Hãy là, Đừng như ..

 




CHÙM THƠ: Nguyện Cầu & Bốn Màu Thu – HỮU THIÊN PAUL PHẠM

CHỜ ƠN CHÚA

 Rât nhiều lần cảm thấy đời vô nghĩa

Sống để rồi mang khắc khoải đầy vơi

Tại sao đời lại như thế Chúa ơi

Nếu có thể cho tôi hay nguyên cớ

*

Tôi đã gõ để xin Ngài rộng mở

Ban từ nhân thêm nữa xuống trần gian

Cho chúng tôi bớt khổ lụy điêu tàn

Vì tin Ngài luôn sẵn sàng thương cứu.

*

Nếu có phải cho danh Ngài cả sáng

Nên mang nhiều sóng gió thử đời tôi

Nhưng vì đã theo Ngài bao năm tháng

Nên cúi đầu và vâng chịu thế thôi .

* * *

ĐÊM NGUYỆN CẦU

* Ý nhạc Lê-Minh-Bằng *

Lắng tiếng nói vang trong hồn bất diệt

Của trái tim chân chính chẳng hề phai

Đời chinh chiến bao năm trường mài miệt

Lòng mang nặng thương tích vết trần ai…

*

Bao lúc chuông đêm buồn vọng sâu

Rưng rưng tay chắp khóc hồn sầu

Nghẹn ngào vận nước ngàn u tối

Rướm máu toàn tim cúi gục đầu .

*

Hỡi Thượng Đế, thấu cho đời dân Việt

Bao nhiêu năm sóng gió dạt dào đau

Bao nhiêu năm chiến đấu khổ ngập đầu

Để tiêu diệt quân thù tàn bạo quá

*

Thượng Đế hỡi, đoái nhìn đời thảm họa

Của dân hiền, hòa tiếng khóc triền miên

Vì đất nước lầm than vạn ưu phiền

Cho Việt Nam sớm tốt lành hùng mạnh...

****

THÁNG TƯ ĐEN …

Em nhớ lắm, cuộc tình ta xa cách

Trong đau thương : biến cố Tháng Tư Đen

Ba anh tù : vì thù hận ác hèn .

Nên Mẹ anh , gia đình đau khổ sống .

*

Oan nghiệt quá : Ba em lầm, theo cộng .

Coi trại  tù , đã hành hạ Ba anh

Với tháng năm , kiệt thân sức , tan tành

Rồi gục chết trong ngục hình đen tối .

*

Đời em lạnh : với chuỗi ngày sám hối ...

Đến xin anh , vài xúc cảm khoan dung ...

Lặng nhìn anh, trong đau đớn tột cùng .

Khóc , khóc, khóc , em chỉ còn biết khóc .

***

TÌNH CHÚA

Tạ ơn Chúa cho con thần trí óc

Cùng trái tim hoà nhịp điệu đôi tay

Để phác lên những niềm cảm vui say

Vinh danh Đấng Thiện Toàn , Vua vũ trụ
*

Nguyện xin Chúa, trên đường đời thế sự

Giữ gìn con lúc thập tử, lâm nguy

Hướng dẫn con khỏi trí lạc, tâm suy

Nếu lỗi phạm, lượng từ bi tha thứ …

****

ÔI LẠY CHÚA

Ôi lạy Chúa ! con cúi đầu tạ lỗi

Linh hồn con đã mê muội trôi hoang

Lạc loài nhiều mê mải lụy trần gian

Chối tình Cha, theo trăm ngàn dịp tội.

*

Nhưng lạy Cha ! xin Ngài thương ngoảnh lại

Nhìn con đây tuôn suối lệ ăn năn

Xin Cha thương , tha thứ mọi lỗi lầm

Nài xin Cha , với tâm hồn thống hối .

BỐN MẦU THU

THU TÍM

Tím một mùa thu, gió lạnh buồn

Tím đầy ngoại cảnh nhập hồn tuôn

Tím hoài như nhuốm dòng tâm niệm,

Tím khoảng đời xa, lạc cội nguồn .

*

THU XANH

Xanh mãi trong hồn nhẹ ước mơ

Xanh mầu mắt cảm người em thơ

Xanh khung trời thắm đầy lưu niệm

Xanh động tình em, nét hững hờ ?

*

THU VÀNG

Vàng toả khung trời thu dấu yêu

Vàng bay nhẹ áo nét yêu kiều

Vàng trăng rằm tỏ, hồn lưu luyến

Vàng lá thu say, quyện nắng chiều.

*

THU HNG

Hồng thắm cõi hồn điểm sắc yêu

Hồng môi em ngọt thoả thu kiều

Hồng thương trìu mến người trao lại

Hồng ấm lòng ai ? hỡi gió chiều .

Huu-Thien Paul Pham




QUỲNH HƯƠNG – Thơ Huu-Thien Paul Pham

QUỲNH HƯƠNG THƠ 1

Để nhớ Quỳnh Hương, người nữ bác sĩ, nhạc, họa sĩ trẻ, dịu đẹp, nhiều tài năng đức hạnh, sống ở Âu-Mỹ, hoạt động trong chương trình từ thiện quốc tế, lo giúp các trẻ em và người xấu số tại Việt Nam.

– – – o o o – – –

(Das Glück des Lebens ist das Glück des Gebens.)

Những việc Quỳnh Hương làm đều tốt đẹp, vì vừa nhân bản, vừa có những chính xác, thuần lý, thực tiễn của kinh tế, khoa học, và những lãng mạn, đam mê của nghệ thuật.

Quỳnh Hương thuộc thế hệ trẻ Việt nam, người cao đẹp, tài đức, tương xứng với thanh niên Việt thời đại, cao lớn vững tướng, thông minh, tài giỏi, đẹp trai, thanh lịch, nhân bản, trí thức và ý thức đạo đức, tổ quốc dân tộc, luân lý xã hội, có đủ đức độ, nhân nghĩa lễ trí tín .

–   –   –   –   –

Theo nhạc diệu trầm hồn lặng bay

Lặng bay quyện sát Quỳnh Hương say

Hương say lan tỏa làm lưu luyến

Lưu luyến bao người trọn tối nay

Cõi hồn say động ngạt ngào dâng

Lạc chốn mung lung trầm lạnh âm

Khung cảnh mộng giăng gieo ảo giác

Thân em huyền diệu phím dương cầm

Không những thân em phím diệu huyền

Tâm hồn thanh đẹp, tạo thiên duyên

Hương tìm xoa dịu niềm đau đớn

Giúp trẻ bụi đời sống lãng quên.

Từ đó, Quỳnh Hương nhẹ bước đi

Vào lòng nhân thế nhuốm sầu bi.

Tôi vì thương cảm, tình nên đã

Thử đặt trí hồn lạc « cõi si ».

. . . . . . .

Em chắc cảm đồng hỡi Quỳnh Hương ?

Tình hoài dang dở mộng yêu đương

Cho hồn mệt lạnh theo liền những

Cảm giác lạc buồn bến tiếc thương

Dù nhận biết rằng ça fait mal

Vẩn vơ vương vấn vẫn vô vàl

Còn Hương có lẽ đừng dan díu

Khỏi lụy thế tình, khỏi scan – dal.

Qua điệu nói cách nhìn Hương đã đoán

Tình với em : yêu mến quá nhiều rồi

Biết bao lần ân ái để trên môi

Nhưng ngần ngại nên chẳng lời bộc lộ

Đợi dịp lạ dưới mây ngàn trăng tỏ

Kéo em gần cho thật sát hồn tôi

Để em nghe những cảm xúc bồi hồi

Dâng xâm chiếm cõi tâm linh tràn ứ.

Trong hồn em không gửi niềm tâm sự

Trong mắt em tạm trút vợi ưu phiền

Trong thư Hương không để lời tình tự

Trong tìm quên dư lại chút hương thiên.

– – – – – – –

QUỲNH HƯƠNG THƠ 2

Đã thương ai nửa đời mãi mãi

Thêm nửa đời mãi mãi thương ai ?

Trót cảm Quỳnh Hương trọn kiếp này ?

Thời gian hờ hững nếu em hay

Em đừng ngăn chận tình tôi nhé

Để mặc đời tôi lạc cõi say

Dù biết chuyện tình lắm nét phiêu

Dù hồn hoang bạt chốn tàn siêu

Dù rằng ân hận, dù ngang trái

Dù phải trả em, nợ cũng nhiều ?

Dù phải nợ em, trả cũng nhiều ?

Thu lãnh đạm cõi hồn không lắng đọng

Gợi tình sầu than vắng trống lạnh se

Vì tóc Hương vẫn chẳng úa nắng hè

Còn mơn trớn tạo dây tình ràng buộc.

Nhớ những buổi vẽ Quỳnh Hương thuở trước

Bóng dáng huyền, hòa ảo bước mê tan

Tay Hương nâng với giác cảm muộn màng

Tóc buông lõa đêm ngỡ ngàng thần thoại.

Hương, vì vẫn huyền trầm thanh ngần ngại ?

Cầm cố hoài tâm tưởng trạnh lòng ai

Để Quỳnh Hương thơ : lãng viết thêm dài

Cho thương nhớ bạc lòng vào mãi mãi …

*  *  *  *  *

QUỲNH HƯƠNG THƠ CUỐI CÙNG 1

Thế sự nào chẳng có hồi kết thúc

Huống chi tình thương mến Quỳnh Hương thơ

Thế là bao tâm hưởng lãng xa mờ

Cho cảm xúc theo cùng thời gian tắt

Dù kỷ niệm chẳng tàn giăng heo hắt

Đẹp hay buồn cũng chỉ thế mà thôi

Tiếc nuối chi những giây phút bồi hồi

Cùng cảm mến của một thời tha thiết

Thôi Hương nhé từ nay đành vĩnh biệt

Vì cuộc đường đến lúc rẽ chia hai

Kỷ niệm xưa vẫn còn đó miệt mài

Sẽ ghi giữ đậm sầu cài tâm hệ ?

Bao sự thể, thôi cũng đành phải thế

Oán trách chi những xúc cảm dở dang

Gửi đến Hương bao chúc nguyện muộn màng

Vui kiếp sống tháng ngày hạnh phúc mới . . .

Trong cuộc thể, khi thấy buồn dịu vợi

Thả tâm hồn vào dĩ vãng xa xưa

Hương nhớ lại câu nói, đúng luôn vừa :

Tôi đã, đang và mến thương em mãi . . .

Vào đoạn kết, đây mấy lời nhắc lại

Dù cách xa nhưng đâu phải lãng quên

Nên những gì, nếu làm được cho em

Nhớ nói hết, đừng tránh phiền, ngần ngại …

*  *  *  *  *

QUỲNH HƯƠNG THƠ CUỐI CÙNG 2

Thôi trót vì Hương, dẫu biết rằng

Tình hoài đâu thể đẹp như trăng

Không tìm tới cội nguồn duyên cớ

Xa cách gần rồi, nên nói năng ?

Vì chia tay nhưng chưa là mãi mãi

Nên vội gì ta mãi mãi chia tay ?

Có cần xem tư tưởng ý thơ này

Lord By-ron đã viết ngày nào đó :

Fare thee well ! and if for ever,

Still for ever, fare thee well :

Even though unforgiving, never

‘Gainst thee shall my heart rebel.

*  *  *  *  *

QUỲNH HƯƠNG THƠ CUỐI CÙNG CUỐI CÙNG

Trần thế, lững hờ mây nước trôi

Mỗi người mỗi ngả, mỗi phương trời

Hương theo niệm hướng niềm cao cả

Sao định mệnh buồn chia cách đôi ?

Giúp nhân trần khổ, việc lành may

Hương vẫn tâm lo trọn tháng ngày

Chia sẻ tình người, luôn ước nguyện

Giảm san bên khuyết, cạnh bên đầy.

Thắm thiết nỗi sầu cảnh trái đau

Dã từ , xa cách ngại ngùng nhau

Lạnh lùng tâm hưởng, niềm yên lặng

Nuối tiếc một thời thân thiết lâu ?

Thôi thế, từ nay lãng viết thơ

Cho dù kỷ niệm khó xoa mờ

Bài thơ chắc hẳn, bài thơ cuối

Có để trong hồn mấy diễm xưa ?

( Me gustas cuando callas porque estás como ausente,

y me oyes desde lejos, y mi voz no te toca ?

. . .

Como todas las cosas están llenas de mi alma

emerges de las cosas, llena del alma mía.

Mariposa de sueño, te pareces a mi alma,

y te pareces a la palabra melancolía.

(Pablo Neruda )




CHÙM THƠ: Paul Phạm Hữu Thiên & Văn Tản Mạn + Tranh Họa

Tản Mạn: TÌNH THƯƠNG TRONG ĐỜI TƯƠNG ĐỐI

Paul Phạm Hữu Thiên

” Thiên hạ thi nhau nói dại khôn

Biết ai là dại biết ai khôn . . . “,

Gợi ta ít nhiều tính cách tương đối, ngay cả phù du, của cuộc sống …. Phần đông con người trong mọi hoàn cảnh, mọi thời đại, luôn múa may quay cuồng, kiếm tìm lạc thú hay, cảm giác lạ, cái công thành danh toại, thỏa mãn tham vọng nhân sinh … (vanitas vanitatum, et omnia vanitas…).

Có điều hay là nên tôn trọng ý kiến, tự do người khác, và kiếm một modus vivendi để mọi người được hài lòng, được thương quý mến nhau, trong điều kiện có thể, dù chỉ tương đối. Đời là tương đối…

Đến đây, nhớ đến một chuyện vui, nhưng không làm cười lắm: bởi có tiềm năng thật sự, nên ta thường cho dân Việt mình thông minh, tài giỏi, không kém gì dân Do Thái … chỉ tại “nhầm thế kỷ” có chút xíu, nên nước Việt chưa tiến lắm ….

Rồi đến những người giỏi Do Thái, có mấy vị nổi tiếng thế giới đã chăm lo những bộ phận quan trọng trong thân thể con người: anh Moïse lo cái đầu – ta nhớ luật: dent pour dent, oeil pour oeil; sang pour sang, deuil pour deuil? – Đức Jésus Christ lo trái tim, tình thương đồng loại; anh Karl Marx lo dạ dầy; và chuyện dưới dạ dầy khoảng một gang do anh Sigmund Freud; còn anh Albert Einstein nhà ta thì: tout est relatif …

Nếu chấp nhận thế, cuộc đời sẽ dễ hơn cho muôn người . . . ?

Cho các bạn và chúng tôi, những người Việt Nam trên thế giới.

Có điều vừa dở vừa hay, con người thường “gáy” cho chính mình, hoặc cho dân nước mình. Cách đây ít lâu, ngày 9. 9. 2003, ông Edward Teller qua đời – ông là cha đẻ bom H, mạnh hơn 1500 lần trái bom nguyên tử nổ ở Hiroshima, đồng nghiệp với những ông Einstein, Niels Bohr, Werner Heisenberg, Robert Oppenheimer v.v… làm tôi nhớ đến anh bạn đại học cũ người hongrois, anh đã “khoe” trong cours mécanique quantique : ông bác học này tuy mang tên Edward, nhưng là người hongrois như anh ta ; “automatissement”, tôi cũng muốn “đáp lễ” bằng cách kể tên vài người Việt tài giỏi nổi tiếng … đâu những chàng dòng họ Nguyễn, họ Phạm, họ Lê, đâu chàng Trần, chàng Trương, chàng Trịnh … ? nhưng từ hơn 30 mấy năm qua, tìm vẫn chưa thấy, chắc phải đợi thêm ít lâu nữa ? ? ?

Thật ngao ngán, thất vọng khi thấy trong thế trần này, từ ngàn xưa và chắc đến ngàn sau, một số người cầm đầu quốc gia, những thủ tướng, bộ trưởng, những người giữ chức vụ cao, đã tham lam, tham nhũng, gian dối, lường gạt con dân, không thi hành đứng đắn trọng trách của mình. Thường là họ sẽ phải trả, bằng cách này hoặc cách khác, chứ đâu có thể chơi những “jeux interdits gratuits” được và thiên hạ cũng đâu dại gì đóng vai nạn nhân mãi, sẽ đòi công lý, chưa kể đến cái Justice Divine, lưới Trời lồng lộng đâu dễ thoát …

Kiếm được một người tài đức, trung trực đáng kính nể rất khó!

Vậy đổi mục tiêu: đã không nể phục nhau được, ta nên thương mến nhau, hòa hợp, giúp đỡ nhau v.v… đời sẽ dễ thương hơn, và còn đẹp hơn nhiều …

Thế nhưng, “penser positif”, cũng có rất nhiều người tốt lành – nếu không tuyệt thì cũng tương đối – trong cuôc đời, nên ta cũng chả lo chi lắm, có thể “keep cool cool” … có gì Thiên mệnh sẽ giúp ta an bài.

Ta thấy những người lo việc xã hội, giúp người đau yếu, xấu số … nhiều anh chị em người Việt làm việc đứng đắn, giữ chức vị quan trọng; cả các bà, các cô Việt Nam cũng tiến bộ vô cùng ; trên mọi phương diện, các chị này gần như trọn vẹn, có đầy đủ vẻ đẹp luân lý, thể xác, trí thức, ý thức, lại còn giầu sang, phú quý v.v.. Trong không gian n-chiều, chiều nào họ cũng ngon lành cả… Nhiều chị trông hấp dẫn như một trái cấm (fruit défendu), mời gọi như một cám dỗ (tentation) … thế mới đau khổ, tội nghiệp cho những ông thiếu cơ, yếu bóng vía, với làm sao cho tới bây giờ…

Để nhắc nhở ý thức trách nhiệm và tinh thần dấn thân của người thiện tâm, ta nhớ những tư tưởng cũ: trong cuộc sống riêng tư: ta có thể ăn nửa bữa, ngủ nửa đêm, nói nửa lời, cười nửa miệng, văn thơ nửa ý, yêu đương nửa con tim, nhìn đời bằng nửa con mắt, nhưng trong việc công, việc cộng đồng, ta phải dấn trọn vẹn cả thân, chứ không nửa thân; nửa thân trên hoặc nửa thân dưới đều không hay, làm hỏng việc dân nước …để “quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh” …

Các bạn có thể cho là “lý thuyết rẻ tiền, lai căng ?”. Biết sao đây? tôi đọc sao, viết gần vậy. “Was ich weiss, macht mich nicht heiss?”

Nhiều người cho dân Việt ta chưa biết đoàn kết … Nguyên cớ vì sao? Và cách nào thay đổi?

Những tư tuởng cao thường gặp nhau; nhưng tư tưởng cao Việtnam mình – nếu có – hay lạc nhau, chưa kể lúc hay choạc nhau. Thôi thì “question de goût”, bắt người ta cho mình, tư tưởng mình là đúng, là hay được lợi ích gì? có khi còn lố bịch ; trừ khi phải bảo vệ một tư tưởng trung thực.

Chúng ta cứ vui huề cả làng, thương mến nhau, cho hứng khởi hợp tác với nhau, bổ túc nhau, làm cho dân nước Việt ta chóng hùng mạnh.

Thêm đó nhớ câu : anh em ta, chị em ta, cùng mẹ cha … (xin bạn đọc hiểu chữ chị em ta trong cái noble sens du terme , merci .)

Có người còn cho dân Việt xấu tính …

Có những người tin mà không thấy (phúc thay), cũng có người thấy nhưng vẫn không tin… Tôi cũng thấy ít nhiều hành động không mấy đẹp của tôi, của đồng bào tôi, nhưng vẫn không tin và không bao giờ tin là dân tộc tôi dở và xấu như thế, (theo nghĩa tương hoặc tuyệt đối). Chúng mình cũng có nhiều điểm tốt đẹp lắm, và đã được ghi lại trong dòng lịch sử nước Nam ta…

Paul Phạm Hữu Thiên




DĨ VÃNG SÂU & TÌNH BUỒN DA DIẾT – Mặc Trần Ai – Đời Đóng Lại – Chùm Thơ & Tranh Họa Của Huu-Thien Paul Phạm