đêm nay xa vắng vòng tay người tình
Tiếng con chim hót bờ kinh
Em ra mở cửa hương trinh bay vào.
Bướm đêm chết dưới cội đào
Hồn em khờ dại xanh xao hao gầy
Dòng sương trắng là đà bay
Dấu hài đẫm nguyệt đong đầy giấc mơ.
Em thay áo mới đợi chờ
Đốt lên ngọn nến làm thơ gợi tình
Trên tường nhận thấy bóng mình
Tay ôm vò rượu một bình hương say.
Lãng đãng nhìn bóng mây bay
Hương đêm gió thoảng ngất ngây lòng người
Hồn ai tha thiết bên trời
Vai em gầy guộc xa dời tuổi xuân.
Thôi thì tình ấy phù vân
Buồn theo mắt lệ ngại ngần xót xa
Đêm dài lòng vẫn thiết tha
Ngồi đây ngắm ánh trăng tà đêm sương.
TL
Giận Hờn Thế Thôi
Bỗng dưng em lại chợt buồn
Ừ thôi em giận hay hờn thế thôi
Vì sao lòng thấy đơn côi
Để cho cánh bướm bồi hồi gấm hoa.
Tiếng chim lời hót thiết tha
Cánh hoa rụng giữa vườn nhà xanh xao
Giọt sương đêm điểm cành đào
Nét buồn tiên nữ chạm vào hồn ta.
Lối về sương phủ mù sa
Bước dài theo mộng chiều tà rưng rưng
Gót xuân sao vẫn ngập ngừng
Ngoài vườn hoa nở mấy từng đào tơ.
Tiếng em chạm đến vần thơ
Đêm về thao thức thảo tờ hoa tiên
Tạn ơn em nụ cười hiền
Hương trầm gió thoảng trong miền viễn du.
TL
Nắng Chiều Vấn Vương
Nắng chiếu hôm ấy nên thơ
Nhìn xem cánh bướm hững hờ bay lên
Dáng em hiền dịu như tiên
Khiến anh như bị thôi miêm mấy ngày.
Con chim sẻ đậu cành cây
Thương em vóc nhỏ hao gầy xanh xao
Buồn sao tình lại hư hao
Chiều buông sợi nắng chen vào hư không.
Nắng xuyên vạt áo lụa hồng
Em xưa nào đã có chồng đợi mong
Nửa đêm đắp tấm chăn bông
Chợt nghe hoa lạnh chớm đông gió về.
Phấn son lặng lẽ cơn mê
Lời xưa buông thả câu thề đó đây
Trên lầu vọng nguyệt ngắm mây
Túi thơ bầu rượu rót đầy hương say.
Con chim vụt khỏi tầm tay
Lông chim vướng nhánh hoa gầy nắng hong.
Áo xuân chờ đến thu đông
Đợi ai tàn úa theo dòng phù vân.
Tình em dòng chảy suối xuân
Ngỡ sao em bỏ non thần rong chơi
Đợi em hoa nở chân trời
Hương xưa tình cũ nhớ người trong thơ.
Tế Luân
Chồng Ơi!
Chồng ơi! Anh ơi! Tình xa xa mãi
Giữa đêm thâu trăn trở một bóng mình
Chồng ở nơi nào sao mãi lặng thinh
Bỏ nửa cuốc tình vào cõi vô hình.
Lời anh nói sẽ yêu em trọn kiếp
Ở bên em trinh tiết trọn một đời
Để bây giờ đơn lẻ một mình thôi
Đêm thao thức gọi chồng ơi! không thấy.
Nửa cuộc tình, nửa đời sao bỏ đấy
Mảnh trăng non vội chia cắt đoạn trường
Ai cũng biết đời là cõi vô thường?
Sao vội quá bỏ lại em giữa đường.
Giám trách chi ai! Trách sao phần số
Cuộc tình này, Trời bắt phải chia ly
Người ở lại nhớ mãi cuộc tình si
Thèm gọi tiếng Chồng ơi! Chẳng thấy gì.
Tế Luân
Viết tặng nữ sĩ Thư Khanh
Qua bài thơ Khóc Thương Chồng.
06-11-22