Sầu Ly Ai Oán Trường ca cảm thán nàng Lê Ngọc Hân: Ai Tư Vãn Ai Tư Vãn, tiếng khóc than Điếu văn Hoàng Hậu ngút ngàn khổ đau Trải qua đại nạn bể dâu Xe rồng hun hút dãi dầu khói hương Cầu tiên đỉnh núi thê lương Thềm hoa hiu hắt đoạn trường phong vân Tơ duyên sao nỡ rút dần Trời cao thăm thẳm tủi thân má đào Cờ vàng Bắc phạt xôn xao Anh hùng mã thượng chiến bào máu pha Sông hồng cuồn cuộn phù sa Phụ Hoàng vâng mệnh ngọc ngà vu quy Phụng long áo gấm quạt quỳ Se tơ kết khóc tà huy ráng chiều Phú Xuân thục nữ mĩ miều Giang Nam Đồng Tước yêu kiều kém chi? Ái tình sâu nặng lâm tri Ngàn năm xanh ngắt đền nghì trúc mai Thanh tao rất mực chương đài Nửa đường đứt gánh đêm dài lệ chan Ngọc Hân thiên bảo ứa tràn Hoa phong bày tỏ nồng nàn xinh tươi Ai ngờ giông tố tả tơi Bể vùi sông dập cảnh đời biệt ly Mùa hè nắng đổ kinh kỳ Mưa thu trái tiết nhung y đầm đìa Xiết bao hoảng sợ chia lìa Miếu thần cầu đảo mấy thìa thuốc tiên Danh y đón khắp mọi miền Hẹp hòi con tạo quy tiên chầu trời Đau thương tang tóc muôn nơi Nhân gian sầu cảm lệ rơi thảo trùng Kiếp này trọn nghĩa thủy chung Bi hoan tán tụ hãi hùng vó câu Xe loan khấp khểnh qua cầu Nại Hà nức nở mái đầu tuyết sương Cậy ai đá lấp sông thương Lẻ loi phận thiếp thê lương khóc chồng Tỳ bà gảy khúc tang bồng Hồn ma bóng quế qua sông anh hùng Hành quân bóng tối mịt mùng Người khiêng kẻ võng lạnh lùng gió may Mơ màng bao nỗi đắng cay Bàng hoàng tỉnh giấc còn say với tình Đống Đa tướng sĩ thiên đình Ngọc Hồi sấm sét tinh binh bất ngờ Canh ba gà gáy xác xơ Phòng the quá bụa giấc mơ tủi hờn Trăng lên sướt mướt đòi cơn Bên rèm cửa sổ chập chờn dáng ai Mặt rồng khắc khổ u hoài Oai phong tột đỉnh tuyền đài thẳm sâu Thôi đành xuống tóc xin cầu Giai không tứ đại ngọc châu vẹn tuyền Ba sinh tìm lại cơ duyên Nghìn năm hương lửa thuyền quyên tuyết đào Trộm nghe Thang Võ anh hào Công lao đế nghiệp thọ cao mệnh trời Giúp dân cứu nước thương đời Công trình Nghiêu Thuấn lòng người tạc ghi Chồng ta nào có kém gì? Mà sao mệnh yểu chim di nấm mồ Xót xa vận nước cơ đồ Giọt châu lã chã liễu bồ thiết tha Ngậm ngùi di chiếu lan xa Đất trời ảm đạm nhân hà thảm thê Chập chờn nửa tỉnh nửa mê Mối sầu ai gỡ ê chề tiệc hoa Chữ tòng khóe hạnh nhạt nhòa Đền ơn mưa móc thái hòa dân an Thân còn thể phách mê man Lần theo bồng đảo suối ngàn hồn mây Bần thần giây phút ngất ngây Thiếp chàng đàm thoại vui vầy thâu canh Bình minh chim hót trên cành Mỉa mai oanh yến kinh thành lìa xa? Âm dương đôi ngả ta bà Hoàng hôn đom đóm bóng ma vật vờ Thương hai trẻ nhỏ ngây thơ Mất cha côi cút bơ vơ gọi hoài Tưởng rằng lạc trốn thiên nhai Tiếng gà xao xác đêm dài chiêm bao Vật mình ôm gối khát khao Ngọc Kinh xa lắc ngày nào tới nơi ? Cúng sao giải hạn cầu trời Khối tình chôn chặt cạn lời nước non Tình xưa gang tấc đâu còn Trước sân bóng nguyệt lầu son dãi dề Sính ca thổn thức não nề Tay ngà vuốt phím bốn bề lửa thiêu Ngẩn ngơ hồn lạc phiêu diêu Tử quy giục giã sáo diều đứt dây Đông tây buồm trắng chật đầy Cửa sông quằn quại bóng cây rườm rà Trông nam thấy cánh nhạn sa Ngóng về phương bắc bao la chừng nào? Tỳ bà xé mảnh yếm đào Hán cung thuở nọ nghẹn ngào Chiêu Quân Cõi tiên chẳng vướng bụi trần Chung gương lược trải tần ngần mặt hoa Linh sàng bài vị khói nhòa Gót lân lẫm chẫm trước tòa đài hương Áo gai mũ cói tang thương Xác ve gầy yếu thê lương má hồng Hai hàng văn võ tam công Bàn dân thiên hạ ngóng trông tiên hoàng Hang cùng ngõ hẻm hoang mang Kẻ sơ còn thế họ hàng người thân Ngồi trông héo hắt gốc phần Khẳng khiu gầy guộc tấm thân cát đằng Sân chùa ảm đạm mây giăng Tụng kinh gõ mõ tuyết hằng giá băng Giọt mưa thánh thót đất bằng Kim Tiên quy ẩn xích thằng kiếp sau Chiêu Nghi lòng mẹ buồn rầu Thương con nhớ cháu mái đầu bạc phơ Oán thù ai dễ làm ngơ Vua quan nhà Nguyễn đợi chờ một khi Vạc dầu xử tội lăng trì Phanh thây tứ mã tình nghi xa gần Áo nâu lầm lũi chân trần Bùn lầy tay lấm che thân ngọc ngà Sương mờ sầu tủi Hằng Nga Hai vầng nhật nguyệt cảnh nhà chứng cho! Lần hồi bữa đói bữa no Trăm tai nghìn mắt rình mò sớm hôm Nửa đêm con sốt mẹ ôm Mưa rầm rả rích cá tôm khóc thầm! Ngọn đèn leo lắt lầm rầm Bát nhang tàn muội tím bầm ruột gan Bụi hồng vó ngựa quan san Ghập ghềnh sỏi đá thông ngàn gió khơi Thuyền đò cách trở chơi vơi Hai con nhỏ dại khóc cười bơ vơ Xa xăm chàng có đâu ngờ Bỗng dưng đời thiếp xác xơ thế này? Bồ hòn ngậm đắng nuốt cay Triều đình đổ nát vần xoay gian thần Tôi trung kẻ sĩ mất dần Tây Sơn chán nản xa gần lao đao Mặc cho họ ngoại xới cào Nỡ nào để giọt máu đào chảy xuôi? Tình thâm cốt nhục than ôi! Tham quan ô lại thịt xôi bầy đàn Qui Nhơn thành quách lụi tàn Màn trời chiếu đất khóc than dân tình Hùm beo Gia Định rập rình Làm sao cự nổi thất kinh ngai vàng Trăm năm cơ nghiệp phũ phàng Nghìn năm tiếng để bẽ bàng đế vương Hồn thiêng chín suối tỏ tường Bát cơm chén nước khói hương cúng rường Người khôn kẻ khó qua đường Sẻ san chia sớt tình thương mặn mòi Cô đơn bồ liễu lẻ loi Chuông chùa Thiên Mụ thiệt thòi lan xa Còn đâu mình ngọc da ngà Sắt cầm dìu dặt thiết tha thuở nào Thu ba vàng võ hư hao Nửa vầng trăng khuyết lệ trào mưa sa Luân hồi trong cõi ta bà Kiếp sau gặp lại xót xa yếm đào Hàn huyên chồng vợ nghẹn ngào Vòng tay ôm ấp thì thào gió mây Bần thần giây phút ngất ngây Nỉ non chưa hết vui vầy biệt ly Giận hờn xé mảnh tang y Mong chi cánh nhạn kinh kỳ giọt sương Ngàn lau xa lắc thê lương Cõi trời thăm thẳm dặm trường mù tăm Tơ giăng cái kén dâu tằm Cuốc kêu khắc khoải đêm nằm sầu mang Ai hay mộng mị mơ màng Nâu sồng ướt đẫm thiếp chàng rời xa Xôn xao eo óc tiếng gà Bàng hoàng ngồi dậy canh ba não nùng Ngàn khơi sóng vỗ chập chùng Bình minh thấp thoáng rợn rùng quân binh Ngập sâu đồ thán chúng sinh Cờ đen san sát điêu linh giống nòi! Hóa công sao nỡ hẹp hòi Để cho tiên đế về nơi suối vàng Cơ đồ sự nghiệp dở dang Nấm mồ vô chủ ngỡ ngàng đồng hoang Quạ kêu nắng cháy chang chang Một rừng xương cốt vành tang não nùng Giang san bão tố mịt mùng Ngàn năm tuyết hận anh hùng mấy ai ? Rồng thiêng thác xuống tuyền đài Hỏi rằng Nam Quốc anh tài tìm đâu? Lăng trì vạc nấu sôi dầu Trẻ già lăn lóc đầu lâu trợn trừng Lẽ nào dân nước rửng rưng Tiệc hoa nhà Nguyễn vui mừng chiến công Thẻ bài cấm chợ ngăn sông Sưu cao thuế nặng chất chồng dân đen Công hầu bá tước bon chen Ngựa xe nghễu nghện phận hèn kể chi Chặt đầu giáo sĩ tu mi Phương Tây đoạn tuyệt xá gì quốc huy Lao nô khổ dịch biên thùy Quan trường bán chữ ù lỳ sĩ phu Trong nam ngoài bắc thâm thù Ki Tô máu chảy mịt mù giang san Kể sao cho hết bạo tàn Sinh linh thảm khốc bần hàn khổ đau Quả cà con cá lá rau Lần hôì sớm tôí theo nhau lên rừng Măng tre củ chuôi cầm chừng Mẹ cha bóp bụng thắt lưng ruột cào Tây Sơn tuấn kiệt thuở nào Chồng ta dẫn dắt tự hào giang sơn Quân Thanh một trận sạch trơn Đống Đa còn đó chập chờn bóng ma Càn Long phải sợ chồng ta Trời gìa ác nghiệt mà ra thế này Quảng Tây cầm chắc trong tay Phút đâu tuột mất đắng cay lạc loài Nam bang nuối tiếc mãi hòai Ếch nằm đáy giếng thở dài sấm vang Phất phơ kìa ngọn vàng Còn ai mang vác vẻ vang bao đời Ươn hèn quen thói ăn chơi Căm tâm nô lệ lòng người phân ly Quang Trung thế trận xuất kỳ Một thời oanh liệt quân uy khải hoàn Thần cơ diệu toán chu toàn Công đồn diệt viện Thoát Hoan trống đồng Chồng ta học tập cha ông Rạch Gầm Xòai Mút hỏa công tung hoành Thăng Long tốc chiến sử xanh Hỏa lôi động đất oai danh thiên thần Mưu sâu khét tiếng xa gần Đại đao thế võ bôị phần hiểm nguy Máu đào nhuộm đỏ nhung y Bừng bừng khí thế quốc kỳ tung bay Quân Nam càng đánh càng say Xiêm La Chân Lạp dạn dày Ai lao Liên minh Nguyễn Ánh năm nào Rước voi dày mả bới đào vấy nên Tham lam quyền quý bạc tiền Đầu cơ tích trữ đảo điên giống nòi Tứ bề vây hãm xăm xoi Thanh Triều ngấp nghé cống đòi nhiêu khê Ngoại giao thương thảo mọi bề Nâng cao đời sống hẻ hê dân nghèo Trẻ già trai gái mừng reo Non xanh nước biếc trong veo suối nguồn Chữ Nôm truyền dạy xóm thôn Từ nay quốc chủ suy tôn thánh hiền Á đông gốc rễ vững bền Than ôi vận nước xoay liền một khi Dặn dò trước lúc ra đi Bề tôi thất tín ngu si tồi tàn Gian thần tâm địa dã man Chia bè kết cánh nát tan cơ đồ Ngô Văn Sở, lắm mưu mô Lừa thày phản bạn đào mồ chôn thây Cha con chúng nó một bầy Họ Bùi chia chác cáo cầy thịt xôi Vũ Văn Dũng, kẻ bề tôi Can trường đảm lược sục sôi căm hờn Ngoài khơi quân Pháp chập chờn Chiến thuyền sắt thép từng cơn sóng gầm Khói hương nghi ngút khóc thầm Bao nhiêu tâm sự tình thâm tỏ bày Suối vàng ngậm đắng nuốt cay Thương cho dân nước đọa đày can qua Phú Xuân đồi tím sim mua Hương Giang nước chảy bốn mùa quạnh hiu Nhìn trông quang cảnh buồn thiu Còn đâu hoa bướm dập dìu bên nhau Ai hay thanh sắc phai màu Bão giông thịnh nộ nát nhàu cỏ cây Hai con nhỏ dại thơ ngây Mái tranh dột nát canh chầy mẹ than Lọ là đá cũng nát gan Não lòng hoàng hậu bần hàn khổ đau Đói nghèo bệnh tật đuổi nhau Vào ra sớm tối dãi dầu nắng mưa! Ngô Thì Nhậm cũng chẳng vừa La Sơn Phu Tử sớm trưa luận bàn Đại thần rường cột gian nan Như Phan Huy Ích thân tàn đòn roi Đặng Trần Thường nó xăm soi Tiểu nhân hèn mọn trông coi pháp trường Công hầu danh tướng tai ương Thảm thê tổ yến xử đường oan gia Dễ ai thọ hưởng tuổi già Mình làm mình làm mình chịu đầm đìa máu tươi Trăm năm mai mỉa tiếng cười Oan khiên nghiệp chướng hại người hại ta Trông ra bốn bể nhân hà Thẳng ngay dường ấy xót xa chừng nào Dương Tu uất hận máu trào Chính nhân Hàn Tín anh hào mấy ai? Đường trần sao lắm chông gai Oan oan tương báo tuyền đài thảm thê Bùi Thị Xuân trọn lời thề Voi dày ngựa xéo chẳng hề sợ chi Ngọc Hân khấn bái thầm thì Chỉ nghe gió thoảng rầm rì bên tai Nỗi niềm sầu hận u hoài Ngoài sân giun dế bi ai não nề! Giọt mưa thánh thót dãi dề Quê hương xa cách chán chê phận mình Vách tường chiếc bóng in hình Mà sao xa lạ điêu linh hãi hùng? Xung quanh vắng vẻ vô cùng Bàn thờ lạnh lẽo rợn rùng hồn ma Sương rơi ngọn cỏ quanh nhà Dấu giày còn đó thiết tha đợi chờ? Âm dương cách biệt đâu ngờ Nghe làn gió thổi dật dờ hương sen Chập chờn dáng dấp quen quen Mặt rồng đẫm lệ bóng bóng đen lờ mờ? Giật mình tiếng gọi u ơ Thương hai trẻ nhỏ ngây thơ “ Phụ Hoàng“ Rình mò dòm ngó bên đàng Mạch rừng tai vách trễ tràng trống canh Buông tay phó mặc thôi đành Rủi may phận thiếp mong manh liễu bồ Ăn sương tiếng quạ sông hồ Xiết bao kinh hãi nhấp nhô sóng cồn Chiều thu chạng vạng hoàng hôn Chập chờn đom đóm rủ hồn về chơi Ngậm ngùi nước mắt tuôn rơi Thương chàng lạnh lẽo ở nơi suối vàng! 13.8.2019 Lu Hà Đảng Ơi Là Đảng Trường ca cảm xúc thơ Tướng Trần Độ: Đảng Vào bộ đội mới mười sáu tuổi Một năm sau đứng dưới đảng kỳ Các em bố mẹ chia ly Trái tim cháy bỏng ầm ỳ sấm vang Đôi chân cứng hiên ngang chiến thắng Nắm tay thề cách mạng xông pha Tóc xanh nay đã trắng ngà Tuổi xuân rong ruổi sơn hà hiểm nguy Vì tổ quốc biên thùy chan chứa Đảng Mác Lê chỗ dựa niềm tin Già nua mỏi gối đứng nhìn Lương tâm cắn rứt trăm nghìn đắng cay Đảng kêu gọi người cày có ruộng Đường quanh co lên xuống ghập ghềnh Vinh quang chân lý bập bềnh Bao điều hứa hẹn dập dềnh xa xôi Như chiếc bóng, câu trôi cửa sổ Đau quặn lòng cổ độ trăng soi Mùa thu tháng tám nghĩ coi Chôn vùi lịch sử cọc còi tương lai Liềm búa ấy bi ai thảm thiết Từ Nga Xô tiêu diệt giống nòi Còn đâu cá nước mặn mòi Bần nông cốt cán xăm soi đủ điều Vững lập trường cú diều miệng lưỡi Phỉnh phờ nhau giăng lưới bất nhân Tuyên truyền cổ võ ngu dân Lợi quyền phe nhóm chen chân dưới cờ Để cố vấn thừa cơ thâu tóm Từ Vân Nam làng xóm tang thương Cầm cờ Phúc Kiến bất lương Đầu rơi máu chảy quê hương điêu tàn Bởi Lý Thông gian ngoan xảo quyệt Dụ Thạch Sanh bắn giết đến cùng Oán hờn sủi bọt thủy cung Rừng sâu cò gáy rợn rùng khỉ ho Đảng nghĩ hộ chăm lo dân nước Chẳng tham quyền chức tước nghênh ngang Nuốt lời con cháu giàu sang Điền viên hưu trí bẽ bàng thịt xôi Bầy khỉ độc lòi đuôi tuyên giáo Nhặng ruồi bay chân lão về làng Tanh hôi điếu đóm mơ màng Phong bì biếu xén khang trang cửa nhà Quyết bám ghế quan nha bổng lộc Đảng ngồi trên nô bộc ủy ban Hai guồng cơ chế xoay vần Ngoại thương kinh tế công an lộng quyền Đảng răn dạy ưu tiên vô sản Chuyên chính cho tư bản vùi thây Râu xồm khoác lác quan thày Râu dê bợ đỡ cáo cày vong nô Sạch sành sanh cơ đồ non nước Giặc bắc phương đảng rước vào nhà Căng phồng đầy túi đô la Bí thư ăn mảnh vịt gà vặt lông Chủ nhân ông ruộng đồng đảng giữ Dân ngu ngơ sở hữu mãi hoài Trắng tay củ chuối hàm nhai Toàn quyền sinh sát độc tài chủ trương Trò chữ nghĩa khuyển dương bày đặt Sói hiền từ chăn dắt đàn cừu Mẹ cha chó má cơ mưu Đá bia Mai Dịch tiếng lưu muôn đời Chẳng biết nhục còn cười nham nhở Biển treo đầy đường phố tên mình Nào là Lê Duẩn, Trường Chinh Nai lưng đóng thuế Ba Đình nuôi ma Con cháu cụ cả ra cai trị Bầy ngựa hoang hú hí với nhau Con riêng dòng máu ba Tàu Đông đô đại phố đỏ màu gạch cua Giả sư sãi trong chùa ngất nghểu Đeo huân chương lểu nhểu mắm tôm Trai phòng thịt chó gái ôm A Di Đà Phật chồm hôm ỉa đùn Ban tuyên huấn chổi cùn rế rách Lý luận quèn tọc mạch điêu ngoa Truyền hình báo chí lu loa Đỉnh cao trí tuệ mù lòa tối tăm Cuộc bố ráp giam cầm văn sĩ Ghét những ai ý chí tinh thần Cất lên tiếng nói thương dân Chẻ tư sợi tóc cù lần tố gian Cấm ngôn luận lường gàn dân chủ Đưa đảng viên ứng cử hội đồng Bày trò mặt trận kể công Hiền tài nguyên khí chất chồng khổ đau Quốc hội gật lau nhau vấn đáp Rồi chìm xuồng dẫm đạp lên lưng U mê thái độ lừng khừng Chỉ tay năm ngón luật rừng triển khai Nghị quyết đểu lai nhai bánh vẽ Vẫn con đường ra vẻ quang vinh Tiến lên chủ nghĩa u minh Quyết không chệch hướng thối rinh lỗ mồm Giàn lãnh đạo đầu tôm đất sét Chờ thời cơ bọ chét chiếu manh Tham ăn đấu đá tranh giành Máu dân hút cạn tan tành mới thôi Sáng thì đúng than ôi chiều lại Sai bét nhè oan trái nhiêu khê Lăm le họng súng lưỡi lê Gọng cùm xích sắt gớm ghê hung thần Công an trị tình thân vô nghĩa Đồng chí gì đâm xỉa trúng tim Hàng trăm tờ báo im lìm Hồn ma tức tưởi cánh chim hải hồ Cuộc cải cách tri hô địa chủ Một con trâu lụ khụ cuốc cày Phiên tòa lệnh xử bắn ngay Nhân dân đại diện mặt dày ngồi đây Vài thước đất bài bây lấy lại Chia rồi thu oan trái phơi bày Thì ra một lũ cáo cày Giết người rồi lại cướp ngay của người Hai đảng bạn một thời thắm thiết Vai kề vai da diết mến yêu Cùng nhau gắn bó sớm chiều Cớ sao loại bỏ cú diều quạ đen? Đảng Xã Hội vốn quen Dân Chủ Vắt kiệt chanh máu mủ xá chi Phản thùng tội đáng lăng trì Vợ chồng con cái chu di ba đời Khai lý lịch chuột dơi ưu đãi Đã mấy đời sán lãi là may Màu hồng được đảng nắm tay Cha truyền con nối vào ngay chính quyền Lời của Gớt nằm trên giá sách Lý luận suông đàn hạch làm chi Xám sì như cánh chim di Mồ xanh cỏ dại âm ti não nùng Cuộc đời vẫn chập trùng biển cả Vẫn tung tăng đàn cá ra khơi Cây xanh tươi tốt mỉm cười Vầng trăng sáng mãi lòng người sắt son Đừng huyễn hoặc đảng còn vĩ đại Bởi hôm nay mặt trái lộ ra Thì ra một lũ yêu ma Giả nhân giả nghĩa mã tà gạt dân Đảng ngày xưa giang san bất tử Sự hiểu lầm lịch sử chứng minh Một rừng xương trắng cốt tinh Tương lai dân tộc điêu linh thảm sầu Phút mặc niệm dãi dầu mưa nắng Đồng bào tôi cay đắng xiết bao Lạc Hồng nòi giống hư hao Đói no bệnh tật xới cào lương tâm! Đảng ngụy ngôn ngang tầm thời đại Từ thực dân giành lại chính quyền Chiêu bài độc lập đảo điên Tự do thuộc Hán bạc tiền giàu sang Trần Trọng Kim sang trang sử mới Một quốc gia tiến tới chủ quyền Tự do độc lập tất nhiên Cớ sao cướp giật tuyên truyền mị dân? Mang chủ nghĩa ngu đần nấn ná Đỏ toàn cầu trí trá bấy lâu Thiên đường bánh vẽ ruồi bâu Lừa thày phản bạn ngựa trâu tôi đòi Tôi thi sĩ nhỏ nhoi thế kỷ Viết bài thơ kể lể cội nguồn Hai hàng nước mắt trào tuôn Nỗi niềm cố quốc mà buồn thiên thu! 12.10.2019 Lu Hà Trường Ca Dân Tộc Bi Thương cảm hứng thơ của một Sư Cô: Mười Cái Ngu Thế gian có lắm cái ngu Người đời kinh tởm nhà tu xem thường Đội lu chống lụt bất lương Đèn nhang mê tín nhiễu nhương cầu tài Khoe tiền lắm của thiện tai Phát ngôn cuồng sảng độc tài chủ trương Điêu ngoa dối trá gạt lường Bích trương khẩu hiệu phố phường đỏ hoe Ma men ngất ngưởng xun xoe Cấp trên nịnh bợ đầm xòe lai nhai Đường dây hoa hậu chân dài Nghìn đô dịch vụ tiêu xài thả phanh Tài nguyên đất nước tranh giành Lợi quyền phe nhóm hôi tanh nhặng ruồi Cáo cầy bán nước lòi đuôi Bánh bao củ chuối lưỡi môi tuyên truyền Thiên đường xã nghĩa huyên thuyên Nghìn năm mơ mộng đảo điên giống nòi Dân ta cứ mãi cọc còi Nuôi hoài chẳng lớn sữa hoi giặc Tàu Lào Miên Thái đã lớn mau Giang san cẩm tú tô màu bao phen Việt Nam sao vẫn nghèo hèn Anh hùng vô sản ho hen chẳng còn Ngu từ những việc cỏn con Ngu to ngu lớn sói mòn lương tâm Đảng viên là giống hâm hâm Bầy đoàn dư luận viên thâm đít mèo A dua chỉ thích nói leo A K bốn bảy lợn heo nào bằng Thanh niên cờ đỏ hung hăng Vệ binh Mao tuyển thêm thằng nằm dai Trưng bày triển lãm quan tài Còng lưng nuôi xác tượng đài thuế dân Bám theo tư tưởng ngu đần Nghệ An Hà Tĩnh cù lần mãi thôi Mặt bằng giải phóng than ôi! Thẳng tay cướp đất suy đồi ủy ban Quốc doanh mặt trận luận bàn Chùa chiền sư sãi công an lộng hành Oan gia trái chủ gian manh Thu tiền giải nạn tranh giành thịt xôi Sao vàng cờ đỏ tanh hôi Mượn bên Phúc Kiến núi đồi ngập thây Máu dân xối xả tuôn đầy Dòng sông tội ác đó đây chảy hoài Sinh ra trong cõi trần ai Lạc Hồng suy kiệt chuỗi dài khổ đau Nửa già thế kỷ đua nhau U mê tăm tối vàng thau bụi mờ Khom lưng lạy lục tôn thờ Râu dê ngạ quỷ nhuốc nhơ trong chùa Linh thiêng là chỗ bán mua Ma tăng lợi dụng mút mùa Thich Ca Mắm tôm thịt chó dưa cà Ngọc hành sư cụ thiết tha má mì Thâu canh gái gú tu trì A di đà Phật thầm thì truy hoan Phật môn tướng tá lăng loàn Huân chương lấp lánh đăng đàn giảng kinh Dân phòng chẳng khác kiêu binh Chó săn cảnh sát rập rình ngày đêm Phết sơn đổ rác lên thềm Ba miền xơ xác gọng kiềm hán nô Mác Lê xé nát cơ đồ Ba xu chủ thuyết Mao Hồ đong đưa Lưu manh mướp đắng mạt cưa Đu dây Trung - Mỹ lọc lừa Nga Xô Ngâm nga đàn nhạc ca nô Ngợi khen chú phỉnh bưng bô báo đài Bất tài cán ngố nói dai I tờ trình độ lai nhai điếm đàng Giáo sư tiến sĩ bẽ bàng Khoe khoang bằng rỏm lăng xăng truyền hình Ngoại giao ngủ gật quên mình Xú danh quốc thể u minh dị thường Trường ca dân tộc bi thương Trái tim rỉ máu thê lương thế này Ngậm ngùi bao nỗi đắng cay Mau mau đứng dậy đổi thay cuộc đời Oán hờn ngùn ngụt đất trời Ung thư cổ trướng cảnh người lầm than Công ty sả độc lan tràn Đồ tàu ăn phải thân tàn xác khô Chúng thầu đường sắt tham ô Công nhân tàu khựa lô nhô xếp hàng Tây Nguyên bô xít phũ phàng Môi trường hủy diệt vành tang nấm mồ Dân oan khiếu kiện ô hô Kêu van thảm thiết bác hồ hiển linh Biết đâu ngạ quỷ yêu tinh Chềnh ềnh cái xác Ba Đình âm u. 4.8.2019 Lu Hà Bá Đạo U Minh cảm hứng trường ca từ thơ một Sư Cô: Mười Cái Ngu Thế gian cũng lắm đứa ngu Có con mẹ đĩ đội lu đỉnh đầu Văn bằng tiến sĩ chuồng cầu Hội đồng tuyên giáo bỗng đâu phong liền Nga Tàu đút lót bạc tiền Mã Lai chí chóe khẩu miên chẳng ngừng Tham lam chức tước quá chừng Ôm chân lãnh đạo chúc mừng đảng ma Quốc doanh xa lánh Phật Đà Cạo đầu giả mạo cà sa cuốn mình Côn đồ đội lốt giảo hình Công an bá đạo u minh đó mà Nghênh ngang giữa chốn ta bà Đầu trâu mặt ngựa yêu ma hoành hành Nước non điêu đứng tan tành Dân ta đói khổ ruồi xanh một bầy Lơị quyền phe nhóm cáo cầy Giếng dầu Tàu hút đọa đầy tang thương Còn đâu trật tự kỷ cương Ủy ban cướp đất phố phường nhiễu nhương Quốc phòng kinh tế bất lương Ăn chơi trác táng thê lương giống nòi Văn nhân thi sĩ xăm soi Anh tài kìm hãm cọc còi Việt Nam Bầy tư bản đỏ tham lam Thiên đường củ chuối cà lăm ngố rừng Thanh niên cờ đỏ tưng bừng Mượn bên Phúc Kiến rửng rưng đứng nhìn Trò hề tuyên giáo mẹ mìn Ăn theo dư luận kìn kìn đảng viên Hội đoàn mặt trận liên miên Cựu binh mạt vận nổi điên cắn càn U mê tăm tối ngút ngàn Theo chân chú phỉnh giang san lụi tàn Hoa Nam tình báo lấn tràn Ban ngành các cấp trăm ngàn hán nô Lao nhao nghệ sĩ bưng bô Văn thơ mậu dịch xô bồ tranh ăn Bảy trăm tòa báo trối trăn Trưởng ban tuyên giáo cằn nhằn chửi rông Tôn vinh phản động có công Thông tin nóng hổi cộng đồng khát khao Đảng lừa dân mãi được sao? Cai thầu văn nghệ tào lao điếm đàng Bó tay trắng bụng xin hàng Quốc Huy nức tiếng hai chàng vẻ vang Tung bay phấp phới cờ vàng Châu Âu Mỹ Quốc hiên ngang lệ nhòa Miền Nam chính thể cộng hòa Cháu con đông đúc nở hoa dâng đời Xa xôi góc biển chân trời Đấu tranh công lý làm người tự do Võ Văn Thưởng, hốt hoảng lo Mần cu Hữu Thỉnh kéo co mặt dầy Học theo quốc xã cáo cầy Lặp đi lặp lại dối bầy đặt ra Đua chen bè lũ xướng ca Hát hò nhảy nhót rụng cà dái dê Tung hê lãnh tụ cá trê Dập đầu chẳng ngại chán chê mùi bùn Bí thư lý luận chổi cùn Tự xưng người Bắc ỉa đùn bấy lâu Xung quanh mật vụ ngựa trâu Khuyển nhung bảo vệ bạc đầu việt gian Formosa chúng lường gàn Cổ phần Phú Trọng Đài Loan sang Tàu Nha Trang bãi biển nhuốm màu Tử thần hắc ám đua nhau chết dần Già mồm gái đĩ lên gân Kìa con mẹ Quyết dã nhân lạc loài Xây nhà giao hưởng cho ai? Rửa tiền cướp đất độc công khai tà quyền. Việt Nam khai thác tài nguyên Cháu con cụ cả nhai liền bấy lâu Nợ nần bán hết cho Tầu Kể chi biển đảo rừng sâu nước nhà Than ôi kiếp sống vịt gà Xóm làng xơ xác đàn bà bán buôn Ô xin nhục nhã luồn trôn Lao nô xuất khẩu kết hôn giả vờ Trẻ em côi cút bơ vơ Hỏi thằng Tố Hữu dật dờ ác ma Nực cười từ ấy mà ra Rước voi giày mả ông cha bao đời. 3.8.2019 Lu Hà