TẠP CHÍ “THẾ HỮU VĂN ĐÀN” – Từ Diễn Đàn Thân Hữu.
MỜI BẤM VÀO Các Mũi Tên NƠI GÓC TRÁI TRÊN HOẶC DƯỚI ĐỂ LẬT TRANG ĐỌC TIẾP:
MỜI BẤM VÀO Các Mũi Tên NƠI GÓC TRÁI TRÊN HOẶC DƯỚI ĐỂ LẬT TRANG ĐỌC TIẾP:
HỌP MẶT TÌNH VĂN NGHỆ
XÓM HOÀNG HÔN BẮC CALI
Văn nghệ chỉ là văn chương nghệ thuật nhưng ý nghĩa truyền đời và lan tỏa khi nó có một cái tình: Tình sáng tác, tình trình bày và tình thưởng thức… Nếu dòng văn nghệ thiếu mất đi những nguồn tình như thế thì văn chương chỉ là những con chữ, nghệ thuật chỉ là mây bay và độc giả, khán giả chỉ là sương khói.
Thu Cali năm nay, anh chị em văn nghệ Bắc Cali gặp nhau tại Sacramento, thành phố thủ phủ tiểu bang California, thật đông vui và ấm tình văn nghệ. Trong số ba bốn chục anh chị em từ San Jose, Sacramento và các vùng lân cận quây quần bên nhau tại nhà hàng King Palace, đã thấy xuất hiện những bước đi chầm chậm hơn xưa, những dáng vẻ phai màu lạ lẫm, gập ghềnh chống gậy cầm tay… Đặc biệt lần nầy có cả nhà văn Linh mục Nguyễn Hữu Lễ từ phương xa cùng về họp mặt với xóm hoàng hôn Bắc Cali nữa nên không khí thêm phần sống động.
Gặp nhau, ngó đi ngó lại nhận ra người còn kẻ mất. Ôi mới đó! Mới đó mà hôm nay anh chị em đã nhắc tên những người vắng mặt, ngỡ như qua “những người muôn năm cũ, hồn ở đâu bây giờ”:
Minh Đức Hoài Trinh, Vi Khuê, Diệu Tần, Ngô Thùy Yên, Nguyễn Xuân Hoàng, Hà Thượng Nhân, Hồ Linh, Cao Sơn, Nguyên Trung, Tô Ngọc, Thành Đạt, Tô Hòa Dương, Tôn Thất Sang, Hoàng Gia Thành, Phan Dương, Nguyễn Quý Nhượng, Lê Quang Sinh…
Nếu đếm thời gian bằng sự phôi pha, nếp nhăn và mái tóc thì có thể gọi nhau hôm nay là “xóm hoàng hôn” bởi các anh chị viết văn, làm báo, sáng tác nhạc, hội họa thì chỉ trừ vài em trung niên, còn tất cả đều đã là U-80, U-90 và đặc biệt có niên trưởng Diên Nghị là U-100 nhưng vẫn còn “dzô” phong độ như hổ nhớ rừng!
Những anh chị em cầm bút chuyên nghiệp cũng như tài tử làm khách văn chương sáng tác và thưởng ngoạn hoặc chủ báo, chủ nhiệm, chủ bút… góp mặt hôm nay, phần lớn đều đã xông xáo trong nghề từ vài ba chục năm trở lên. Tuy năm tháng không phải là thước đo chính xác bề dày cũng như tầm xa nghệ thuật nhưng sự gắn bó lâu dài với cái nghề bạc bẽo “lũ chúng ta lạc loài dăm bảy đứa” – theo kiểu nói kiêu bạc của Vũ Hoàng Chương – thì nếp chung thủy với văn nghệ cũng là cái tình rất đáng quý.
Những cơ sở văn học nghệ thuật, báo chí tiếng Việt góp mặt tại Bắc Cali đã ra đời, sinh hoạt và vươn lên trong những điều kiện giới hạn thật khó tin đối với tầm nhìn của đại chúng khách quan bình thường: Có những tờ tuần báo như Hải Vân, Đất Đứng là cơ sở báo chí tư nhân chỉ có duy nhất một chủ biên kiêm luôn tòa báo như Hải Vân News (Châu Ngọc Thủy), Cao Ánh Nguyệt (Phụ Nữ Cali) hay một gia đình tiếp tay nhau làm báo như Đất Đứng (Nhật Thịnh, Khuê Dung và hai con trai). Tinh thần hăng say làm báo của người Việt, tiếng Việt đã làm cho giới báo chí xứ người ngạc nhiên và khâm phục trước hiện tượng một vài cá nhân chủ báo bao biện mọi công việc bài vở, biên tập, in ấn, phát hành, quảng cáo, kế toán… liên tục kéo dài trong vài ba chục năm. Hôm nay cũng là dịp họp mặt nhiều chủ nhân, chủ biên của các tờ báo trong vùng như Lê Văn Hải (Mõ), Song Nhị (Cội Nguồn), Trần Văn Ngà (Tiếng Vang), Khuê Dung (Đất Đứng), Chính Văn (Amy Duong), Cao Ánh Nguyệt (Phụ Nữ Cali)…
Những khuôn mặt thân quen trong giới văn bút đang hoạt động chậm lại và thưa dần theo tuổi đời chồng chất. Ngày tháng đi qua, thế hệ văn bút tiếng Việt đàn anh, đàn chị đã lần lượt ra đi khá nhiều.
Cuộc họp mặt năm nay do Cơ sở Thi Văn Cội Nguồn tổ chức. Được gặp nhau với những người bạn văn và thân hữu cao niên đã khiến cho bầu không khí hội ngộ đầy cảm động, nhìn nhau với những khuôn mặt theo thời gian phôi pha nhưng niềm vui phát khởi từ tình thân như gia đình văn bút vẫn đậm đà ý nghĩa.
Thời gian thì không chậm lại và tuổi hoàng hôn thường mau tối nên anh chị em bịn rịn chia tay hẹn ngày gặp lại. Dẫu có “mai sau dù có bao giờ…” thì buổi gặp mặt anh chị em hôm nay cũng mang đến niềm vui kéo dài xa tắp để còn đốt lò hương cũ “a thing of beauty is a joy forever – vui là chính” mà John Keats từng mê ly.
Hẹn lần sau giữa mùa Thu Cali.
Sacramento, mạnh Thu 2024
Trần Kiêm Đoàn
Kính mời quý vị xem và nghiên cứu, cùng phổ biến giúp
Trân trọng biết ơn
Bảo Trâm
Kính thưa quý vị, đầu tháng 8 năm 2024, tôi được đến Hành Hương ngày Lễ Thánh Mẫu (The Marian’s Day) được tố chức ở Đền Thánh Mẫu, Carthage, Missouri.
Tôi được ơn Đức Mẹ nhắn nhủ nhiều điều.
Một trong những điều đó, có tính cấp bách đặc biệt. Tôi được Đức Me soi sáng ghi lại từ những lời ban ra bởi Đức Mẹ, để nhắn nhủ tất cả những người đàn bà trên quả đất như sau:
Đức Mẹ hỏi tôi có biết Thiên Chúa tạo người nào tuyệt vời nhất trên Thế Gian không
Đương nhiên tôi trả lời là “Đức Mẹ,” là “Nữ Vương Hòa Bình.” Nhưng Đức Mẹ cho biết Mẹ chỉ là một trong số đó. Đức Chúa tạo ra “Người Mẹ” nói chung.
“Người Mẹ “trên quả đất là những người tuyệt vời nhất.
Chỉ có Người Mẹ mới hy sinh tất cả vì con mình. Trừ những Nữ Tu, đi theo lời Chúa gọi cách riêng để có thể làm những việc không ai làm hầu phục vu tha nhân, thì người Mẹ là những người tuyệt vời nhất.
Vì vậy, Đức Mẹ nhắn nhủ với ai đang có thai vì bất cứ trường hợp nào, nên giữ cái thai ấy lại.
Đây là lời Đức Mẹ nhắn đến toàn thể Người Nữ trên Trái Đất này:
Các con của Mẹ, Mẹ biết trong số các con đang mang thai gặp những hoàn cảnh đớn đau, nhục nhã, các con muốn bỏ cái thai trong bụng các con, các con không muốn thấy một chứng tích gây cho con đau khổ. Nhưng Mẹ khuyên các con, hãy giữ lại cho đến ngày sinh nở.
Khi các con sinh con, ngay giây phút các con ôm đứa trẻ trong tay, các con sẽ òa vỡ niềm hạnh phúc vô biên. Các con biết ngay, nhận ra ngay: Đấy là viên ngọc quý kết tinh từ máu thịt của các con. Lúc đó các con cảm thấy tất cả nhục nhằn biếm nhẻ của người khác đối với các con không còn ý nghĩa gì nữa. Đứa trẻ trong tay các con chính là tương lai của các con, Từ phút đó, các con sẽ nhận ra ý nghĩa cuộc sống của các con: chính là đứa trẻ ấy, các con sẽ sống vì đứa trẻ trên tay các con, Các con sẽ chịu đói khi con của các con chưa no. Các con sẽ chịu đau khổ khi con của các con gặp nạn và các con sẽ hạnh phúc khi con của các con thành công. các con sẽ sẵn sàng chết để cứu, khi con của các con gặp nguy hiểm.
Đến lúc đó, các con sẽ nhận ra sự kỳ diệu việc các con đã sinh con và hối hận tại sao đã có lúc muốn bỏ cái thai ấy đi.
Phá thai không chỉ là vấn để của Giáo Lý mà là vấn đề của chính Lương Tâm các con, của chính máu thịt các con, Vì cái thai ấy là Chính Các Con. Nếu các con tìm cách từ bỏ cái thai ấy, tức là các con cắt bỏ một phần thân thể của các con, và rồi các con sẽ luôn cảm thấy trong con người của các con thiếu thốn một thứ gì… và các con sẽ luôn ám ảnh bởi việc làm đó. Các con sẽ rất đau đớn khi nhìn thấy người mẹ nào đó đang ôm con của họ trong lòng. Các con sẽ hối hận vô cùng… tại sao các con đành bỏ con của các con. Tại sao các con đành bỏ một phần thân thể của chính các con, và cuộc sống của các con sẽ không yên cho tới cuối đời.
Các con hãy chờ tới lúc sinh nở… các con sẽ nhận ra, tất cả những gì các con chịu đựng trong thời gian đã qua, chỉ là hư ảo. Và, cái thực nhất, cái đáng quý trọng nhất, cái giúp các con quyết sống mạnh mẽ nhất… chính là đứa con trên tay các con. Từ thời khắc đó các con sẽ có nghị lực phi thường để quyết sống.
Lúc đó các con sẽ thầm thì bên tai đứa trẻ bé bỏng: Con của Mẹ, con là hạt ngọc của Mẹ, do máu thịt của Mẹ kết tinh ra, con là tất cả của đời Mẹ, Mẹ sẽ sống vì con, mẹ sẽ hy sinh vì con… con yêu của Mẹ…
Các con sẽ thì thầm với đứa trẻ nhiều lời, với niềm vui tuôn trào, với hạnh phúc vô biên.
Từ đó con sẽ sống tới cuối đời, có khi vui, có khi buồn, nhưng tinh thương con của các con không bao giờ phai nhạt.
Điểm tựa cho các con sống chính là đứa con của các con, như những người Mẹ khác
Từ khi mang thai, tới khi sinh nở và sau đó nữa, lúc nào đó, nếu các con cần sự giúp đỡ về Tinh Thần, cũng như vật chất, các con hãy mạnh dạn đến các hội do các Tôn Giáo, các hội Thiện Nguyện hay các cơ quan của chính quyền sở tại, sẽ có người tận tình giúp các con.
Những Người Nữ thương yêu của Mẹ, hãy giữ bào thai cho đến khi sinh nở. Cuộc đời các con sẽ khởi sắc sau khi các con sinh nở.
Bảo Trâm
Bài Tình Ca Tháng Chạp
Đây là bài số năm trăm chin mươi bốn (594) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo, Portland, Oregon.
Bây giờ là Tháng 12 dương lịch năm 2021, nhưng văn hoá Việt Nam thường gọi tháng 12 là Tháng Chạp.
Người viết là người Việt Nam (dĩ nhiên rồi) nên cũng xúc cảnh sinh tình viết bài thơ Bài Tình Ca Tháng Chạp để đánh dấu tháng cuối cùng của một năm, đặc biệt có ngày Lễ Giáng Sinh chào đón Chúa sinh ra đời đem tin yêu và hy vọng đến với tất cả mọi người nơi trần thế.
Xin mời Bạn cùng đọc với người viết nhé
Bài Tình Ca Tháng Chạp
*
Tháng Chạp đến với đèn hoa rực rỡ
Người người mừng chào đón Lễ Giáng Sinh
*
*
*
*
*
*
Sương Lam
Mời quý thân hữu thưởng thức Thơ Nhạc Bài Tình Thơ Tháng Chạp- Thơ Sương Lam – Trinh Huỳnh thực hiện ảnh thơ
We wish you Merry Christmas Happy New Year Piano
Thứ Sáu vừa qua vì phải đi lảnh thực phẩm do Nhóm Sinh Hoạt Người Việt Portland phụ trách, nên người viết đành phải rời khỏi cuộc họp mặt thân hữu rất vui trên Zoom của Group Cô Gái Việt sớm hơn giờ kết thúc. Sau đó, người viết đi chợ Việt Nam để mua thực phẩm cho 2 tuần lễ sắp tới để giảm bớt việc ra đường trong thời buổi dịch Covid 19 vẫn còn đang hoành hành ở Portland nói riêng và ở xứ Mỹ nói chung.
Trên đường đi chợ, người viết nhìn thấy một bà cụ già khập khiễng bước chầm chậm đến trạm xe buýt với chiếc ghế đẩy có bánh xe lăn cô đơn một mình thật tội nghiệp vô cùng!
Người viết tự hỏi không biết bà cụ già này có con cháu gì không mà phải tự một thân một mình di chuyển khó khăn như thế khi tuổi già sức yếu. Nhìn hình ảnh đó, nguời viết thấy rằng đời sống con người không thể nào thoát khỏi vòng sinh, lão, bịnh, tử. Khi còn trẻ thì sức khỏe sung mãn, trí óc sáng suốt, tinh thần minh mẫn. Khi về già thì sức khỏe suy yếu, bịnh tật đủ thứ, trí nhớ sa sút, tinh thần hỗn loạn, bi quan.
Đời sống và cách suy nghĩ của con người cũng thay đổi tùy theo văn hóa, môi trường xã hội mình đang sống. Có nhiều bậc cha mẹ Việt Nam sống ở hải ngoại vẫn khư khư giữ lấy quan niệm, giá trị đạo đức Khổng Mạnh là con cái phải biết vâng lời cha mẹ, phải phụng dưỡng cha mẹ già với quan niệm “Dưỡng nhi đãi lão” hay “Trẻ cậy cha, già cậy con” ngày xưa, như thế mới là con có hiếu. Trong khi đó con cái lớn lên, học hành và trưởng thành nơi xứ người, hấp thụ cách giáo dục Tây Phương rất thực tiễn, tôn trọng đời sống cá nhân nên sự thông cảm giữa cha mẹ và con cái không thể nào đúng như lòng mong muốn của hai giới già và trẻ.
Người già thì bịnh tật, tinh thần yếu ớt, tình cảm cô đơn, thích được gần gũi con cháu nhưng con cái cũng có những lo lắng về gia đình, công ăn việc làm của chúng nên cũng không thể nào săn sóc cha mẹ chu đáo được nên cũng đành phải đưa cha mẹ vào viện dưỡng lão mà thôi.
Trong hiện tại cứ hãy vui lên mà sống, còn viết văn làm thơ được thì cứ làm thơ viết văn, còn cắt cỏ làm vườn được thì cứ làm vườn cắt cỏ coi như mình đang tập thể dục cho khỏe người, còn đi “tiếu ngạo giang hồ” được thì cứ đi ta bà thế giới cho vui, kẻo mai kia chân giò yếu đuối, bịnh hoạn liên miên không đi đâu được nữa thì hối tiếc nhé. Smile!
Chúng tôi vẫn thường bàn với nhau “nhà ta, ta ở” cho đến khi nào già quá không thể tự chăm sóc cho mình được thì vào viện dưỡng lão ở vì đó là giải pháp tất yếu của hầu hết chúng ta. Kẻ trước người sau rồi cũng phải vào đó hết để chờ ngày đi đoàn tụ với ông bà, chạy đâu cho khỏi.
Chúng tôi cũng thường bàn nhau với bạn bè là có nên về ở chung với con cái hay không thì đa số cũng có cùng một ý kiến rất “cấp tiến” với tôi là “nhà ta, ta ở” vẫn hơn.
Xin mời bạn đọc cùng đọc với người viết đoạn văn như sau được người viết sưu tầm trên internet coi có đúng không nhé.
Nhà ta ta ở
“Trong đầu óc chúng tôi – những hội viên của hội lão này – cụ nào cũng có một vài ba cái kinh nghiệm của bà con, của bạn bè về những vụ ở chung với con cái. Chuyện nào cũng chẳng có happy ending gì hết, mà đều là bẽ bàng, dại dột. Bố hay mẹ góa, nghe lời ngon ngọt của con – trai hay gái – bán nhà, đem tiền về gửi con, rồi ở với con với cháu cho chúng nó có thì giờ trả hiếu. Nhưng chỉ chừng vài ba tháng trăng mật, khi chúng rút hết tiền trong két nhỏ cũng như «công» lớn, chúng bèn nhắc nhở, khách ở trong nhà giống y hệt như cá như tôm, chỉ đến ngày thứ ba là ươn, là thối sình lên rồi. Thế là ông bà già tức tưởi, khăn gói quả mướp ra đi với hai bàn tay trắng theo đúng nghĩa đen cũng như nghĩa trắng. Hỏi đến tiền chúng cứ tảng lờ như không hiểu bố mẹ nói gì. Cụ nào cũng tắc lưỡi nói, vẫn biết đây là chuyện hàng xóm, con mình chả đến nỗi thế, nhưng nó ở nhà mình thì mình là chủ nhưng nó vẫn coi là nhà của nó, nhưng mình ở nhà nó là không được, vì nhà nó là nhà nó, không phải là nhà mình, nó là chủ mà mình là người ở nhờ” (Ngưng trích Bà Ba Phải-Ở với ai?).
Người viết nói vòng vo tam quốc đã đời ở trên rồi chắc bạn cũng đã suy nghĩ và đã có ý kiến “Già Rồi Tôi Ở Với Ai” rồi chứ nhỉ? Hy vọng bạn sẽ chọn lựa đúng nhé.
Chúng ta sẽ chào mừng Chúa Giáng Sinh ra đời đem niềm vui và hạnh phúc đến cho muôn người Và Năm Mới sắp đến. Hy vọng những bậc cha mẹ đang ở nhà riêng hay đang ở viện dưỡng lão sẽ được con cháu đón về nhà sum họp gia đình vui vẻ bên nhau hay ít nhất con cháu hãy đến thăm cha mẹ già đang sống cô đơn nơi viện dưỡng lão nhé. Mong lắm thay!
Hy vọng những người con có cha mẹ già đang ở viện dưỡng lão đọc và suy nghĩ về cảm nghĩ của nhà văn Huy Phương dưới đây:
“Cứ vào “Pet-Abuse.com” chúng ta sẽ tìm thấy hàng nghìn trường hợp công dân Mỹ, già và trẻ, đàn ông lẫn đàn bà bị tù tội, phạt tiền vì bạc đãi, bỏ đói, đánh đập hoặc giết những con vật thân yêu trong nhà. Bỏ quên một bà mẹ già trong nhà dưỡng lão nhiều năm có phải là một trường hợp ngược đãi không? Chẳng lẽ là không? Vì nếu có, luật pháp đã bắt đứa con phải phạt vạ hay vào nhà tù”
Nhân mùa Giáng Sinh và Năm Mới sắp đến, người viết xin chúc tất cả quý bạn có những phút vui và hạnh phúc với người thân trong buổi tiệc sum họp gia đình của quý bạn. Bạn nhé!
Xin mời thưởng thức một Toutube vui về Xmas với hình ảnh dễ thương, vui vẻ để chúng ta có thể sống lạc quan thêm một tí nhé vì đời vẫn còn đẹp sao. Smile!
We Wish You A Merry Christmas | Super Simple Songs
Vợ chồng người viết cũng xin kính chúc quý thân hữu Một Mùa Giáng Sinh Vui Vẻ và Một Năm Mới nhiều sức khỏe, hạnh phúc nhé.
Xin chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-MCTN 594-ORTB 1019-122221Sương Lam