Tạp ghi

Thư Khanh : LAO ĐỘNG LÀ VINH QUANG ,LANG THANG LÀ CHẾT ĐÓI, HAY NÓI LÀ ĐI TÙ

" LAO ĐỘNG LÀ VINH QUANG, LANG THANG LÀ CHẾT ĐÓI, HAY NÓI LÀ ĐI TÙ "  .

Sau ngày 30 Tháng Tư – 1975 ,  Sài Gòn sụp đổ thì tôi vẫn tiếp tục nghề dạy học !
Tôi dạy trong một trường cấp Một – Hai . Trường có gần Một Trăm giáo viên và học sinh cả hai cấp là 1500. Đó là một trường Công Lập từ Việt NAM CỘNG HOÀ .
ĐỜI SỐNG :
A- LƯƠNG THỰC Và Nhu Yếu Phẩm :
– Với số lương ít ỏi hầu như tạm cấp dưỡng và lương thực NHÀ NƯỚC QUẢN LÝ :
Người lớn trên 18 tuổi = 12 kí ( gồm 2kí gạo mốc xanh đỏ – sâu và mọt ! Với 10 kí còn lại là đôn như khoai lang , khoai mì , sắn , mì sợi , bột mì , bắp hột khô , bo bo )
Mà khoai lang khoai mì có ngon lành đâu .
Củ rỡ lên còn để nguyên đất bám , chở về bán cho Nặng ! Để trong kho lôi ra đã bị sùng , thối . Mang về cắt đầu cắt chỗ sùng đi mới luộc ! hay nấu độn chứ .
Bột mì thì biết làm gì đây ?
– Đem nhào vào nước nặn như cái bánh trôi hấp lên . Chấm nước mắm chua ăn thay cơm !
-Bắp khô đem ninh nhừ cho chút muối ăn . Đường được mua có nửa ký mỗi tháng làm gì có mà ăn với bắp !
– Bo bo càng khổ nữa vì nó là thực phẩm dùng cho TRÂU BÒ ! Hạt nó cứng và nóng . Ninh lên tốn củi hơn bắp hột và nóng nên nổi GHẺ LỞ tùm lum ! Nổi ghèn mắt  . Ăn bo bo dễ bị đau dạ dầy !!!
* Đó là Lương thực MUA THEO SỔ GIA ĐÌNH ở Tổ Bán Gạo của mỗi phường .
Khi nghe tiếng loa phát thanh gọi ra mua Lương Thực thì Phải mang theo Bốn cái bị theo để bỏ riêng ra . Chứ Mang Một cái thì bỏ lộn tùng phèo về làm sao ăn !
Mỗi khi nghe tiếng loa gọi là VỪA Mừng vừa Lo vì …
a- Mừng có lương thực .
b- Lo vì Gạo mốc – sâu mọt …- Khoai đất bám nhiều quá và sùng thì sẽ lôi về nặng lắm và làm sao đủ ăn trong tháng !!!
c- Phải xếp hàng … chờ DÀI từ ngoài hè đường !!!!!!!!
Có khi trời mưa mà đầu đội nón mê ! Tay xách bị … Xếp hàng dài …-
Tôi nhìn hàng người đói rách chờ đợi , kẻ đứng người ngồi thụp xuống cho khỏi mỏi chân mà tôi rùng mình . Tôi tự hỏi :
" Phải chúng thôi là lũ Ma Đói Hiện Lên như ngày dân cúng THÍ ở dia hè không ? ! " .
Cũng vì như vậy nên dân ta rất dễ đặt vè chế riễu :
               " XÃ HỘI CHỦ NGHĨA ( viết tắt =X.H.C. N )
                 XẾP HÀNG CẢ NGÀY "
*
Ai cũng đau khổ đói khát , bất mãn ! Nhưng không dám nói hụych toẹt !
Những câu CA DAO MỚI đã phổ biến như :
– "  Một ngày làm việc bằng hai .
   Để cho Thủ Trưởng mua đài mua xe ! "
– " Một người làm việc bằng ba .
Để cho thủ trưởng mua nhà , sắm xe ! ".
–  " Lao động là vinh quang .
Lang thang là chết đói .
Hay nói là đi tù ! " .
 Đó là phần lương thực .
Còn NHU YẾU PHẨM :
– Nước mắm = 1 chai .
 Đường nửa kí ( Đường đỏ – cán bộ thì có đường trắng )
Bột ngọt = 100 gam .
Muối mua 1 kí thiếu mua muối hột .
– THỊT :
Nửa ký .
GHI CHÚ : Dân = không có tiêu chuẩn thịt !chỉ có NGÀY LỄ LỚN được mua VÀI LẠNG !
                 Nhu yếu phẩm cũng vậy !
Kế HOẠCH QUẢN LÝ Hộ Khẩu và QUẢN LÝ LƯƠNG THỰC để Tất Cả  DÂN chỉ còn là CÁI MÁY !!!
*** Về vải vóc …
Công Đoàn đi lo mua về phân phối :
Mỗi năm được mua 2 mét vải đensa tanh  may quần .
Còn vải thường = 3 mét cho 2 áo – 4 m cho 2 quần .
Kim chỉ : Kim được mua 10 cái .
CHỈ : mỗi người một cuộn .
Đây là kế hoạch của :
                                           THI SĨ TỐ HỮU  !!!!!!!!!!!! !!!!!!!!
                                         NGĂN SÔNG CẤM CHỢ .
Để : THU HẾT … ĐEM TRẢ NỢ SÚNG ĐẠN của TÀU  – đánh  MIỀN NAM !!!
THƯ KHANH ( Còn tiếp )

" LAO ĐỘNG LÀ VINH QUANG …( 2 )
Cả nước đói ! Chỉ còn cán bộ là sung sướng ! Họ có quyền nên họ có của .
Trường học , thày cô đói , học trò đói .
Một hôm giờ ra chơi và sau giờ ra chơi lại có đoàn kiểm tra cấp Thành Phố về thăm trường .
Đang giờ ra chơi bỗng một em học sinh lớp bốn bị ngất xỉu ở sân trường- em tên Lan  !
Ban Giám Hiệu rất lo , vội cùng các thày cô chạy lại coi . Vì sợ rằng em này mới bị cô giáo phạt hay sao ? ! – Vì Lớp quá đông sĩ số trên năm chục lận , e cô đánh không ? !
Nhưng khi hỏi cô và học trò cùng lớp thì Lan không bị phạt !
– Nhìn em xanh m&eacu
te;t , nhắm mắt ! – Cô giáo đang sức dầu gió cho Lan .
Khi vạch áo lên sức dầu thấy BỤNG BÉ LAN lép kẹp …- Chắc tại đói .
Mẹ em cũng được gọi tới hỏi về vấn đề gia đình thì bà cho hay : " Từ sáng cháu chưa ăn gì – Nhà tôi không có gạo . Sáng sớm luộc khoai cho mỗi cháu một củ đi học . Trưa nhịn . Tối về mới ăn cơm vì chờ bố cháu đi đạp xích lô cả ngày , chiều tối  mới có tiền ít đong gạo may ra đủ bữa tối ! ".
Ông Hiệu trưởng bảo cô giáo ra mua cho bé Lan ngay một ly sữa nóng .
Khi mang vào … cô nâng đầu cháu , lay cháu mở mắt , há miệng cho uống từng muỗng sữa .
Uống đến đâu bé Lan tỉnh dần đến đó . Uống cạn ly sữa , bé đã nói ngay : " Con đói quá  và mệt . Củ khoai lang mẹ cho con ra chơi mải vui nên chưa ăn ! " .
Mọi người cười : " Ố ! tại đói ! Tưởng cô đánh bé thì Ban thanh Tra sắp về tới nơi rất kẹt ! " .
– Một em ngồi cạnh bé Lan đã đang xách cái cặp của bé Lan mang tới cho Lan . Cô mở cặp ra thì còn nguyên củ khoai lang …- nhỏ bằng nửa trái bắp !
– Trống vào học ! Bé Lan được theo mẹ về … bỏ dở buổi học !!!!!!!!!!!!
* Thày cô đói . Trò đói !
Trong lớp chỉ đầy những khẩu hiệu :
" Giáo Viên :  Kỹ Sư  Tâm Hồn " .
" Học Tạp Tốt là Cháu Ngoan của Bác Hồ "
" Yêu Đảng là Yêu Nước " .
" Lao động là Vinh Quang " .
***
Kết quả học tập cuối năm làm sao đủ chất lượng để cho lên lớp đã đề  ra từ đầu năm học là lớp nào cũng được lên lớp 100% .
– Vậy mà cứ phải cho lên đủ 100%.
Trong phiên họp-  tôi là giáo viên chủ nhiệm một lớp lại kiêm thêm phụ trách Hiệu Phó Chuyên Môn ( Vì có bằng Sư Phạm Cũ và dạy lâu năm ! ) nên tôi đã  không chịu vấn đề cứ đủn hết học sinh lên lớp100 %  như vậy .
Hiệu Trưởng bảo : CHO lên 100% là lệnh của Thành Phố đã ra chỉ tiêu .
Quận đã HẠ QUYẾT TÂM chỉ thị cho chúng ta PHẢI ĐẠT ĐƯỢC 100 % lên lớp ! Ai không nghe sẽ không được danh hiệu Tiên tiến ! .
– Tôi trả lời :
" Tôi không cần Danh Hiệu Tiên Tiến . Tôi chỉ dạy đạt có 60 % thôi ! ".
Hiệu Trưởng trả lời :
Chị không cần Tiên Tiến thì Tổ chị cần Tiên Tiến . Tổ không cần Tiên Tiến thì Nhà Trường cần Tiên Tiến . Nhà Trường không cần Tiên Tiến thì QUẬN cần TIÊN TIẾN " .
 Và Hiệu Trưởng nhắc nhở : " Chị cần Tiên Tiến vì chị đang chưa được vào biên chế – không vào biên chế bị sa thải ! " .
– Tôi hết cãi !!!!!!!!!!!! !
Vì tôi sực nhớ ra câu Ca Dao Mới :
" LAO ĐỘNg LÀ VINH QUANG .
LANG THANg LÀ CHẾT ĐÓI .
HAY NÓI LÀ ĐI TÙ  " .
Tôi đành xin một quyển sổ mới tinh mang về .
Thôi đành về thức trắng hai đêm sửa lại toàn bộ điểm cho học sinh . Đứa nào kém nhất cũng ở điểm trung bình = 5 .
Và lời phê về hạnh kiểm trò nào cũng Tốt . Đứa nào điểm trung bình thì hạnh kiểm Phê KHÁ !!!!!
THẾ LÀ ÊM !

***Trồng cây 10 năm . Trồng người 100 năm " .
Lời Hồ CHÍ MINH dạy như vậy đấy  !!!
– Trồng NGƯỜI kiểu NÀY ,  Các Cháu BÁC HỒ tương lai chỉ đi đến BÁN NON SÔNG thôi !!!
THƯ KHANH