April Poem for My Homeland, Vietnam / Bài Thơ Tháng Tư Cho Quê Hương – THƠ Trường Thiên -Song Ngữ Anh Việt – Thi Sĩ, Dịch Giả VƯƠNG THANH

Hình minh họa: nguồn internet

April Poem For My Homeland, Vietnam / Bài Thơ Tháng Tư Cho Quê Hương
by Vương Thanh

April has come round again
Bringing blooming flowers
And lush green across the land.
This morning, sunny blue sky
With soft patches of white clouds
To relax the wandering mind…

*
Quay vòng lại tháng tư rồi
Muôn hoa nở rộ, đất trời thắm xanh
Sáng nay trời đẹp, nắng hanh
Kia làn mây trắng nhẹ nhàng bay bay

*
Somewhere amidst the tall fir trees,
Birds are tweeting to each other,
A music concert of harmony in nature
Providing a delightful aural feast
To lighten one’s heavy spirit.

*
Tiếng chim lảnh lót rừng cây
Đây dòng suối nhạc hòa hài thiên nhiên
Nhẹ nhàng âm hưởng triền miên
Nghe lòng êm dịu nỗi niềm đầy vơi …

*
Willow branches sway gently by the lake
Magnolia petals dreamy white and delicate
Cherry blossoms, a cheerful pink, greet the wind
A perfect day and setting for poetic dreams.

*

Mơ màng liễu rũ hồ soi
Mộc lan trắng mịn, hồng tươi anh đào
Đón xuân, hoa mỉm cười chào
Một ngày tuyệt đẹp … đưa hồn vào …cõi thơ

*

Enchanted Spring is here in April
The earth vibrantly alive with verdant growth
Nature smiles brightly with flowers
Scent of poetry in the air

Yet, my heart’s filled with sadness
This month, it was, many years ago,
From our beloved homeland, we fled.

*
Nàng Xuân diễm ảo đến rồi
Tháng tư, mặt đất nảy chồi mầm non
Thiên nhiên rạng rỡ lục, hồng
Hương Thơ man mác khắp cùng không gian…
Sao lòng ta vẫn buồn mênh mang
Năm xưa cũng tháng tư này,
Quê hương yêu dấu một ngày rời xa !…

*

Our homeland,

A land of peace-loving and enduring people,
A land of poets, of heroes and heroines,
A land rich with four thousand years of history
With a culture deeply rich in mythology and poetry,

But ravaged by wars, 

And the obsessive greed of our northern neighbor,
Who sought to rob us of our freedom and the fruits of our labor!

*

Quê Hương chúng ta,

Vùng đất của dân tộc kiên cường, yêu chuộng hòa bình
Vùng đất của thi nhân, anh hùng, liệt nữ
Với hơn bốn ngàn năm lịch sử trải dài
Với nền văn hóa ngát hương thi ca và huyền thọai
Nhưng bị cảnh tàn khốc của chiến tranh
từ lòng tham không đáy của láng giềng phương bắc

Họ muốn bóc lột sức lao động
Họ muốn cướp đi Tự Do của người Việt !

*

Vietnam, O Vietnam!

For centuries you had borne the chains of foreign domination
For centuries you have risen and fought against Chinese invasions

*

Việt Nam, Hỡi Việt Nam
Bao nhiêu thế kỷ chịu gông cùm ngoại tộc
Bao nhiêu thế kỷ vùng lên kháng chiến chống giặc Tàu

*

I can still hear
The echoes of Mê-Linh drums,

The calls to arms for men and women to fight for Freedom,
The thunderous stomp of white elephants, bearing women generals,
Chasing unwelcome invaders back to their borders.

*

Ta còn nghe
tiếng vọng trống Mê Linh,

kêu gọi người dân giành độc lập cho quê hương
Tiếng chân đàn voi như sấm sét hung cuồng
Trên lưng chúng những nữ anh hùng dân tộc
Rượt đuổi giặc xâm lăng trở về biên giới.

*

I can still see
In the waves of Bạch-Đằng river
The fire and smoke of many battles;
The river a dark red with blood of Mongol invaders,
The Mongol hordes that conquered China,
Were severely beaten time after time
By the Vietnamese people
United in Fighting Spirit As One Man!

*

Ta còn thấy,
trong sóng nước Bạch Đằng
Khói lửa chiến tranh
Dòng sông đỏ thẫm máu giặc Mông Cổ
Giặc Mông đó từng chinh phục Trung Hoa
đã nếm mùi thảm bại bao lần
dưới sự đoàn kết
Triệu Triệu Người, Lòng Như Một
Của giòng giống Lạc Hồng …

*
Vietnam, O Vietnam,

The land of elegant, modest, and brave women.
In peaceful time, she takes care of the family
During wartime, she’ll put on soldier clothes 

To fight the enemies.

Self-sacrificing is she, the Vietnamese mother
Always providing her children the best she can offer

Beautiful is the Vietnamese lady,
In her traditional ao-dai dress,

Showing her lovely figure in world fashion’s best.
Elegant and charming is the Vietnamese beauty

With voice sweet as music
and playful manners to heart-tease…

*

Việt Nam, Hỡi Việt Nam

Vùng đất của những người phụ nữ thanh lịch,

khiêm tốn và can đảm
Thời bình, họ chăm sóc gia đình
Thời ly loạn, khoác áo lính chống quân thù
Họ chăm lo và hy sinh cho con cái,
được những điều tốt đẹp nhất mà họ có thể làm

Ôi, người mẹ Việt Nam …

Tà áo dài tha thướt góp sắc hương cùng thời trang thế giới
Nét thanh lịch, vẻ kiều mỵ là giai nhân xứ Việt

Giọng êm như suối nhạc,
lời nói đoan trang, dịu dàng….

*
Vietnam, O Vietnam,

The land blessed with many beautiful sceneries.

In the North:

World-famous Ha Long bay and “Return Sword” lake,
Must-see sights for the world travelers to enjoy during their stay.

In the Central:

History becomes alive in a visit to the Hue palaces,
And from the boats on the Perfume River
With“opera-folk” singing carried by the wind,

Bring forth nostalgic memories and love for our fellow Vietnamese.

In the South:

The capital city Saigon bustles with vibrant life,
From early morning to past midnight,

With sidewalk food carts and small shops along the streets.
The lively sounds and sights of a city that never sleeps.
Nearby, the cities of NhaTrang and VungTau:
Destinations for the world’s most beautiful beaches…

*

Việt Nam, Hỡi Việt Nam
Vùng đất của danh lam, thắng cảnh

Miền Bắc:

vịnh Hạ Long tiếng tăm hoàn vũ

Hồ Hoàn Kiếm thắng cảnh “phải xem” cho du khách phương xa

Miền Trung:
Lịch sử như sống lại
khi viếng thăm cung điện Huế xưa
Từ những chiếc thuyền trên giòng sông Hương
Điệu hò Huế thoảng trong làn gió
Chở hoài niệm và tình yêu quê hương

Miền Nam:

Thủ đô Sài Gòn tràn sức sống
Từ sáng sớm đến quá nửa khuya

Những quán hàng rong, những tiệm hàng dọc theo phố xá
Náo nhiệt, sống động của thành phố không bao giờ ngủ
Gần đó, thành phố Nha Trang, Vũng Tàu

Nơi dừng chân khách du lịch đến những bãi biển tuyệt vời….

*

VietNam and Vietnamese,
The land and language of poetry,

Where musical intonation is inherent in the language,
Where the phrase “beautiful like a poem” is fairly common,
Where almost anyone you meet on the street,
May have written a few love poems
Or can easily recite many lines of popular folk verses.
It’s often said that every Vietnamese has the heart of a poet.

*

Việt Nam và tiếng Việt
Vùng đất và ngôn ngữ của thi ca
Trong ngôn ngữ đã chứa luôn nhạc điệu
“Đẹp như thơ” là câu nói phổ thông
Khi Bạn gặp một người Việt ngòai đường phố
Có lẽ người đó đã từng làm thơ
Hoặc thuộc lòng nhiều vần thơ nổi tiếng
Có câu nói là “mỗi người việt đều có hồn thi sĩ”

*

VietNam, O VietNam,

Homeland of poets, of self-sacrificing ancestors.
Throughout history, you had fought off all foreign invasions.

But now,

Our lands are no longer protected through battles,

But either sold or leased for decades to our millennial-old northern aggressor.

Until when, 

Will the Vietnamese people stand up and be united
To help the Motherland survive on the world’s map,
To protect our mother tongue and cultural heritage, 
For the future generations of the Vietnamese race.

*

Việt Nam, hỡi Vịệt Nam
Vùng đất của thi nhân, anh hùng liệt nữ
Mấy ngàn năm chống đuổi giặc xâm lăng

Nhưng bây giờ,

đất đai của chúng ta không còn được bảo vệ bằng binh lực
Mà lại đem cho thuê, bán cho bọn giặc xâm lăng

Biết đến bao giờ

người Việt cùng đứng dậy đồng lòng đoàn kết
giúp quê hương tồn tại mảnh dư đồ,
bảo vệ tiếng Mẹ  và di sản văn hóa thân thương
cho những thế hệ sau của giòng giống Lạc Hồng

*

Vương Thanh

04. 2013, English & Viet translation




Tác Phẩm Song Ngữ Chinh Phụ Ngâm & Vườn Hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng – Thi Sĩ, Dịch Giả, VƯƠNG THANH (Bản Tặng Phương Hoa)




TRUYỆN DỊCH: Chỉ Cần Nhìn Thôi Cháu Ơi! Dịch Giả THÁI LAN.

CHỈ CẦN NHÌN THÔI CHÁU ƠI- MONE DOMPNIER -1159 chữ

*

– Bà ơi, năm nay bà nhiều tuổi rồi. Bà sắp đi theo ông rồi phải không bà? Cháu không muốn bà đi đâu bà ơi. Rồi sau đó cháu sẽ không được nhìn thấy bà nữa, và cháu sẽ rất buồn, bà ạ.

Trả lời như thế nào  cho một cô bé bảy tuổi, đôi mắt long lanh ngấn lệ, đang phải đối mặt với nỗi lo sợ về sự ra đi, sự chia ly, không thể tránh được, và vĩnh viễn đây? Câu trả lời vụng về có thể làm cho bé bị tổn thương, khiếp sợ. Làm thế nào để trấn an bé đây?

A, hay là…

– Charlotte cháu cưng của bà, cháu nghe câu chuyện này nhé:

Ở một nơi nào đó trong Vũ trụ, xa thật xa, xa hơn cả những vì tinh tú mà cháu vẫn thấy sáng rực trên bầu trời mỗi buổi tối, có một cái hồ vô cùng rộng lớn, chứa nước thật trong sạch và thật tinh khiết giống như nước trong hồ trên núi của ta đây. Từ cái hồ đó, có một nguồn nước vừa tuôn chảy ra vừa hát ngân vang trên đá cuội, và rồi bỗng dưng chia làm hai con suối nhỏ. Và ở nơi đó, bên cạnh những con suối, có những linh hồn đang ẩn nấp để chờ đợi đến lúc ngự trong thân thể các em bé được sinh ra mỗi ngày trên khắp thế giới. Khi đến lúc phải ra đi để xuống Trái Đất, mỗi linh hồn sẽ phải uống nước từ hai con suối ấy. Nước của một con suối là nước của sự khôn ngoan, còn nước của con suối kia là của tình yêu. Nhưng các linh hồn sẽ không uống cùng một lượng nước từ suối này hoặc suối kia. Hai cái cốc để uống thì luôn luôn có kích cỡ khác nhau. Đôi khi, một linh hồn nhận một cốc lớn nước khôn ngoan và một tách nhỏ xíu nước tình yêu để uống. Hoặc có trường hợp thì ngược lại. Như thế, có vài em bé sẽ trở thành người lớn rất thông minh, họ sẽ thực hiện nhiều cuộc phát mình vĩ đại, thí dụ như những phương thuốc để chữa bao nhiêu bệnh tật. Còn những người khác, khi đã uống nhiều nước tình yêu sẽ hoàn thành được rất nhiều điều tuyệt vời chung quanh họ. Và trong mỗi con người của chúng ta, sẽ vừa có sự thông minh và tình yêu, có khi điều này nhiều hơn, có khi ít hơn điều kia…

–  Nhưng mà ngoại ơi, như thế thì không công bằng tí nào cả!

– Này nhé, Charlotte cưng yêu của bà, cháu nghĩ thế nào nếu một thế giới mà chỉ có một loại cây, thí dụ như chỉ có toàn cây thông*1/? Thế thì chúng ta không thể biết đến cây sồi, cây liễu, cây thông rụng lá **2/, cây phong và bao nhiêu loại khác nữa. Rồi hoa nè ? Cháu có thích trên cánh đồng chỉ toàn hoa cúc dại (xuyến chi) không? Sẽ không bao giờ có hoa khuy vàng, hoa thủy tiên cả? Không có hoa anh túc trên cánh đồng lúa? Không có hoa phi yến trên sườn dốc, dọc theo những con đường? Còn trong vườn thì chẳng có bông hoa hồng nào cả? Nếu mọi thứ đều như thế thì thật là đơn điệu và chán ngắt! Cháu thấy không, và đối với loài người, thì cũng giống vậy thôi cháu ạ: cái đẹp là ở trong sự khác biệt. Điều quan trọng, đó là mỗi người biết xử dụng cách tốt nhất những năng khiếu mà họ sở hữu. Nhưng nè cháu, cháu hãy nghe phần tiếp theo của câu chuyện nhé…

Một khi ta đã sống hết quãng đời của ta, thì thân thể của ta phải tan đi, cháu biết rồi đó, nhưng mà linh hồn của ta, cái linh hồn ấy, nó lại trở về suối nguồn của nó. Rốt cuộc thì nó được men theo con đường sẽ đưa nó đến cái hồ, và ở nơi đó, lần đầu tiên nó sẽ đến trước cánh cửa mở ra phía thung lũng thần tiên.

Đôi khi cánh cửa chưa mở ra ngay tức khắc, bởi vì không phải lúc nào linh hồn cũng biết cách để gieo rắc sự thông minh và tình yêu của nó trên Trái Đất, thế nên nó phải chờ ít lâu thì mới có thể đi đến cái hồ được.

Nhưng rồi cũng có những linh hồn phải chờ đợi rất lâu để vượt qua khỏi cánh cửa và đến được hai bên bờ của cái hồ, đó là những linh hồn đã xử dụng không đúng sự khôn ngoan mà con suối đã giao cho chúng, hoặc là cũng có những linh hồn đã quên bẵng rằng chúng còn phải trao tặng tình yêu nữa.

Nhưng nếu linh hồn đã hoàn thành mỹ mãn công việc được giao phó dưới Trái Đất, thì tất cả cửa ngõ đều được mở ra. Linh hồn sẽ xâm nhập vào bên trong quang cảnh tuyệt diệu ấy, nơi đó có những bông hoa xinh đẹp nhất, và đó là nơi sinh sống của những con vật dịu hiền nhất,  và bây giờ nó sẽ uống cho hết cơn khát, uống nước thần diệu của hồ, nước của sự khôn ngoan và nước của tình yêu, uống cho thỏa thích. Ở nơi này, sẽ không còn sự lãnh đạm hoặc hận thù nữa, không còn chiến tranh, và cũng không có sự thiếu hiểu biết! Linh hồn sẽ sống trong niềm hạnh phúc vĩnh cửu bên cạnh tất cả những người mà nó từng yêu mến khi còn ở dưới Trái Đất và họ đã đến trước ở Khu Vườn Vũ Trụ. Và linh hồn ấy sẽ chiếu rực rỡ bằng muôn vàn tia sáng trên bầu trời.

Và thế là, đến một ngày, khi linh hồn của bà cất cánh bay xa, bay đến tít một nơi nào đó trên vòm trời lấp lánh muôn ngàn tinh tú, vào buổi chiều tối, thì cháu sẽ thấy một ngôi sao, và ngôi sao ấy sẽ chỉ lấp lánh cho mỗi mình cháu của bà thôi. Và sao đó sẽ nói với cháu rằng: bà đang ở đây này, bà nhìn thấy cháu…và bà rất yêu cháu, cháu cưng à.

Đôi mắt của con bé con đã ráo hoảnh. Và nụ cười đã trở lại trên môi bé.

Và đó là điều quan trọng nhất.

Mone Dompnier – tháilan dịch

 GHI CHÚ

*1/-Cây thông (Giáng sinh)- sapin: nhánh lá kim dài, màu xanh lá đậm,  lá rời ra, lá kim không rụng, và cây sống ở nhiều địa hình khác nhau-

**2/-Cây thông rụng lá (mélèze): lá kim của chúng nhỏ, màu xanh lá nhạt, mọc thành chùm, chúng sẽ trở nên vàng úa, rơi rụng vào mùa thu, và chỉ sống trên núi-

***************************************

MỐI HIỂM NGUY LÚC NÀO CŨNG TỪ PHÍA SAU ĐẾN1648 chữ

Pierre-Hervé THIVOYON – (SHORT EDITION)

Mười tuổi. Ngày 22 tháng 7, 2011, Ba và con chúng ta đã ăn mừng sinh nhật của con. Ngày hôm đó, Ba đã đánh thức con bằng cách vặn nhạc lên, như Ba vẫn thường làm mỗi buổi sáng, để rồi sau đó Ba chở con đến trường. Ba đã tiết lộ cho con biết rằng trong gia đình của Ba, truyền thống không cho làm việc hay học hành ngày mà ta lên mươi tuổi. Thế là Ba dứt khoát cấm con không được học trong suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ đó. Con đã hét lên vì sung sướng.

Cha con mình đã đi dạo bằng xe đạp thật xa dọc theo hồ Tyrifjord *. Theo lời Ba thì màu xanh dương và xanh lục của mắt con đương nhiên là màu của cái hồ. ” Con là một pháp sư về mắt”. Con đã cười phá lên. Sau đó Ba và con, mình đã sửa soạn một bữa tiệc, y hệt như ông nội đã soạn rất công phu ba mươi bảy năm trước, vào một ngày thứ ba của tháng mười hai. “Suốt đời con, sau này con sẽ nhớ mãi cái ngày hôm nay, cũng như cha đã từng”. Ba đã thốt ra những lời như thế một cách trang trọng, tay đặt trên vai con. Và thật vậy, đó là một ngày không thể nào quên được…

Ba và con, hai cha con mình đã cùng nhau đi chợ, chọn lựa kỹ càng nguyên liệu cho món bánh cuộn cá hồi nấu với táo và nhân sâm rất tuyệt của ba. Con đã hỏi Ba về nhân sâm. Ba trả lời rất đơn giản: “Đó là một loại cây cho con sức mạnh”. Rồi ta cắt những phần thịt lườn của cá tuyết, nhẹ nhàng khéo léo đặt lên một lớp cà chua và táo dầm dấm. Và nói về táo nữa, đó là trái cây mà Ba luôn yêu thích: “Loại trái rất đơn giản và không thể thiếu được”. Cũng giống y hệt như Ba vậy. Ba đã mang đĩa thức ăn bốc khói để trên cái bàn gỗ, và phục vụ con như thể một ông vua, “vua của núi rừng”, như Ba luôn thích gọi con như thế. Rồi con đã cắn một cách thích thú để tận hưởng miếng bánh bông lan uớp quế thật dày của Ba, bánh được phết nhiều kem hơn bao giờ hết. Con đã biểu lộ niềm vui thích của con một cách ồn ào, và Ba là người luôn yêu thích tĩnh lặng, đã nói với con rằng ngày hôm đó là ngày của con và con có quyền làm tất cả những gì con muốn.

Các bạn của con, ai cũng có cha và mẹ, con thì chỉ có Ba thôi, tuy nhiên điều đó đối với con cũng bình thường Ba ạ, con chưa bao giờ biết mẹ là ai. Sau bữa ăn hôm đó Ba đã đến đảo Utoya. ” Còn Ba thì hôm nay đâu có phải là sinh nhật của Ba đâu!” Ba phải đến sớm để lo sắp đặt mọi thứ cho những bữa ăn vào tuần sau. Một đám người khác lại đến đó, việc này làm cha con ta phải xa nhau. Con không hiểu những nhóm người ấy đến đảo để làm gì, nhưng mỗi lần Ba đến đó con đều nói với Ba là họ đã rất may mắn khi Ba là người đầu bếp của họ.

Hôm đó là lần đầu tiên con đã chờ đợi Ba một mình trong suốt nhiều giờ trong ngôi nhà ở Sollihogda của chúng ta, và phải theo lệnh của Ba là không được ra khỏi nhà và sứ mệnh của con là làm tất cả những điều con yêu thích, cho đến khi Ba trở về. “Bây giờ con đã được mười tuổi rồi, con có thể ở nhà một mình”. Niềm tự hào giữa Ba và con đó, Ba ạ.

***

Ba đã đi tàu con thoi ở biển. Tất nhiên là Ba đã đến chào Fredrik, ông bạn thời thơ ấu của Ba, người mà đối với Ba và ông ấy, hai người chỉ cần nhìn nhau và gật đầu chào nhau cũng đủ để thấu hiểu nhau. Có thể hôm đó Ba nói chuyện với ông ấy nhiều hơn bình thường, hứng thú vì phấn khởi, kể về buổi tiệc giữa hai cha con mình. Rồi sau đó Ba đã bước đi hai trăm thước về phía toà nhà chính, nơi có phòng bếp của Ba.

Vụ nổ súng đã xé nát tất cả. Sự yên lặng, thân thể của Ba, cuộc đời của Ba và con. Một viên đạn đã xuyên vào bên dưới lưng của Ba, lúc đầu làm cho Ba tê liệt, rồi sau đó cắt đứt sự sống của Ba, hai giai đoạn nhanh như chớp để rồi kế đến là Ba ngã sụm xuống, nặng nề, trên nền đất khô. Ba đã trải qua hai giây để ngã xuống. Còn con thì phải đến mười năm mới ngóc đầu lên để trở lại bình thường.

Vào lúc chiều tối, Fredrik đã đến nói chuyện với con. Đôi mắt của ông ta đỏ. Hôm đó trời đâu có lạnh chút nào đâu. Con đã nói với ông ấy như vậy. Con không hiểu ông ấy nói gì, cho dù ông đã nói rất rõ ràng: “Cháu hãy đến đây với bác, cha của cháu đã chết trong vụ thảm sát rồi”. Con đi theo ông ấy, không nói lời nào, chỉ trở lui vô nhà để đem theo miếng bánh còn sót lại, như là một mảnh cuối cùng của Ba.

***

Fredrik đã chăm sóc con. Ông ấy rất ít nói. Và con, kể từ hôm đó con cũng trở nên im lặng. Cả hai đều cố gắng trong khả năng của mình để sống.

Lúc đầu con đã muốn xoá hết những vết tích của Ba, xoá những bước chân của cha con mình, từ xưa đến giờ đã hoà lẫn vào nhau. Giống như một con thú bị truy đuổi tìm cách trốn thoát một kẻ săn mồi nào đó con cũng không biết. Mối hiểm nguy lúc nào cũng từ phía sau đến, còn con thì nhìn vào phía trước, mà còn chẳng thấy Ba đâu. Ba không thể có mặt ở phía trước con.

Ngày còn lên mười ba tuổi, ông ấy cứ nhất định muốn cho con xem điều gì trong vườn nhà của Ba. Căn nhà trống trơn, nhưng ông ấy vẫn bảo dưỡng với đầy nghĩa tình. Mục đích của ông ấy là gì? Lâu lắm con mới hiểu ra rằng việc ấy là để cho con có thể đến sống ở đó lúc nào con quyết định muốn đến. Gần nơi để phân ủ, một cái cây cao dần lên, và có một quả đầu tiên đang lớn dần. Một trái táo. Chỉ là một trái táo rất đơn giản, con nghĩ quả này là từ những hạt táo đã được vãi ra vào ngày còn được mười tuổi. Một trái táo đã dẫn đường cho con đi. Thế là từ đó mỗi năm con đã trồng những hạt mới trong khu đất bên cạnh căn nhà, một khu đất mà hôm nay đã trở thành khu trồng táo của con. Vườn cây ăn quả của con.

***

Mười năm, đó là thời gian con cần đến để những điều Ba gieo trồng trong con được tăng trưởng. Sức mạnh của cuộc sống, mà Ba đã có thể giữ được sau khi mất đi bao nhiêu người thân và Ba đã giao cho con cho đến mãi ngày sau. Sự đơn giản. Khả năng có thể loại bỏ đi những tình cảm có thể làm tổn hại đến con. Đương nhiên là con luôn bị cái khó khăn của hận thù xâm chiếm tâm hồn. Nỗi buồn phiền đã làm cho con ngụp lặn trong ấy và có thể làm cho con bị chìm đắm. Nhưng rồi con đã nhớ đến câu nói tuyệt vời của Ba: “Nếu Ba muốn khóc, Ba đi ăn táo và uống rượu”. Đó là nguyên lý thừa hưởng từ bà nội, bà cũng quả quyết rằng: “Coi chừng nước đó, có quá nhiều người bị chết đuối rồi”. Buổi tối sau khi làm tiệc sinh nhật mười tuổi của con, Ba định cho con biết về sự thật vì sao mẹ con qua đời, sau khi sự việc xảy ra. Tai nạn. Con thuyền bị va đập. Từ phía sau. Con đã được cứu thoát vào giây phút cuối. Nhưng mẹ thì không. Fredrick có trách nhiệm phải giải thích cho con về tất cả sự việc ấy, bằng lời lẽ vụng về và ít ỏi.

Hai mươi tuổi. Hôm nay con được hai mươi tuổi, và con đã chuyển đến nhà của Ba rồi. Sáng nay con đã đánh thức Fredrik và báo cho ông ta biết rằng con đã về nhà của con. Ông ấy mỉm cười và đã đến ăn cùng với con món bánh cuộn cá hồi nấu với nhân sâm và táo, ăn lườn cá tuyết bày trên một lớp cà chua và táo dầm dấm, rồi bánh bông lan táo uớp quế, phết rất nhiều kem.

Con đã nói: “Cám ơn, Fredrik, cám ơn về mười năm đã qua”. Ông ấy cười, đôi mắt xếp nếp nhăn và ẩm ướt. Chỉ có vậy thôi.

++++

CHÚ THÍCH

Vào ngày 22 tháng 7 năm 2011, cánh hữu cực đoan Anders Breivik đã đặt một quả bom ở thủ đô Oslo, giết chết tám người, trước khi tiến đến hòn đảo Utoya nhỏ bé, nơi hắn rình rập và bắn chết 69 người, phần lớn là thành viên thiếu niên thuộc cánh thanh niên của Đảng Lao động.

******************************************************




NGÂM THƠ – NGƯỜI NHẶT SAO RƠI – THƠ Sáng Tác và DIỄN NGÂM SA CHI LỆ

https://www.youtube.com/watch?v=uhThd5oyIL0



THƠ “LỜI MẸ DẶN” Của Cố Văn Thi Sĩ Phùng Quán – HƯƠNG CAU CAO TÂN Chuyển Dịch Anh Ngữ & Thơ Cảm Tác Phương Hoa

LỜI MẸ DẶN

Phùng Quán (1957)

*
Tôi mồ côi cha năm hai tuổi
Mẹ tôi thương con không lấy chồng
Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải
Nuôi tôi đến ngày lớn khôn.

*
Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ
Ngày ấy tôi mới lên năm
Có lần tôi nói dối mẹ
Hôm sau tưởng phải ăn đòn.

*
Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn
Ôm tôi hôn lên mái tóc

Con ơi trước khi nhắm mắt
Cha con dặn con suốt đời
Phải làm một người chân thật.

*

Mẹ ơi, chân thật là gì?
Mẹ tôi hôn lên đôi mắt
Con ơi một người chân thật
Thấy vui muốn cười cứ cười
Thấy buồn muốn khóc là khóc.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét

*
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêụ

*
Từ đấy người lớn hỏi tôi:

Bé ơi, Bé yêu ai nhất?
Nhớ lời mẹ tôi trả lời:

Bé yêu những người chân thật.

*
Người lớn nhìn tôi không tin
Cho tôi là con vẹt nhỏ
Nhưng không ! những lời dặn đó
In vào trí óc của tôi
Như trang giấy trắng tuyệt vờị
In lên vết son đỏ chóị

*
Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
Đứa bé mồ côi thành nhà văn
Nhưng lời mẹ dặn thuở lên năm
Vẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ.

*
Người làm xiếc đi giây rất khó
Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
Đi trọn đời trên con đường chân thật.

*
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêụ

*
Tôi muốn làm nhà văn chân thật
chân thật trọn đời

*
Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
Bút giấy tôi ai cướp giật đi
Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.

Phùng Quán

A Mother’s Advice

Phung Quan (1957)

*
When I was two years old, my father ceased to be
My mother has not remarried since, out of her love for me
She since has grown mulberry, cared for silkworms, and weaved daily
To bring me up until the day I have grown fully.

*
It has been twenty years, I still remember, since the day
I was only a naïve boy of five years of age
I did not remember why, but to my mother did I lie
I thought I would get the spanking I deserved that time.

*
My mother did not deliver it but with a sadness in her eyes
She embraced me, and kissed the hair of mineMy son, before your father passed away
He said that in all your life you should strive
To remain a person of honesty, and should never lie.

*

Mommy, what is honesty? Why?
My mother kissed me on the eyes

My son, an honest person is one
Who would smile when he feels like smiling
Would cry when he feels like crying
Would say, I like, to someone he likes
Would say, I dislike, to someone he dislikes

*
Despite anyone’s sweet talking and appeasing
He would not switch liking for hating
Despite anyone’s knife holding and threats of killing
Would not switch hating for liking.

*
Since then, whenever someone asks me:

Little boy, who do you love most, who would it be?
I answer them, remembering what my mother has said:
I love honest people, who would call a spade a spade.

*
Grown-ups look at me in disbelieving
Considering me just a little parrot in my talking
But what my mother has said remains
Imprinted deep in my brain
Just like onto a bright white piece of paper
A bright red seal is permanently imprinted forever

*
This year it is twenty five years in coming
The orphaned boy becomes a writer in his living
But what my mother has said since I was five
Its crimson colour remains intact and bright.

*
Though the tightrope walker’s work is difficult in his walking
But it is more difficult for a writer in his writing
Who ought to remain totally in honesty in his living.

*
Who would say, I like, to someone he likes
Would say, I dislike, to someone he dislikes
Despite anyone’s sweet talking and appeasing
He would not switch liking for hating
Despite anyone’s knife holding and threats of killing
Would not switch hating for liking.

*
I want to be an honest writer
All my life and perhaps forever

*
Fame’s sweetness and honey cannot sweeten my tongue in bitterness
Lightning cannot strike me down and make me depressed
If someone snatches away my pen, paper, and instruments for my writing
I would use knives to write on stones with my carving.

*
Translated from Vietnamese into English by Hương Cau Cao Tân on 27 July, 2019 in British Columbia, Canada

SỐNG ĐỜI CHÂN THẬT

(Cảm tác từ bài thơ LỜI MẸ DẶN của cố văn thi sĩ Phùng Quán)

*

“Sống nên chân thật” ấy lời vàng

Mẹ dạy thuở nào vẫn mãi vang

Dẫu cổ dao kề không sửa lưỡi

Dù tay của lấp chẳng nghiêng đàng

Nhà văn bút trải xua loài ác

Kẻ sĩ gươm mài đấu kẻ gian

Nếu bị tướt đi quyền giấy mực

Đá kia dao khắc để lưu hàng

*

Phương Hoa – MAR 21st 2022




CHUYỆN DỊCH: Lời Hay Ý Đẹp – THÁI NỮ LAN

1/- NHỮNG ĐIỀU KHÔNG NÓI RA SẼ LÀM HẠI TA…


Bạn có biết những điều không nói ra sẽ đi về đâu không?Điều gì bạn muốn làm nhưng đã không thực hiện sẽ đi đâu?Những cảm giác bạn tự kềm chế sẽ trôi đi đâu?Ta mong muốn biết bao những việc này sẽ đi vào lãng quên, nhưng bạn biết không, những điều không nói ra sẽ chất chứa trong chúng ta và làm cho tâm hồn ta tràn đầy tiếng kêu thầm lặng. Những điều không thổ lộ biến thành nỗi trăn trở, thành nỗi đau đớn. Những điều không nói ra biến thành nỗi luyến tiếc, thành giờ khắc lặng trôi. Những điều không nói ra trở thành bổn phận, thành nợ ơn. Những lời nói không được thốt lên sẽ chuyển biến thành sự tước đoạt, thành nỗi buồn đau, thành sự bất bình.Những điều không nói ra sẽ không tự nó biến mất, mà trái lại giết hại chính ta..

Nguồn: lesmotspositifs– TháiLan dịch
********

2/- NHỮNG PHÚT GIÂY HẠNH PHÚC: 1. Có được Tình Yêu.2. Cười đến thắt cả ruột. 3. Khi trở về từ kỳ nghỉ tiền hè nhìn thấy một núi thư từ.4. Lái xe đến một nơi ngập tràn phong cảnh tuyệt đẹp.5. Bất chợt nghe được bài hát yêu thích trên sóng phát thanh.6. Nằm trên giường lắng nghe tiếng mưa rả rích.7. Quấn mình vào tấm khăn nóng ấm khi vừa từ bồn tắm ra.8. Thành công  vào kỳ thi vừa qua. 9. Tham gia vào một cuộc bàn luận quan trọng.10. Tìm được tiền  trong túi quần từ lâu không xử dụng. 11. Thưởng thức bữa ăn ngon với bạn bè 12. Vô tình nghe được người khác khen mình13. Thức giấc nửa đêm và nhận ra rằng mình còn có thể ngủ thêm được vài tiếng nữa.14. Nghe được bài hát gợi nhớ một người.15. Nhận và trao nụ hôn đầu tiên.16. Tim rộn ràng khi gặp lại người xưa.17. Nhìn thấy những người yêu thương ngập tràn hạnh phúc.18. Quàng trên vài chiếc áo của người yêu còn vương mùi nước hoa của họ19. Đến thăm người bạn cũ và nhận thấy rằng tình bạn xưa vẫn không phôi pha20. Nghe lời yêu thương từ người ấy.  ===============
Bạn tốt sẽ đến với ta khi ta gọi họ,và khi ta khốn cùng.. họ tự đếnNguồn: vôdanh – TháiLan dịch

==================
3/-HƯƠNG VỊ CUỘC SỐNG
Trong suốt cuộc đời tôi, có một thứ gia vị rất hiếm, tôi tìm được một cách thật bất ngờ,Thậm chí tôi cho rằng do Thượng Đế ban phát.
Chất bột mầu nhiệm ấy thay đổi đời sống hàng ngày của tôithành tia mặt trời mỗi khi được rắc lên một vấn đề nan giải,một phương cách tìm ra quyết định 
Và tôi là kẻ may mắn phi thường đã sở hữu đượcchất màu nhiệm ấy!
Nhưng khi tôi phải vượt qua những chặn đường gian nan,Khi cái thường nhật khiến tôi đau đớn,Khi mọi thứ đã quá sức chịu đựng, và tôi cần đến lòng can đảm và nghị lựcĐể đối mặt với một ngày mới sắp khởi đầu
Và mọi việc vẫn phải được tiếp diễnCho dẫu thời gian làm gián đoạn,Lúc ấy chất gia vị mầu nhiệm của tôisẽ đến làm tăng hương vị cho chuỗi ngày của tôi để tôi có thể hiểu biếtvà lắng nghe một cách tích cực.
Hương thơm của chất ấy trợ lực cho tôi, sức mạnh của hương vị dìu dắt tôi,mùi vị thầm lặng ấy bảo vệ tôi.
Lời chúc tuyệt vời nhất tôi có thể gởi đến bạnđó là tìm được chất bột kỳ diệu ấy,và đem truyền bá cùng với tình yêu thương.Hương vị cuộc sống ấy được mang tên:
“Tình bạn” 
Nguồn: Louise B.Giroux – TháiLan dịch

  =====
4/- LÀM GƯƠNG CHO TRẺNếu chung quanh đứa trẻ toàn là chê bai chỉ trích…Nó sẽ học cách chê trách.
Nếu như em sống giữa những thù hận gây hấn…Nó sẽ học cách khiêu chiến.
Chung quanh em chỉ là lời chế giễu…Em sẽ học tính rụt rè.
Nếu quanh em toàn là điều hổ thẹn…Em sẽ học cách cảm thấy tội lỗi.
Nếu em ở giữa lòng khoan dung…Em sẽ học cách nhẫn nại. Nếu quanh em toàn là cổ vũ khích lệ…Em sẽ học cách hành động.
Quanh em đầy những tán tụng khen thưởng…Em sẽ học cách ngợi khen.
Sống giữa những người trung thực…Em sẽ học ứng xử công bằng.
Nếu em luôn được bảo bọc an toàn…Em sẽ học cách tin tưởng.
Nếu em gặp toàn là sự tán thưởng…Em sẽ học cách chấp nhận con người của mình.
Nếu quanh em toàn là tình bạn thân thiết…Em sẽ học cách yêu thương cuộc đời. Theo Dorothy Law Nolte -TháiLan- NữLan dịch

============================

5/- MƯỜI BA ĐIỀU RĂN CHO CUỘC SỐNG
 -Khiếm khuyết lớn nhất: Sự Sợ hãi-Ngày đẹp nhất: Hôm nay-Điều dễ thực hiện nhất: Bị Sai sót-Lầm lẫn tai hại nhất:  Từ bỏ-Khuyết điểm lớn nhất: Lòng Ích kỷ
-Môn giải trí hay nhất: Công Việc.-Sự phá sản tệ hại nhất: Nản chí-Thầy cô giỏi nhất: Con cái.-Nhu cầu quan trọng nhất: Lương tri-Cảm xúc hèn hạ nhất:   Lòng ghen tị-Món quà đẹp nhất : Sự tha thứ-Tri thức rộng lớn nhất : Thượng Đế-Điều đẹp nhất trên đời: Tình yêu.
Bonheur –TháiLan-NữLan  dịch
  ====================

6/-TÔI SẼ TIẾP TỤC TIN TƯỞNG, CHO DÙ…
Tôi sẽ tiếp tục tin tưởng, cho dù mọi người mất hy vọng.Tôi sẽ tiếp tục yêu thương, cho dù người khác tôi luyện lòng hận thù.Tôi sẽ tiếp tục xây dựng, cho dù người khác phá hủy.Tôi sẽ tiếp tục nói đến hòa bình, ngay cả khi cuộc chiến đang diễn ra.Tôi sẽ tiếp tục soi sáng, ngay cả khi đang ở trong bóng tối. Tôi sẽ tiếp tục gieo hạt giống, cho dù người khác dẫm đạp lên vụ mùa đang thu hoạch.Và tôi sẽ tiếp tục kêu lên, cho dù người khác im tiếng.Và tôi sẽ vẽ nụ cười lên những gương mặt đầy nước mắt.Và tôi sẽ mang niềm an ủi đến , khi họ đang đau đớn. Và tôi sẽ ban tặng hình thái niềm vui ở chốn đau buồn.Tôi sẽ mời gọi kẻ quyết định ngưng cuộc chơi hãy tiếp tục bước đi…Và tôi sẽ dang đôi tay ra để đón những người nhận thấy mình đã kiệt sứcBởi vì ngay trong cơn sầu não, lúc nào cũng có một đứa trẻ đang nhìn ta, đôi mắt tràn đầy hy vọng, đang trông chờ ta sẽ làm gì cho bé, và ngay cả khi ta đang bị sầu não buồn phiền ray rứt, từ nơi nào đó ánh mặt trời sẽ luôn lóe sáng lên và ngay ở giữa sa mạc khô cháy một cành cây sẽ mọc lên.Bên cạnh ta sẽ luôn có một con chim cất tiếng hát cho ta, một đứa trẻ mỉm cười với ta và một con bướm khoe sắc làm quà cho ta ngắm.

Nhưng..nếu một ngày nào đó bạn thấy ta không còn bước đi nữa, ta không còn mỉm cười hoặc ta trở nên im lặng, bạn chỉ cần đến gần ta và tặng cho ta một nụ hôn, ôm ta trong vòng tay của bạn hoặc chỉ cần bạn cho ta một nụ cười, bạn ạ.Như thế là đầy đủ đối với ta rồi, vì chắc chắn ta quên rằng cuộc đời đã áp chế ta và đã bắt gặp ta như thế trong một phút giây nào đó.Chỉ cần bạn thể hiện một động tác là ta đã có thể quay trở lại con đường ta đang đi..Hãy nhớ nhé… Khuyết danh (ALEXANDRE LECOUILLARD SUU TAM)TháiLan chuyển ngữ

=================
7/-CHIẾC QUẦN ƯỚTBạn hãy cùng đến với tôi ở một lớp 3… Có một cậu bé chín tuổi đang ngồi ở bạn học, và bỗng nhiên, kỳ lạ chưa, một vũng nước xuất hiện ở dưới chân cậu và phía trước quần thì bị ướt. Cậu ta nghĩ rằng tim mình sẽ ngừng đập mất thôi vì cậu không thể nghĩ ra tại sao lại có tình huống này. Trước đây chưa bao giờ xảy ra, và cậu biết rằng một khi bạn bè phát giác ra được thì chúng sẽ không ngừng nói về điều ấy. Rồi khi bọn con gái mà biết được, chúng sẽ mãi mãi không bao giờ chơi với cậu nữa.Cậu bé nghĩ rằng tim mình sẽ ngừng đập; cậu cúi đầu và cầu nguyện: “Lạy Thượng Đế, đây là trường hợp khẩn cấp! Xin Ngài hãy cứu giúp con ngay bây giờ ạ! Chỉ trong vòng năm phút nữa thôi là con sẽ chết mất, thưa Ngài”

Cầu nguyện xong, cậu ta ngước nhìn lên và thấy cô giáo đến; ánh mắt của cô cho cậu biết là cô đã phát hiện ra điều ấy. Khi cô giáo bước về phía cậu, có một bạn nữ tên Susie cùng đi với cô và mang một chậu cá kiểng vàng, chậu đầy cả nước. Susie bỗng vấp ngay trước cô giáo và đổ ập chậu nước vào lòng cậu bé một cách khó hiểu. Cậu bé làm bộ tức giận, nhưng trong khi nước đổ vào người, cậu thốt lên trong tâm “ Xin cám ơn Thượng Đế! Xin cám ơn Thượng Đế!”Và bây giờ, bỗng nhiên thay vì là trọng tâm của sự chế giễu, cậu bé trở nên đối tượng của lòng thương cảm. Cô giáo vội đưa cậu xuống phòng thể dục và cho cậu mặc quần soóc trong khi chờ quần dài khô ráo. Tất cả bọn trẻ quỳ xuống và cùng lau dọn quanh bàn học của cậu bé. Sự cảm thông thật tuyệt vời. Nhưng một khi ta tìm thấy điều ấy trong suốt cuộc đời ta, thì sự chế giễu đáng lẽ cậu phải gánh chịu giờ đã chuyển sang người khác. -Susie. Cô bé muốn đến giúp các bạn, nhưng chúng bảo cô bé không cần nhúng tay vào. Bạn đã gây đủ rắc rối rồi, cô bé vụng về ạ!Và, chiều đến, giờ tan học, khi chúng đứng đợi xe buýt, cậu bé đến thì thầm với Susie “ Bạn đã cố ý làm như vậy, phải không?”Susie cũng trả lời nhỏ nhẹ “Tớ cũng đã từng bị ướt quần một lần..”Cầu xin Thượng Đế giúp ta thấy được những sự việc luôn xảy ra quanh ta đúng lúc để ta có thể hành động kịp thời.

****ĐẠO LÝ: Trong suốt cuộc đời chúng ta,  ai cũng trải qua những điều tốt và xấu. Ta phải luôn nhớ ta cảm thấy như thế nào trong cùng tình thế như họ và không nên nhạo báng người khác khi họ phải trải qua thời điểm/ hoàn cảnh như thế.Phải luôn luôn cố gắng thông hiểu hoàn cảnh của họ như thể chính bạn đang phải gánh chịu điều ấy và giúp họ trong khả năng có thể, và cầu nguyện Thượng Đế rằng hôm nay bạn có điều kiện để giúp người đang có nhu cầu.


Nữ Lan / Thái Lan chuyển ngữ.(Tài liệu: Moral)
====================




THƠ DỊCH: A Heart Touching Poem By A Soldier (Anonymous) Do Nhóm Văn Thi Sĩ VTLV & VBVNHN VĐBHK Chuyển Dịch: Sao Khuê – Kim Oanh -Trần Công/Lão Mã Sơn- Lê Tuấn – Diệm Nguyễn – Dương Việt Chỉnh – Phương Hoa – Lê Ngọc Châu, Minh Thúy… & THƠ Lê Tuấn + THƠ Xướng Họa VỀ NHÀ ĐỘC TÀI CS PUTIN Của Trần Cẩm Thành & Minh Thúy

A Heart Touching Poem By A Soldier.

If I die in war zone

Box me up, and send me home

Put my Medals on my chest

Tell my Mom I did my best

Tell my Dad not to bow

He won’t get tension from me now

Tell my brother to study perfectly

Keys of my bike will be his permanently

Tell my sis not to be upset

Her bro will not rise after this sunset

Tell my love not to cry

Because I am a soldier, born to die .. !!!

(Anonymous)

THƠ CHUYỂN DỊCH:

Tâm Thư Người Lính Trận

Một mai bỏ mạng sa trường
Hòm xin đóng kín lên đường về quê
Huy chương cài ngực phủ phê
Mẹ ơi, việc tốt, lời thề đã xong
Cha ơi xin chớ đau lòng
Từ nay cha khỏi đèo bồng con hư
Em ơi học tập thật cừ
Xe anh, em giữ, từ giờ thuộc em
Chị ơi, xin chớ ưu phiền
Em chị chiều xuống triền miên giấc nồng
Người yêu ơi chớ vấn vương
Thân tôi lính chiến tử thương lẽ thường …
Sao Khuê

Tâm Tư Người Lính Trận


Chiến trường dù phải hy sinh
Cổ quan an giấc hồn linh trở về
Huân chương ngực áo thỏa thê
Mẹ ơi, bổn phận vẹn thề non sông
Ba lo lắng trẻ long bong
Giờ đây con đã thành công rạng ngời
Em trai cố học nên người
Xe anh giữ lấy trọn đời của em
Chị ơi chớ u sầu thêm
Hoàng hôn em chị ngủ yên giấc dài
Xin ngăn dòng lệ hỡi Ai
Trận chiến sinh tử thân trai xá gì!

Kim Oanh
Úc Châu 2/3/2022

Tâm Thư Người Lính Trận

Nếu chẳng may tôi chết ngoài chiến tuyến
Hãy đưa quan tài tôi về với quê hương
Trên ngực áo tôi gắn tất cả huy chương.
Nhắn Mẹ tôi, tôi đã làm tròn thiên chức

Nhắn với Cha tôi, đừng gục đầu thổn thức

Cha không còn băn khoăn lo lắng cho con.
Nhắn em trai tôi, hãy cố gắng học hành
Anh tặng Em chiếc xe gắn máy của anh.
Nhắn Em gái tôi, hãy nín khóc bớt buồn
Vì Anh nó đã mất, khi hoàng hôn xuống
Nhắn với người tôi yêu đừng quá ưu tư
Vì tôi là chiến sĩ có sanh, có tử.
Trần Công/Lão Mã Sơn- (3/3/2022)

Bài Thơ Xúc Động
Từ Con Tim Người Lính

Nếu tôi gục chết nơi vùng chiến sự
Xác thân tôi đóng gói gửi về nhà
Tấm huy chương cài lên ngực áo trận
Nhắn lời Mẹ, tôi đã chết oai hùng.
Nói với Cha tôi xin đừng cúi đầu
Không lo lắng, vì tôi không về nữa
Nói với em tôi học hành thật giỏi
Chiếc xe đạp, sẽ thuộc về em tôi.
Nhắn em gái tôi, xin đừng buồn tủi
Tôi sẽ không về, sau bóng hoàng hôn
Hãy nói người yêu của tôi, đừng khóc
Vị Quốc Vong Thân. Cái chết Anh Hùng.
Lê Tuấn – (3/3/2022)

Người Lính
Nơi Chiến Trường

Một mai gục ngã chiến trường
Xác thân bọc lại, vô thường chia xa
Tấm huy chương, ngực áo hoa
Mẹ ơi! Con đã nợ nhà trả xong.
Đừng cúi đầu, hãy cứng lòng
Từ nay Cha đã thong dong phận người
Em trai xin hãy nhớ lời
Học hành chăm chỉ cho đời vươn lên.

Chiếc xe quà tặng mang tên
Tình thương anh gửi riêng em chủ quyền
Chị ơi! Đừng quá ưu phiền
Em không về được, ngoài hiên bóng chiều.

Xin nói với người tôi yêu
Đừng than, đừng khóc, nhớ nhiều lòng đau
Người lính chiến nơi tuyến đầu
Anh Hùng Vị Quốc. Nguyện cầu quê hương.    

Lê Tuấn
Phóng tác theo ý thơ
Trái tim người lính Ukraine

Tâm Thư Người Lính Trận

Nếu tôi mất trên đường đi chinh chiến
Gói hình hài tẩm liệm, gửi về quê
Tấm huy chương ghim ngực, hãy chuyển về
Nhắn dùm Mẹ – tôi đi không hề tiếc
Bảo bố tôi đừng cúi đầu tụng niệm
Vì tôi giờ đã biến khỏi trần gian
Nhắn em trai hãy học giỏi nhất làng
Chiếc xe đạp chuyển sang cho chàng giữ
Còn chị tôi thì chẳng nên ủ rũ
Vì em nàng sẽ mãi ngủ từ nay
Người yêu tôi xin đừng khóc từng ngày
Ðời lính chiến chẳng may – rồi tử nạn
NVDL – Diệm Nguyễn – (3/3/2022)

Chúc Thư Người Lính Trận


Nếu tôi tử trận sa trường
Liệm giùm tôi, gửi lên đường hồi gia
Huy chương gắn ngực áo hoa
Mẹ ơi con đã dốc ra sức mình
Bố đừng buồn cúi lặng thinh
Từ nay con-bố tâm tình sang trang
Em trai, hãy học cho ngoan
Chìa khoá xe đạp giao hàng lại em
Em gái, chớ có buồn nghen!
Giờ anh sẽ ngủ bình yên giấc dài
Xin ngừng khóc, người yêu ơi!
Sinh làm lính chiến, hiến đời nước non…
Phương Hoa – (3/3/2022)

Tâm Thư Người Lính Trận

Nếu tôi chết giữa sa trường
Xác thân nhớ gởi về chôn quê nhà
Huân chương trên ngực sáng lòa
Nhắn mẹ tôi nợ sơn hà trả xong
Xin cha chớ có đau lòng
Từ đây không để phụ thân ưu phiền
Bảo em trai học giỏi hơn
Xe anh vĩnh viễn tặng em hãy dùng
Nói chị không quá u buồn
Em nay đã khuất hoàng hôn mất rồi
Người yêu đừng khóc em ơi
Sinh ly tử biệt cuộc đời chinh nhân
Dương Việt-Chỉnh – (3/3/2022)

Tâm Thư Người Lính UKRAINE

Anh lính Ukraine lời nhắn nhủ 
Ngày mai tử trận ủ thân tôi 
Gởi về đất mẹ yêu ôi 
Huy chương gắn ngực hiến bồi 
quê hương 

Xin Bố đừng đau thương xoắn ruột 
Vai trò vì tổ quốc non sông 
Chí trai dũng cảm đầy đong 
Chẳng hề sợ hãi chỉ mong diệt thù 

Hỡi đứa em trai dù cách vợi 
Gia tài xe đạp gởi trao luôn 
Chị tôi chớ nhỏ lệ buồn 
Chỉ là giấc ngủ hoàng hôn xuống dần 

Đất nước tôi không cần vướng bận 
Vì tôi là lính trận hy sinh 
Người yêu đừng khóc về mình
Chết cho lý tưởng rất vinh hạnh đời 
            Minh Thuý Thành Nội 
               Tháng 3/4/2022

========================================================================

LÊ NGỌC CHÂU CHUYỂN NGỮ VÀ TRÌNH BÀY

THƠ VỀ NHÀ ĐỘC TÀI CS PUTTIN CỦA TS TRẦN CẨM THÀNH & CÁC BÀI HỌA MINH THÚY

      Quái Thai Thời Đại

Sô viết tiêu rồi đẻ quái thai

Độc tài chuyên chính vẫn còn dài

Pu Tin tráo trở cầm quyền mãi

Tổng thống gian manh chẳng giống ai

Đi ngược lòng dân yêu lẽ phải

Giết người bạo chúa sống sơ khai

Xâm lăng nước yếu theo dân chủ

Tàn ác bất nhân hết ý lời             

Trần cẩm Thành 3/2/2022

Họa 

Chuyện Thời Sự 

Putin quái ác đã đầu thai 

Hiểm độc xâm lăng chuyện kể dài 

Bạo chúa gieo sầu điêu đứng kẻ 

Hung thần rắc họa sát tàn ai

 Gìn bờ dạ vững thề đương tận 

Giữ nước tâm hùng nguyện triệt khai 

Mạnh mẽ toàn dân cùng chiến đấu 

Ukraine tổng thống bậc anh tài            

Minh Thuý Thành Nội  – Tháng 3/3/2022

Thời Của Kẻ Sát Nhân

Bóng kẻ sát nhân hiện rõ rồi

Xua quân xâm lược lý tanh hôi

Nga Tàu liên kết lo bành trướng

Chuyên chính trở mình cố đổi ngôi

Thế giới tẩy chay quân cướp nước

Na tô chia rẽ tự co vòi

Pu Tin thử lửa phe dân chủ

Nguyên tử đường cùng lão dám chơi?

    Trần cẩm Thành  3/2022

Tội Ác Putin

Tội ác Putin quá sợ rồi 

Liên Sô tổng thống máu khùng ôi 

Lòng tham lấn ngập mong dành nước 

Dạ hám qua tràn muốn xáo ngôi 

Thế giới khinh thường ngưng đốt lửa

 Toàn quanh ghét bỏ hết giăng vòi 

Đường cùng dọa dẫm tung nguyên tử 

Chẳng biết ông cuồng có dám chơi         

Minh Thuý Thành Nội  –  Tháng 3/2/2022

THƠ CẢM TÁC: LÊ TUẤN

Hãy Cho Tôi Chia Sẻ
Cùng Chiến Sĩ Ukraine

Hãy xin những giọt lệ từ mắt em
Khóc cho những cuộc tình
Tan chảy theo chiến tranh
Tình yêu thật đẹp Ukraine

Một quê hương bình yên tuyệt vời
Của những trái tim người
Nữ chiến binh Ukraine
Cắm đoá hoa hồng trên nền tuyết trắng.

Kẻ điên cuồng Putin Soviet
Chúng kéo lê chiến xa, đại bác
Bắn vào ngực em
xuyên thủng trái tim người
Chúng phóng lửa vào môi son tươi thắm
Cho dòng máu đỏ
Thấm ướt thương đau.

Chúng nó hăng say giết người
Bắn tung gạch ngói
Góc chung cư sụp đổ
Một bệnh viện tan hoang
và ngôi trường đã im tiếng trẻ thơ.

Nhưng hồn em vẫn rực rỡ tương lai
Những ánh mắt hóa thành hàng rào
Canh giữ
Bảo vệ quê hương.

Hãy cho tôi bật khóc
Theo đôi mắt em
Hãy cho tôi quỳ xuống
Dâng tặng em đóa hoa hồng
Bờ môi son hôn lên đầu họng súng
Xác thân em phủ lấp hố bom thù.

Hãy cho tôi cùng em tiến bước
Khi chúng chiếm giữ mọi con đường
Cho tôi thức cùng em
Đêm từng đêm không ngủ
Chúng tấn công như loài ma quỷ
Ngay cả lúc bình minh.

Người chiến sĩ Ukraine
Oanh liệt
Đem thân mình bảo vệ quê hương
Tiếng dây xích chiến xa oan nghiệt
Nghiền nát con đường biền biệt chơi vơi
Khi chúng ngăn chia biên giới
Lấy xác người chồng chất với trời cao
Áo trận vắt ngang hàng rào
Em gục chết niềm tự hào danh dự.

Một cành hoa hồng
cắm trên đống gạch vụn
Em sẽ sống như ngọn gió
Thổi hoa tuyết bay trắng xoá đất trời.

Hãy cho tôi chia sẻ
Cùng người lính hai bên chiến tuyến.
“Khi viên đạn xuyên vào người chiến sĩ                          
Chính là lúc xuyên qua trái tim người Mẹ.”

Lê Tuấn
Cảm xúc từ cuộc xâm lăng của quân Nga Xô
Xâm chiếm Ukraine.

Ghi Chú:
“Khi viên đạn xuyên vào một người lính
Du thuộc bên nào.
Thật ra nó đã xuyên vào trái tim một người mẹ”
Abraham Lincoln.




NÓI VỘI

NÓI VỘI
 
Anh đọc một bài thơ
Giữa đêm khuya thanh vắng 
Có chiếc lá huyền mơ 
Bay vào vùng quên lãng 
 
Nửa đời xa bè bạn
Anh hỏi gió heo may
Nửa đời xưa bom đạn 
Không nhớ hết tháng ngày
 
Em viết lời nhắc nhở 
Âm hưởng của tình yêu 
Đã đang rời quá khứ 
Mang đắm say đi theo
 
Nỗi mê si biền biệt 
Tan loãng sóng thời gian 
Ôi tình em bất diệt 
Muôn thu chẳng phai tàn …

CAO MỴ NHÂN (HNPD)




Vietnamese Song Lyrics to Vietnamese poetry, French poetry, & English and American poetry – GS Thomas D. Le, Chủ bút Tạp Chí Văn Học Thế Hữu Văn Đàn.