SÁM HỐI MÙA CHAY – LÊ TUẤN

Sám Hối Mùa Chay

Nhìn vào trong tâm mình

Thần khí ta lặng im

Tĩnh lặng nghe nhịp thở

Tội lỗi đang nhận chìm.

*

Đời hoang tưởng lang thang

Đôi chân bước vô hồn

Trần gian là hoang địa

Đi vào ngôi mộ chôn.

*

Danh vọng là hư ảo

Tiền bạc là hư không

Mọi thứ đều biến mất

Tan theo khói bụi hồng.

*

Mùa chay tịnh thánh linh

Mảnh vải tím chân tình

Vắt ngang trên thập giá

Thiên Chúa gánh nhục hình.

*

Mùa chay cho lòng mình

Thức tỉnh trước bình minh

Yếu đuối trong bóng tối

Đợi hồn ta tái sinh.

*

Thiên Chúa là vô biên

Cửa ngõ vào cõi tiên

Nước trời đang rộng mở

Tình yêu là bình yên.

Lê Tuấn

Cảm nhận về mùa chay

3-14-24




TRANG PHÂN ƯU Và Hình Ảnh Thăm Viếng Tang Lễ Cháu CALVIN LIÊN TRỊNH Của Văn Thơ Lạc Việt & THƯ CẢM TẠ Từ Gia Đình PHƯƠNG HOA.

Nhà thơ Minh Thúy ngâm mấy bài thơ đưa tiễn

XIN CHIA BUỒN CÙNG CHỊ PHƯƠNG HOA

Đau đớn tột cùng nỗi mất con

Chân thành gởi Chị…gọi “Chia buồn”

Làm sao sẻ được niềm tang tóc

Thấu lẽ “vô thường”…lệ vẫn tuôn !

Lý Đức Quỳnh

*

THÀNH KÍNH CHIA BUỒN CÙNG CHỊ PHƯƠNG HOA VÀ GIA ĐÌNH.

Thân kính, Hải Rừng.

*

Sông Thu xin chân thành chia buồn cùng Phương Hoa và gia quyến. Nguyện cầu hương linh cháu sớm siêu thoát, an vui nơi cõi vĩnh hằng. Mong Phương Hoa giữ được tinh thần và sức khỏe, sớm vượt qua nỗi đau này.

ST

*

Lan kính chia buồn cùng Cô Phương Hoa và gia quyến! Cầu linh hồn em sớm về miền cực lạc! chúc Cô sớm vượt qua nỗi đau buồn tử biệt! Cầu mong Cô giữ an tinh thần và sức khỏe!

Lan kính!

*

LỜI BUỒN CHIA SẺ VỚI PHƯƠNG HOA.

Giấc vô thường, giấc xót thương

Giấc oan khiên, giấc đoạn trường cho thơ

Giấc trôi kiếp nạn vật vờ

Để đời nay mẹ con chờ mai sau

Hoa xuân sao lại héo sầu

Vô cùng thương tiếc dòng châu chia buồn

Người đi thanh thản tâm hồn

Cầu xin kẻ ở tự tồn an nhiên …

     Rancho Palos Verdes  4 – 3 – 2024

CAO MỴ NHÂN

*

Tỏ Lòng Thương Tiếc…!

Vô thường cháu ra đi thương tiếc

Mà đau lòng vĩnh biệt con thơ

Nguyện cầu cựu vị trông chờ

Tái sinh hội ngộ như mơ giữa đời…

Yêu con trẻ bâng khuâng lặng lẽ

Mãi xót thương mẹ trẻ đau lòng

Nhang trầm lan tỏa cầu mong

Siêu thăng tịnh độ đợi trông an lành…

THÀNH KÍNH PHÂN ƯU

cùng Phương Hoa và tang gia hiếu quyến

Nay kính

     Mai Xuân Thanh

Bay Area March 05,2024

 *

Trân trọng gởi lời chia buồn đến chị Phương Hoa .

TIỄN BIỆT

Vô thường được mất thắt lòng đau

Ly biệt con yêu lệ thảm sầu

Trân trọng phân ưu lời chuyển đến

Siêu thăng tịnh độ cõi trời cao

Hưng Quốc

*

Xin chia sẻ nỗi đau đớn tột cùng của chị PHƯƠNG HOA trước sự phân ly vĩnh biệt của đứa con yêu dấu. Chúc hương hồn cháu phiêu diêu trong cõi Vĩnh Hằng.

Xin thành kính phân ưu.

Kính

MAi Lộc

*

CHIA BUỒN CÙNG PHƯƠNG HOA

Xin chị Phương Hoa giảm bớt buồn,

Thân tình chia sẻ nỗi đau thương.

Con đi để lại sầu chan chứa,

Mẹ sống ôm tràn nhớ lệ vương.

Trần thế phủi tay sang kiếp khác,

Gia đình tan nát ngợp nhang hương.

Cầu xin Phật độ hồn Liên Trịnh,

Thoát xác an nhàn tịnh phúc phương.

                                *

Lời nguyện trọn lòng yêu mến thương!

HỒ NGUYỄN

 (08-3-2024)

*

Thưa quý anh chị và các bạn,

PH đã đọc hết những lời phân ưu, những bài thơ chia buồn rất cảm động của các anh chị, đọc mà nước mắt cứ tuôn rơi… nhưng vì mới vừa xong tang lễ cháu, PH còn mệt và đuối sức quá nên chưa thể viết cảm ơn riêng cho từng người, mong quý anh chị các bạn cảm thông mà thứ lỗi cho PH.

TÌNH THƯƠNG

(Thay Lời Cảm Ơn các anh chị các bạn)

Tình thương xoa dịu nỗi buồn

Tình thơ cảm xúc lệ tuôn ngập lòng

Tình người hơn cả đợi mong

Tình thi nhân ấy cũng đồng tâm giao

Tình bạn bè đẹp xiết bao!

Tình trao nhau để ngọt ngào thiên thu

Tình đời vốn kiếp phù du

Tình bao la khiến mây mù xóa tan…

Phương Hoa

Một lần nữa P. Hoa xin kính lời cảm ơn tất cả.

*

Hồng Vân đọc tin đã muộn, xin thành thật chia buồn cùng chị P H và gđ, nguyện vong linh người sớm Siêu thoát về miền cực lạc.

*

Xin chia buồn với Phương Hoa qua bài họa YÊU( bài xướng TÌNH THƯƠNG của Phương Hoa)

YÊU

Yêu thương chia sẻ vui buồn,

Yêu người xa chốn mà luôn gần lòng

Yêu nhau xao xuyến ngóng mong

Yêu tha thiết lắm chữ “đồng” hảo giao

Yêu nhiều ngàn dặm là bao!

Yêu dù củc lụn vẫn ngào ngạt thu

Yêu ai mải bước lãng du,

Yêu trời trong khiến sương mù loãng tan!!

Thanh Hoà.

*

Duy Anh thành tâm chia buồn cùng chị Phương Hoa:

TIỄN BIỆT CON

Tết thật buồn…ôi lạnh tím trời

Lá vàng khóc tiễn lá xanh rơi!

Vô thường, nẽo tử nào qua khỏi

Bất định, đường sinh mãi chuyển khơi.

Thế sự xuôi tay lìa gánh nhọc

Trần đời nhắm mắt trút bầu vơi.

Vãn sanh phần thưởng cho người thiện

Cõi Phật con về chốn thảnh thơi!

DUY ANH

03/07/2024

*

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Yên Hà xin chia buồn với vợ chồng Hiền Muội trước sự mất mác quá lớn này.

Cầu nguyện cháu sớm siêu thăng cõi Thiêng Liêng Hằng Sống..

“Thắt dạ đau lòng con bỏ đi

Tìm nơi thanh tịnh chốn từ bi

Cao xa phần số nào ai cải

Chia xẻ nguyện cầu cháu trúng thi…”

 Yên Hà

7/3/2024

*

Thy Lệ Trang xin gửi lời chia buồn đến chi Phương Hoa và gia đình Nguyện cầu linh hồn cháu được an nhiên nói coi Vĩnh hằng.

TLT

*

THÀNH KÍNH PHÂN ƯU.

MN chậm chạp gửi lời chia buồn tới Chị Phương Hoa.

Cầu Xin Cháu Calvin Liên Trịnh sớm tiêu diêu miền cực lạc. 

Xin Ơn Trên ban cho Phương Hoa và Tang quyến sức mạnh để vượt qua nỗi buồn to lớn, mất con.

Xin thời gian giúp đỡ Phương Hoa, dần dần xoa dịu nỗi đau này. 

Phương Hoa giữ gìn sức khỏe nhá.

Thành kính phân ưu.

  Mỹ Ngọc.

THƯ CẢM TẠ & NHỮNG BÀI THƠ TIỄN BIỆT CHÁU CALVIN LIÊN TRỊNH

THƯ CẢM TẠ

Chân thành kính gửi đến muôn phương

Bằng hữu, thân nhân, hãy tỏ tường

Nhờ lắm sẻ chia vơi khổ lụy

Được nhiều an ủi bớt sầu thương

Những tâm hồn nghẹn giờ thanh tĩnh

Những trái tim đau đã bớt buồn

Tang chủ toàn gia xin cảm tạ

Chân thành kính gửi đến muôn phương.

Thay mặt gia đình Trịnh & Nguyễn

Phương Hoa – MAR 8, 2024

*****

TIỄN CON

Tiếng pháo Tân Niên rộn đất trời

Giật mình hoảng hốt – ánh sao rơi

CALVIN vĩnh biệt về tiên cảnh

TRƯỞNG TỬ lìa thân thoát nợ đời

NHỚ lúc dặn dò câu hiếu đạo

THƯƠNG hồi đối ẩm chén đầy vơi

Tiễn con mực toả lời thơ nghẹn

Cõi Phật con về sống thảnh thơi

                   *****

Thảnh thơi hồi tưởng lúc bình sanh

Thiên phú nhân tâm vốn thiện lành

Bằng hữu nơi nơi luôn quí mến

Đệ huynh chốn chốn mãi thân tình

Gia đình vẹn giữ lòng hoà hiếu

Xã hội gắng gìn đức háo sanh

Thiên mệnh số trời nay đáo hạn

Quê xưa trở lại chốn an lành

                   *****

An lành thưởng ngoạn tiết xuân sang

Ngào ngạt hương thơm quyện gió ngàn

Cơm áo gạo tiền đà rảnh nợ

Ưu phiền si ái cũng tiêu tan

Ngao du bốn biển tâm thường lạc

Dạo cảnh đào viên trí nhẹ nhàng

Một kiếp sinh thời tròn đạo nghĩa

Nay về trọn hưởng phước trời ban

Ba của con – Tân Khoa

*

TIỄN BIỆT CON YÊU

Xuân về hạnh phúc khắp muôn nơi

Sao mẹ mất con? Ruột đứt rồi!

Cố nuốt lệ tràn cơn suối lũ

Gắng ghìm tim loạn thủy triều sôi

Lá xanh rơi rụng buồn chăng đất?

Lá úa cuồng quay có thấu trời?

Cầu chúc con về Miền Cực Lạc

Từ nay quên hết nợ duyên đời.

 Phương Hoa

Mồng Hai Tết Giáp Thìn – 2024

Bài Họa:

AN GIẤC NHÉ CON!

Chửa ngắm mai đào nở rộ nơi!

Nhìn con nằm ngủ nhói đau rồi!

Cha hoài khóc trẻ buồng tim quặn

Mẹ vẫn xem hình mắt lệ sôi

Thủa nọ đà nghe người bởi số

Giờ đây đã biết mệnh do trời

Tâm an trí ổn thôi phiền muộn

Quẳng gánh sầu tư gửi lại đời!

 Như Thu

02/13/2024

*

KHÓC CON

Sáng Tết Calvin Trịnh bước rời

Đau lòng mẹ buốt lệ tràn rơi

Đầu xanh giã biệt xa trần thế

Tuổi trẻ ra đi bỏ cuộc đời

Đã hết con yêu chào viếng hỏi

Không còn hiếu tử đến thăm chơi

Dìm cơn khổ não cầu chư Phật

Độ cháu bình yên thuận cõi trời

  Minh Thúy Thành Nội

 Mồng Hai Tết Giáp Thìn

**

MỘT ĐÁM TANG

Ngậm ngùi một đám tang

Trời buồn mây lang thang

Đưa người về cát bụi

Màu tang tóc diễn màn

*

Ngậm ngùi một đám tang

Hương khói cuộn gió ngàn

Sắc đen sầu tiễn biệt

Nén cảm xúc khóc than

*

Bạn UC DAVIS

Hung tin khiến ngỡ ngàng

Từ Sac-To đến chật

Nhắc kỷ niệm đầy mang

*

Thủa sinh viên hiếu học

Clip chiếu một thời vang

Bạn bè buồn thương tiếc

Lời ca nghẹn tiếng đàn

*

Các em khăn vải chế

Vợ con bịt vành tang

Tứ thân phụ mẫu nghẹn

Họ hàng thắt ruột gan

*

Dẫu biết SINH và TỬ

Ơn pháp những lời vàng

Vô thường câu Phật dạy.

Đường trần luôn dỡ dang.

*

Cớ sao lòng thổn thức

Bởi lá xanh rụng tàn

Âm dương đường đôi ngả

Khi mùa Xuân mới sang

*

“ A DI ĐÀ PHẬT “ niệm

Từng bước chậm theo hàng

Hương linh về Tịnh Độ

Ngậm ngùi một đám tang

     Minh Thúy Thành Nội

Tháng 3/4/2024

NHỮNG TRANG PHÂN ƯU TRÊN BÁO

VĂN THƠ PHÂN ƯU TỪ DIỄN ĐÀN CÔ GÁI VIỆT




LỄ KỶ NIỆM HAI BÀ TRƯNG & VĂN TẾ TƯỞNG NIỆM HAI BÀ – VÕ ĐẠI TÔN

Giới Thiệu Sinh Hoạt Tuần Này Tại Miền Bắc Cali: Lễ Kỷ Niệm Hai Bà Trưng và Kính Chuyển Tin Việt Nam Hôm Nay Theo Dòng Thời Sự – Lê Văn Hải

Tuần Này Bắc Cali: 2 Nơi Mừng Lễ Kỷ Niệm Hai Bà Trưng! -Hàng năm, đến ngày 6 tháng 2 âm lịch, dân chúng Việt Nam lại nhớ đến ngày lễ Kỷ Niệm Hai Bà Trưng. Đây là một ngày Lễ lớn chính thức trước 1975. Công tư sở và các trường học đều đóng cửa nghỉ lễ. Tại Sài Gòn và các tỉnh lớn đều có tổ chức lễ Kỷ Niệm Hai Bà rất trọng thể. Ngoài ra, Chính Phủ Việt Nam Cộng Hòa còn công nhận Ngày Lễ Kỷ Niệm Hai Bà Trưng là Ngày Phụ Nữ Việt Nam. Vì thế, các bà các cô đều cảm thấy hãnh diện, tự hào vô cùng trong ngày lễ kỷ niệm Hai Bà.

<!>

Tại Hải Ngoại, ngày Lễ Kỷ niệm Hai Bà cũng được tổ chức trang nghiêm tại những địa phương, cộng đồng có đông nhiều người Việt cư ngụ. Riêng tại miền Bắc Cali, năm nay 2024, có 2 nơi tổ chức, để nhắc nhở và nhớ ơn công đức Hai Bà.

Theo sách sử, Bà Trưng Trắc và Bà Trưng Nhị là hai chị em, con quan Lạc Tướng ở Huyện Mê Linh, Phong Châu. Năm 34 Thái Thú Tô Định được vua Hán Quang Vũ sai sang trấn nhậm quận Giao Chỉ. Tô Định là người bạo ngược, chính trị tàn ác nên dân Giao chỉ rất oán hận. Đến năm 40, Tô Định giết ông Thi Sách cũng là con Quan Lạc Tướng, người quận Châu Diên (Vĩnh Yên) , là chồng Bà Trưng Trắc. Vì nợ nước, thù nhà, Bà Trưng Trắc đã cùng em là Trưng Nhị phất cờ khởi nghĩa, đem quân đánh thành Liên Lâu, khiến Tô Định và quân Đông Hán phải bỏ quận Giao Chỉ, chạy trốn về Tàu.

Lúc bấy giờ, các quận Cửu Chân, Nhật Nam (thuộc Việt Nam), và Hợp Phố (Quảng Đông), cùng hưởng ứng nổi lên theo Hai Bà. Chẳng bao lâu, quân Hai Bà đã hạ được 65 thành trì. Hai Bà được tôn lên làm vua, đóng đô ở Mê Linh, tức là Trưng Nữ Vương.

Ba năm sau (năm 43), vua Hán sai Mã Viện chỉ huy một lực lượng quân sự đông đảo, đào rừng khoét núi kéo sang đánh báo thù và xâm chiếm nước ta. Tại mặt trận Lãng Bạc, quân Hai Bà thua, phải rút về Cấm Khê cố thủ. Mã Viện tiến quân vây đánh, quân Hai Bà tan vỡ, chạy đến xã Hát Môn, huyện Phúc Lộc (Sơn Tây), Hai Bà phải gieo mình xuống sông Hát Giang tự trầm để bảo toàn danh tiết. Bấy giờ là ngày mồng 6 tháng 2 năm Quý Mão (năm 43 Tây Lịch). Hiện nay có nhiều đền thờ Hai Bà ở nhiều nơi trong nước, kể cả ở nước ngoài và bên Trung Quốc tại các tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây, Vân Nam, Quý Châu và Hồ Nam dưới hình thức “Đạo Kính Vua Bà!” để ghi tạc công đức của hai vị nữ anh hùng dòng giống Việt .

Kỷ Niệm Hai Bà Trưng, chúng ta học được những bài học ý nghĩa như sau:

– Thứ nhất là tinh thần kiên trì bất khuất chống ngoại xâm dành quyền độc lập của dân tộc Việt Nam: Nhà Hán diệt nước Nam Việt năm 111 trước Tây Lịch, thi hành một chính sách đô hộ và đồng hoá dân ta rất là tàn bạo. Sau 151 năm kiên nhẫn chịu đựng, dân Lạc Việt đã cùng nổi dậy theo phò Hai Bà đánh đuổi ngoại xâm, đúng với tinh thần “giặc đến nhà đàn bà cũng đánh”, và “Quốc Gia hưng vong, thất phu hữu trách”. Hai Bà Trưng đã mở đường độc lập cho nước nhà.

– Thứ hai là tinh thần bình đẳng, bình quyền dân tộc: Hai Bà thuộc nữ giới, mà người Hán thời đó coi rẻ như trẻ nít ” nhi nữ thường tình”, nhưng đối với dân tộc Việt, đã không hề có sự phân biệt trai, gái, gìa trẻ, lớn bé, tất cả cùng đứng lên theo phò Hai Bà đánh giặc. Phải đợi hàng ngàn năm sau, tinh thần “bình đẳng, bình quyền” này trên thế giới mới được nhiều quốc gia công nhận.

– Thứ ba là cuộc đấu tranh vì chính nghĩa luôn luôn được dân tộc Việt Nam yểm trợ: Chúng ta phân biệt “đấu tranh” khác với “chiến tranh”. Chiến tranh là sức mạnh của kẻ xâm lược dùng bạo lực xâm chiếm và cai trị theo đường lối riêng của họ, còn đấu tranh là vũ khí tự vệ của người dân bị áp bức, là vũ khí bảo vệ hoà bình. Toàn dân Lạc Việt nổi lên theo Hai Bà đánh giặc chính là cuộc đấu tranh đầy chính nghĩa.

– Thứ tư là ý thức, trách nhiệm và danh tiết của nhà lãnh đạo: Hai Bà lãnh đạo toàn quân, toàn dân vào cuộc kháng chiến đánh đuổi Hán quân, chắc chắn phải ý thức được việc mình làm là đúng, là chính nghĩa. Vì thế, trước sau như một, Hai Bà đã giữ đúng trách nhiệm và danh tiết của nhà lãnh đạo, thà chết chứ không chịu khuất phục kẻ thù. Đây chính là bài học quý giá đối với các nhà lãnh đạo Việt Nam đấu tranh cho sự tự do công bằng xã hội trong nước.

Nhân ngày 6 tháng 2 lễ kỷ niệm Hai Bà, chúng con là kẻ hậu sinh nơi Hải Ngoại, xin cùng thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến công đức Hai Bà và xin nguyện noi gương Hai Bà. Gìn giữ giang sơn, đánh đuổi quân xâm lăng, không hèn như nhà cầm quyền CS hiện nay, bán đất, bán biển, bán nước! cho ngoại bang cốt chỉ để giữ cái ghế cai trị!

LÊ VĂN HẢI




VĂN: “MÌNH ƠI!” & “THÚ HÓA KIẾP LÀM NGƯỜI” – Hoàng Thị Quỳnh Hoa

MÌNH ƠI!

Đố ai biết hai từ thân thiết dễ thương ni là ai gọi ai, người nữ gọi người nam hay người nam gọi người nữ? Bạn đoán đúng rồi. Người nữ hay người nam đều dùng hai từ ni được để gọi nhau. Nhưng là hai nam nữ đã cưới nhau, thành vợ thành chồng rồi mới dùng hai từ ni được! Mà phải sống với nhau một thời gian dài nữa kìa, đồng cam cọng khổ nhiều năm mới được chứ mới cưới nhau thì không ai dùng hai chữ mình ơi. Chỉ là bồ bịch, dù thân thiết lắm, cũng không dùng được, phải không?

Người Việt may mắn chỉ có một tiếng nói từ Bắc vô Nam, chỉ khác nhau cái giọng thôi. Không như nhiều nơi, trong một nước mà có nhiều ngôn ngữ khác nhau như Ấn Độ, Trung Hoa. Mà không ai biết tại sao mỗi miền lại có giọng nói (accent) khác nhau, là ảnh hưởng của khí hậu, địa dư hay, hay nước uống hay gồm cả ba! Tiếng Việt rất súc tích, phong phú, đa dạng, rõ ràng. Thí dụ  người Anh hay Mỹ chỉ có chữ you để chỉ ngôi thứ hai, số ít hay số nhiều thì cũng chỉ một chữ you nghèo nàn! Người Pháp thì có vous, thân mật thì tu cho ngôi thứ hai số ít, còn người Tàu chỉ độc một chữ nị. “Ngộ ái nị” (I love you). Nị hayYou ở đây có thể là người yêu, người cha, người mẹ, người thầy, người bạn, người bà con v.v. Trong khi tiếng Việt ta, để chỉ rõ mối quan hệ giữa mọi người, có rất nhiều từ khác nhau, đôi khi phân biệt từng miền nữa. Nói đến cha mẹ, người Bắc gọi thầy mẹ, thầy u, thầy bu, cậu mợ…. Người Trung gọi  cha mẹ, ba mạ, chú mạ, bố mẹ, hay còn gọi bọ mạ. Người Nam gọi ba măng (Việt hóa tiếng Pháp), ba má, tía má (Việt hóa tiếng Hoa)…  Để chỉ rõ vai vế của bà con, họ hàng, ta có cả một hệ thống tên gọi bên nội, bên ngoại, bên vợ, bên chồng tràng giang đại hải mà không cách chi dịch qua tiếng Anh, tiếng Pháp được! Lấy một thí dụ, người Bắc gọi anh, chị của cha mẹ và người phối ngẩu của họ là bác để chỉ người vai vế lớn hơn mà không phân biệt bên vợ hay chồng, đàn ông hay đàn bà, hay người ngoại tộc. Chú thím là để chỉ em trai và vợ của cha, cô chú thì là em gái và chồng của cha. Người Trung thì phân biệt nội ngoại. Phái nữ bên nội thì gọi o là chị hay em của cha. Chồng của chị cha thì là bác. Anh hay em trai của mẹ đều là cậu, vợ của cậu là mợ nên khi nghe gọi thì không biết cậu vai lớn hơn hay nhỏ hơn mẹ! Dì để gọi chị hay em gái của mẹ:

               Chết cha còn chú,

               Chết mẹ thì bú vú dì!

Chồng của dì là dượng. Dường như ngày nay người ta không muốn dùng chữ ‘dượng’ vì chữ ‘dượng’, có nghĩa ngầm không được đẹp vì cũng được dùng để gọi người chồng sau của mẹ. Vợ sau của cha thì là dì ghẻ, hay mẹ ghẻ nhưng chồng sau của mẹ không là cha ghẻ mà là dượng ghẻ, là người dưng không thân thiết chi với mình.

Nay nhiều người cho chữ ‘o’ có vẻ quê nên chuyển sang ‘cô’, ‘bác’ như người Bắc. Tôi thì rất thương chữ ‘o’ vì đã gọi vậy từ khi biết nói, nghĩa là gần 90 năm rồi. Ở Huế có câu phê bình em gái, chị gái, hay em trai của chồng đối với chị dâu:

               Một trăm mụ o không chi,

               Ông chú thủ thỉ có khi mất chồng.

Đại danh từ ngôi thứ nhất (I/We, Je/Nous, Ngộ) thì ta có : tôi/chúng tôi, ta/chúng ta, tớ/chúng tớ, tau/tụi tau, hay người Nam dùng chữ ‘qua’ rất bình dân. thân tình. Tùy đối tượng của ta là ai mà ta chọn đại danh từ cho hợp như ông bà, cha mẹ, vợ chồng, họ hàng, người trên, kẻ dưới. Vũ Hoàng Chương than thở:

               Lũ chúng ta lạc loài năm bảy đứa,

               Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh

Đại danh từ ngôi thứ ba: thầy, cô, bà nó, hắn, ai, ông ấy, bà ấy, cô ấy, chị ấy, lão ấy, thằng ấy, mụ ấy, v.v. tùy theo đối tượng liên hệ. Cụ Ưng Bình Thúc Giạ Thị của Huế thì dùng chữ “ai” rất gọn trong câu hò mái đẩy:

               Chiều chiều trước bến Vân Lâu,

               Ai ngồi, ai câu, ai sầu, ai thảm, ai nhớ, ai thương.

               Thuyền ai thấp thoáng bên sông,

               Đưa câu mái đẩy, chạnh lòng nước non.

Người đọc biết những chữ “ai” ở đây là ai nếu nhớ chi tiết lịch sử cận đại vua Duy Tân tham gia phong trào kháng Pháp. Có khi chữ ông hay bà được dùng như ngôi thứ nhất để chỉ tâm trạng của chủ nhân mệnh đề ấy như nhà thơ châm biếm Tú Xương trong bài thơ Chúc Tết:

              Người bảo ông điên, ông chẳng điên,

              Ông thương ông tiếc hóa ông phiền.

              Kẻ yêu người ghét hay gì nữa,

              Đứa trọng thằng khinh chỉ vị tiền!

Hay chữ bà trong câu hát:

               Bà bảo bà không cho con bà đi hát đâu,

               Con gái tốt lành ai cho đi mà xem hát chèo!

Ta có nhiều tỉnh từ chỉ liên hệ ứng xử, đối với vợ chồng, người yêu, họ hàng, người trên, kẻ dưới, với sếp, với đồng nghiệp, quen thân, quen sơ… Với người vai vế lớn hơn, hay cấp trên người ta thêm ‘dạ thưa, dạ bẩm’ (dạ thưa ông, dạ bẩm bà) là văn hóa cung kính người trên của xứ ta. Trong gia đình hoàng tộc, chữ mệ hay mụ được thêm trước tên để chỉ cả đàn ông lẫn đàn bà. Hồi nhỏ ở Huế, tôi nhớ người ta gọi công chúa Lương Linh, con gái vua Thành Thái, là Mệ Sen. Sen là nickname của bà. Bảng xe hơi của bà thì ghi rõ Princess Lương Linh nên tôi mới biết tên tộc của mệ! Em trai Mệ Sen là Mệ Kha. Tôi biết vì ông hoàng tử này cưới bà chị họ tôi. Dì tôi có khi gọi ông con rể là Mụ Kha. Mệ cũng là từ thân thiết để gọi bà nội, bà ngoai hay những người đàn bà lớn tuổi. Còn chữ ôn thì để chỉ ông nội, ông ngoại hay người đàn ông lớn tuổi một cách thân tình. Người Nam thì chỉ dùng một chữ Ngoại hay Nội rất dễ thương để chỉ ông bà nội, ngoại nhưng ta không biết là ông hay bà! Chữ mụ cũng được người Huế dùng để chỉ người đàn bà lớn tuổi bán chè, bán cháo hay người đàn bà ăn xin. Người con gái chưa chồng thì được gọi là chị, cô:

               Ba cô đội gạo lên chùa,

               Một cô yếm thắm bỏ bùa cho sư…

Hay đôi khi là o:

               O kia tát nước đầu đình,

               Cớ sao o múc ánh trăng vàng o đổ đi!

Người con gái buôn gánh bán bưng hay làm thuê làm mướn cũng được gọi o. O ở đây khác với o là em hay chị của cha. Mụ cũng là một từ thân mật bà mẹ chồng Huế gọi con dâu. Bà không gọi tên con dâu mà gọi mụ và tên con trai (mụ Đắc là vợ con trai tên Đắc). Bạn bè thân thiết thì gọi mi xưng tau. Lứa bạn tôi là U 90 cả mà gặp nhau vẫn mi mi tau tau tíu tít như những ngày còn xoan! 

Ngôi thứ ba: he/she/, il/ils, tha của Tàu thì tiếng ta cũng có nhiều cách gọi như họ, nó, hắn, cô ấy, người ấy, chị ấy, anh ấy, ông ấy, bà ấy, em ấy….  hay chỉ một chữ em như trong câu ca dao:

               Trúc xinh trúc mọc đầu đình,

               Em xinh, em đứng một mình cũng xinh!

               Trúc xinh trúc mọc bờ ao,

               Em xinh, em đứng nơi nào cũng xinh

 Chữ họ cũng thường được dùng trong văn chương:

               Họ đã đi rồi, khôn níu lại,

               Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa.         

Hai chữ người ấy thì đây:

               Người ấy thường hay vuốt tóc tôi

               Thở dài trong lúc thấy tôi vui…

Hay chỉ một chữ người như:

               Người đi một nửa hồn tôi mất,

               Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.

Hay:

               Cười người chớ vội cười lâu,

               Cười người hôm trước, hôm sau người cười.

Ta dùng: chúng nó, tụi nó, hay họ cho số nhiều. Người mình cũng phân biệt kẻ khinh người trọng trong cách xưng hô. Kính nể thì gọi chị ấy, ông ấy, bà ấy. Khinh thì thằng ấy, con ấy hay kẻ ấy (thằng kẻ trộm, kẻ cướp, thằng sở khanh…) và một chữ chúng cho số nhiều cũng được dùng. Còn nhớ mỗi khi quân ta đánh thắng quân Bắc phương thì người viết sử ghi  “ta đuổi chúng chạy về Tàu.” hay “chúng cúp đuôi chạy về Tàu.”

Hai từ sui gia hay thông gia là chỉ cha mẹ vợ, cha mẹ chồng của con mình. Thân mật thì họ dùng anh sui, chị sui để gọi nhau. Tiếng Anh dùng từ kép ‘in-law’ để chỉ liên hệ gia đình trước pháp luật. Thêm chữ in-law vào vai vế trong gia đình là ta thấy ngay liên hệ: mother-in-law, father-in-law, son-in-law… Nếu ra tòa ly dị là tức khắc chấm dứt liên hệ! Nhớ câu chuyện năm xưa, khi gặp lại một cô học trò cũ, cô giới thiệu tôi với chồng cô: “Cô giáo của em”, ông chồng – hình như cũng là giáo sư – la lên, “Cô giáo em trẻ quá mà tôi phải gọi bằng cô sao!” Tôi vội vàng an ủi, “Anh chỉ là student-in-law, không cần gọi tôi bằng cô! Chắc anh cũng vui vẻ với lời phân trần ấy!

Đôi khi bà sui gia bị gọi là mụ gia như ở miền Trung nên ca dao có câu:

             Thương chồng mà khóc mụ gia,

             Chớ tui với mụ không bà con chi!  

Có thể nói ba miền có ba ngôn ngữ hơi khác nhau nhưng tự nhiên ngôn ngữ miền Bắc được xem là chuẩn. Có lẽ vì ngày xửa ngày xưa, một thời gian dài, nước Việt ta chỉ là một vùng nhỏ ở châu thổ sông Hồng Hà. Mãi cho đến khi Nguyễn Hoàng chạy vào Nam dưới thời vua Lê và khai khẩn đất đai, tiến dần về phía Nam, chiếm đất của Chiêm Thành và Chân Lạp (một nửa nước Cao Mên), mở mang bờ cõi xuống đến tận Cà Mau thì nước ta mới có đủ ba miền như bây giờ. Viết văn cũng vậy, chuẩn thì phải viết theo tiếng Bắc. Viết thuần túy tiếng Trung hay tiếng Nam thì được coi như ngôn ngữ địa phương. Nhà văn Hồ Biểu Chánh được coi như đặc thù Nam bộ. Nữ ở miền Nam thì có bà Tùng Long. Tôi không biết nhà văn nào chuyên viết tiếng Trung. Ai biết xin chỉ giáo. Trong ca nhạc cũng thế, ca sĩ người Nam hay Trung đều học phát âm theo giọng Bắc trừ ca sĩ Trần Văn Trạch không hề đổi giọng. Ông hát rặt giọng Nam mà rất truyền cảm, rất hay. Chắc vì vậy ông được khán thính giả thương mến tặng danh hiệu Quái kiệt Trần Văn Trạch!

Cách xưng hô giữa chàng và nàng ở Việt Nam rất lý thú. Thuở ban đầu thì tôi-cô rồi đổi qua gọi tên nhau khi “tình trong như đã,” rồi anh-em khi chàng cầm được tay nàng. Sau khi thành vợ, thành chồng  thì có đôi vẫn gọi nhau anh-em cho đến răng long đầu bạc, có đôi đổi cách xưng hô gọi nhau là cha mẹ của đứa con đầu lòng, Bố cu Tèo, Mẹ bé Cưng. Những người khác thì sau một thời gian chung sống hạnh phúc, hợp tính hợp tình nên tuy hai người mà như một nên đổi cách xưng hô với tiếng mình thân thiết. chồng cũng mình mà vợ cũng mình. Mình ơi! Chữ mình nhắc tôi nhớ mấy câu ca dao tiếu lâm không biết đã được đọc ở đâu:

               Vợ mình là con người ta,

               Con mình là vợ đẻ ra,

               Nghĩ đi nghĩ lại không bà con chi!

Chữ mình ở đây là tĩnh từ sở hữu (posessive adjective), không phải như “Mình ơi.”

Ngoài chữ mình biểu hiện tình cảm của hai người, tuy hai mà một, tuy một mà hai, người Việt còn dùng hai chữ nhà tôi để chỉ vợ hay chồng mình vì họ tin tưởng chồng hay vợ là chỗ tựa vững vàng cho nhau, vững chắc như cái nhà, đem lại sự thoải mái, đầm ấm, bình an cho nhau.

“Mình ơi, em muốn đi bờ hồ” là một câu cô vợ nũng nịu nói với chồng tôi nhớ mãi từ một cuốn tiểu thuyết nào đó. Nghe câu này thôi là ta đã hình dung được một gia đình hạnh phúc đằm thắm, phu phụ thương yêu nhau, quý mến nhau, đùm bọc nhau. Mình ơi! Mình à! Còn từ nào dịu dàng hơn, êm ái hơn! À, còn một từ nữa cũng dễ thương không kém là chữ cưng của người Nam. “Cưng làm cho anh cái này. Cưng lấy cho em cái kia.”nghe rất bùi tai, ấm lòng. Nhưng người Nam dùng chữ cưng cho bất kỳ ai họ thương hay không ghét chứ không phải chỉ để chỉ người chồng hay người vợ của mình. “Mình ơi” vẫn là hai từ độc nhất mà tôi nghĩ người vợ hay chồng nào cũng muốn được nghe hay được nói mỗi ngày.

Nguyên Ngọc Hoàng Thị Quỳnh Hoa

Cali, đầu tháng 6, 2022

THÚ HÓA KIP LÀM NGƯỜI

Đầu tháng June, 2021, tôi cùng bà chị dâu đi New York City chơi. Cháu tôi ở Manhattan, nhà nhìn ra bờ sông Hudson, có thể nhìn thấy tượng thần Tự Do ở xa xa. Một buổi sáng đẹp trời, vợ chồng cháu đẩy xe lăn cho mẹ đi dạo. Tôi cũng mang mask đi theo vào Rockefeller Park dọc bờ sông rất đẹp. Nam thanh nữ tú qua lại khá đông. Rất nhiều người dẫn theo thú cưng là chó cùng đi dạo. Chó đủ cỡ đủ loại, con nào cũng quá đẹp bắt mình phải ngoái đầu nhìn lại. Có con nhỏ bằng bàn tay đứng trong cái túi trước ngực cô chủ đi xe đạp. Tôi chợt nghĩ đến mấy con chó vàng, chó vện của mình ở quê nhà, chó mực nữa, mấy con chó được nuôi không phải để làm bạn với chủ như ở xứ này!

Đã làm kiếp chó tức là không đủ phước báu để được làm người mà cũng bị kỳ thị, cũng xấu đẹp bị đối xử không công bằng. Tùy theo duyên nghiệp, chó sinh ra ở xứ này có cuộc sống khác hẳn chó sinh ra ở Trung Quốc, Đại Hàn, Việt Nam hay Căm Bốt. Và ngay ở cùng một xứ sở, số phận chó cũng thay đổi tùy theo giòng họ chó. Như con Chihuahua hay Pekingese nào ở Tàu cũng được chủ nâng niu, không như số phận của mấy con chó khác. Nhất định là vì nghiệp báo riêng của mỗi con cẩu mà số phận chúng khác nhau. Tôi thật ngạc nhiên khi tìm kiếm hình ảnh chó trên mạng, thấy rằng có 9 quốc gia cho phép dân chúng hưởng thụ thú xơi thịt cầy mà trong đó có Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ nữa, các bạn có tin không? Thật đó, bán thịt cầy cũng như ăn thịt cầy được cho là hợp pháp (legal!) ở vài tiểu bang của xứ Cờ Hoa này. Hồi tôi đi dạy ở Việt Nam có người cho tôi một con Dachshun con rất đẹp nhưng khổ một nổi là mỗi lần tôi về đến nhà, chị mừng cuống quýt, nhảy tưng bừng và té đái ở phòng khách luôn. Không thể nào dọn nước đái chó mỗi ngày nên tôi đành cho nó đi. Không biết về nhà chủ mới thì số phận nó ra sao, có dạy nó được không.  Hồi còn là sinh viên, tôi cũng có nuôi một con Fox Terrier của anh bạn cùng lớp cho. Con chó con lông trắng bé tí rất dễ thương. Bạn dặn phải giữ tên nó là Tiny và phải cắt đuôi khi nó đầy tháng. Hồi ấy ông xã tôi đang là sinh viên y khoa năm thứ Năm. Anh đem dao kéo và thuốc tê đến nhà để cắt đuôi con Tiny. Khi anh vừa chụp nó thì nó la bài hãi làm tôi hoảng quá bảo thả nó ra và ôm nó lại không cho anh cắt đuôi. Vậy là Tiny của tôi là con Fox Terrier độc nhất có đuôi không nhầm lẫn vào đâu được! Lớn lên anh chàng có nhiều đào lắm nên Tiny làm cha nhiều lần. Tiny rất khôn và sạch sẽ không bao giờ làm bậy trong nhà. Nó ở với tôi được 8 năm thì một hôm đi làm về không thấy nó, gọi thì nó ở dưới gầm giường trong phòng tôi lết ra, miệng rỉ máu. Tôi ôm nó lên. Mọi người nói chắc nó ra đường ăn gì bị độc và mấy tiếng sau thì tắt thở. Từ đó tôi không nuôi thú cưng nào nữa và vẫn thương nhớ Tiny.

Trở lại mấy con chó đẹp đẽ được chủ dắt đi dạo công viên ở Manhattan, tôi chợt nghĩ có thể kiếp sau chúng lên làm người vì kiếp chó mà xinh đẹp như vậy cũng đã được nhiều phước báu lắm mà lại được chủ cưng thì tụi nó không có cơ hội làm điều gì độc ác để gây quả báo xấu! Và vui thay, chỉ hai tuần sau tôi được đọc chuyện một cô bé ở Nhật, 2 tuổi, nhớ kiếp trước mình là con chó được nuôi trong nhà ấy. Xưa nay, giai thoại người chết chuyển kiếp thành heo, chó, dê, bò thì nhiều nhưng chưa hề thấy thú vật chuyển kiếp thành người như cô bé Nhật Bổn này. Ngày 21 June, 2021 chuyện cô bé nhớ tiền kiếp của mình được chuyển lên mạng cùng với hình ảnh mũm mĩm dễ thương của cô ở kiếp này và của con chó ở kiếp trước.  

Mẹ bé Yu-chan chia sẻ câu chuyện luân hồi của con gái 2 tuổi trên tờ “Yomiuri Shimbun,” một trong năm thời báo quốc gia của nước Nhật. Bà mẹ trẻ cho biết một ngày nọ, bé Yu-chan đang vừa đánh răng vừa trò chuyện với mẹ, bỗng thốt lên: “Yu-chan hồi trước là Mofuzou!” Rồi nói tiếp: “Đồ ăn giòn giòn cho thú cưng rất là ngon.” Bà sững sờ trân trân nhìn con vì Mofuzou là tên con chó bà nuôi lúc còn độc thân. Bà chưa từng nói với con về con chó Mofuzou mà cũng chưa cho con xem hình Mofuzou. Yu-chan nói tiếp là Mofuzou có bạn tên Mofuko cùng chơi đùa. Mẹ cô cũng còn nhớ con chó Mofuko. Bà hỏi con nhiều chi tiết về con chó Mofuzou thì cô bé trả lời đúng hết. Bà đưa ra một lô hình chụp với nhiều thú cưng thì Yu-chan nhận diện được Mofuzou liền không chút do dự.  Câu chuyện luân hồi lạ lùng này thu hút được nhiều độc giả và được giải thưởng của tờ Yomiruri năm 2016. Mẹ Yu-chan nói rằng trước kia mình không tin những chuyện kiếp trước kiếp sau nhưng từ khi trải qua chuyện này bà bắt đầu tìm đọc những chuyện trẻ thơ nhớ kiếp trước. Tuy thật là khó tin, nhưng không thể không tin vì chuyện đã xảy ra với chính con gái mình. Nay thì có rất nhiều sách vở ghi lại những công trình nghiên cứu về vấn đề nhớ kiếp trước kiếp sau mà tiêu biểu là cuốn Reincarnation and Biology gồm hai pho sách cả mấy ngàn trang của GS Bác sĩ Ian Stevenson được xuất bản lần đầu năm 1997.

Ai đi qua Sóc Trăng ở miền Tây cũng đều nghe truyền thuyết về một bà mẹ trẻ xin thầy trụ trì cứu bốn đứa con của bà bị đọa làm heo. Năm 2016, Bạnh Tuyết, cô học trò năm xưa, theo tôi đi thăm Cà Mau. Trên đường về chúng tôi ghé Sóc Trăng thăm chùa Dơi, một điểm đến của du khách. Chùa Dơi có tên Miên là Mahatup, đọc trại ra là Mã Tộc, được xây cất bởi người Miên theo Phật giáo Nguyên Thủy từ ngày vùng đất này là một phần của nước Chân Lạp (Căm Bốt ngày nay). Chúng tôi được hướng dẫn ra vườn sau thăm mộ bốn con heo. Tương truyền có một đêm thầy trụ trì nằm mơ thấy một bà mẹ trẻ dẫn 4 đứa con nhỏ đến lạy xin cứu mạng. Sáng ra, con heo nái của chùa sinh bốn heo con. Thầy nghĩ chắc linh ứng với giấc mơ nên thầy cho nuôi bốn con heo này cho đến khi chúng chết thì được chôn ở vườn sau!

Sau đây là câu chuyện người hóa kiếp thành heo mà tôi mới vừa được đọc. Chuyện xảy ra ở Ấp Đông An, xã Vĩnh Chánh, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang. Con trai tên Võ Thành Đẫm tự Út, 43 tuổi. Vợ là Dương Thị Chơn. Anh Đẫm mơ thấy cha tên Võ Văn Minh chết năm ông 78 tuổi. Giấc mơ thứ nhất xảy ra đêm 21 tháng 10, 2013: “Út ơi, ba chết rồi đầu thai làm heo ở xóm ngoài. Trước mũi của ba có hai lằn rạch xuống, đó chính là râu của ba. Còn ở đùi sau có một cái đốm đen. Khi nào tới chuồng thì ba nhảy lên mừng con.” Thức dậy, anh kể cho vợ nghe, vợ kêu là mê tín không tin. Sáu ngày sau, anh lại mơ thấy y hệt như lần trước nhưng anh vẫn lo đi làm thuê không nghĩ tới. Hai mươi ngày sau, anh lại thấy cha báo mộng, “Sao ba báo cho con hai lần mà con không đi tìm ba. Ba buồn, ba bỏ ăn nên bị người ta đè ra chích thuốc! Ông con không lý tới giấc mộng, vẫn lo đi làm. Đêm 22 tháng 11, cha về báo mộng cho con dâu: “Vợ thằng Út ơi, đi tìm ba đi. Ba khổ lắm. Ba trông đợi lắm.” Rạng ngày 23, chị vợ âm thầm đi tìm “ông già”. Khi đến chuồng heo của chị Lê Mỹ Hạnh ở xóm ngoài, quả nhiên con heo nái mới sanh một bầy bảy con. Bà Phạm Thị Cúc, mẹ chị Hạnh, kể con gái bà nuôi heo để bán thịt, không bán heo con nhưng họ bằng lòng bán con heo ấy với giá 2 triệu rưỡi khi được nghe kể về giấc mơ. Mà cũng lạ là con heo này hay nằm, buồn buồn không giống như sáu con kia. Họ sợ heo bệnh nên đã gọi thú y đến chích thuốc, trùng hợp với giấc mơ của anh Út. Chị vợ kể heo nhảy lên mừng khi chị đến chuồng và khi đem lên xe thì ngồi êm rơ. Bây giờ thì anh Út tin con heo là cha mình nên không dám cho ăn cám mà cho ăn thức ăn như người, cho uống nước trà đường, ngủ mùng. Làng trên xóm dưới chạy đến nhà thăm “cha anh Út”. Và heo cũng vui mừng chạy ra ủi ủi giò nhiều người. Heo rất thích bánh ngọt. Mặc dù trong giấc mơ cha anh có nói sau khi đem về thì cầu nguyện trong ba ngày rồi đem giết đi để ông được siêu thoát nhưng anh Út không dám giết. 41 ngày sau, heo không bị bệnh mà lăn đùng ra chết!

(Nguồn: GUU.VN)

Hoàng Thị Quỳnh Hoa




TT Biden: Giông bão dư luận về chuyến đi Arab Saudi! NGUYỄN XUÂN NAM




CA KHÚC “CÕNG ĐỜI”| Thơ sa Chi Lệ | Nhạc: Duy Tuấn – Ca sĩ Ngọc Thức & Thơ “TÌNH HOA BƯỚM” | Sa Chi Lệ viết & diễn ngâm

https://www.youtube.com/watch?v=KEBkfgVDFzo
https://www.youtube.com/watch?v=xxokvr9DBq8



TRANG ĐẶC BIỆT NGÀY TỪ PHỤ – FATHER’S DAY 2022 – VTLV VÀ THI VĂN THÂN HỮU

MỪNG NGÀY TỪ PHỤ

             (Dĩ đề vi thủ)

MỪNG lễ Father quý bậc Cha

NGÀY vui trọn vẹn khắp muôn nhà

TỪ Nghiêm nghĩa cả luôn trân giữ

PHỤ Tử tình thâm chẳng thể nhoà

VĂN tải lời thành mong phúc thọ

THƠ nương câu kính nguyện an hoà

CẦU cho phúc lộc tài toàn hảo

CHÚC hết người người bách tuế qua

     Phương Hoa – Father’s Day

BÓ HOA “FATHER’S DAY ”     CAO MỴ NHÂN 

Có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng…

Con chó Minet nhà tôi gầm lên, chạy ra nhà trước, nó hửi hửi bên trong cánh cửa, coi thử phải người quen không. 

Tôi cũng ngạc nhiên, ở Hoa Kỳ từ 1/4 thế kỷ nay, chưa thấy ai tới nhà mà không hẹn trước. 

Tôi lén xuống bếp, từ cái view ngó ra cửa sổ, thấy một bà Mỹ trắng ôm bó hoa đẹp lắm, đủ mọi thứ hoa, nhưng toàn thể mầu vàng đủ độ đậm lạt …

Phân vân vài phút, tôi mở cửa gỗ lớn, nói qua cửa lưới sắt hỏi bà tìm ai, nếu tôi có thể giúp bà. 

Bà Mỹ cũng thuộc giới cao niên, nhưng khá duyên dáng, trang điểm tương đối kỹ càng . 

Bà nói: ” Con gái tôi nhờ tôi mang hoa tới đây, trao cho  Mr. Don, tôi muốn gặp ông Don, please…” 

Tôi ngạc nhiên quá, nhà tôi có ai tên Don, gọi là Mr. Don, ông Đông, ôi có phải ông ” sông Đông êm đềm ” không đây ? 

Don hay Đông đều không có ở đây, chưa nghe ai nói tới tên đó, ở đây . 

Tôi xin lỗi trả lời bà lầm nhà, nhà tôi toàn người VN, không có ai tên Don cả. 

Bà Mỹ lại giới thiệu thêm:” Tôi tên Nancy, hàng xóm nhà này, bà giơ tay chỉ về phía đầu đường Gerkin. 

Rồi tiếp lời : con gái tôi mở tiệm hoa trên down town, hình như mấy lâu nay, vẫn có ai đặt bông như thế này, bà cúi xuống bó hoa vàng tuyệt đẹp, rồi nhỏ giọng hơn : Hay là bà cứ nhận dùm, chắc người nhà đặt mua, ghi đúng địa chỉ đây.

Không, tôi không dám nhận, bà nên mang về trả con gái bà, cô ấy sẽ hiểu mọi chuyện thôi. 

Bà Mỹ đành phải ra xe, sau khi đưa cho tôi tấm card nhỏ của tiệm hoa ở tận đường ” Mặt trời mọc ” Los Angeles. 

Tôi bâng khuâng với chuyện lạ, và cái tên ông Don nào đó . 

Hôm nay, lại cũng đúng giờ đó, 11:00 am, lại có tiếng gõ cửa, tôi lại làm đúng những cử chỉ sáng qua. 

Lần này không phải bà Mỹ trắng nữa, mà là một phụ nữ chắc phải 30 tuổi rồi. 

Tôi mở cửa : ” Vẫn lại bó hoa à ? Sao cứ tới nhà tôi ? ” 

Cô gái xưng tên, rồi nói: ” Bởi vì có lời hứa, là mỗi dịp Father’s

day, cô ấy sẽ tặng cho ông Don một bó hoa mầu vàng thế này ” . 

Nói rồi , cô Hanna mở cái điện thoại ra, cho tôi coi tấm hình người đàn ông châu Á đứng trước tiệm hoa, cô ngần ngừ : “Mr . Don đã liên tiếp mua hoa ở tiệm cô từ hơn 10 năm trước, trả hết tiền rồi, năm nay là năm thứ 10, không thấy ông Don đến , nên cô có ý đưa hoa tới tận nhà, cho ông ngạc nhiên ” . 

Tôi chẳng biết Mr.Don nào ngạc nhiên, mà chính tôi đang ngạc nhiên. Ông Don châu Á, lại lấy địa chỉ nhà này là sao ? 

Tôi xin lỗi cô Hanna đó, và xin được coi lại tấm hình . 

Cô bán hoa có vẻ mừng, cho tôi xem lại ông Đông ba vạ nào chẳng biết. 

Tôi cứ nhìn và nhìn mãi, vì tấm hình trong Iphone cô ấy rất mờ, có lẽ là hình chụp lại từ một tấm hình ở ngoài . 

Cô ấy cứ quan sát tôi, và tôi cứ nhận ra từ từ …

Tôi nhìn lại cô Hanna, như cố nén tiếng thở dài : 

” Tôi thấy có vẻ quen quen người này ” 

Cô Hanna hét lên mừng rỡ : 

Bà biết ông Don này chứ, ông ấy ở căn nhà này, mỗi sáng đi bộ ngang qua nhà chúng tôi, để ra cái tiệm cafe Starbucks ngoài ngã tư kia . 

Một dịp tình cờ vào ngày Father’ s day năm đó, tôi gặp ông ở Starbucks down town, tôi thấy ông buồn buồn, thì ra ông ở Mỹ mấy chục năm, mà chưa hưởng được một ngày Father’ s day, ông muốn có cảm giác ấy. 

Sẵn gia đình tôi mở tiệm hoa, nên tôi có vẻ thích cái cảm giác được tặng hoa cho một người đang ao ước có kỷ niệm về  

Father’ s day. 

Sau đó không gặp ông, nhưng mỗi năm vẫn có người tới lấy hoa về cho Mr. Don , 

Năm ngoái không thấy ai tới nhận hoa. 

Năm nay chúng tôi thử đi tìm xem Mr.Don đang thế nào ? Đúng lúc 2 hôm nay bà đã thấy chuyện đó . 

Tôi cười hiu hắt : 

” Quả là ông Đông ấy ở nhà tôi, nhưng ông đã mất 10 năm nay rồi . ” 

Hanna lại hét vừa đủ cho cô và tôi kinh ngạc : 

Trời , hoá ra Mr. Don không còn nữa, thế mà chúng tôi không được biết .

Thì chúng tôi, là tôi đây, không biết chuyện ông Đông tự đặt tiền mua hoa đó cho ông.

Thôi xin lỗi, cho tôi nhận bó hoa này . 

Tôi thấy hình như cô Hanna đó khóc, nước mắt chảy ra . 

Cô lắc đầu, rồi vùng ôm bó hoa phiêu lưu 2 ngày vừa qua, lủi thủi ra xe cô đậu ở sát lề nhà tôi . 

Tôi không biết nói gì hơn, ngày Father’s day cuối cùng năm 2006, ông xã tôi có ăn bữa ” Ngày của cha ” lần …sau chót ở nhà cùng với chúng tôi . 

Thì ra, ông Mr. Don đó là ông D . Cũng tên vần D, nên đã phiên âm cho bà Nancy và cô Hanna là Don cho tiện . 

Ông xã tôi có thói quen ít nói, và rất nhiều tình sử, nên tôi không lạ khi tình cờ được nghe hay được thấy một nghịch cảnh nào, nó có vẻ như chuyện ở ngoài đường, không liên hệ tới mình mới lạ. 

Song, làm sao biết được những gì xẩy ra trong câu chuyện đã kể đâu đó, hoặc vừa đây. 

Điều chỉ biết đối với tôi, từ xưa rồi, không phải mới hôm nay, 

là tôi luôn luôn được đặt trước một hoàn cảnh vô cùng lãng mạn, trữ tình …

Hay có thể nói là những cuộc tình thơ đẹp lạ lùng, có thể anh không chấp nhận sự nhẹ dạ, mơ mộng, nhưng chính anh huyễn hoặc, cũng như Mr. Don, đã từng thấy tôi tiếc nuối nhưng không than van bao giờ . 

Và nhất là, phải có anh cho tôi thổ lộ …tâm tình huyễn ảo của mình. 

Anh mỉm cười lạ lắm, giống như nụ cười của người vô rừng hoang dã, chợt thấy một bông ngải trầm, rất đẹp, rất thơm, nhưng lại sợ hương độc của loài hoa nha phiến nào đó chưa được khám phá …

               CAO MỴ NHÂN 

BÀI SƯU TẦM TRÊN NET

Ba Tôi! Người Đánh Máy Mướn!

Đoàn Xuân Thu

Năm 1961, thằng em thứ sáu, vừa lên 5 của tôi, bị viêm màng não rồi chết. Thân phụ tôi đang làm Trưởng Ty Bưu Điện Rạch Giá buồn bã quá, xin đổi về Sài Gòn làm ở Bưu Điện Trung Tâm gần Vương Cung Thánh Đường dắt cả gia đình chạy trốn một kỷ niệm buồn đau! Nhà thì chính phủ cho một căn, ở lầu hai cư xá Bưu Điện trên đường Hai Bà Trưng, nằm trong con hẻm lớn, đối diện nhà thờ Tân Định.

Rồi năm 63, cuộc đảo chánh 1/11 của các tướng lãnh. Tổng Thống Ngô Đình Diệm và bào đệ là Cố Vấn Ngô Đình Nhu bị giết. Cái chết của Tổng Thống Diệm đã chấm dứt luôn cuộc sống tương đối dể thở của các công chức bậc trung.

Nhà đông con, vật giá ngày một tăng, con cái ngày một lớn, tiền ăn, tiền quần áo, tiền trường đè nặng lên vai Ba. Nên Ba phải làm thêm ‘job’ nữa. Đánh máy mướn!

Vốn xuất thân từ thư ký, sau vừa làm, vừa học, thi đậu cải ngạch thành Cán Sự Bưu Điện, nên Ba đánh máy rất nhanh, chỉ nhìn vào văn bản mà không cần nhìn vào bàn phím chữ. Đánh bằng mười ngón, tốc độ nhanh, nghe như tiếng rào rào đổ trên mái tôn. Mưa!

Cuối đường Phan Đình Phùng, đi về phía Chợ Lớn, rồi quẹo tay phải sang đường Lý Thái Tổ có rất nhiều tiệm Ronéo. Trong tiệm, ngoài giàn máy Ronéo, còn có vài cái máy đánh chữ, bàn ghế ngồi do chủ tiệm cung cấp. Làm ăn chia, tứ lục, 6/4.

Muốn in Ronéo, phải đánh trên giấy ‘stencil’. Đó là loại giấy có tráng sáp để khi đánh, chữ sẽ khắc dấu trên sáp; rồi khi đưa vào máy, mực sẽ tràn ra phủ đầy trên những dấu lõm. Dán stencil vào máy, rồi quay bằng tay hay bằng điện. Bài viết sẽ lần lượt được in ra.

Khách hàng đến là các giáo sư, mướn đánh máy bài giảng ở trường đại học, bán ‘cours’ cho sinh viên. Khách hàng cũng có thể là các nhà văn chuyên viết truyện dài đăng trên báo hằng ngày mà Miền Nam lúc bấy giờ gọi là viết “feuilleton” như Dương Hà, An Khê, Ngọc Linh, Sơn Nam… Họ mang những bản thảo viết tay, thường là khó đọc, đến mướn đánh máy cho rõ ràng để thợ sắp chữ nhà in dễ đọc, dễ sắp chữ trên bản kẽm rồi in ra thành tiểu thuyết. Giá cả có khác nhau tùy theo khách hàng thường xuyên như các giáo sư hay các nhà văn. Ngoài ra cũng có nhận đánh đơn từ các loại.

danh-may-muon-4Mỗi ngày, Ba cỡi chiếc xe đạp đòn dông, đi làm theo giờ hành chánh từ 7 giờ sáng đến 5 giờ chiều. Tan sở lại phải chạy xuống tiệm Toàn Thắng ở cuối đường Phan Đình Phùng để làm cái ‘job’ thứ hai. Khoảng 9, 10 giờ đêm, mệt mỏi, rã rời sau 16 tiếng đồng hồ làm việc, Ba mới theo đường Phan Thanh Giản, chỉ cho chạy một chiều, để quay trở về Hai Bà Trưng, Tân Định.

Má vẫn thường chờ Ba cơm tối; nhưng 8 anh em tôi thì đã đi ngủ mất rồi. Hôm nào được lãnh lương hoặc đánh máy có tiền nhiều, Ba vẫn thường ghé qua xe bán bánh mì Tám Cẩu ở ngã tư Cao Thắng và Phan Thanh Giản, gần rạp hát Đại Đồng, mua vài ổ bánh mì về cho con. Về nhà Ba vô giường, bế từng đứa dậy, đặt ngồi ngoài bàn, rồi bảo: “Ăn đi con!”. Ăn thì khoái thiệt nhưng ‘bù ngủ’ híp con mắt luôn! Em gái tôi cắn miếng bánh mì nhai, chưa kịp nuốt thì gục xuống bàn… ngủ tiếp. Ba lại bế từng đứa, cho vào giường ngủ.

Người ta thường bảo người mẹ như cánh cò. Cánh cò lặn lội bờ sông… Ba tôi không phải là cánh cò, Ba tôi là đại bàng nhưng con đông quá, bám vào đôi cánh của Ba nặng trĩu. Ba không bay cao, bay xa được mà chỉ bay là đà; nhưng vẫn phải rán mà bay để tìm mồi về cho vợ và con trong thời khốn khó! Ba chưa từng bao giờ từ bỏ ước vọng là con mình sẽ được ăn học đàng hoàng, tới nơi tới chốn để cuộc đời không phải vất vả như ba!

Bước ra đời, nếu mình có thành công, có giỏi hơn người khác thường là bị dèm pha, xúc xiểm, ganh tị… nhưng mỗi thành công dù rất nhỏ trên trường đời của con thì Ba lại tự hào, hãnh diện coi thành công đó là rất lớn và là chính của Ba luôn?

Năm 63, tôi thi đậu vào Petrus Ký. Đỡ cho Ba không phải lo tiền trường. Vì nếu rớt, phải đi học tư, tốn lắm! Việt Nam lúc đó đậu vào một trường công lập nổi tiếng như Petrus Trương Vĩnh Ký cho con trai hay Gia Long cho con gái là rất khó. Trường rất có kỷ luật nên học trò trường công không dám ‘cúp cua’ đi chơi nên thường học giỏi hơn học trò trường tư dù giáo sư trường tư lại nổi tiếng dạy hay hơn! Vì dạy hay hơn nên mới được chủ trường tư mời dạy!

Ngày coi kết quả thi vào Petrus Ký, trời đổ trận mưa to. Thầy Trường, dạy luyện thi đệ thất, có danh sách học trò thi đậu, báo tin vui cho Ba. Ba nhường áo mưa cho con, còn mình đội mưa đến. Thầy và Ba bắt tay nhau, hỉ hả cười rạng rỡ, dù nước mưa còn chảy ròng ròng trên má. Tôi thấy thương Ba quá trời! Sao mà khổ dữ vậy? Tôi thấy đậu vô đệ thất, cho dù là của một trường trung học nổi tiếng nhứt miền Nam đi chăng nữa, thì có gì là lớn đâu? Mấy thằng bạn học chung với tôi cũng thi đậu đó thôi!

Rồi khi thi đậu Tú tài một rồi hai, Ba cũng mừng như chính Ba thi đậu vậy! Khi vào đại học, Ba muốn con học Luật Khoa để trở thành Luật Sư chẳng hạn… Có lẽ đường hoạn lộ công danh của Ba đã từng bị áp bức, bị đối xử bất công quá hay chăng mà Ba không muốn con mình phải gánh chịu. Phải biết Luật để cho tụi nó sợ mà không dám áp bức lại mình?

Tôi thì thấy chồng ‘Cours’ là đã ‘ớn’. Lại phải tốn rất nhiều tiền để mua nên không muốn đi học Luật; dù trường đó, con đường Duy Tân đó, thơ mộng và có biết bao nhiêu là con gái, tiểu thơ con nhà giàu chưng diện, ẹo tới, ẹo lui?

Ba nói một, hai lần thì tôi vẫn giả bộ tảng lờ. Nhưng lần thứ ba thì con Ba, cái thằng bất hiếu, cứng đầu cãi lại: “Con là con ếch, con nhái mà Ba muốn con to bằng con bò! Không được đâu!”. Tôi đã nhẫn tâm làm tan nát niềm ước vọng của Ba tôi rồi; mà tôi cứ ‘thản nhiên’ như không? Trời ạ!

Sau nầy vào Đại học Sư phạm ra trường, đi dạy, một hôm Ba nói: “Thôi không làm luật sư; làm giáo sư cũng được!”. Dù tôi chỉ là Giáo Sư Trung học Đệ nhứt cấp ‘quèn’ mà thôi?!

                                                                             ***

danh-may-muon-5Rồi 75 đến, nhà tôi cũng sống lầm than mà cũng không nghe Ba một tiếng thở than? Đi tù cải tạo sáu tháng vì là viên chức ngụy quyền, cấp trưởng ty.

Trong tù, Ba tôi vẫn ăn mặc một cách đàng hoàng, tề chỉnh. Đêm trong trại, Ba xếp quần áo lại, lót dưới gối trên đầu nằm cho thẳng thớm. Sáng ra, mặc áo bỏ vô quần, mang giày như thuở còn đi làm; bị cán bộ phê bình là còn giữ tác phong ‘tiểu tư sản’?

Ra tù, Ba lại trở về Sài Gòn, ra Lý Thái Tổ ngồi đánh máy mướn để nuôi đàn con mà nhiều đứa em tôi vẫn còn thơ dại. Ba vẫn ăn mặc rất đàng hoàng, vẫn áo trắng bỏ vô quần, vẫn mang giày, dù cũ, ra đánh máy mướn, làm đơn cho bà con cô bác Sài Gòn đi thăm nuôi chồng, con đang ở tù cải tạo.

Bà con ở Hố Nai, có thời đi lính Liên Hiệp Pháp, xuống nhờ Ba đánh đơn gởi Tổng Thống François Mitterrand để xin đi định cư. Là người học chương trình Pháp, Ba viết thơ cảm động làm sao đến nỗi ông Chánh Văn Phòng của Tổng Thống hồi đáp ngay, rồi Ba dịch ra tiếng Việt cho bà con nghe là: “Tổng Thống Cộng Hòa Pháp đã nhận được thơ ông và chỉ thị cho bổn chức chuyển hồ sơ qua Bộ Ngoại Giao để làm các bước tiếp theo!”. Sau đó cũng có vài gia đình được đi Pháp định cư.

Có lần ông chủ một cây xăng ở Rạch Giá bị đánh tư sản, bị đuổi đi vùng kinh tế mới, khổ quá, ông trốn về Sài Gòn và gặp lại Ba. Ông vẫn còn gọi Ba là ông Trưởng Ty như ngày cũ?! Ông nói vì không có hộ khẩu nên không làm được thông hành và chiếu khán nhập cảnh Hoa Kỳ; dù con ông đã gởi đơn về bảo lãnh. Ba lại giúp ông làm đơn gởi cho bộ phận xuất nhập cảnh ở đường Nguyễn Trãi, Chợ Lớn và Tòa Đại Sứ Mỹ ở Bangkok, Thailand. Đơn thành công và ông được ra đi!

Trước ngày đi, bùi ngùi từ giã, ông nói: “Tôi đi rồi không biết chừng nào mới có dịp gặp lại ông Trưởng Ty” Rồi rưng rưng nước mắt, bắt tay chào vĩnh biệt!

Raoul Wallenberg (1912 –1947), nhà ngoại giao Thụy Điển, đã cứu hàng chục ngàn người Do Thái ở Hungary thoát khỏi Holocaust, lò hơi ngạt của Phát Xít Hitler trong Thế chiến thứ hai. Ông đã cấp những thông hành bảo vệ (Schutz-Pass) và cho những người Do Thái ẩn náu trong những tòa nhà thuộc tòa đại sứ Thụy Điển ở hải ngoại. Ngày 17.1.1945, Hồng quân Cộng Sản Liên Xô tiến vào Budapest, Hungary bắt ông giam cầm và ông chết ngày 17.7.1947 trong nhà tù Lubyanka ở Moskva. Trái tim vĩ đại của một con người nhân hậu đã mãi mãi thôi không đập nữa!

Dĩ nhiên thân phụ tôi không thể cứu được nhiều nạn nhân như ông Raoul Wallenberg đã từng làm; nhưng chí ít Ba tôi cũng đã giúp được một số người, dù con số đó rất nhỏ nhoi, được có một cuộc đời khả dĩ tốt đẹp như xưa.

Chỉ có một trái tim nhân đạo mới dám, mới làm được như thế! Ba từng nói: “Giúp được ai, dù là chuyện nhỏ, để làm cho họ bớt thống khổ hơn là điều phải làm con ơi!”

                                                                             ***

Năm 81, thằng em thứ 5 của tôi liều chết vượt biên đến được Pulau Bidong, Mã Lai. Về Adelaide, Nam Úc định cư, nó lần lượt lãnh Ba và các anh em qua. Rồi cả gia đình đoàn tụ!

Đêm nay, ngồi trước bàn phím computer, viết bài nầy nhân Father’s Day bên Mỹ, tôi lại nhớ đến cái bàn máy đánh chữ của Ba. Nhớ mười ngón tay xương xẩu, cong vòng của Ba, gõ trên bàn đánh máy mà ngày xưa người ta thường cảnh báo về già sẽ bị đau tim mà chết. Nhưng Ba không sợ! Mười ngón tay đó của Ba đã nuôi anh em con ăn học, đủ để sống sót và làm lại cuộc đời nơi đất lạ quê người. Tụi con xin cảm ơn Ba!

Ba bỏ tụi con đi, năm nay nữa là 20 năm chẵn. Tiếng gõ trên bàn máy chữ vẫn rào rào như tiếng mưa rơi… vẫn còn vang động đâu đây! Nhớ và thương vô cùng cái dáng của Ba còng lưng trên xe đạp trong những ngày ngược gió.

Nhớ bánh mì Tám Cẩu Ba mua; mà đút vào miệng chưa kịp nhai tụi con đã gục đầu xuống bàn… mà ngủ tiếp. Nhớ cái bắt tay của Ba với thầy Trường ngày con đậu vào đệ thất.

Người ta cần tới Father’s Day, Chúa Nhựt, tuần lễ thứ ba của tháng sáu như ở Hoa Kỳ hay Chúa Nhựt, tuần lễ thứ nhứt của tháng chín ở Úc để kỷ niệm ngày từ phụ, để nhớ tới phụ thân! Còn con, con nhớ Ba mỗi ngày, khi còn sống, cho đến lúc nào đó con sẽ được gặp lại Ba!

                                                                                        đoàn xuân thu

                                                                                              melbourne




“TIẾN SĨ” PHÚ – CAO BỒI GIÀ

“TIẾN SĨ” PHÚ

Ôi thật vẻ vang;

Rõ  là hoan hỉ.

Xưa đất Việt nhan nhản anh hùng;

Nay nước Nam rẫy đầy “tiến sĩ”.

Xem kìa:

Anh Phó Phòng ngất ngưởng cấp bằng;

Bác Xã Trưởng vọi vòi học vị.

Đoàn quân  hơn hẳn Nhật, Tàu;

Số lượng bỏ xa Pháp, Mỹ.

Bởi trường lớp   trui rèn tuyệt cú, cứ vỗ tay  lòi phắt “Ông Nghè”;

Nhờ quy trình đào tạo kỳ tài, chỉ tặc lưỡi phọt ngay “Tiến Sĩ”.

Đọc luận án ông kia bảo vệ, bao người   toan bể bụng bởi   mắc dịch ha ha;

Nghe đề tài chị nọ thuyết trình, khối kẻ phải rách mồm vì lên cơn hi hí.

Nào là:

“Giao tiếp của Xã Trưởng” ôi đẳng cấp thấy ghê;(*)

“Hành vi nịnh trong Việt Ngữ” quả siêu phàm quá nhỉ.(*)

“Điều hưng phấn cho cựu sinh viên Sư phạm” ấy rõ cao tầm;(*)

“SỰ thích ứng của tân giáo viên Tiểu học” đúng  là hết ý.(*)

Rõ là:

Toàn vô bổ tốn tiền đề tài  viết lếu, ngán cùng đường thôi đành để gói xôi;

Chả lợi dân ích nước, luận án trình liều, hay đến độ chỉ đáng đem cân ký.

Mà vẫn vênh cái danh;

Mà cũng ngốn tiền tỷ.

Ngoại văn ngoại ngữ dẫu biết tẹo teo;

Tiếng Mỹ tiếng Tây chỉ cần ti tí.

Nỏ phải thông minh, cứ chuyên tu cứ tại chức mà lẫm chẫm  lên chức “Ông ;Nghè”

Chả cầnxuất sắc, dẫu bổ túc dẫu lưu ban, vẫn thong dong đạt danh “tấn sĩ”.

Thuê kẻ viết luận án mà thoải mái thành danh ;

Lót thầy thẩm đề tài,  cứ ung dung đoạt vị.

Thế nên :

Danh “Ông Nghè” chỉ đáng giá nơi quan trường công sở, cứ ầm ĩ khua môi;

Bằng “Tấn sĩ”  bị coi khinh chốn doanh nghiệp tư nhân , chỉ âm thầm cất ví.

Giành hết chỗ của kẻ thực tài;

Ngồi trên đầu lắm ngườicao trí.

Lúc xã tắc khó khăn, không mưu chẳng lược,  Tấn sĩ  ẩn siêu;

Khi nước non hoạn nạn, bặt tiếng câm mồm, Ông Nghè lặn kỹ.

Hỡi ôi:

Bởi nhiều kẻ hám bạc háo danh;

Sinh  lắm điều bại phong hoại lý.

Con người thế, còn mong tiến gì;

Đất nước vầy,  hỏi sao khá nhỉ?.

CAO BỒI GIÀ

Ghi Chú:

_Chữ “Tiến sĩ” và “Ông Nghè” ở đây xin đặt trong ngoặc kép, để hiểu là hàng dỏm.

_(*): Các chữ trong ngoặc kép là các đề tài luận án “tiến sĩ”




Ngày Đại Dương Thế Giới 2022 – World Oceans Day & Tiến Trình Bành Trướng của Trung Cộng Hiện Nay – TS MAI THANH TRUYẾT




ĐÁM GIỖ CỐ HÒA THƯỢNG THÍCH QUẢNG THANH – KIỀU MỸ DUYÊN




CHÙM “ĐƯỜNG THI TỰ TRÀO” – CAO BỒI GIÀ

TỰ TRÀO I

Thành tích xòe tay chẵn số không

Ương ương, dở dở đúng là ông

Bảo thua phải gật: muôn lần tủi

Rằng kém thì cười: Khối kẻ mong

Chợ chạy loi choi, hào lẻng kẻng

Thơ đề chua chát, giọng ngang ngông

Tóc vừa lốm đốm, râu tranh bạc

Nỗi khổ bờn ra…chất mấy chồng !

CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO II

Những tưởng ông cao, dáng ngất nghêu

Ai ngờ ốm đói hóa ra khều

Tài hèn bạc số, lời than trách

Đức mỏng đen phần, miệng cả kêu

Tự đắc hơn người quê xứ mán

Tự ti sợ kẻ gốc dân liều

Nhùng nhằng cũng vượt tri thiên mệnh

Cà giựt lai rai, vẫn thở …đều !

CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO III

Vốn dĩ hình dong đã khó ưa

Nên ai cũng tránh , thấy là chừa

Bờn gan ắp ngữ vần hư ảo

Rút dạ toàn lời lẽ cổ xưa

Độc ẩm …khà an : rằng vì bở,

Cô ngâm …hơ nhủ : chắc tại dưa!

Khổ qua một trái ru sầu muộn

Chép miệng hơi men mãi chửa vừa

 CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO IV

Kẻ ghét, người thương kể … cũng nhiều

Ghét nhiều chắc bởi tính hay điêu
Tai lia nghênh ngóng, nơi nơi kháo
Mắt đảo xem soi, chốn chốn khều
Xát vị cay cay lời háy hóm
Thêm phần ngọt ngọt tiếng cười trêu
Ô hay ai dạy cho mình nhỉ
Chắc tại Trời sinh … tớ lắm điều!
CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO V

(Thể Điệp Ngữ)

Tẩm ngẩm tầm ngầm tuổi tác tôi…

Bạc phơ bạc phếch mái đầu rồi

Nhếu nha nhếu nháo nhai cơm nát

Sởn ốc sởn gai sợ gió trời

Bổng bổng bay bay văn chữ tí

Hùng hùng tráng tráng phú thi thôi

Vớ va vớ vẩn đi khoe lếu

Nhẩm nhẩm ngâm ngâm lại cả …cười !

CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO VI

Thằng tớ Trời cho chỉ tẹo …gan

Sợ ma hãi quỷ vốn …vô vàn

Thấy “ma ăn cỗ”, mồm   khôn …ngậm

Nhìn “quỷ bày mưu”, lưỡi khó …cầm

Đành lấy mực đen  bôi chúng nhuốc

Lại đem thơ  vụng múa môi càn

Cô hồn sống đọc,  cười ha hả:

Mày cũng khá à , chớ chả …hâm!

CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO VII

Cái số thằng ta khổ …ối chao
hay  lời thầy bói nói tào lao?
Mệnh vô chính diệu, hung đeo mãi !
Phước bất trùng lai, cát thể nào ?
Hóa lộc,Lộc tồn, chưa phất nhỉ !
Địa không, Địa kiếp sẽ ra sao ?
Kiếm đâu thầy giỏi xem theo ý
Để tớ cười vui ,hứng …tự trào. !
CAO BỒI GIÀ

*

TỰ trào VIII

Cảm tạ ơn Trên vẫn thở đều

Dở ngon mỗi bữa cũng vài sêu

Ương gàn, nên hứng bao lời đả

Xấu xí, may còn lắm kẻ …yêu

Lòng trí buồn vui  mây, nắng, gió…

Thơ văn tung tẩy sớm, trưa, chiều

Ngẩn ngơ ôn cố, thời xa lắc…

Ơ lệ tuôn theo tiếng sáo diều

CAO BỒI GIÀ

TỰ TRÀO IX          

Bảy chuyện, tám điều cứ thích ngông

Nửa thầy , nửa thợ đích là ông

Cười khinh lắm  kẻ chê thằng dở

Ngứa ghét nhiều anh bảo lão cuồng

Thủng thỉnh ca ngâm lòng tự tại

Điềm nhiên  thơ thẩn dạ thong dong

Men say độc ẩm mình ta thú

Mặc thế quên đời chả tẹo cong !

CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO X

Dăm hôm vật vã được “Thiên Thần…

Áo Trắng” quanh mình cũng ủi an

Sức kiệt đà lo đành mãn kiếp

Mạng già những tưởng đã tàn …thân

Thóp thoi vậy chứ chưa toi được

Cà giựt thế mà vẫn sống nhăn

Tấp tểnh đời dù quanh miệng lỗ

Ngoác mồm ha hả, lại cười …vang!

CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO XI

Mấy bận tưởng như bỏ mẹ đời

Úi chà, Thần chết chỉ đùa chơi

Chắc vương lắm nợ chưa cho thoát

Hẳn mắc nhiều duyên chửa thể hồi

Ngũ thập còn xanh, sao vội rụng 

Lục tuần chửa lão,  phải lì cười

Thôi thì khấp khểnh mà vui sống

Trả nghĩa, đền tình đủ mới xuôi .

CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO XII

Chắc các Cụ chơi chữ cũng chê
Thương thằng táo tợn tính ti toe
Tung tăng, thơ thốt, tim ta thán
Rôm rả, rượu rồi, ruột rủ rê
Văn vẻ vo vần, vần vụng vẹo
Thi từ tìm tứ, tứ tòe toe
Khéo khen khoang khoét, không kinh khiếp
Đáng để đời đè, đả đập đe!
CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO XIII

Nghĩ cái thằng ta cũng tức cười

Đã già còn cứ mải mê chơi

Đôi vần ngớ ngẩn khoe lao bạn

Dăm tứ khùng điên chọc ngứa đời

Rượu uống khật khừng còn thách đố

Thơ làm ngọng nghịu cũng ngông phơi

Nhiều khi nghĩ lại, lòng then thẹn

Nhưng tật đa mang, … lại cả cười !!
 CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO XIV

Thấy người vác cuốc đi đào sắn

Theo bước cầm mai, ta dãi nắng

Mê thích Tú Xương múa viết tài

Học đòi Nguyễn Khuyến vung ngòi nhắng

hoài đâm, Đình Chiểu bút không tà

mới chước, Cao Bồi thuyền đã đắm

rõ khổ tài hèn, mót được ai… 

ngồi buồn ngậm cán, mồm nghe …đắng!

CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO XV

 (Ngũ Độ Thanh – Vận Trắc)

Chết khổ vì đâu mà nghiện chữ?

Vần ngang, giọng ngổ y thằng …lú…

Ngông cuồng vọc cả phú thời xưa

Mụ mẩn chơi toàn thơ lối cũ

Ngã hỏi hoàn ngôn, dạ sướng điên

Vô huyền gọt ngữ, lòng vui thú

gìn niêm, giữ đối chỉnh ôi chà…

nghĩ quẩn,  chưa già ta hóa …cụ!

CAO BỒI GIÀ

*

TỰ TRÀO XVI

(Bát Vĩ Đồng Âm)

Bật cười phát chán gã Cao tôi

Thiên mệnh từ lâu tỏ hết rồi

Da dẻ nơi thừa  nơi mốc mối

Tóc tai đốm xám đốm phau vôi

Ngang ngông chữ nghĩa hay cầy cối

Trào phúng văn thơ khoái nhạo bồi

Ngán ngẩm chuyện đời bao rắc rối

Ru sầu lại nốc cạn dăm bôi.

CAO BỒI GIÀ




Mạn Đàm “Hoa Cỏ Bên Đường” KIỀU MỸ DUYÊN: Không quân Lê Văn Hải. Chinh Nguyên. Nguyễn Hồng Dũng. Phương Hoa

Mạn đàm Hoa Cỏ Bên Đường: Không quân Lê Văn Hải (chủ tịch Văn Thơ Lạc Việt, chủ báo Thằng Mõ, San Jose), Tiến sĩ Nguyễn Hồng Dũng, nhà văn Phương Hoa và thi sĩ Chinh Nguyên. (Hình từ trái sang phải)

Thi sĩ Chinh Nguyên:

Chinh Nguyên xin kính chào quý vị. Hôm nay, tôi mời được chủ tịch của Văn Thơ Lạc Việt, ông Lê Văn Hải là một người sinh hoạt rất đều đặn trong vấn đề chính trị và bảo trợ tất cả những sinh hoạt cộng đồng ở San Jose, và một người nữa là Tiến sĩ Nguyễn Hồng Dũng, ông cũng nói ở trên đài nhiều lần về vấn đề sinh hoạt cộng đồng và làm sao để chúng ta đoàn kết lại bảo tồn văn hóa Việt, và người thứ 3 nữa tôi muốn giới thiệu với quý vị, một người mới nhất đó là cô Phương Hoa, một người năng nổ làm trong Ban Điều Hành và Ban In Ấn của Văn Thơ Lạc Việt. Chúng tôi xin kính chào quý vị.

Nhà văn Phương Hoa:

  • Xin kính chào tất cả quý vị.

Không Quan Lê Văn Hải:

  • Xin kính chào quý khán thính giả.

Tiến sĩ Nguyễn Hồng Dũng:

Trở lại với quý vị trong chương trình này và được gặp anh Lê Văn Hải cũng như là cô Phương Hoa trong buổi nói chuyện đặc biệt của chuyên đề Hoa Cỏ Bên Đường của ký giả Kiều Mỹ Duyên là một trong những vinh hạnh của chúng tôi. Kính chào quý vị.

Thi sĩ Chinh Nguyên:

Kính thưa quý vị, hôm nay chúng tôi nói về tác phẩm Hoa Cỏ Bên Đường của ký giả Kiều Mỹ Duyên, một người nữ đã từng trãi qua chiến tranh ở Việt Nam. Xin hỏi cô Phương Hoa, cô làm ở trong Văn Thơ Lạc Việt trong Ban Điều Hành và Ban In Ấn, cô làm về layout, cô có thể nói một chút xíu về layout cho tất cả các cuốn sách từ xưa đến nay không?

Nhà văn Phương Hoa:

Kính thưa quý vị, Văn Thơ Lạc Việt có chương trình giúp cho những người, những nhà văn, nhà thơ không có điều kiện ra mắt sách. Tại vì mỗi lần đi ra tự in, đưa cho nhà in thì họ tính tiền nào là phần layout, phần làm bìa, và các thứ, cộng chung với tiền in nữa. Người ta còn đòi hỏi là phải in một lần là bao nhiêu cuốn: 500 cuốn, 200 cuốn hay 1,000 cuốn gì đó, thì họ mới chịu in. Mỗi lần in như vậy tốn rất là nhiều tiền, nên Văn Thơ Lạc Việt thường giúp cho nhiều người, những nhà thơ, nhà văn lớn tuổi không có điều kiện và họ không có rành computer, ban biên tập của Văn Thơ Lạc Việt giúp layout, làm bìa rồi gửi đăng lên trên các nhà xuất bản ở trên mạng toàn cầu như là Amazon, Lulu, Banners Noble v.v... và đưa lên mạng bán.

Có một điều có lợi cho quý tác giả, những người không có điều kiện, nếu mình đưa lên online, mình in trên nhà in online thì giá rẻ đã đành nhưng mà họ không bắt buộc là phải in bao nhiêu cuốn. Văn Thơ Lạc Việt giúp hoàn toàn miễn phí về phần layout, làm bìa, nhiều người còn tặng tranh nữa, cái đó không tốn tiền, nên tác giả muốn in ra một quyển sách thì không tốn bao nhiêu mà còn được sự giới thiệu khi sau sách đã hoàn tất, Văn Thơ Lạc Việt còn giới thiệu lên trên các diễn đàn. Từ đó Phương Hoa làm việc với nhiều nhà văn, nhà thơ, họ cảm động lắm và rất mừng, cảm ơn Văn Thơ Lạc Việt đã giúp. Có nhiều người nói rằng đây là quyển sách cuối đời của tôi mà Văn Thơ Lạc Việt giúp được, nếu không tôi không thể nào làm được hết. Đó là phần in ấn của Văn Thơ Lạc Việt.

Thi sĩ Chinh Nguyên:

Kính thưa anh Lê Văn Hải, chủ tịch của Văn Thơ Lạc Việt và chủ báo Thằng Mõ ở San Jose, anh có chương trình gì để bảo tồn văn hóa Việt và ở giúp đỡ các nhà văn, nhà thơ trong vấn đề xuất bản sách không?

Không quân Lê Văn Hải:

Tất cả những hoạt động của Văn Thơ Lạc Việt trong những năm qua đó là Văn Thơ Lạc Việt không có gom gọn trong một chu vi chật hẹp nào, Văn Thơ Lạc Việt luôn luôn mở rộng và muốn cộng tác với tất cả các văn, thi sĩ khắp nơi. Trong tâm tình đó mà biết bao nhiêu năm qua anh em chúng tôi đã đứng ra bảo trợ ra mắt sách, in không biết là bao nhiêu tác phẩm. Chúng tôi vẫn tiếp tục giữ chương trình đó và tiếp tục hoạt động như vậy, và cũng hay hơn nữa là sau này có những người rất là thiện chí như anh Hồng Dũng, cô Phương Hoa, anh Phạm Thái giúp đỡ, Văn Thơ Lạc Việt càng ngày càng khởi sắc hơn, chúng tôi cũng vẫn tiếp tục như thế.

Thi sĩ Chinh Nguyên:

Cảm ơn anh Lê Văn Hải đã nói về vấn đề giúp đỡ các văn thi sĩ, vấn đề giúp đỡ xuất bản sách. Quay trở lại với vấn đề giới thiệu tuyển tập Hoa Cỏ Bên Đường của ký giả Kiều Mỹ Duyên, xin tiến sĩ Nguyễn Hồng Dũng nói về tiểu sử của tác giả.

Tiến sĩ Nguyễn Hồng Dũng:

Nói đến ký giả Kiều Mỹ Duyên, quả thật là không riêng gì cá nhân của chúng tôi mà tất cả các sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hòa cũng như là các chiến sĩ khu dân Cán chính trước năm 1975 đã biết về cô Kiều Mỹ Duyên rất là nhiều. Bởi vì cô không phải là một người chỉ viết báo mà cô còn là một phóng viên chiến trường, cho nên những trận đánh An Lộc, Khe Sanh hay những trận đánh có tính chất quyết liệt do có vấn đề vận mệnh của đất nước cô đều có mặt tại chỗ và tường trình trực tiếp, đó là cái điều mà người dân ở hậu phương phải lắng nghe để coi thử tình hình như thế nào.

Quý vị biết rằng phóng viên chiến trường họ là những người phải hy sinh, phải đến ngay nơi đầu tên lửa đạn để có thể nhìn thấy được chiến trận sáp lá cà thế nào, và chính vì vậy mà những bài tường thuật của cô đã gây xúc động và cũng là một trong những tin tức hàng đầu của những tờ báo Hòa Bình, Trắng Đen, Công Luận trước năm 1975 mà quân dân Cán chính của chúng ta đã yêu thích.

Cô Kiều Mỹ Duyên không phải là một người mới viết văn mà khi mới 12 tuổi cô cũng đã từng viết văn, cô đã viết những đoản văn nhỏ và được cô giáo khuyến khích và bài của cô Nguyễn Thị An này đã được đăng trên nhiều tờ báo và chính sự kiện được đăng trên tờ báo và có nhuận bút đó, đã là một chất xúc tác cũng như là một động lực đẩy cô lạc vào ngành văn chương cũng như là trực tiếp để viết về những sự kiện mà nó có tính chất liên hệ với thời sự và cuộc đời đưa đẩy dẫn dắt cô Kiều Mỹ Duyên trở thành một người phóng viên chiến trường nổi tiếng trước năm 1975.

Sau 1975, cô cũng ở Việt Nam hơn một năm, năm 1976 cô vượt biên và cô được miền Nam California đón nhận và học tại trường đại học Cal States Fullerton. Cô đã tốt nghiệp khoa báo chí, và cô đã chuyên tâm học ngành địa ốc, cũng như là về những kiến thức của văn chương, cộng thêm tất cả những năng khiếu, tài năng và sự học hành có trường lớp, có quy cũ, cô Kiều Mỹ Duyên đã trở thành một phóng viên cũng như là một nhà báo đã khá nổi tiếng và điều đó đã khiến cho chúng tôi biết cô. Ngày hôm nay cô đã viết một tác phẩm mà có lẽ là tác phẩm thứ hai sau tác phẩm Chinh Chiến Điêu Linh mà chúng tôi được phép giới thiệu. Đó là một trong những tác phẩm và chúng tôi nghĩ rằng Hoa Cỏ Bên Đường là tên tuyển tập và dĩ nhiên là Hoa Cỏ Bên Đường ít có ai để ý nhưng mà thật sự nó là những điều góp phần cho cuộc đời này được thăng hoa, thêm sắc.

Hoa Cỏ Bên Đường nói lên tâm trạng của những con người mà dường như là chúng ta không thấy họ trở thành nhân vật chính, thật sự không có nhân vật chính nhưng mà họ chính là những hình ảnh của xã hội, mà nếu không có họ sẽ không có xã hội này và hình ảnh của Hoa Cỏ Bên Đường đó cũng hao hao giống như chúng ta những con người vượt biên, những con người vượt biển tìm đường thoát và chúng ta đã ra khỏi chế độ tồi bại đó. Bây giờ chúng ta đến một đất nước xứ sở Tự Do, Dân Chủ này có lẽ chúng ta không còn ở bên đường nữa và rồi dần dần chúng ta sẽ trở thành những bông hoa thật sự trên những bàn thờ mà người ta để bên trên. Đó là hy vọng của chúng tôi như vậy. Có lẽ khi quý vị đọc tác phẩm Hoa Cỏ Bên Đường, quý vị sẽ thấm thía hơn khi cảm nhận thân phận của con người Việt Nam chúng ta trong đó.

Thi sĩ Chinh Nguyên:

Xin cảm ơn tiến sĩ Nguyễn Hồng Dũng. Xin hỏi cô Phương Hoa, tại sao tác phẩm có tên Hoa Cỏ Bên Đường? Tên Hoa Cỏ Bên Đường không phải do tác giả đặt, hình như do cô đặt tên thì phải?

Nhà văn Phương Hoa:

Thưa quý vị khán thính giả, xin thưa Phương Hoa không phải là tác giả của tựa đề Hoa Cỏ Bên Đường. Đầu tiên, khi anh Chinh Nguyên gửi bản thảo cho Phương Hoa làm, thường thì P.Hoa làm nháp trước, kiểu như dọn đường hết sạch sẽ, gửi qua cho thầy Thái và anh Chinh Nguyên duyệt về kỹ thuật, này kia... Lúc đầu, chị Kiều Mỹ Duyên chưa đặt tên cho tuyển tập, Phương Hoa thấy trong tuyển tập sao mà có rất nhiều câu chuyện rất là đặc sắc, sống động mà chuyện thật, đó là những phóng sự. Phương Hoa không tìm được cái tên nào nên lấy tên là tuyển tập Kiều Mỹ Duyên vậy thôi, và cứ làm nháp để đó. Mới đầu, chị Kiều Mỹ Duyên cũng để yên như vậy, rồi gửi bài tới lui, nhưng mà sau này thì có một vị, hình như là một học giả nào đó, đọc tác phẩm đó rồi mới góp ý cho chị lấy tên là Hoa Cỏ Bên Đường.

Nhưng mà cho Phương Hoa nói thêm một chút, Phương Hoa trước giờ làm sách rất là nhiều, giúp người này, người kia layout sách rất là nhiều của các văn thi sĩ, nhiều người rất nổi tiếng nhưng chưa có một tác phẩm nào được nhiều người viết giới thiệu như là tác phẩm Hoa Cỏ Bên Đường. Các bài giới thiệu được đăng lên trước khi quyển sách hoàn thành. Chị Kiều Mỹ Duyên chỉ gửi bản thảo cho bạn bè, thân hữu thôi. Mọi người đọc, viết các bài giới thiệu rồi đăng lên các báo, đăng khắp nơi. Cách vài bữa là có bài giới thiệu tuyển tập Hoa Cỏ Bên Đường, và trên diễn đàn Văn Thơ Lạc Việt của mình cũng đăng rất nhiều lần. Phương Hoa làm xong rồi giao qua cho thầy Thái, nói với thầy nhiều quá PH làm không nổi nữa. Mà chị rất là kỹ lưỡng, quyển sách mà chị viết như là siêu nhân, mới đầu quyển sách mỏng như vầy, rồi chị cứ gửi bài thêm, gửi thêm, gửi thêm lên dày 600- 700 trang. Chị Kiều Mỹ Duyên rất kỹ, chị nói cái hình này em ơi lấy bỏ vô bên kia, xong chị gửi lại, chị nói cái trang này để kế cái trang kia, chuyện người này để kế chuyện người kia. Chị thay đổi vèo vèo làm Phương Hoa chóng mặt luôn, xong rồi cuối cùng Phương Hoa nói thầy Thái ơi làm ơn rước dùm, nhiều quá rồi, bưng lên bỏ xuống, rồi những hình ảnh chạy tùm lum hết. Cuối cùng, Phương Hoa giao lại cho thầy Thái.

Mà phải thấy rõ là chị Kiều Mỹ Duyên đặt rất nhiều tâm huyết dù chị rất bận rộn, làm việc 24 giờ/ngày, nhưng mà chị vẫn chăm chú sửa từng ly từng tí cho tuyển tập này. Phương Hoa thấy đây là một tuyển tập rất có giá trị. Ban biên tập gồm anh Chinh Nguyên, thầy Thái Phạm, trưởng ban biên tập và Phương Hoa nữa làm cũng hết một năm mấy, gần 2 năm trường mới xong quyển sách này. Thường thường, không mất nhiều thời gian biên tập, mà tại vì chị cứ viết thêm, thay đổi, chỉnh sửa thêm, v.v.  Cho nên, tuyển tập này rất là giá trị.

Không quân Lê Văn Hải:

Nói về chị Kiều Mỹ Duyên, chị là một phụ nữ mà Hải đã thân thuộc mấy chục năm nay, xem như một người chị, một phụ nữ rất là đặc biệt, khi mà chiến tranh Việt Nam như tiến sĩ Nguyễn Hồng Dũng đã nói, từ năm 1968 chị bắt đầu là một phóng viên chiến trường mà lạ một điều nữ phóng viên chiến trường, khi đó nữ phóng viên chiến trường chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ra hải ngoại thì thấy gồm có ba chị: đó là chị Vũ Thanh Thủy, chị Phan Trần Mai và chị Kiều Mỹ Duyên. Tức là nữ phóng viên chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nhưng mà chị Kiều Mỹ Duyên hay hơn nữa đó là chị vẫn tiếp tục với ngòi bút của chị, bởi vậy chị đi khắp nơi, chị làm phóng sự khắp nơi. Mà cái hay hơn nữa của chị đó là Mikhail Sergeyevich Gorbachev chị cũng gặp, George Bush chị cũng gặp, các nhân vật lớn như Đức Đạt Lai Lạt Ma, thật là một điều lạ lùng. Tôi thấy chị đặt tên tuyển tập Hoa Cỏ Bên Đường, nghe “hoa cỏ” có vẻ rất khiêm nhường, nhưng là bông hoa quý.

Thi sĩ Chinh Nguyên:

Cảm ơn anh Lê Văn Hải đã nói thêm lời về chị Kiều Mỹ Duyên. Ban tổ chức có thư mời gửi tới quý vị, tôi xin đọc thư mời này, thay mặt anh Lê Văn Hải, trưởng ban tổ chức:

Thư mời ra mắt sách Hoa Cỏ Bên Đường ở San Jose, 2pm, thứ bảy 6/25/2022:

Cơ Sở Văn Thơ Lạc Việt trân trọng kính mời quý đồng hương và thân hữu đến tham dự buổi ra mắt tác phẩm “HOA CỎ BÊN ĐƯỜNG” của ký giả Kiều Mỹ Duyên. Tại địa chỉ 70 W. Hedding San Jose, Santa Clara County, CA 95110. Vào lúc 2 giờ chiều thứ bảy ngày 25/6/2022. Sự hiện diện của quý vị là sự khích lệ lớn lao cho ban tổ chức và niềm vinh hạnh cho tác giả.

Nhưng trong thư mời và chương trình này, có một cái câu rất là đặc biệt đó là tất cả tiền nhận được từ bán sách và bảo trợ, tác giả sẽ trao lại cho anh Lê Văn Hải, chủ tịch Văn Thơ Lạc Việt để làm từ thiện. Anh Lê Văn Hải nghĩ sao về chuyện này?

Không quân Lê Văn Hải:

Lại thêm một khía cạnh đẹp nữa để nói về chị Kiều Mỹ Duyên. Chị không những là một nhà báo, nhà văn mà chị còn là một nhà từ thiện. Chị về Việt Nam giúp không biết bao nhiêu là các em cô nhi, chính ở đây chị cũng giúp không hết nữa. Bởi vậy đây là một khía cạnh rất sáng của chị. Chị là một người rất lạ, chị theo Phật giáo, nhưng cách của chị là hoàn toàn không phân biệt tôn giáo, chị phỏng vấn các Đức Giám Mục, các linh mục đến Đại Lão Hòa Thượng, các hòa thượng, v.v. Phải nói chị có một cái tâm rất lạ. Nhân đây, xin cảm ơn chị đã có mục đích cao đẹp như vậy.

Thi sĩ Chinh Nguyên:

Kính thưa quý vị,1 địa điểm tổ chức ra mắt sách của ký giả Kiều Mỹ Duyên ở Sacramento nữa, là Tòa báo Chính Văn: 7005 Walter Avenue, Sacramento, CA 95828. Thời gian vào Chủ Nhật ngày 26/6/2022 lúc 2 giờ chiều. Quý vị có thể liên lạc với số điện thoại của cô Tô Ngọc 916- 230-6172 để biết thêm chi tiết.

Thi sĩ Chinh Nguyên:

Xin Tiến sĩ Nguyễn Hồng Dũng bật mí một chút xíu về cuốn sách này được không?

Tiến sĩ Nguyễn Hồng Dũng:

Thật ra thưa với quý vị, trước hết là cảm ơn cô Kiều Mỹ Duyên đã có nhã ý muốn tặng số tiền bán sách này để cho anh Lê Văn Hải làm từ thiện, mà anh Lê Văn Hải đã có một chương trình cho cơm cho những người homeless mấy năm rồi. Thành thử ra đó là một điều mà chúng tôi rất  ngưỡng mộ và xin cảm ơn cô Kiều Mỹ Duyên. Với cách của cô Kiều Mỹ Duyên viết trong tác phẩm Chinh Chiến Điêu Linh hay trong Hoa Cỏ Bên Đường, nó mang một cách sắc thái hết sức bình dị của một con người nhìn cuộc đời như là một sự kiện đang xảy ra với những tâm thức của một người mà cô đã từng trãi qua, phải nói rằng hai ba chế độ và hiện tại của những chế độ đó cho cô một thứ cảm nhận để dẫn dắt người đọc nhìn thấy cái nào là cái giá trị trong cuộc sống và rồi cuối cùng cuộc đời này biến động, nó bay nhảy rất phù phiếm như thế nào, nhưng mà rồi rốt cuộc cái thiện vẫn chiến thắng, mặc dù có thiện đó cũng bầm dập, cũng bị điêu linh, cũng bị chà đạp của xã hội nhưng rõ ràng là cái ác sẽ bị tiêu diệt trước khi cái thiện nó bắt đầu sáng lên. Đó là một điều mà chúng tôi bật mí trong cả ngàn điều mà cô Kiều Mỹ Duyên đã viết trong đó.

          Nếu mà chúng tôi nói hết thì chắc chắn là quý vị sẽ không tới để mà có tác phẩm này trong tay, do đó chúng tôi chỉ nói rất là ít, hy vọng mời quý vị đến. Thứ nhất là chúng ta đến để tham dự và chúng ta gặp gỡ tác giả, thứ hai nữa đồng tiền quý vị bỏ ra đó thật ra không có bao nhiêu nhưng mà là đồng tiền gián tiếp để hỗ trợ cho những việc tốt đẹp cho cuộc sống này, và điều thứ 3 nữa là chúng ta còn sống, chúng ta còn đọc, chúng ta còn có những người bạn bên cạnh đó là hạnh phúc vô biên mà chúng tôi không ngờ được sau những trận mà chúng ta gọi là những trận chiến hãi hùng, như là trận chiến Ukraine, hay là mới hôm qua đây bão cát ở Iraq đã làm biết bao nhiêu người đã bị mất nhà mất cửa và mất mạng luôn nữa. Đó thực sự là những thiên tai, nhân tai, nhân họa khắp nơi, thì việc chúng ta đến được với nhau, để chung vui với nhau là điều hạnh phúc. Chúng tôi hy vọng sẽ gặp quý vị trong bữa tiệc hạnh phúc do anh Lê Văn Hải làm trưởng ban tổ chức.

Thi sĩ Chinh Nguyên:

Xin anh Lê Văn Hải có những lời tốt đẹp nhất, thương yêu nhất và dễ thương nhất để mời quý vị khán thính giả đến với buổi ra mắt sách của ký giả Kiều Mỹ Duyên không?

Không quân Lê Văn Hải:

Kính thưa tất cả quý vị, tôi là người tổ chức không biết bao nhiêu buổi ra mắt sách, nhưng đây là buổi ra mắt sách rất là đặc biệt. Mỗi một câu chuyện trong quyển sách kể về những mảnh đời rất là kỳ lạ. Tôi chưa đọc hết các bài viết trong Hoa Cỏ Bên Đường, nhưng trong bút ký chiến trường Chinh Chiến Điêu Linh, ví dụ như trường hợp của chúng tôi trong đó, là những người lính không quân, khi đó Kiều Mỹ Duyên còn rất trẻ dám ngồi trên một máy bay quan sát, máy bay quan sát thì súng thường bắn cũng chết nữa. Như vậy việc bay trong vùng lửa đạn của chị với chúng ta cũng là quá lạ lùng. Bởi vậy, mỗi câu chuyện trong tuyển tập Hoa Cỏ Bên Đường và trong Chinh Chiến Điêu Linh, xin quý vị đọc để thấy xứng đáng với tên Kiều Mỹ Duyên.

Thi sĩ Chinh Nguyên:

Kính thưa quý vị, ông Ray Maberry nói thế này chẳng cần phải đốt sách mới hủy diệt được một nền văn hóa mà chỉ cần người ta không đọc sách nữa là có thể là đã hủy diệt nền văn hóa. Chúng tôi xin mời quý vị hãy tới chương trình ra mắt sách của ký giả Kiều Mỹ Duyên do anh Lê Văn Hải tổ chức để chúng ta bảo tồn được nền văn hóa của Việt Nam mà Văn Thơ Lạc Việt do anh Lê Văn Hải làm chủ tịch, đang hướng dẫn đi tới việc bảo tồn văn hóa Việt Nam sau 1975.

Tiến sĩ Nguyễn Hồng Dũng:

Thật sự, chúng tôi rất hy vọng gặp lại quý vị trong ngày ra mắt sách và quý vị sẽ là những người tiếp nối những chương trình đặc biệt của Văn Thơ Lạc Việt và những nền văn học cổ truyền của chúng ta vẫn tiếp tục lưu truyền đến ngàn năm sau.

Nhà văn Phương Hoa:

Phương Hoa cảm ơn tất cả quý vị đã lắng nghe, đã theo dõi chương trình này. Cảm ơn anh Chinh Nguyên đã mời chúng tôi, để mọi người có cơ hội được bày tỏ. Cảm ơn chị Kiều Mỹ Duyên đã có một tác phẩm đáng để đời. Xin phép cho Phương Hoa nói thêm một chút, Phương Hoa là người biên tập tuyển tập này, nên Phương Hoa đã đọc hết các câu chuyện trong tuyển tập.

Kính thưa quý khán thính giả, trong quyển sách dày 498 trang này, mỗi câu, mỗi chữ, mỗi câu chuyện đều có một lịch sử rất là sống động, toàn bộ đều là các câu chuyện thật. Tác giả Kiều Mỹ Duyên đã dồn tâm huyết vào đó, cho nên mỗi lần đọc, thường thường là làm sách thì đâu có thể đọc hết được, chỉ đọc qua để coi, nhưng mà đối với tuyển tập này, Phương Hoa đã đọc tất cả những câu chuyện trong đó, nên phải mất một thời gian lâu.

Chị Kiều Mỹ Duyên phỏng vấn từ một vị Thượng Tọa cho đến một vị linh mục, cho tới những vị Tổng Thống, v.v. Tất cả bài phỏng vấn các vị lãnh đạo tinh thần, cùng với các bài viết về tình mẹ, những ký sự làm thiện nguyện giúp những người nghèo, trẻ thơ, v.v.  Rất là cảm động quý vị ơi!

Đây là quyển sách mà nội cái bìa sách của tuyển tập cũng được chọn lựa rất kỹ càng. Các anh chị em trong ban biên tập rất quý chị, cho nên làm rất là nhiều bìa, trưởng ban Phạm Thái làm 5-6 cái, Phương Hoa cũng làm 6-7 cái, cuối cùng chị Kiều Mỹ Duyên đã chọn được bìa sách này. Kính mời quý vị tới buổi ra mắt sách để có được quyển sách này trong tay, vừa đọc vừa thưởng thức tâm huyết của tác giả, vừa làm thiện nguyện cùng với anh Lê Văn Hải là người đã nổi tiếng làm thiện nguyện khắp “bốn bể năm châu” trên Hoa Kỳ. Xin cảm ơn tất cả quý vị.

Thi sĩ Chinh Nguyên:

“Ồ, hóa ra là cây hoa dại

Giữa nắng chan hòa gió mưa sa.

Ngạo nghễ hiền hòa bên cỏ biếc

Cúi nhìn đời thương rộng bao la.”

Xin kính chào quý vị và hẹn gặp quý vị vào ngày ra mắt sách của chị Kiều Mỹ Duyên tại 70 W. Hedding San Jose, Santa Clara County, CA 9511 vào lúc 2 giờ chiều thứ bảy ngày 25/6/2022.

Bìa sách Hoa Cỏ Bên Đường

TIẾP THEO LÀ THƯ MỜI RA MẮT SÁCH HOA CỎ BÊN ĐƯỜNG TẠI SACRAMENTO SAU BUỔI RMS SAN JOSE




CHÙM TÌNH THƠ CAO MỴ NHÂN & Bài Viêt “HUYỀN THOẠI 12 – 6” Của Nữ Sĩ.

MẦU DIỄM TUYỆT.    CAO MỴ NHÂN
 
Hỡi em thơ, mầu yêu thương diễm tuyệt
Đã trải vàng trên vạt cỏ mênh mông
Từng cánh lá âm thầm chào giã biệt
Tưởng tượng thôi, ta bước tới vô cùng
 
Em ngại ngùng ngó không gian mầu tím
Khiến ngỡ ngàng tất cả nhớ nhung xa
Thì vẫn thấy đất trời thường giấu giếm
Những cuộc tình tươi thắm nở ngàn hoa
 
Dù thủa trước hay thời sau lỡ dở
Vẫn cùng thơ tâm sự nỗi đau đầy
Dù buồn nản, hay đôi khi hớn hở
Vẫn cùng em thả chữ nghĩa trên tay
 
Vàng thu ơi, mây cũng vàng như áo
Một lúc nào nín lặng chuỗi ngôn từ
Bước chân em thoáng rộn ràng tiếng sáo
Đang rơi vào quá khứ của mộng mơ…

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

ANH TRỐN EM.    CAO MỴ NHÂN

Kính bái Người vừa mệnh chung. 

Anh trốn em mười năm tuổi mộng

Thôi đành rồi, cát bụi phù du

Tưởng lần nào gác bỏ thiên thu

Song lại thấy thơ là suối lệ

Anh trốn em mười năm tuổi lẻ

Giả vờ nhìn tháng lặng, ngày câm

Thực tình thì ân nghĩa phù vân

Nên chẳng muốn thiết tha thổ lộ

Anh trốn em mười năm hội ngộ

Mười năm chờ thập kỷ còn xa

Nụ tình buồn, chẳng thể tươi hoa

Thôi đấy nhé, không phiền khổ luỵ

Anh trốn em sầu chung, xót thuỷ

Không cần đâu kiếp tới phân bua

Anh đi nhé chín mươi xuân quý 

Đời trả cho tình thiệt, tuổi thua …

Hoa Thôn  22 – 5 – 2022.

        CAO MỴ NHÂN 

CHIM NGƯNG TIẾNG HÓT.    CAO MỴ NHÂN 

Chưa hết mùa xuân 

Sao trên đỉnh núi 

Có con chim nằm

Hót lời bối rối

*

Hạc không bay cao

Thân chim xà thấp 

Hoa cỏ xôn xao

Mùa xuân biến mất

*

Nắng giữa trời trưa 

Núi xanh mộng biếc

Nước mắt như mưa

Rơi hoài thảm thiết

*

Anh nói với em 

Chim ngưng tiếng hót

Anh cũng như chim

Hồn đau giá buốt…

     CAO MỴ NHÂN 

 NGHE CHIM KHUYÊN HÓT.     CAO MỴ NHÂN 

Anh giữ tiếng cho em

Giọng chim khuyên buồn tủi 

Nghe mê đắm lời tim 

Những giọt buồn thống hối 

*

Dẫu rằng anh không nói 

Mặt trời khóc trong mơ

Cả tuần em trông đợi 

Anh tới để làm thơ 

*

Làm thơ có gì vui 

Anh thương em ngậm ngùi 

Tình ơi, sao khắc nghiệt 

Si dại mãi không thôi

*

Chim vẫn hót chơi vơi

Trong bao la diễm tuyệt

Anh là cả bầu trời

Em tôn sùng quí mến … 

*

Đã xa rời khổ luỵ 

Dù nhịp tim vơi đầy 

Khi nghe vành khuyên hót

Em tỉnh giấc tình say…

    CAO MỴ NHÂN  

HUYỀN THOẠI  12-6.    CAO MỴ NHÂN 

     Có thể nói không bài thơ hay nào, không của một thi sĩ giỏi. 

Và, không thi sĩ giỏi nào không có một huyền thoại đẹp .

Thí dụ sáng giá nhất là huyền thoại ” Tố của Hoàng ơi ” của thi sĩ lãng mạn Vũ Hoàng Chương, nhà thơ tình cảm bão lũ mưa cuồng, thoạt nghe thì khó chịu như bị ” nội thương ngoại cảm “, nhưng đọc lâu rồi, có vẻ khách thơ cũng lặng yên, thở dài thương cho một mối tình tưởng thấp thoáng,  hoá trầm kha,  nan y chi lạ. 

Giai thoại thơ ” Tố của Hoàng ơi” có 2 bài chính:

1/ Mười Hai Tháng Sáu 

2/ Tố Của Hoàng Ơi. 

      Tìm một ý có vẻ giới thiệu cuộc tình thơ của thi sĩ Vũ Hoàng Chương, cứ như là giận lắm mối duyên gãy đổ của mình, nhà thơ viết : 

Năm mười hai tháng, ai không biết

Đã tháng nào không tháng sáu chưa? 

Đây là 2 câu trong một đoạn thơ ở bài sau, ” , Tố của Hoàng ơi ” tác giả viết năm 1972, và còn khẳng định thời gian đã trên 30 năm không có Tố, tức là khởi sự Tố với Hoàng kết thân khoảng từ 1950 đến 1952.

Bây giờ đi vào chi tiết . 

Thi sĩ Vũ Hoàng Chương ( 5/5/1916 – 6/9/1976), cụ vừa xong hoa giáp thì ra đi vào cõi mịt mù, sau cũng cả năm trời bị CSVN nhốt trong khám Chí Hoà, vì là một nhà thơ trí thức tiểu tư sản, lẽ nào bạo quyền duy vật để cụ yên. 

Thi sĩ Vũ Hoàng Chương cùng với Thi sĩ Đinh Hùng, 

( 1920- 1967 )  em cụ bà Vũ , là 2 nhà thơ lãng mạn nổi tiếng một lượt với  các thi sĩ tiền chiến Huy Cận, Xuân Diệu, Chế Lan Viên, nhưng nhị vị thi sĩ đương nêu không theo cộng sản , hai thi sĩ đã đi cư vào nam năm 1954. 

Vô nam, thi sĩ Đinh Hùng thành lập ban Tao Đàn, tiếng nói thơ văn miền Tự do cùng với quý ông Thanh Nam, Văn Quang, Thái Thuỷ …

Thi si Vũ Hoàng Chương thì đi dạy học ở Saigon. 

Song có điều lạ, là các thi sĩ lớn ở đâu cũng vậy, người ta tức là đông đảo độc giả, thính giả thường ưa nghe huyền thoại của nhà thơ, hơn theo dõi hành trình thơ đã tiến tới đâu. 

Có khi những đoạn đời sau, cũng có những riêng tư đáng ngợi ca, nhưng độc giả vẫn cứ quen thuộc huyền thoại, đến không quên một chi tiết nhỏ. 

Thí dụ: khi nhắc tới thi sĩ Cung Trầm Tưởng, là lập tức khách thơ nói ngay : ” Lên xe tiễn em đi, chưa bao giờ buồn thế…” Nhắc tới thi sĩ Đinh Hùng, thì cứ ” đánh thức hồn mà dậy … ” 

Và ngay với cụ Vũ Hoàng Chương  còn: ” Chúng ta mất hết, chỉ còn nhau ” cũng khuôn vàng thước ngọc, mà xem ra thua kém ” Tố của Hoàng ơi” hẳn . 

Do đó huyền thoại này là bất biến với nhà thơ, “Tố của Hoàng ơi” , cứ lừng lững năm này qua năm khác đi vào những khúc quanh thơ ca Vũ Hoàng Chương . 

A / Mười Hai Tháng Sáu : 

Mở màn cho thiên hạ thấy tình sử, với 4 khổ thơ đầu, khổ nào cũng có ” Tố Của Hoàng Ơi” theo thứ tự:

1/ Tố của Hoàng ơi, hỡi nhớ thương…

2/Tố của Hoàng ơi, Tố của Anh…

3/Tố của Hoàng xưa, Tố của tôi…

4/ Tố của Hoàng nay, Tố của ai …

Tiếp tới 4 đoạn sau của bài thơ 8 khổ ấy, là chỉ toàn Hò,Xừ, Xang , Xế…với danh tính Kiều Thu . 

Vậy Kiều Thu là nhân vật nào nữa đây ? 

Xin thưa Kiều Thu lẫn lộn trong Hò, Xừ, Xang, Xế mà thôi : 

” Kiều Thu hề Tố em ơi ”  có nghĩa Kiều Thu chính là Tồ vậy . 

Kiều Thu hề  Tố em ơi

Ta đang lửa đốt tơi bời mái Tây

Hàm ca nhịp gõ khói bay

Hò , Xừ , Xang, Xế , bàn tay điên cuồng ..

          ( Vũ Hoàng Chương ) 

Nếu huyền thoại chỉ bấy nhiêu, thì thật quả câu chuyện chỉ là 

Trách móc, rồi dùng Hò, Xừ , Xang,Xế …xênh phách cho quên đời . 

Nhưng có một đoạn thơ như bật cái điều bí mật ra, thi sĩ Vũ Hoàng Chương nói thẳng cho những ai muốn biết:

” Huyền thoại Tố Của Hoàng ơi, chỉ là một cuộc tình cuồng, tình si, không hơn không kém, không vì một lý do to lớn nào, hay một chuyện tình lồng trong một sứ mệnh gì của Sơn Hà Xã Tắc chẳng hạn, chỉ là tình buồn, mãi mãi tình buồn …” 

Men khói đêm nay sầu dựng mộ

Bia đề tháng sáu, ghi mười hai

Tình ta ta tiếc, cuồng ta khóc

Tố của Hoàng nay Tố của ai  ?

          ( Vũ Hoàng Chương) 

B/ Tố Của Hoàng Ơi: 

Thi sĩ Vũ Hoàng Chương với hơn 30 năm , nỗi oan hờn, ẩn  ức không thể một mình ấp ủ được mãi . 

Không lý chuyện riêng tình cảm mà bắt vợ con gia đình chia xẻ, nỗi đau trở thành mối thù ma quái, vì sự thực, Tố đó không chết, vẫn sống trong dằn vặt, oan khiên, cay đắng của nhà thơ lớn mà cứ phải lụy tình một người …

Nên tới năm 1972, đúng ngày 12 tháng 6 , cụ làm một bài thơ 7 khổ tứ tuyệt, lấy hẳn tựa đề : ” Tố Của Hoàng Ơi ” . 

Bài thơ này gần như bạch hoá mối tình cuồng si, mê loạn trong hơn 30 năm. 

Có thể trên cương vị một người làm thơ, dù mê đắm tới đâu, tôi nghĩ thời gian dài dằng dặc đó, hơn 30 năm với bao tang thương, tình cảm cũng đứng lại, dẫu Tố của Hoàng đẹp tới thế nào, cũng không là Tiên, là Phật trong tranh, để trẻ mãi không già. 

Bằng chứng là : Một dịp hội thơ đầu thập niên 80 thế kỷ trước, tại Uyển Đình, tư thất của nữ sĩ Uyển Hương. 

Cũng vào một ngày tháng 6 năm 1982 , vì tình cờ tôi lại ngồi cạnh nữ sĩ Đinh Thị Thục Oanh, là phu nhân của Thi sĩ đã quá cố Vũ Hoàng Chương, đồng thời là hiền tỷ Thi sĩ quá cố Đinh Hùng, nhị vị thi sĩ lớn quá, dễ gây ấn tượng .

Bất giác tôi ngó nữ sĩ Thục Oanh, mỉm cười : ” Tố của Hoàng ơi” đâu rồi chị ? 

Nữ sĩ Đinh Thị Thục Oanh cũng ” hài ” không kém, bà bèn đổi giọng nói kiểu …thơ: 

” Tố của Hoàng xưa, Tố đã già…” rồi . 

Mừng quá, tự dưng biết tin Tố của huyền thoại cụ Vũ, tôi ỡm ờ: ” Biết rồi, nhưng Tố ở đâu xa ? ” 

Tất nhiên, nữ sĩ Đinh Thị Thục Oanh cũng đẩy xa câu chuyện vào huyền thoại, cho đẹp mãi tình phu, nghĩa phụ cụ Vũ cùng Đinh nữ sĩ trong văn chương, ngoài cuộc sống bình thường vậy. 

Hoá cho nên, yêu đây là yêu cái dĩ vãng thôi, phải xoá trắng cái dĩ vãng, mới gọi là không còn dính líu tới nhau: 

Tháng có 30 ngày để giết

Ngày 12 vẫn sống như xưa

Hay:   

Còn đó 12, còn tháng 6

30 năm lẻ vẫn chưa vừa .. .

Đã đến lúc tình yêu thương, trở nên nghiệt ngã, hằn học, cực đoan …Thi sĩ Vũ Hoàng Chương trở thành độc đoán, dằn vặt giai nhân Tố :

Ngày mai, ngày mốt, anh nằm xuống

Ngọc đọng cơn sầu nửa kiếp thơ

Đập nát ra cho trời đất uống 

Thì em sẽ rụng khỏi đêm mờ …

          ( Vũ Hoàng Chương ) 

Đoạn trên , mới chỉ  khai vị, chưa uống được cái cơn say …tàn nhẫn hơn nữa, bởi vì bị khựng lại do trong tâm khảm người bị thất tình vẫn còn lại chút gì để tiếc nhớ. 

Tới giai đoạn những gì quý giá, ân tình nhất đã bị gạt đi, chỉ còn lại 2 sự kiện để chọn lựa là: hy sinh hay thù hận, mới quên được người tình hay cuộc tinh. 

Thi vương Vũ Hoang Chương, có lẽ vì mất mát tình cảm nhiều quá, nên thi sĩ không thể cho thêm, hay mất thêm: 

Mười hai tháng sáu,  cung Hồ, Xế

Một mối tình si, một mối thù

Giây phút cũng tan thành suối lệ

Trả cho cát bụi nhé Kiều Thu.

          ( Vũ Hoàng Chương ) 

Nghĩa là độc giả, thính giả tưởng rằng mối tình si, đã biến thành mối tình thù không sao gỡ đươc. 

Nhưng , như tôi đã trình bầy ở trên, sau 30 năm, nhà thơ vẫn có thể viết tiếp những vần điệu cũ để tô điểm thêm cho huyền thoại, tưởng như  thất thoát, mà cũng được 

đền bù: Huyền thoại ” Tố của Hoàng ơi ” , âm hưởng phảng phất những chuyện tình buồn trong cổ tích, ngoài dân gian ở

 bất cứ nơi đâu và thời gian nào …

               CAO MỴ NHÂN 




CA KHÚC “BỎNG NỐT NGUYỆT CẦM” Nhạc Thái Phạm – Thơ Phương Hoa – Ca Sĩ Hà Thanh & THƠ Xướng Họa “NGUYỆT CẦM”

THƠ CẢM TÁC TỪ CA KHÚC “BỎNG NỐT NGUYỆT CẦM” VÀ THƠ HỌA CỦA CÁC THI HỮU

NGUYỆT CẦM(*)

(Bài Xướng)

Cung bậc đong đưa “Bỏng Nốt…” thầm

Khiến đây gợi nhớ mối tình câm

Đầu ngày mới lớn từ chung phố

Kế độ chinh y tới cách tầm

Thư trách nơi em từng chú ý

Lỗi lầm chính tớ đã vô tâm

Nay ư đất khách chiều nhung nhớ,

Xa đó luôn vang Dạ Nguyệt Cầm.

(*) Nhạc bản của Ns. Cung Tiến.

Thái Huy 6/5/22

CÁC BÀI THƠ HỌA:

KHÚC XUYẾN XAO

(Kính họa)

Đường tơ lả lướt nốt duyên thầm

Réo rắc cung ngà gió sững câm 

Nhạc trỗi hương bay hương thắm quyện

Lời ngân sóng lặng sóng mơ tầm 

Vầng trăng dẫn bóng về chung lối

Đàn Nguyệt đưa tình đến hợp tâm

Điệp khúc ru hồn xao xuyến quá

Nghìn sau dầu cách nhớ khôn cầm…

Phương Hoa – JUN 5, 2022

 KHÚC NGUYỆT

Nghe khúc nguyệt, mang dạ xót thầm

Ai người viết nhạc giấu lời câm

Cung thương vời vợi hồn tan độ

Khúc cảm mê man  ý vỡ tầm

Qua một trường canh còn khốc quỷ 

Vượt trăm đoản mộng vẫn sầu tâm 

Tơ vương đàn gọi thơ về luỵ

Cả một thiên thu lỡ sắt cầm …

     Hawthorne  5 – 6 – 2022

             CAO MỴ NHÂN 

CUNG SẦU

Đêm khuya lặng lẽ tiếng rơi thầm

Như nói bên lòng nỗi nín câm

Cung nguyệt sầu ai vương lệ úa

Đàn mơ nắn điệu quyện tơ tầm

Miên man dạ khúc chìm trong mộng

Say đắm tình xưa khắc đáy tâm      

Trăng lũ trầm mê say ý nhạc

Hồn nghe đâu vẳng tiếng dương cầm.

Lê Mỹ Hoàn

6/5/2022

CUNG TƠ

“Bỏng nốt …” ta nghe, dạ khó cầm

Lời ca tha thiết lắng sâu tâm

Hồn thơ lai láng,  đầy vơi ngữ

Điệu nhạc  du dương, lặng bổng tầm

dỗ mắt xè cay đêm thức …trắng

Ru lòng trằn trọc lúc buồn …câm

Chín chiều viễn xứ sầu đau …ruột

Nguyệt khúc  xua tan vợi nỗi thầm

CAO BỒI GIÀ

05 – 06 – 2022

KHÚC NGUYỆT CẦM

Đàn buông dịu vợi tiếng thì thầm 

Gởi điệu vương tình dấu lặng câm

Vạn núi cao bay còn biệt dạng 

Ngàn mây vút quyện vẫn xa tầm 

Mơ hồ nhạc bổng say mờ nguyệt 

Vọng tưởng cung vời đẫm rõ tâm 

Ý ẩn chơi vơi hồn ngất ngưỡng 

Thuyền phiêu bạt mãi khúc ca cầm 

           Minh Thuý Thành Nội 

              Tháng 6/5/2022

THƠ NHẠC HÒA ÂM

Đàn trăng gợi nỗi khát khao thầm

Lắng đọng vào hồn hóa tượng câm

Nhớ tẩm lời thơ ngày vỡ mộng

Sầu loang nốt nhạc buổi tan tầm

Du dương vạn cổ lay bờ ý

Réo rắt muôn trùng dậy sóng tâm

Ngỡ khúc Tỳ bà xưa vọng lại

Hòa âm ảo diệu lục huyền cầm

Lý Đức Quỳnh

    6/6/2022

KHÚC ĐÀN XƯA

Cung tơ dìu dặt nốt buông thầm

Khiến buốt cõi lòng đến lặng câm

Khúc nhạc ngày xưa còn vọng tiếng

Làn hơi năm cũ vẫn cao tầm

Mênh mang nỗi nhớ luôn vương dạ

Vời vợi niềm đau mãi khắc tâm

Trăng sáng Tầm Dương thuyền rẽ sóng

Xiêm y Nương Tử vuột tay cầm

songquang – 20220606

*Tầm Dương & Nương Tử có trong bài nhạc  “Nguyệt Cầm “ của Cung Tiến

ĐÀN SƠ TIẾNG NHỊP

Tay mân mê nốt dạ âm thầm,

Lòng bỗng thương thời lỡ nín câm.

Dáng dấp thẩn thơ thầy gắng dạy,

Dung nhan trò cố học kiếm tầm.

Lời phê em ngất ngây trơ mắt,

Điểm gởi anh nhìn thích lạc tâm.

Một thuở giao hòa vui khác bậc,

Nay hiu nhạc khóc tiếng dương cầm.

HỒ NGUYỄN

 (06-6-2022)

HOÀI MƠ

(Mến tặng Phương Hoa)

Lời ca truyền cảm bụng ưng thầm!

Khách quý vui đùa bỗng lặng câm

Bạn hữu hòa âm mời thưởng nốt

Bài thơ phổ nhạc sánh chung tầm

Bao người ngưỡng mộ cung vừa ý

Lắm kẻ yêu vì khúc nhiệt tâm

Lữ thứ hoài mơ lòng tự hỏi

Chừng mô trỗi lại ngón đàn cầm?

 Như Thu

06/06/2022

CHÔN DẠ NGUYỆT CẦM

Cung đàn êm lướt nỗi yêu thầm,

Một mối tình si dạ lặng câm.

Nắn nót tay ngà say phím dạo,

Lững lơ hồn mộng nở duyên tầm.

Ta mê cung nhạc mê người ngọc,

Lòng cảm thanh âm cảm trí tâm.

Phận số than ôi nhiều trắc trở…

Đành cam chôn Dạ Nguyệt Thanh Cầm !

Liêu Xuyên

TIẾNG ĐÀN TỲ

Chọt nghe trên sóng khúc đàn cầm

Dừng ngựa thuyền ai nhất quyết tầm.

Sầm sập dây to mưa não nuột

Nỉ non sợi nhỏ nỗi hờn câm.

Giọng oanh lảnh lót  như mời mọc

Tiếng gió vi vu ngỡ nói thầm.

Bến nước Tầm Dương trời nguyệt lạnh

Tiếng tỳ huyền hoặc khách mê tâm!

Mailoc

6-6-22

TIẾNG    THẦM

Vút cao dịu vợi tiếng tơ thầm

Êm nhẹ lững lơ tựa lặng câm

Điệp khúc du dương chừng dỗ giấc

Nguyệt Cầm réo rắt bậc cung tầm

Đàn ngân gởi gắm vờn theo gió

Điệu nhạc khoan hòa luyến ái tâm

Giọng hát bỗng trầm bao thúc dục

Hồn dường chới với lắng nghe cầm 

                             
                             Hoàng Mai Nhất 

TIẾNG DƯƠNG CẦM

Tương tư đôi lứa lệ rơi thầm 

Cung bậc ngũ âm nín lặng câm

Cuối xóm thương ai mà lục lọi 

Đầu thôn nhớ bậu mới truy tầm 

Đừng chê hẹp dạ không lành ý

Chớ trách chật lòng chẳng hảo tâm

Tri kỷ du dương đêm nguyệt điện 

Tri âm khoan nhặt tiếng dương cầm…!

Mai Xuân Thanh 

  June 07, 2022

THÁI HUY ĐÁP LỄ CÙNG THI HỮU

TRI ÂN

Quả là huynh tỷ đã Thương Thầm

Thái mỗ làm sao lại nín câm

Xin được tri ân-dù cách ngõ

Xin cho chia sẻ-dẫu xa tầm

Những lời vui họa đầy hào khí

Muôn ý đẹp trao rất nhiệt tâm

Vậy chúc đàn anh và quý chị,

Mời nghe giai điệu của dương cầm.

Thái Huy 6/7/22




Lời Mời Tham Dự: “Tiệc Đánh Dấu Hội Truyền Thông Báo Chí Bắc Cali, 30 Năm Hoạt Động!” LÊ VĂN HẢI.

Lời Mời Tham Dự: Tiệc Đánh Dấu Hội Truyền Thông Báo Chí Bắc Cali, 30 Năm Hoạt Động!

Thư Mời

Hội Truyền Thông Báo Chí Bắc Cali

Trân trọng kính mời:

-Quý Đồng Nghiệp, Thành Viên và Gia Đình

-Quý Cộng Đồng Đoàn Thể

-Quý Khách Hàng Quảng Cáo

-Quý Văn Thi Hữu, Thân Hữu

-Và Toàn Thể Quý Khách

Vui lòng bớt chút thời giờ tham dự:

Tiệc ra mắt Tân Ban Chấp Hành và Kỷ Niệm 30 Năm Hoạt Động.

Thời gian: 11 giờ 30 sáng Chủ Nhật, ngày 26 tháng 6 năm 2022.

Địa điểm: Nhà hàng Phú Lâm

3082 Story Rd, San Jose, Ca 95117

Sự có mặt của Quý Vị là niềm vinh hạnh đầy khích lệ, quý báu cho Hội, cũng là sự quan tâm của Quý Vị về Tiếng Nói của Người Việt Hải Ngoại.

Rất mong được đón tiếp.

Thừa ủy nhiệm Chủ Tịch Hội Truyền Thông Báo Chí Bắc Cali.

Tổng thư ký

Lê Văn Hải

*Xin góp 60 đô la cho mỗi phần ăn

Xin liên lạc những số điện thoại sau đây, để giữ chỗ, trước ngày 20 tháng 6/2022.

1. Lê Bình. (408) 628-8758

2. Duy Văn (408) 759-9339

3. Nghê Lữ (408) 677-1482

4. Hoàng Thưởng (408) 219-4334

5. Cao Ly Sâm (408) 680-9348

6. Vân Hằng (408) 609-8607

Kỷ Niệm 30 Năm Hội Truyền Thông Báo Chí Bắc Cali

Hội Truyền Thông, cũng từ Câu Lạc Bộ TT, đã có mặt tại Bắc CA từ năm 1992, thành lập tại tại nhà hàng Kiên Giang, trên đường Monterey. Ngày đó có tên là Ban Liên Lạc Truyền Thông, gồm có 3 người: Lê Văn Hải, Lê Văn Hướng, Lê Bình được đề cử làm đại diện. Sau đó, đổi tên là Hiệp Hội Truyền Thông Bắc Cali và có những cuộc họp mặt tại Nhà hàng Kobe, sau đó là tại GI Forum, (đây là tiệc lớn, cả trên 600 người tham dự). Đến năm 2011, đổi tên là CLB Báo Chí, thường họp mặt tại Phú Lâm, tiệc nào cũng có tất cả các đoàn thể, hội đoàn, thân hữu tham dự.

Những năm gần đây, giữ truyền thống “Đồng Nghiệp ăn Tết với nhau!” Thường xuyên Mừng Tất Niên mỗi năm rất vui vẻ, tại Grand Fortune.

Năm nay, đánh dấu, Hội có mặt với Cộng Đồng, đánh dấu hoạt động 30 năm! với tên: Hội Truyền Thông Báo Chí Bắc Cali và Tân Ban Chấp Hành.

Với 2 lý do đặc biệt nêu trên, Tiệc Ngày 26 tháng 6 năm 2022, lúc 11 giờ 30 sáng, tại Nhà hàng Phú Lâm tới đây, sẽ được mở rộng để mời các hội đoàn, tổ chức, thân chủ, thân hữu cùng tham dự.

Nên rất mong được tất cả Quý Khách Hàng, Cộng Đồng, Hội Đoàn, Thân Hữu tham gia, chúng vui với Anh Chị Em Truyền Thông Bắc Cali chúng tôi.

Rất vui được hân hạnh đón tiếp tất cả Quý Vị.

Hội Truyền Thông Báo Chí Bắc Cali Trân Trọng Kính Mời.




LỄ MEMORIAL DAY – LÊ VĂN HẢI & THI THÂN HỮU VTLV

NHỚ..!

Memorial Day

Nhớ người nằm xuống dẫu là ai..!

Thảy những bạn thôi nào phải ai

Dù đã phơi thây ngòai chiến địa

Hay đang vùi xác giữa trần ai

Nén hương tiễn biệt không từ ý…

Tâm khúc tri ân bất kể ai

Của cả chúng ta còn hiện diện,

Nhớ người nằm xuống dẫu là ai..!

Thái Huy 5/30/22

Hôm nay: Memorial Day!

Thứ Hai, 30 tháng 5 năm 2022, Mỹ là ngày lễ toàn Quốc Gia Tưởng Niệm, Nhớ Ơn những người nam nữ Mỹ, những người con yêu của Tổ Quốc, đã vì nước hy sinh, vì dân chiến đấu, đã nằm xuống.

Theo nghi thức, cả nước, Quốc kỳ Mỹ được treo rũ cho đến quá ngọ giờ địa phương. Người Mỹ ưu tiên trong ngày, là đi viếng nghĩa trang tử sĩ và các tượng đài tử sĩ Mỹ để tưởng niệm. Để thấm với ý nghĩa: “Tự Do không phải là món quà biếu không. Quốc gia nào muốn có hưởng quà quý báu này, phải trả bằng xương bằng máu! của biết bao nhiêu người nằm xuống!”

Tất cả chúng ta, xin dành một phút, đặt cánh tay vào tim, cúi đầu Tưởng Niệm, về sự hy sinh cao quý của Họ. Họ đã chết, để chúng ta được sống!

Những Chiến Sĩ bị…lãng quên! Người Lính VNCH!

Hôm nay, riêng đối với người Việt ở trên đất Mỹ, bản tính dân tộc Việt từ ngàn xưa, là trọng tình, trọng nghĩa, ơn đền nghĩa trả. (Nửa chữ cũng gọi bằng Thầy!) Nên vào Ngày Lễ Chiến Sĩ Trận Vong, người Mỹ gốc Việt, chẳng những tưởng niệm những người Lính Mỹ, mà còn nhớ đến trên 2 trăm 50 ngàn Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa, đã nằm xuống, trong cuộc chiến chống Cộng Sản xâm lăng, kéo dài trên 20 năm, bảo vệ Miền Nam no ấm tự do. Họ đã vì dân chiến đấu, vì nước hy sinh.

Ba câu danh ngôn hay về sự hy sinh của Người Lính:

-Những người hy sinh mạng sống vì đại nghĩa, cho Tổ Quốc, Đồng bào, thì chẳng bao giờ thất bại!

(Lord Byron)

-Tôi chỉ tiếc rằng tôi chỉ có một cuộc đời, để hy sinh cho Tổ quốc, chết cho Đồng Bào tôi mà thôi!

(Nathan Hale)

-Khi trái tin bạn đủ yêu thương, bạn muốn phục vụ vì người khác. Khi đó Bạn muốn hy sinh. Và cái chết, chẳng còn nghĩa lý gì cả!

(Ernest Hemingway)

Cám ơn Anh! Những Người Lính!

Tôi đặt hành lý vào hộc ở trên đầu rồi ngồi xuống ghế. Đây là chuyến bay dài, làm tôi ước gì mình, có một quyển sách hay để đọc qua giờ trên chuyến bay. Quên không mang sách theo, thì thôi, có lẽ tôi cũng cần chợp mắt một chút.

Vừa lúc trước khi máy bay cất cánh, một nhóm, gồm 10 người Lính trẻ, men theo lối đi và ngồi hết vào các chỗ trống rải rác còn lại. Có lẽ họ không đủ quân số, để dùng mày nay quân sự. Chẳng có gì để làm, tôi bắt đầu gợi chuyện người lính ngồi gần nhất:

– Các cậu đi tới đâu vậy?

– Petawawa. Chúng em sẽ ở đó hai tuần, để thụ huấn thêm một chương trình huấn luyện đặc biệt chuyên môn, sau đó sẽ bổ sung quân số đến chiến trường A Phú Hãn! Nơi đó đang cần tụi em.

Sau khi máy bay cất cánh độ một tiếng, thì tiếng loa thông báo là trên máy bay, có bán thức ăn nhẹ đựng trong bao, giá 10 mỹ kim.

Cũng còn lâu lắm, chuyến bay mới tới phía miền Đông, nên tôi quyết định mua một bao đồ ăn, để vừa ăn vừa giết thì giờ! Khi tôi móc bóp lấy tiền, thì chợt nghe một người Lính hỏi bạn mình là có muốn mua thức ăn không.

– Không! Giá quá mắc! Bao “Lunch” gì mà tới 10$!

-Thôi thì tụi mình ráng chờ tới căn cứ vậy.     

Và anh Lính trẻ gật gù đồng ý với bạn.

Tôi đảo mắt nhìn chung quanh thì thấy mấy người Lính khác, cũng không có ý định mua gì cả, mặc dù lúc đó cũng đã tới giờ ăn trưa rồi.

Có lẽ lương người Lính, không cho phép họ được xài hoang phí như thế. Một ý nghĩ chợt đến trong đầu, tôi gọi người nữ tiếp viên tới, đưa cho bà 100$ và nói:

– Xin bà vui lòng lấy thức ăn cho những người Lính nầy.     

Người tiếp viên cầm tiền, hiểu ra ngay, ngạc nhiên nắm chặt lấy tay tôi, qua đôi mắt long lanh ngấn lệ vì xúc động, bà ngõ lời cám ơn tôi và nghẹn ngào:

– Con trai tôi cũng là một quân nhân trẻ, nó 20 tuổi, đang chiến đấu tại Iraq. Nghĩa cử tử tế nầy của ông, như đang dành cho nó vậy. Cám ơn ông.

Rồi bà xăng xái, mỉm cười tươi, đi lấy 10 bịch đồ ăn trao cho tất cả các người Lính trên tàu bay. Những người Lính trẻ, sau khi nhận, và nghe lời giải thích của bà tiếp viên, người gần thì nói lời cám ơn, người xa giơ cánh tay, chụm bàn tay lại thành “số một!”

Sau đó bà dừng lại chỗ tôi hỏi:

– Thưa ông dùng gì ạ? Bò, gà, cá hảo hạng, kể cả rượu bia, loại gì!

– Xin cho tôi gà, và ly rượu mạnh không pha.

Tôi trả lời bà ta xong, giật mình ngạc nhiên, vì theo tôi biết chắc hạng economy (cá kèo) bây giờ, chỉ có BOB thôi mà. Đây là sự tiếp đãi dành cho những khách hạng nhất!

Người nữ tiếp viên đi về phía trước của máy bay, độ vài phút sau trở lại, với nguyên khay thức ăn nóng hổi, dành cho hành khách có vé thượng hạng! Bà trịnh trọng nói với tôi:

– Đây là tấm lòng tri ân nho nhỏ, của những người trên chuyến bay nầy đối với ông.

Sau khi ăn xong, uống chút rượu, với tâm trạng sảng khoái nhẹ nhàng, tôi bước tới phòng vệ sinh ở phía sau cùng. Trên đường đi, một người đàn ông thình lình, đứng lên chận tôi lại nói:

– Tôi rất cảm phục việc ông làm, xin ông cho tôi được chia phần mà vui lòng nhận cho.

Nói xong, ông ta dúi vào tay tôi 50 mỹ kim.

Sau đó không lâu, viên phi công trưởng rời buồng lái, vừa đi vừa nhìn số ghế ghi trên hộc hành lý, linh cảm khiến tôi thầm mong ông ta đừng kiếm tôi. Nhưng Chúa ơi! Ông ta dừng lại ngay hàng ghế của tôi, rồi cười thật tươi và chìa tay ra nói:

– Tôi muốn hân hạnh được bắt tay ông!

Cực chẳng đã, tôi mở dây an toàn, đứng dậy bắt tay viên phi công trưởng.

Với giọng hân hoan, ông ta nói thật lớn, cố ý để mọi người cùng nghe:

– Trước khi lái máy bay dân sự, tôi cũng đã từng là một quân nhân! và là phi công chiến đấu. Có một lần vào nhà hàng, cũng có người bao trả tiền tôi mua thức ăn. Điều đó thực sự thể hiện cả một tấm lòng tốt đẹp, mà những người Lính chúng tôi không bao giờ quên!

Tất cả những người Lính đều đứng dậy, cả một tràng pháo tay tán thưởng vang dội, tiếng vỗ tay lan ra con tầu, làm tôi đỏ bừng mặt vì mắc cở.

Chỉ với một hành động nhỏ nhặt tầm thường của tôi, mà đánh động lương tâm, lòng tốt của con người mạnh đến thế sao?

Vì chuyến bay quá dài, nên có một lúc, tôi phải đi bộ về phía trước để giãn gân cốt, thì bỗng nhiên có một nam hành khách ngồi trên tôi độ sáu dãy, đưa tay ra bắt và để lại trong tay tôi cũng 50 mỹ kim.

Bầu không khí trên chuyến bay thật nhẹ nhàng và chan hoà ấm áp tình người, cho tới khi máy bay hạ cánh. Tôi lấy hành lý và bắt đầu bước ra, khi vừa tới cửa máy bay, thì một người đàn ông chận tôi lại và nhét nhanh vào túi áo tôi một thứ gì đó, xong ông ta vội vã bước đi, mà không nói một lời. Lôi túi ra, lại thêm 50$ nữa!

Nếu tính ra, tôi chỉ chi, bỏ ra có 100$, mà bây giờ thu lại, lời to! tới 150$! Kiếm được 50$ dễ dàng đến thế sao! À! Quên! Còn lời cả một bữa ăn, ly rượu, thiệt ngon miệng nữa chứ.

Đã thế, còn hưởng những tràng pháo tay nổ như pháo!…ngày Tết!

Đúng là khi ta làm phải, việc tốt, thì không bao giờ lỗ lã cả. Lời ngay trước mắt!

Tôi vui vẻ bước nhanh ra cửa phi trường, thì còn thấy mấy người Lính trẻ, đứng thành hàng, kiểm soát quân trang, quân dụng, điểm danh, để chuẩn bị về căn cứ. Tôi tiến tới trao cho họ 150 mỹ kim và nói:

– Từ phi trường về tới trại phải khá xa. 3 người khách trên máy bay, nhờ tôi trao cho các cậu chút tài chánh, vì biết bây giờ cũng đã tới giờ để mỗi cậu dằn bụng một cái sandwich chứ!

Rất nhiều người thương mến và Chúa sẽ ban ơn cho các Cậu.

Các người Lính trẻ, một lần nữa lại cùng hô vang lời Cám ơn!

Mười người Lính trẻ trong ngày hôm đó, chắc đã rời chuyến bay, trong tâm trạng yêu thương và kính mến những hành khách đồng hành.

Chưa bao giờ tôi có cảm giác sung sướng, hạnh phúc như thế. Tôi hăng hái bước tới xe, với lời thì thầm nguyện cầu, cho tất cả sau trận chiến sẽ được trở về trong an bình.

Những chàng trai nầy đã hy sinh, sự an nguy, sống chết của bản thân mình, tất cả cho quê hương đồng bào, mà tôi chỉ biếu họ có một vài phần ăn. So sánh với sự hy sinh của họ, thật là quá ít ỏi, nếu không muốn nói, là chỉ là một phần ngàn!

Nghĩ xa hơn nữa, người cựu chiến binh, khi chiến ở các mặt trận ngoài biên cương Tổ Quốc, đã từng đánh đổi cả cuộc đời, khi viết lên chi phiếu trắng, đề tên người nhận là “Hiệp Chủng Quốc!” mà số tiền có thể là chính sinh mạng của họ! Mẹ Tổ Quốc thường nhận tiền tử và cùng một lúc, cả tử thi của họ!

Đó là một vinh dự tối cao, lẽ ra cả đất nước phải dành sự ngưỡng mộ cho họ, nhưng than ôi!

Có nhiều người đã không cần biết tới và bỏ quên họ! trong cả chiều dài đời sống yên bình.

Hên lắm nhớ đến họ, khi thân xác họ đã vùi sâu trong lòng đất!

Nghĩ cũng buồn, con vật, tỉ như con chó, còn biết ơn sống chết với chủ mình, nhưng nhiều con người thì …không!

Bản tính mà, khi Chúa chữa lành bệnh cho 10 người phong cùi, chỉ có 1 người trở lại cám ơn Chúa, mà người đó, lại không phải là người…Do Thái!

Christian Jacobs, 4, of Hertford, NC, lies on the grave of his father, Christian James Jacob, during Memorial Day celebrations at Arlington National Cemetery in Arlington, Virginia May 25, 2015. REUTERS/Joshua Roberts TPX IMAGES OF THE DAY

TRÊN NGỌN ĐỒI HOA VÀNG


Trên đồi hoa nở vàng
Loài Anh Túc chen ngang
Hàng thập tự thẳng tắp
Từng ngôi mộ thẳng hàng.

*
Ai vừa cắm đoá hồng
Âm vang tiếng đạn đồng
Chim sơn ca ngừng hót
Vụt bay vào hư không.

*
Người chiến sĩ nơi đây
Những cái chết phơi bày
Vì tình yêu nằm xuống
Xin ghi nhớ hôm nay.

*
Đừng quên bóng quân thù
Ẩn hiện trong sương mù
Ngọn đuốc thiêng thắp sáng
Soi sáng cả thiên thu.

*
Trên đồi hoa xinh tươi
Nụ hoa vàng sinh sôi
Sống, chết như thay đổi
Bóng hoàng hôn tuyệt vời.

*
AET Lê Tuấn
Viết cho ngày chiến sĩ trận vong May 26, 2022

ON THE YELLOW FLOWERS HILL

*
On the hill flowers bloom
Poppies grow
The crosses row and row
Each grave lined up.

*

Who just arranged flowers?
Echoes of copper bullets
The nightingale stopped singing
Fly into the void.

*

The soldier here
Exposed deaths
Sacrifice for love
Please remember today.

*

Don’t forget the enemies
Hiding in the fog
The sacred torch shines
Illuminate forever.

*

Beautiful flowers on the hill
A little yellow flower is still growing
Live and die like a change
Sunset shadow is still great.

*

Louis Tuan Le
Memorial Day 2022

Ngày Chiến Sĩ Trận Vong


Nhớ hay quên đừng lạnh lùng quay gót
Chiến tranh đã qua người lính còn đây
Tóc đã bạc, nỗi đau hờn vong quốc
Rượu ân tình, xin hẹn buổi sum vầy.

Một chút tự hào, lòng thêm đau nhói
Đêm còn mơ, bừng tỉnh cõi hư không
Vết thương xưa hằn sâu trên da thịt
Nhận nỗi buồn mà thẹn với núi sông.

Lê Tuấn
Người lính già chưa giải ngũ

Đêm Nhớ

Chợt nghe tiếng gọi khẽ trong đêm
Như tiếng mưa rơi động trước thềm
Tình đến cần thêm nguồn cảm xúc
Cho nhau thắm thiết ướt môi mềm

Đợi nàng thơ đến viết đôi câu
Gửi gió mây bay nối nhịp cầu
Đến tận phương nào xa vắng ấy
Đêm buồn nỗi nhớ gợi thêm sầu.

Bóng hình em vẫn chiếm hồn tôi
Nối tiếp yêu thương đẹp tuyệt vời
Dấu ấn trong đời thương nhớ mãi
Tình yêu thắm thiết mãi bên người.

Lê Tuấn                         

Cảm Ơn

Cảm ơn người đã nhớ tên tôi
Tôi cảm nhận đời thêm sức sống
Cho giấc mơ thêm đầy ước vọng
Bao ân tình, chảy một dòng sông.

Tạ ơn người đã đến bên tôi
Tôi đã thấy mình không lẻ loi
Lúc muộn phiền dường như muốn khóc
Có người an ủi xót thương tôi.

Tạ ơn người nhớ đến tên ta
Không ngại ngần chia sẻ xót xa
Ngồi lặng im nghe lời thỏ thẻ
Lòng buồn thương lặng lẽ đi qua.

Cám ơn người những tháng ngày xưa
Những nỗi gian truân đầy gió mưa
Đời sống tưởng chừng như mất dấu
Dấu yêu thương ấm áp vui đùa.                                          

Biết rằng năm tháng sẽ phôi phai
Sẽ bạc màu nhưng tình nhớ hoài
Lúc bắt đầu cho nhau mãi mãi
Cảm ơn người dẫn bước đường dài.

Lê Tuấn
May 28, 2022

 LỄ MEMORIAL DAY

Theo hoà dự lễ với đồng minh 

Một thủa miền Nam giúp tận tình 

Dưới ruộng anh hùng buông thể xác 

Trên non lính dũng hiến thân mình 

Vào tù tủi hổ gieo cuồng não 

Trải cảnh đau thương nếm nhục hình

 Nhóm Việt tham gia lời nguyện kính 

Bên trời phất phới những cờ xinh  

        Minh Thuý Thành Nội                  

Tháng 5/ 2017




Chào Mừng! “Hè Về! Hè Về!” Cũng Là Mùa Tốt Nghiệp 2022! LÊ VĂN HẢI

Hè Về!

Con ve mang phím dương cầm

Trèo lên cây phượng thì thầm cùng nhau

Rủ rê Mùa Hạ đến mau

Cho từng cánh phượng đỏ au giữa trời!

*

Ngước lên em gặp Mùa Hè

Khi lũ ve đã leo về nhành cây

Vừa gấp vở lại, dang tay

Chạm chùm nắng đỏ rơi đầy tóc em!

*Danh Ngôn Giáo Dục

– Giáo dục là vũ khí mạnh nhất mà người ta có thể sử dụng để thay đổi cả thế giới tốt đẹp hơn.

(N.Mandela)

– Giáo dục là nghệ thuật biến con người thành có đạo đức (Hegel)

– Giáo dục là thứ gì còn lại, sau khi anh đã quên những gì anh học ở trường (Albert Einstein)

– Một người thầy tốt giống như ngọn nến – cháy hết mình để thắp sáng đường đi cho những người khác. (Mustafa Kemal Atatürk)

– Tại sao xã hội lại chỉ cảm thấy phải có trách nhiệm với sự giáo dục của trẻ nhỏ, mà không phải sự giáo dục của tất cả người lớn ở mọi độ tuổi cũng cần nó. (Erich Fromm)

-Có giáo dục không nằm ở việc bạn ghi nhớ được bao nhiêu, hay thậm chí bạn biết được bao nhiêu. Đó là có thể phân biệt giữa điều bạn biết và điều bạn không biết. (Anatole France)

-Tại sao trẻ nhỏ lại thông minh đến vậy, và người lớn lại ngu xuẩn như thế? Có lẽ chính bởi vì giáo dục. (Alexandre Dumas)

-Dạy dỗ trẻ nhỏ là một nghề nghiệp mà chúng ta phải biết cách lãng phí thời gian để tiết kiệm nó. (Jean Jacques Rousseau)

Cuối cùng cũng đạt được điều mong ước, Hè 2022: Cụ ông California, 78 tuổi, nhận bằng trung học sau 60 năm!

Một cụ ông 78 tuổi hôm Thứ Sáu, 27 Tháng Năm, chính thức tốt nghiệp trung học khi đến nhận bằng cùng với các học sinh tốt nghiệp niên khóa 2022 của trường San Gabriel High School ở Nam California, sau 60 năm trăn trở. (Theo tin hãng thông tấn AP)

Năm 1962, khi còn là học sinh trung học, ông Ted Sams gặp vấn đề rắc rối về tiền bạc và bị đình chỉ học năm ngày trước khi kết thúc năm học. Ông kể bản thân, đã bỏ lỡ kỳ thi cuối cùng quan trọng, nhưng ông đã học bù trong mùa Hè năm đó.

Tuy nhiên, suốt 60 năm qua, ông vẫn luôn tiếc nuối vì không thể tham dự để có cảm giác vui mừng của ngày lễ tốt nghiệp, như các bạn đồng trang lứa.

Ông nói: “Trong những năm qua, tôi luôn phàn nàn với các con tôi về chuyện, khiến tôi không nhận được bằng tốt nghiệp của mình, thưởng thức cảm giác vui như thế nào.”

Tin tức từ truyền thông địa phương nói rằng, con gái ông Sams trong bao năm, cứ nghe cha mình kể sự tiếc nuối, về việc không có ngày tham dự lễ ra trường, nên đã gọi điện thoại đến trường trung học San Garbiel High để nhờ giúp đỡ về ước nguyện này.

Một nhân viên nhà trường xúc động về câu chuyện này, nên đã vào lục tìm trong tủ đựng hồ sơ cũ và thấy được văn bằng tốt nghiệp từ năm 1962 của ông Sams.

Hôm 27 Tháng Năm, 2022, ông Sams rạng rỡ khi bước qua lễ đài tốt nghiệp tại Rose Bowl ở Pasadena và nhận bằng tốt nghiệp, sau 60 năm rời ghế nhà trường!

Ông Sams dự định, đóng khung và sẽ treo bằng tốt nghiệp trên tường phòng khách nhà của mình!

*Học Sinh, Sinh Viên Việt, Chiếm Đa Số Thủ Khoa Tại Các Trường Trên Đất Mỹ!

–Thành tích học tập của các học sinh VN khắp nơi, cứ vào Mùa Hè, được phơi đầy trên các trang báo, trên các phương tiện truyền thông. Riêng tại San Jose, trường nào có đông học sinh VN, trường đó đạt điểm học tập cao! Nên các học khu, rất thích học sinh Việt. Các trường nào có đông học sinh Việt, ít khi nào bị đóng cửa! vì điểm học tập thấp.

Một bằng chứng khác, chỉ riêng Học sinh gốc Việt vùng Little Saigon, tiếp tục chiếm đa số các thủ khoa những trường trung học trong Học Khu Garden Grove, niên khóa 2021-2022, theo thông báo của học khu này.

Năm nay, trong số 12 thủ khoa của tám trường trong học khu, có tới tám em là gốc Việt, tương đương 2/3, bao gồm bốn em là đồng thủ khoa.

Trên đây là các thủ khoa trung học của Học Khu Garden Grove:  -Fatimah Patel-Khanh Giao Phạm Trần-Chương Trần-Justin Phạm-Mỹ Nguyễn-William Trần -Brianna Bayliss-Natalie Huỳnh-Kane Li-Vy Quách-Valerie GarciaMichael Nguyễn

19 học sinh gốc Việt đoạt Giải Thưởng Truyền Thông Học Sinh California

Mười chín học sinh gốc Việt, thuộc Học Khu Garden Grove vừa đoạt một số giải thưởng truyền thông California, theo thông báo của học khu hôm Thứ Ba, 31 Tháng Năm.

Chương trình Viết Văn Sáng Tạo của trung học La Quinta, thắng hai giải thưởng tại Đại Hội Truyền Thông Học Sinh California lần thứ 56.

Chương trình Viết Văn Sáng Tạo với năm học sinh: Stella Nguyễn, An Nguyễn, Athena Nguyễn, Caterina Nguyễn, và Sydney Hoàng Đào, cũng tham gia cuộc thi Đạo Diễn Làm Thay Đổi California lần thứ 10, đoạt giải ba đồng hạng với phim “Crowd Noises.”

Trong khi đó, trong thể loại Đề Phòng Tự Tử, năm học sinh: Thomas Trần, Brian Nguyễn, Brandon Nguyễn, Khanh Trần, và Mike Nguyễn, đoạt giải danh dự với phim “By Your Side.”

Học sinh chương trình Viết Văn Sáng Tạo, cũng tham dự cuộc vận động Choose Wellness của học khu, trong đó có năm học sinh gốc Việt khác đoạt giải qua phim hoạt họa ngắn “Promise of Oblivion,” đó là Keanu Hứa, Michelle Lâm, Kayla Nguyễn, Hillary Nguyễn, và Jacqueline Trương.

*Lời Chúc Mùa Ra Trường Năm 2022

Trong Mùa Tốt Nghiệp này, xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến những Sinh Viên, Học Sinh Việt, đang khoác lên mình bộ lễ phục ra trường, ôm bó hoa tươi thắm với nụ cười rạng rỡ, chung quanh bạn bè và người thân trong ngày tốt nghiệp năm nay!

– Đoạn đường gian lao vất vả đã qua, thành công hạnh phúc đang giang tay chào đón. Chúc các Bạn Trẻ luôn thành công, đạt mọi điều mơ ước trong cuộc sống.

– Miệt mài đèn sách suốt bao đêm, thêu dệt những tương lai tươi đẹp, hôm nay ước muốn của Bạn một phần đã thành hiện thực. Không gì lợi bằng đầu tư giáo dục, trồng cây một lần, hái trái cả đời! Chắc chắn thành công và hạnh phúc sẽ luôn đồng hành cùng những con người cầu tiến như bạn đó!

– Bạn đang đi về phía mặt trời, đó là nơi sáng nhất! Mỉm cười nhìn lại phía sau, để nhớ về những chặng đường gian lao đã qua. Ngày tốt nghiệp là một trong những ngày đáng nhớ nhất trong đời! Ngày bắt đầu bước trên con đường thênh thang tương lai rộng mở. Để mai đây, trên đỉnh cao sự nghiệp, mỗi khi nhớ lại, Bạn sẽ sung sướng mỉm cười. Phần thưởng chỉ dành cho những ai kiên trì! “Có công mài sắt, có ngày nên kim!”

Chúc mừng! Chúc mừng Bạn có ngày vui thành công, đáng hãnh diện này!

*Sự Hưng Thịnh Của Một Đất Nước, Tùy Thuộc Vào Nền Giáo Dục!

-Tìm hiểu: Nền Giáo Dục Mỹ, thành công nhất về đào tạo kiến thức, nhưng thiếu sót về mặt đạo đức.

Nhiều “chuyện ngược đời!” trong học đường, nhưng tại sao Mỹ vẫn có được chất lượng giáo dục vào bậc nhất thế giới?

Mặc dù có rất nhiều điều không tưởng trong hệ thống giáo dục Mỹ, thiếu nhiều phẩm chất, nhưng đến nay, hệ thống giáo dục này, vẫn là hệ thống giáo dục, có chất lượng hàng đầu thế giới. Tìm hiểu lý do là bởi vì Mỹ là đất nước:

1. Tự do và tôn trọng tự do của người khác.

Người Mỹ rất tôn trọng quyền tự do của con người. Do vậy sinh viên Mỹ có khả năng thích nghi tốt và tư duy rất sáng tạo. Những chương trình giáo dục tại Mỹ đều đề cao tính trải nghiệm, nhằm khuyến khích sinh viên phát triển ý kiến cá nhân và suy nghĩ độc lập.

Học sinh trong hệ thống giáo dục Mỹ, được quyền lựa chọn và không cần theo quan điểm của giáo viên. Miễn là họ có thể chứng minh nhận định của cá nhân là có cơ sở, nền tảng. Đó là điều nền giáo dục của các nước Châu Á, đều nên học hỏi.

2. Môi trường sống được đề cao.

Môi trường sống ở Mỹ khá tốt, khá lý tưởng. Không cần quá lo lắng về các vấn đề xã hội. Chính phủ Mỹ cũng hết sức tạo điều kiện hỗ trợ tài chính, để không xảy ra hiện tượng phân biệt đối xử giữa các tầng lớp cao thấp trong xã hội. Môi trường sống văn minh và cơ sở hạ tầng phát triển, khiến hệ thống giáo dục Mỹ hoàn thiện nhất thế giới. Nước Mỹ trở thành miền đất hứa đối với những người có năng lực, có ý chí tiến thủ, không ngại thử thách.

3. Không áp lực thi cử

Hệ thống giáo dục Mỹ không đặt nặng vấn đề về điểm số. Do đó học sinh cũng không có áp lực nhiều đối với vấn đề thi cử. Những nỗ lực trong việc thúc đẩy tư duy giúp học sinh luôn có cảm giác tự tin thể hiện bản thân.

4. Nền giáo dục bình đẳng

Bất kể bạn thuộc tầng lớp nào, đến từ đâu, miễn là bạn có tài năng, bạn sẽ được công nhận tại Mỹ. Trong hệ thống giáo dục Mỹ các học sinh đều bình đẳng với nhau. Được giáo viên hỗ trợ, tạo điều kiện như nhau. Bản thân học sinh tại đây cũng đến từ nhiều nền văn hoá khác nhau, nên có xu hướng cùng xây dựng, cùng giúp đỡ nhau phát triển. Đúng với ý nghĩa là Hiệp Chủng Quốc!

5. Bằng cấp được công nhận cao khắp toàn cầu!

Các sinh viên tốt nghiệp tại Mỹ đều có năng lực cạnh tranh. Được đánh giá cao khi làm việc trong những môi trường khác nhau. Hệ thống giáo dục Mỹ đã tạo tiền đề cho sự phát triển các kỹ năng thực tế, nhất là trong lãnh vực kỹ thuật. Phù hợp với xu hướng phát triển của nhân loại. Giúp sinh viên thích ứng với mọi hoàn cảnh. Do đó, những bằng cấp tại hệ thống giáo dục đặc biệt này, đều có giá trị và được công nhận ở mọi nơi trên thế giới.

Ngày càng nhiều quốc gia học hỏi và học theo mô hình giáo dục Mỹ. Mặc dù chưa hoàn hảo và có những điểm cần thêm vào, như thiếu những môn về đạo đức học, nhưng đây vẫn là hệ thống giáo dục toàn diện. lý tưởng nhất thế giới.

*Gương Những Đất Nước Á Châu, Vươn Lên Từ Giáo Dục.

-Đầu tư giáo dục ở một số quốc gia châu Á. Đưa đến kết luận: Quốc gia nào càng tiến bộ, càng đầu tư vào giáo dục nhiều.

1. Nhật Bản

Sau Chiến tranh thế giới thứ II, Nhật Bản đã cam kết mạnh mẽ giáo dục, sẽ thúc đẩy tăng trưởng kinh tế nhanh chóng. Nhờ có nguồn nhân lực chất lượng cao, đóng vai trò là nhân tố chính trong sản xuất công nghệ cao. Các sản phẩm có giá trị do quốc gia này sản xuất tăng tuyệt hảo. Chìa khóa cho sự thành công của Nhật Bản trong giáo dục, là niềm tin mang tính truyền thống rằng, tất cả trẻ em đều có thể đạt được thành công trong học tập. Nhật Bản nỗ lực trong việc dành trách nhiệm ra quyết định về giáo dục cho các trường học. Chính quyền địa phương cần đưa ra các chính sách công bằng, để thu hút các giáo viên chất lượng cao về giảng dạy. Nhiều quốc gia đánh giá cao Nhật Bản ở những tiêu chuẩn rõ ràng và đầy tham vọng trong giáo dục. Quốc gia này có hệ thống giảng dạy và thực hành chất lượng cao, các phương pháp tiếp cận học tập hiệu quả. Bỏ lối học từ chương.

Ai cũng công nhận Nhật Bản là quốc gia có nền giáo dục hàng đầu châu Á!

2. Hàn Quốc

Quốc gia châu Á khác cũng có sự đầu tư hiệu quả trong giáo dục, mang lại những thành công lớn đó là Hàn Quốc. Trong 4 năm qua, những thành tích của Hàn Quốc đạt được luôn được thế giới đánh giá rất cao. Năm 2017, tại Cuộc đánh giá 20 nền giáo dục hàng đầu thế giới NJ MED, năm thứ 4 liên tiếp, Hàn Quốc đứng vị trí đầu.

Ở cấp độ đại học, các trường đại học Hàn Quốc bắt đầu có tiếng trên toàn cầu. Trình độ học vấn cao tại Hàn Quốc đạt được, nhờ một nền kinh tế tăng trưởng nhanh vượt bậc, trong vòng 70 năm qua.

3. Singapore

Mặc dù là quốc đảo có diện tích hạn chế và dân số khá nhỏ, nhưng Singapore là một trong những đầu tàu về giáo dục của khu vực châu Á. Singapore được biết đến với nền giáo dục toàn diện, cung cấp nhiều cơ hội phát triển cho học sinh, sinh viên. Kể từ khi lập quốc hơn 50 năm trước, giáo dục luôn là một trong những ưu tiên hàng đầu của cựu Thủ tướng Lý Quang Diệu, kiến trúc sư trưởng của đất nước Singapore, nhằm tạo ra nguồn nhân lực kế cận có chất lượng cao.

Chính phủ Singapore luôn đầu tư “mạnh nhất” cho lĩnh vực giáo dục, bởi những tiềm năng lớn mà giáo dục chất lượng cao, mang lại cho nền kinh tế và xã hội của quốc đảo này. Trong năm 2018, Chính phủ Singapore đã đầu tư 12,8 tỷ đôla vào giáo dục!

*“Nhìn người, mà gẫm đến ta!” Giáo Dục Dưới Chế Độ CSVN: Hoàn Toàn Thất Bại Thê Thảm! Vô Kiến Thức, Vô Đạo Đức! Đã Biến VN Thành Những Quốc Gia Nghèo Đói Nhất Thế Giới!

“Chúng ta đã bỏ bê, để trẻ em không cần, không có giáo dục! Đã đào tạo ra lớp thanh niên không có lý tưởng, hút sách, nhậu nhẹt, mộng ước đeo đuổi cuộc đời, là…bóng đá! phim Hàn!” Đó là ý kiến tại phiên thảo luận của đại biểu Trần Hoàng Ngân (TPHCM) yêu cầu: “Cần phải xem xét lại chương trình học, phương pháp giảng dạy, để các cháu đến trường thấy vui, thấy thích đi học. Chứ như hiện nay, thì… căng quá! chán quá! học sinh thì bỏ học, đến trường thì đánh nhau! Hút chích, du côn, đầy chung quanh trường học!

Tại sao cải cách Giáo dục mãi vẫn chưa tìm được lối thoát? Tìm ra con đường?

Bàn về chương trình, sách giáo khoa, đại biểu Bùi Văn Phương (Ninh Bình) than: “Giáo dục hơn nửa thế kỷ nay, vẫn trong vòng luẩn quẩn không tìm được lối thoát! Sách giáo khoa giáo điều, tuyên truyền, sai sót, chú trọng dạy những bài học hung bạo, chém giết!”

Còn đại biểu Nguyễn Tiến Sinh (Hoà Bình) phàn nàn, về câu chuyện viết, soạn sách giáo khoa, cũng cần phải có đường lối, hiểu biết: “Vừa rồi có mỗi cái tròn tròn vuông vuông, thôi mà tranh cãi rất phức tạp!” và “Qua vụ vuông vuông tròn tròn, cho thấy, chẳng cần quan tâm tới đường hướng, ý kiến phụ huynh học sinh gì cả. Không phải thích dạy con nhà người ta cái gì thì dạy! Đảng ở đâu? Không hiểu nổi, chữ Việt cải cách thành tròn tròn, vuông vuông!”




THƯ ĐÔNG KINH – ĐỖ THÔNG MINH




CA KHÚC: “Em Vẫn Hẹn Anh Về.” Thơ Lê Mỹ Hoàn – Nhạc: Trần Đại Bản & “Tình Yêu Mãi Mãi” – Nhạc Và Lời: Trần Đại Bản




Chiều Nhạc: “Tôi Không Quên Anh! Người Lính VNCH!” – LÊ VĂN HẢI

Giới Thiệu Một Chương Trình Văn Nghệ Độc Đáo, Ý Nghĩa Nhất Vào Tháng 6!

Nhằm Chào Đón Đại Lễ Kỷ Niệm Ngày Quân Lực 2022, Tại San José.

*Đại Lễ Kỷ Niệm (Sẽ được tổ chức đúng ngày, Chủ Nhật, 19 tháng 6/2022, lúc 10 giờ 30 sáng, do Liên Hội Cựu Quân Nhân VNCH Bắc Cali tổ chức, tại 70 W Hedding, San José.

*Liên Hội là nơi hội tụ trên 18 hội đoàn Quân Đội, sinh hoạt trong tình Huynh Đệ Chi Binh, bền bỉ hơn 30 năm qua!

*Đại Lễ Kỷ Niệm Ngày Quân Lực, Do Liên Hội CQN VNCH Bắc Cali tổ chức hằng năm, được đánh giá là thành công nhất tại Hải Ngoại! đứng đầu gần 10 năm nay: Quy mô nhất! màu Lính nhất! trang nghiêm, oai hùng nhất! Đầy đủ mầu cờ sắc áo các Quân Binh Chủng nhất!

Chiều Nhạc: “Tôi Không Quên Anh! Người Lính VNCH!”

Lúc 3 giờ chiều Chủ Nhật, ngày 12 tháng 6 năm 2022. Tại Quán Cà phê Lover, 1855 Aborn Rd, San José.

*Vào cửa, nước giải khát hoàn toàn miễn phí!

*Phần văn nghệ hùng hậu, đặc sắc với những giọng ca: Sammy Võ, Thảo Nhi, Cindy Nguyễn, Thana, Hòa Lê, Tố Nhi, Quang Dzu, nhiều giọng ca Cựu Quân Nhân và Ban tam ca 73A….

*Đây là dịp Hội Ngộ của những Người Lính Năm Xưa, những người yêu Lính, dù cuộc chiến đã ngưng tiếng súng gần nửa thế kỷ, nhưng tình “huynh đệ chinh binh” và tình “quân dân cá nước” luôn luôn gắn bó.

Và cũng để vinh danh những người Lính, đã nằm xuống, để bảo vệ Miền Nam no ấm trên 20 năm!

Lời Mời

Khi Miền Nam mất vào ngày 30/04/1975. Kể từ ngày đó, Ngày Quân Lực 19/06, chỉ còn là dư âm ngậm ngùi!

Tuy VNCH đã bị khai tử, nhưng hùng khí dân tộc VN, vẫn còn sống mãi trong lòng người dân miền Nam yêu chuộng tự do dân chủ, hình ảnh hy sinh vì lý tưởng của Người Lính VNCH, không dễ gì bị lãng quên với thời gian! Càng ngày càng được yêu mến,…bất tử!

Nhớ lại, vào ngày 9/06/1965, khi TT Nguyễn Văn Thiệu, ký sắc lệnh số 001/A/CT/LĐQG, kể từ ngày này, cho dù đã qua hơn một nửa thế kỷ, vậy mà Quân Dân VNCH ai cũng nhớ, in trong đầu, ghi trong tim, ngày 19/06 là Ngày Quân Lực! Ngày nhớ về người Lính yêu thương.

Từ 1965, cuộc chiến tranh ngày càng gia tăng, Quân Lực VNCH vừa có trách nhiệm nặng nề, bảo vệ Tổ Quốc, chống lại kẻ thù có ý đồ nhuộm đỏ miền Nam, vừa có trọng trách lãnh đạo đất nước.

Một quân đội hùng mạnh đứng hàng thứ 4 trên thế giới, một quân đội đã từng làm đối phương khiếp vía, tháo chạy trên nhiều mặt trận, với những chiến thắng lẫy lừng trong Quân Sử. Cuối cùng bị trói tay, buông súng, không được quyền chiến đấu! bị bức tử!

Một Quân Đội chiến đấu vì sự an nguy của Tổ Quốc, vì Danh Dự của một người chiến sĩ và vì Trách Nhiệm của người trai trong thời ly loạn, vì sự bình an của đồng bào ruột thịt.

Một Quân Đội đem chính mạng sống mình để che chở cho những người dân vô tội, bị CSVN khát máu khống chế và đe dọa. Họ “vì dân mà chiến đấu, vì nước mà hy sinh!” Hơn 2 trăm 50 ngàn người Lính đã nằm xuống, trong cuộc chiến kéo dài trên 20 năm.

Ngày nay, hầu hết họ đã có tuổi, một số đã đi định cư qua các Quốc Gia thứ 2 để tránh nạn CS, một số âm thầm sống với thân phận của một kẻ thua cuộc bị lãng quên, bị ngược đãi. Có người đã bỏ xác ngoài mặt trận, nằm lại trong nghĩa trang lạnh lẽo không nhang khói, mộ bia đổ nát. Có người mất đi một phần thân thể, lê lết khắp nẻo đường kiếm sống, bị đối xử phân biệt, đày đọa trên chính quê hương của mình.

Nhưng Ngày 19/06, sau 47 năm Tổ Quốc bị nhuộm đỏ, Họ và người dân Miền Nam vẫn còn nhớ mãi kỷ niệm này. Và ngày Quân Lực 19/06 sống mãi trong họ, cho dù nó đã lui vào quá khứ.

Tinh thần của Quốc Gia VNCH mãi sáng ngời và sống mãi trong lòng những người Lính chiến, không bao giờ phai nhòa, dù ngày đó đã đi vào tiềm thức của mỗi một quân nhân, thì ngày Quân Lực 19/06 vẫn còn sống mãi trong tim họ!

Nên ngày nào vẫn còn bóng dáng Cộng Sản trên Quê Hương, ngày đó vẫn còn Ngày Quân Lực VNCH!

* Không thể bỏ qua, Buổi văn nghệ ý nghĩa nhất, đầy tình Huynh Đệ Chi Binh, một thời chiến đấu, sống chết bên nhau, của Ngày Quân Lực năm nay.

Lúc 3 giờ chiều Chủ Nhật, ngày 12 tháng 6 năm 2022. Tại Quán Cà phê Lover, 1855 Aborn Rd, San José.

*Vào cửa, nước giải khát hoàn toàn miễn phí!

Trân Trọng Kính Mời

Trưởng Ban Tổ Chức

Người Lính Lê Văn Hải




NGÀY LỄ CHIẾN SĨ TRẬN VONG – KIỀU MỸ DUYÊN




ÂM NHẠC: Ca Khúc “HOA VÀNG DẤU MƠ” Thơ Phương Hoa – Nhạc Trần Đại Bản – ca Sĩ DIỆU HIỀN