Tỉnh Ngộ Cảm xúc thơ Goethe bài 121 Người thợ săn kho báu Tháng ngày hoài thất bại Nghèo đói bao trở ngại Giàu sang dễ thở hơn Nỗi ám ảnh chập chờn Quyết đi đào bới của Tìm đúng nơi nương tựa Cắn tay viết máu mình Khấn bái tới thần linh Nguyện dâng hiến hồn côi Thấp thoáng đám mây trôi Những vòng tròn to nhỏ Phóng ra đốm lửa đỏ Ánh sáng đến từ xa Long lanh dải ngân hà Ứng nghiệm trên lều cỏ Thảo mộc xương một bộ Bàng hoàng đứng sững sờ Hồn phách vẫn bơ vơ Dẫn đi đào mộ cũ Đêm bão tố gào rú Bầy ma quỷ trêu ngươi Rũ rượi khanh khách cười Mười hai đầu biến hóa Tự dưng thành hiểm họa Thiếu thốn biết bao nhiêu Gía băng cảnh tiêu điều Lăn lóc kìa cái bát Nếu muốn mình thành đạt Hãy nên uống từ từ Những giá trị thiên tư Vượt lên trên tiền bạc Suy tư cần đổi khác Đào bới phỏng ích chi Ngàn tinh tú thầm thì Hy vọng nhiều may mắn Tương lai sẽ sán lạn Hãy tỉnh ngộ đi nào Một kho báu dồi dào Tích lũy bằng tri thức. Nguyên tác:“Thợ Săn Kho Báu” 8.2.2021 Lu Hà Tiếng Kèn Thôi Miên Cảm xúc thơ Goethe bài 122 Pied Piper theo truyền thuyết Về nghệ sĩ thổi kèn Tài năng thật đáng khen Lôi cuốn nhiều đàn chuột Dân thành phố thề thốt Hứa hẹn sẽ trả tiền Nhưng rồi lại quịt liền Tráo trở trò miệng lưỡi Chàng trai đòi quyền lợi Thị trưởng vẫn làm thinh Trời đất đã chứng minh Oán thù sinh đối phó Dụ dỗ bầy trẻ nhỏ Gái trai bị thôi miên Nhảy múa theo điệu kèn Chuyển về nơi ở khác Cảnh nghèo nàn xơ xác Đã có trang trại riêng Kèn vang vọng thiêng liêng Thiếu nữ yêu tiếng hát Trai tráng càng khao khát Xa rời Hamelin Đàn kiến đen kìn kìn Tới Brandenburg. Nguyên tác:“Pied Piper” 8.2.2021 Lu Hà Khung Cửi Buồn Cảm xúc thơ Goethe bài 123 Người thanh niên cô đơn Văng vẳng nửa cung đờn Khóc tình nhân đã mất Đom đóm bay chập chờn Cô thợ dệt tủi hờn Một mình ngồi thui thủi Ánh mặt trời khuất núi Con quay kéo thời gian Bao giọt lệ chứa chan Sợi tơ đứt làm đôi Thổn thức đập bồi hồi Trái tim yêu vĩnh biệt Nỗi lòng chàng thống thiết Khi bế cô ấy lên Hồn thiêm thiếp về miền Phách lạc vùng băng giá Ánh trăng vàng mệt lả Côi cút sự chia ly Con thoi chẳng định kỳ Hẹn gặp ngày tái ngộ. Nguyên tác:“Con Quay” 8.2.2021 Lu Hà Tự Biện Lý Cảm xúc thơ Goethe bài 124 Tôi sẽ quyết không nói Đứa con đó với ai Chỉ có một không hai Tôi là người trung thực Tôi đã có ý thức Với vai trò làm mẹ Tôi chẳng cần chia sẻ Cổ anh ấy dây vàng Mũ rơm đội dễ dàng Nông dân hay quý tộc Lai lịch về nguồn gốc Vậy mong vị mục sư Coi đó chuyện riêng tư Không cần tòa giám hộ Lao xao tiếng khạc nhổ Đồ đĩ điếm già mồm Thẩm phán ngồi chồm hôm Cán cân cầm bé tí Chế nhạo cười khinh bỉ Nó là con của tôi Công lý được quyền nuôi Lớn khôn cho xã hội Cũng chẳng cần chi vội Tương lai của gia đình Không phạm tội đại hình Như muôn loài thụ tạo Sinh sản cần đảm bảo Hồng ân Chúa đã cho Các ông khỏi phải lo Sự sống của con tôi Một người mẹ đơn côi Hãy để yên như vậy. Nguyên tác:“Tại Tòa” 8.2.2021 Lu Hà Gan Lỳ Cảm xúc thơ Goethe bài 125 Ngày mai là lễ hội Thánh Martin dưới làng Người vợ hiền dịu dàng Thiết tha nhào bột bánh Cốt sao cho chóng vánh Ngọn lửa hồng lom lem Cơn tình ái thòm thèm Miền núi cao hoang dã Nằm trên giường cho đã Mở rộng cánh cửa buồng Cả hai thích trần truồng Ngần ngại cài then cửa Nóng dần lên một nửa Muốn rục rịch trăm năm Nhưng đều phải ngậm tăm Đặt cược không mở miệng Phải im hơi lặng tiếng Nói tục chốt cửa liền Mây mưa khéo thôi miên Dụ hai người khách lạ Từ xa đến mệt lả Ngó trước lại nhìn sau Ngạc nhiên họ nhìn nhau Đèn tắt lò than đỏ Bánh rán ngon ở đó Liền cầm lấy ăn ngay Nhưng khách đâu có hay Chủ nhà trong bóng tối Không thấy ai la lối Thi gan phải nằm yên Nếu nói câu đầu tiên Vợ chồng đều cố tránh Bỗng anh chàng hạch sách Ai bán rượu cho tôi Cô nàng thật bồi hồi Ngồi xổm lên hạnh phúc Chốt cửa ngay lập tức Họ ăn không trả tiền Giá bột gạo đang lên Ngày mai là hội thánh. Nguyên tác:“ Gutmann Và Gutweib ” 9.2.2021 Lu Hà Truyền Thuyết Ấn Độ Cảm xúc thơ Goethe bài 126 Mahadöh chúa tể Xuống hạ giới rong chơi Để quan sát loài người Trừng phạt hay phù hộ Truyền thuyết từ Ấn Độ Gỉa làm kẻ lang thang Thần đã gặp một nàng Xinh tươi đầy quyến rũ Đã nhiều năm ấp ủ Thỏa mãn mộng ái tình Đóa hoa hồng rung rinh Khêu gợi con bướm trắng Tấm chân thành dâng tặng Dù hạnh phúc đớn đau Trái tim họ yêu nhau Trong một đêm hoan lạc Mọi người đều kinh ngạc Thần Shiva chết rồi Nức nở mãi không thôi Ngọn lửa tình bất hạnh Sai nha tới đàn hạch Bắt trói Bajadere Xôn xao khắp bốn bề Giàn lửa thiêu chờ đợi Các thày tế bước tới Lão cố đọc chân kinh Bóng theo sau thân mình Cầu thánh thần phù hộ Ánh trăng vàng cổ độ Vợ phải đi theo chồng Đất trời rộng mênh mông Quảng đại lòng bác ái Cho linh hồn hối cải Phiêu diêu chốn thiên đàng Ân ái thiếp với chàng Muôn năm tình vĩnh cửu. Nguyên tác:“Thần Và Bajadere” 11.2.2021 Lu Hà Trăn Trở Cảm xúc thơ Goethe bài 127 Núi rừng xanh bát ngát Tuyết trắng hay thiên nga Là tuyết sẽ tan ra Thiên nga không trở lại Những trái tim tê tái Lều Asan Aga Mẹ chị gái thay cha Đã tới thăm anh ấy Vợ thì run lẩy bẩy Len lén đứng xếp hàng Sự chung thủy mơ màng Khuyên hãy đi bước nữa Đàn bà cần chỗ dựa Trinh bạch thật khó khăn Đừng than thở băn khoăn Cho cuộc đời thiếu phụ Anh trai nàng phủ dụ Bổn phận người đàn bà Một khi đã vào nhà Của Pintorowich Cả dòng họ khiêu khích Bức bách ép ly hôn Mặc dù có năm con Ngậm củ cải rau đắng Năm tháng dài đằng đẵng Đóa hồng nhan nổi trôi Trẻ nhỏ nằm trong nôi Nhìn sao mà nghiệp Tòa án còn uy hiếp Thê lương kiếp đơn côi Dằn vặt mãi không thôi Khi bà mai đã tới Các khoản tiền khéo nói Mạng che đón cô dâu Chú rể sẽ đi đầu Cưỡi một con ngựa bạch Suaten kiêu hãnh Hoàng tử rất đa tình Các cô gái cung nghinh Cầu khẩn mời công chúa Sau tang lễ gúa bụa Thoắt cái có kiệu hoa Ôi! Asan Aga Sợi chỉ hồng ngang trái Hai trai và hai gái Cảnh ngộ thật thương tâm Đứa nằm nôi tím bầm Khóc ré lên thê thảm. Nguyên tác:“Than Thở” 12.2.2021 Lu Hà Tâm Hồn Nghệ Sĩ Cảm xúc thơ Goethe bài 128 Vẽ đi chàng họa sĩ Đừng nói chuyện làm gì Bài thơ ấy thầm thì Khi mật hoa rơi xuống Đắm say cơn khát vọng Chan chứa mối tình si Hỡi Prometheus! Pandora thôi thúc Ngọn lửa hồng hạnh phúc Bát hương vàng lắc lư Mật hoa thấm từ từ Những chú ong bận rộn Con chuồn chuồn cắn rốn Núm vú nhện trườn lên Thân hình đẹp thôi miên Khéo léo thay nghệ thuật Giải phóng niềm u ất Tự do khắp thế gian Sáng tạo thật nồng nàn Xin thần Zeu ân xá. Nguyên tác:“Nghệ Thuật” 12.2.2021 Lu Hà Buổi Hoàng Hôn Cảm xúc thơ Goethe bài 129 Nguồn nội lực bên trong Sôi lên đòi sáng tạo Tâm trí tôi tỉnh táo Hình thành nước trái cây Buổi chiều đẹp ngất ngây Run rẩy mồm lắp bắp Đường chim bay thẳng tắp Sông núi vũ trụ tình Sóng nước sáng lung linh Dải ngân hà tinh tú Tôi lại càng hứng thú Đời tràn ngập ý thơ Giây phút đáng tôn thờ Ánh trăng vàng thế kỷ Qủy Satan ghen tỵ Khéo léo đôi bàn tay Từ xa xưa tới nay Những bức tranh huyền thoại Niềm đam mê sảng khoái Nghệ sĩ vẽ thiên thần Biết bao người dấn thân Nghệ thuật vị nghệ thuật Khát khao lòng chân thật Trí tưởng rộng bao la Một tình yêu thiết tha Giải phóng từ u uấn Tâm hồn càng phấn chấn Sức mạnh của tự do. Nguyên tác:“Bài Hát Buổi Tối Nghệ Sĩ ” 13.2.2021 Lu Hà Học Vẽ Cảm xúc thơ Goethe bài 130 Có một người sành sỏi Đứng bên cạnh học trò Ra vẻ rất chăm lo Đong đưa nghề bút cọ Ánh mắt nhìn cau có Sơn dầu chấm hơi lâu Phải trái chỉ một mầu Trung tâm cào quá rộng Co giật tìm khoảng trống Mắt môi giữ tự nhiên Phần dưới phải ưu tiên Xem ra còn bé tí Nghệ sĩ cần tỉ mỉ Hoàn thành bổn phận mình Lời chỉ dẫn tận tình Tới thiên đường cảm nhận Nhiều kỹ năng tư vấn Chuyện gì với vợ tôi Nghe trái tim bồi hồi Tâm hồn cho bay bổng Thả lỏng đừng kích động Bàn tay vẽ dịu dàng Trí tưởng tượng mơ màng Giống như trong đời thực. Nguyên tác:“Những Người Sành Sỏi Và Nghệ Sĩ ” 13.2.2021 Lu Hà