Pilllalu Ailen Cảm xúc thơ Goethe bài 131 Người con trai hấp hối Hãy khóc lên thật to Pillalu oro Con cú kêu tức tưởi Sã đôi cánh rã rượi Tiếng hát xé lòng người Linh hồn đã về trời Con của Chúa đã chết Pillalu thảm thiết Nức nở bước chân qua Giọt sương rơi đầu mùa Những hố sâu rùng rợn Người Ailen đau đớn Tiếng gió gào vang xa Pillalu thiết tha Ân nghĩa tình cha mẹ Trăn trở đời trai trẻ Bến đò xưa chân cầu Tuyết trắng xóa mái đầu Các gia đình đau khổ Giặc ngoại xâm đô hộ Những đôi mắt trũng sâu Cả bộ lạc âu sầu Tới thăm nhà thủ lĩnh. ßßNguyên tác:“ Than Thở Người Ailen” 14.2.2021 Lu Hà Ca Hồn Tử Sĩ Cảm xúc thơ Goethe bài 132 Dựng đền miếu mạo vinh danh Trầm ngâm tất cả kinh thành mù sương Xông pha trên những nẻo đường Cuốc kêu khắc khoải tang thương cõi đời Nhìn đàn bướm trắng rong chơi Mảnh hồn kiêu bạc lệ rơi đôi hàng Bàn thờ nghi ngút khói nhang Chiến binh sư tử lang thang chốn nào Thanh gươm nhuộm đỏ chiến bào Tung hoành ngang dọc anh hào sử xanh Than ôi sự nghiệp công khanh Nắm xương hài cốt thôi đành gửi đây Cỏ rơm da ngựa bọc thây Rừng thông heo hút canh chầy nỉ non Bền gan giữ tấm lòng son Trái tim nghệ sĩ héo hon cung đàn Tình thơ bát ngát giang san Bài ca buổi sáng chứa chan thâm tình Quê hương tang tóc điêu linh Âm dương cách trở gia đình biệt ly Biển dâng ngọn sóng ầm ỳ Thiên đàng hội ngộ nhung y cuối trời Madonna, các con ơi! Nữ thần vệ nữ nụ cười nở hoa Bình an hạnh phúc thái hòa Rừng sâu trinh nữ nhạt nhòa nụ hôn Trườn lên núm vú bồn chồn Đỉnh Olympus linh hồn siêu thăng Lầu vàng điện ngọc cung hằng Các thần ghen tỵ lăng xăng bên giường Nghìn năm ân ái còn vương Xếp hàng thiên hạ bốn phương phụng thờ. Nguyên tác:“ Bài Hát Buổi Sáng Nghệ Sĩ ” 14.2.2021 Lu Hà Biện Bạch Cảm xúc thơ Goethe bài 133 Một họa sĩ ngoan đạo Trải qua nhiều khó khăn Bao thất bại trở trăn Mới giành được phần thưởng Bút cọ thành thần tượng Tự sơn bảng cho mình Tìm lý lẽ biện minh Mong chờ xây đền thánh Cơ hội may hiển hách Vẽ trên các bức tường Thu hút khách thập phương Siêng năng hình phác thảo Tác phẩm chưa hoàn hảo Nào ai đâu có ngờ Mệt mỏi nhìn bơ phờ Vẽ vời chi lẩn thẩn Lem luốc màu bôi bẩn Chính là bởi tại tôi Sáng thế kỷ xa xôi Đủ muôn loài động vật Đôi bàn tay nghệ thuật Thiên Chúa thật tuyệt vời Bảy ngày đã nghỉ ngơi Nhiều thứ còn dang dở Tôi xin làm đày tớ Tuổi trẻ thích ham chơi Người ta muốn xả hơi Tất cả đều như vậy Sự thật như đã thấy Trẻ già đều giống nhau Lũ lượt vẫn trước sau Ai là kẻ lười biếng? Nguyên tác:“ Sự Biện Minh Của Nghệ Sĩ ” 16.2.2021 Lu Hà Người Nghệ Sĩ Cảm xúc thơ Goethe bài 134 Nghệ sĩ thường một mình Để tư duy sáng tạo Qua trải nghiệm táo bạo Miệt mài ắt thành công Với trí tưởng mênh mông Giải ngân hà vằng vặc Hình khối muôn màu sắc Nôn nao những bóng hồng Nhiều như những dòng sông Phong phú dồn ra biển Đông tàn xuân lại đến Cây đời héo lại tươi Nàng Luna mỉm cười Tâm hồn chàng Cupid Đôi trái tim khăng khít Dù mưa gió vần xoay Nghệ thuật cũng đổi thay Tình yêu là vĩnh cửu Anh chị em bấu víu Niềm hy vọng sinh tồn Biết bao buổi hoàng hôn Trước vẻ đẹp thiên nhiên Thiên đường mộng thôi miên Có ở ngay trần thế Hiện sinh ra phóng thể Rạo rực ánh hào quang Đôi bàn tay sẵn sàng Những bức tranh huyền bí. Nguyên tác:“ Bài Hát Nghệ Sĩ ” 19.2.2021 Lu Hà Chia Tay Biền Biệt Cảm xúc thơ Goethe bài 135 Gellert đã đi rồi Bao trái tim bật khóc Những bàn chân khó nhọc Im lặng bên tượng đài Bài hát buồn bi ai Thê lương bên ngôi mộ Và mọi căn nhà gỗ Vương miện cài bông hoa Hạt sương rơi nhạt nhòa Danh dự nhìn cao quý Oeser càng tiều tụy Đứng cách xa một nơi Hình ảnh ấy chơi vơi Sự ly hôn vĩnh viễn Ngần ngại khi đưa tiễn Cốt tro người thân yêu Buổi hoàng hôn tiêu điều Trong cái bình nhỏ hẹp Ngợi ca tâm hồn đẹp Những bản nhạc vang lừng! Nguyên tác:“ Tượng Đài Của Gellert” 20.2.2021 Lu Hà Trò Chơi Tạo Hóa Cảm xúc thơ Goethe bài 136 Một khi được sinh ra Chờ đợi hoài hạnh phúc Elysium thúc giục Tạo hóa đã ban cho Đôi cánh thần tự do Những linh hồn bất diệt Đã bấy lâu tha thiết Tìm về cõi thiên đường Sáng thế kỷ hoài vương Nhờ hồng ân Thiên Chúa Giọt lệ rơi dàn dụa Adam và Eva Trái đất rộng bao la Mái lều tranh thung lũng Trai gái từng chung đụng Nảy mầm hoa sinh sôi Urania bồi hồi Găp được chàng thi sĩ Hồn thơ tình ý vị Màu tím mãi không thôi Theo dòng đời chảy xuôi Vũ trụ càng hoàn hảo Thần Shiva sáng tạo Những cánh đồng thiên nhiên Đồi núi đẹp thôi miên Vì sao ta xấu hổ Dưới ánh trăng cổ độ Trần truồng trong lùm cây Rồi từ đó ngất ngây Khao khát niềm vui thú Đôi bàn tay dẫn dụ Cảm giác lạ nụ hôn Hoa bướm cũng bồn chồn Elysium bìu díu Ngày hội mùa tề tịu Ông trời đã cho ta! Nguyên tác:“Chốn Thiên Đường” 20.2.2021 Lu Hà Từ Thuở Ban Đầu Cảm xúc thơ Goethe bài 137 Ngay từ thuở ban đầu Chẳng quản chi ít ỏi Ánh hào quang chói lọi Dẫn dắt bạn đi theo Đường trần thế cheo leo Qua các miền xa lạ Đồng bằng hay vách đá Thung lũng dòng sông xanh Hoa dưới bước chân anh Chàng trai Mohammed Bậc thánh nhân vĩ đại Tiên tri cho muôn đời Allah đức Chúa trời Tô điểm bằng lời nói Nhân loài khao khát đợi Vang vọng tiếng hát ca Bình nguyên rộng bao la Bao trái tim da diết Những tâm hồn tha thiết Con cháu được ấm no Sáng thế kỷ tự do Đôi bàn tay sáng tạo Mọi vật đều hoàn hảo Thánh ca dạy yêu thương Lan truyền khắp bốn phương Thành phố ra hải đảo Vững niềm tin trọn đạo Nhân phẩm để làm người. Nguyên tác:“Tiếng Hát Của Mahomet” 21.2.2021 Lu Hà Nữ Thần Xứ Ê-phê-sô Cảm xúc thơ Goethe bài 138 Thời Hy lạp cổ đại Có người thợ kim hoàn Qùy trước tượng nữ thần Trong ngôi đền xinh đẹp Chàng trai trẻ khép nép Ngây ngất với ngai vàng Dưới bầu vú mơ màng Khao khát tình ân ái Bỗng trái tim tê tái Chim làm tổ ở đâu? Mơ ước một cô dâu Vị thần trong tâm tưởng Cầu nguyện trời ban thưởng Hỡi nàng Diana Một tiên nữ ngọc ngà Tha thiết chờ xuất hiện Tài nghệ xin cống hiến Người cha già lắng nghe Mới khuyên nhủ răn đe Con hãy đi ra chợ Mong nữ thần che trở Cần mua một con hươu Hay với bê hoặc cừu Để dâng hương cúng tế Rồi chắp tay tuyên thệ Thủy chung trọn cuộc đời Vàng đá chỉ một lời Không bao giờ thay đổi Trang điểm thêm đầu gối Nữ thần thật đáng yêu Diana diễm kiều Thành phố Ê-phê-sô. Nguyên tác:“Tuyệt Vời Là Diana Của Người Ê-phê-sô” 22.2.2021 Lu Hà Bình Minh Màu Tím Cảm xúc thơ Goethe bài 139 Buổi sáng màu sương tím Thấy đoàn người hành hương Những trái tim vấn vương Mây bay về cố quốc Sông núi nhìn quen thuộc Giáo đường tấm chân thành Đất thánh nghìn bức tranh Cầu mong nhiều may mắn Lần đầu tiên gặp bạn Lo sợ với tình yêu Thướt tha tới buổi chiều Ngọn lửa lòng cháy bỏng Về phía bắc nôn nóng Linh hồn ném ra xa Ôi cánh tay ngọc ngà Một ngàn con rắn lưỡi Tôi tần ngần bước tới Ngươi không được cúi đầu Ngẩng mặt bước qua cầu Uốn cong theo sở thích Đâu là chi nhánh chính Sáng chói ánh mặt trời Một thân hình lả lơi Quằn quại trong nhục dục Điệu kèn như thúc giục Người mẹ đã ly hôn Trái tim đập bồn chồn Hồn lạc loài khô héo? Cuộc sống thừa níu kéo Niềm vui nảy mai vàng Hy vọng thiếp gặp chàng Khát khao tình vĩnh cửu. Nguyên tác:“Bài Hát Buổi Sáng Của Những Người Hành Hương” 22.2.2021 Lu Hà Hồn Trên Sóng Nước Cảm xúc thơ Goethe bài 140 Nước chan chứa linh hồn Mềm mại thường yếu đuối Dễ sinh ra tội lỗi Khao khát tới thiên đường Bởi vì quá yêu thương Do trái tim thúc giục Còn đam mê nhục dục Ân ái xuống trần gian Đỉnh núi cao ngút ngàn Trườn trên tảng đá dốc Xục xạo vào hang hốc Chảy hoài mãi không thôi Ngao ngán kiếp buông xuôi Hy sinh đời dâng hiến Sông suối trôi ra biển Sủi ngầu bọt khổ đau Rồi tuần tự trước sau Khi mặt hồ phẳng lặng Chờ bùn đen tạm lắng Soi rõ các vì sao Hằng Nga cũng nghẹn ngào Thương xót cho số phận Những hồn ma lận đận Bị sóng gió dập vùi! Nguyên tác:“Bài Hát Của Những Linh Hồn Trên Mặt Nước” 22.2.2021 Lu Hà