Giới thiệu sách

RA MẮT TRƯỜNG THI HOẠN-NẠN CA 24-10-2009

                             RA MẮT TRƯỜNG THI HOẠN-NẠN CA 24-10-2009        

     Ngày 24 tháng 10, 2009 sắp đến sẽ là ngày lễ ra mắt tập trường thi Hoạn-Nạn Ca (HNC) do tôi, Phạm-Quang-Minh, biên soạn. Hôm nay tôi xin được có đôi lời tâm-tình cùng tất cả Quý Đồng-Hưiơng tại San Jose và vùng phụ-cận. Bất cứ tác-giả nào cũng muốn đứa con tinh-thần của mình được đến với quần-chúng. Đó là lý-do tự-nhiên. Khi viết tập trường thi này, tôi có một mục-tiêu rõ-rệt: cố-gắng đóng-góp một chút gì cho công-tác văn-hóa đấu-tranh của tập-thể người Việt-Nam Quốc-Gia đang lưu-vong hải-ngoại. Lễ ra mắt ngày 24 tháng 10 mang  nhiều lý-do khác bên trên  cái lý-do tự-nhiên này. 
     1.- Trước hết, năm 1979, tôi đã tổ-chức cuộc biểu-tình chống Tàu-Cộng tại San Jose và trên diễn-đàn tôi đã nói lớn:
“…. Lúc còn ở quê nhà, tôi đã hát: “Một ngàn năm nô-lệ giặc Tàu, một trăm năm nô-thuộc giặc Tây, hai mươi năm nội-chiến từng ngày …..” tôi kêu gọi tất cả chúng ta sẽ không để cho con cháu phải hát bài này mà còn phải thêm vào …. Rồi lại thêm một ngàn năm nữa nô-lệ giặc Tàu!!””. Đồng-bào tham-dự vỗ tay vang-dội biểu đồng-tình. Bây giở vào thập niên đầu của Thế-Kỷ thứ 21, tình-hình diễn-biến trong 34 năm qua từ năm 1975, đã cho chúng ta thấy cái ý-nghĩa sâu-xa của cuộc biểu-tình cuối năm 1979. Quan-điểm chống Tàu-Cộng bành-trướng về phương Nam này đã được ghi rõ trong  HNC:                
              Sử xanh máu đỏ mực tươi
              Đuổi Tàu gian-khổ ngàn đời mới yên
              Nay Hồ võng đón lọng khiêng
              Rước Tàu trở lại, có điên không nào!!  – HNC
      Quan-điểm của HNC là quan-điểm của tất cả đồng-bào chúng ta trong cũng như ngoài nước. Những câu thơ lục bát dễ nhớ suôn sẻ của HNC như dính vào đầu môi chót lưỡi của mọi người âu-lo cho sự sống còn của dân-tộc. Bác-Sỹ Phan-Khắc-Tường, tại diễn-đàn Ra Mắt Hoạn-Nạn Ca 24-05 vừa qua tại Paris, đã đắt câu hỏi: với độc-tài Đảng-trị hiện nay, nước Việt chúng ta sẽ còn tồn-tại đến bao giờ và công-lao xương-máu của Tổ-Tiên chúng ta trong việc dựng nước và giữ nước có trở thành mây khói hay không? Đó là nỗi âu-lo chung của toàn thể dân-tộc chúng ta!               
    2.- HNC có cái nhìn rõ-rệt về cuộc chiến-tranh Gỉai-Phóng-Miền-Nam sai-lầm do Hồ-Chí-Minh khởi-xướng:                        
               Mạo danh giải-phóng Bác Hồ                     
               Ép con bức cháu chết khô chết đường                   
               Sinh Bắc Tử Nam thê-lương                       
               Dân-tộc Bác giết, ngoại cường Bác thương                       
               Bác bị xúi ép bởi phường               
               Đệ Tam Vô-Sản quên thương dân mình – HNC     

Hoặc:              
             Miền Bắc đói khổ cơ hàn                  
             Độc-tài khát-máu dân càng ngóp-ngoi                     
             Sống đời súc-vật tôi-đòi                    
             Thế bảo giải-phóng Nam coi nực cười. – HNC

Và Hồ-Chí-Minh cùng Chính-Trị-Bộ Đảng của Ông biết rõ họ không có thực-lực để chiến-thắng trên chiến-trường:           
           
            Hai lần Cộng-Sản thử rồi                   
            Hai lần thất-bại bể nồi banh vung                  
            Mậu-Thân lấn chiếm nhiều vùng                    
            Bốn tháng thua chạy xác cùng sơn nhai                    
            Mùa Hè Đỏ Lửa Bảy Hai                  
            Giữa thu tan-tác chì chài mất luôn                 
            Cố công chiếm một ô vuông              
            Dung thân Mặt-Trận diễn tuồng, không xong – HNC

Để chiến-thắng, Hồ chỉ còn trông chờ vào hai đàn anh Tàu Nga đấu-tranh chính-trị lừa-bịp ở Hoa-Thịnh-Đốn, nên đây chỉ là cái chiến-thắng bố-thí từ Tàu Nga mà thôi:                

            Cộng-Sản biết rõ chiến công
            Không đạt được nỗi từ phông chiến-trường              
            Toàn bộ cuộc chiến vô thường                      
            Dứt điểm Thịnh-Đốn, chiến-trường toàn thu – HNC

Ngày 30 tháng Tư 75, chúng ta thua cuộc nhưng:                
Không thua vì yếu thiếu can              
Mà thua vì bạn phản ngang giữa đường – HNC          

3.- Nói đến việc thống-nhất đất nước do Cộng-Sản rêu-rao,
HNC ghi rõ quan-điểm chung của tất cả chúng ta:    
           
          Bao năm chinh-chiến tả-tơi                  

         
Hai Vùng sống dỡ cầm hơi hận thù                 
          Đến khi toàn chiếm trọn thu                
          Độc-tài đảng trị thiên thu cổ còng                   
          Thêm Nga Tàu trị rút bòn                    
          Tương-lai thống-nhất: đọa-đày song nô. – HNC

Song nô: nô-lệ Đảng và nô-lệ ngoại-bang, quả là điều bất-hạnh cho dân-tộc! Điều bất hạnh này ngày nay đã quá rõ.              

4.- Những năm cuối của thập niên 70, tôi đã cùng các hội-đoàn lúc bấy giờ liên-hợp tổ-chức biểu-tình chống ăn mừng chiến thắng do các phe nhóm thân Cộng chủ-trương  tại San Francisco. Chúng tôi hành-động với một lập-trường minh định mà HNC  ghi rõ:              
          Không phải chiến thắng lẫy-lừng                     
          Mà là bố thí thẳng thừng  (từ) ngoại bang                   
          Khôn-tinh sắp xếp dọn đàng                
          Tái nô dịch chủ bội ngàn khổ thân. – HNC

Và rằng:         
         Ca mừng chiến thắng huênh-hoang                  
         Phải chăng bất nghĩa bất-nhân vô-loài – HNC    

5.- Đối với bản-chất của Đảng Cộng-Sản Việt-Nam, HNC vạch rõ:
                       
           Không đuổi giặc ngoại, giữ nhà                      
           Mà rước ngoại thuyết về chà mã cha              
           Không làn giàu mạnh dân ta               
           Mà bần-cùng hóa hiếp-hà vô-lương                
           Hồng-Thái Yên-Bái cang-trường                    
           Việt-Minh giả nghĩa giảo-lường tinh ma                    
           Đuổi Pháp kênh-kiệu hò la                  
           Nhưng ôi lệ-thuộc Tàu Nga nặng-nề              
           Lỗi-lầm sách-lược u-mê                      
           Hậu-quả độc-hại thảm-thê trường-kỳ. – HNC

Ngày nay chúng ta đã thấy tường-tận cái “hậu-quả độc-hại thảm-thê trường-kỳ” đó. Cái hậu quả này đang dấy-động nên phong-trào bảo vệ chủ-quyền và lãnh-thổ Việt-Nam trong tất cả các cộng-đồng người Việt hải-ngoại.  

    6.- Đối với đường-lối chỉ-đạo của Chính-Trị Bộ  Đảng do  Hồ-Chí-Minh hướng-dẫn,
HNC nhắc-
nhở và phải-chi rằng:
                       
          Phải chi Bác Đảng tinh thông              
          Tránh đường chinh-chiến hại tông hại nòi                   
           Khước-từ xúi-giục thúc đòi                
           Gọi thưa dạ bẩm tớ-tôi cho người.  – HNC

Và rồi HNC kêu-gọi Chính-Trị Bộ Đảng hãy dừng bước trên con đường phục-dịch ngoại bang để:                      

           Cho dân mình chút tương lai              
           Cho dân-tộc chút trang-đài vinh-quang                      
           Cho đời dân chút an-nhàn                  
           Trả lại nòi-giống huy-hoàng kinh-bang                       
            Giả-tạo ảo ảnh huênh-hoang              
            Không che thực-chất điếm-đàng vong-nô                 
            Không che thực-tế nghèo khô                       
            Lạc-hậu chậm-tiến bì phô xứ người. – HNC

Có phải đây là những vần thơ thật ự-nhiên thấm-thía lòng người. Toàn Đảng Cộng-Sản ngày nay đang sống nhờ vào hàng tỷ đồng đô do chính người tỵ-nạn chúng ta gởi về.      

7.- Đối với nội tình Miền Nam, HNC ủng-hộ lập-trường vì dân vì nước của Tổng-Thống Ngô-Đình-Diệm:                        

Dân-tộc lãnh-thổ tài-nguyên              
Quốc-gia tối thượng, chủ-quyền bất phân. – HNC

cho nên Tổng-Thống Ngô-Đình-Diệm không chấp-thuận chính-sách “đưa quân ngoại-quốc vào Miền Nam của Đồng-Minh Hoa-Kỳ:                   

Thề không rước ngoại về làng                       
Không nhầm-lẫn để nát tan cơ-đồ. – HNC

và Tổng-Thống kêu-gọi toàn dân:                  

             Quyết vì độc-lập tự-do                     
             Nhất tâm tự-vệ, đói no nguồn trời                
             Chính-nghĩa dân-tộc sáng-ngời                    
             Gót giày ngoại nhập muôn đời thảm-thương.- HNC

Đưa quân ngoại quốc vào Miền Nam là chiến-lược sai-lầm mà Hoa-Kỳ đã phải tự điều-chỉnh bằng sách-lược Việt-Hó
a Chiến-Tranh vào những năm đầu thập niên 70, nhưng đã quá muộn:                   
              Gỡ-gạc danh-dự Cờ-Hoa                
              Chiến-tranh Việt-Hóa ba-hoa lọc-lừa                      
              Chính-sách hùng-hổ năm xưa                      
              Giờ đây cuốn gói đẽo-đưa đặng chuồn – HNC 

     Sự chống-đối chính-sách quân ngoại nhập là lý-do chính khiến Đệ Nhất Cộng-Hòa sụp-đổ như chúng ta ngày nay đã biết. Sự nhầm-lẫn của những người mạo-nhận làm cách-mạng 1-11-1963 đã làm “nát tan cơ-đồ”. Những dòng thơ nhẹ-nhàng tự-nhiên đó đã vạch rõ cái sai-lầm sách-lược trong nội tình Miền Nam và Đồng-Minh, sự  sai-lầm đã mang lại cái đại nạn, cái muôn đời thảm-thương”  mà toàn dân-tộc  đang cam-tâm gánh chịu.            

 8.- Đối với tinh-thần chiến-đấu hào-hùng, với sự hy-sinh gan-dạ của người chiến-sỹ Quân-Lực Việt-Nam Cộng-Hòa, HNC đã ghi rõ:    
           
            Em yêu non nước xinh tươi               
            Em yêu chính-nghĩa sáng-ngời tự-do                        
            Dẫu biệt tuyệt-vọng buồn lo              
            Em vẫn quyết phải đánh cho đến cùng – HNC

Vì hơn ai hết, kẻ mất tự-do mới biết tự-do là quý:               

            Tự-do hạnh-phúc thiên thu                
            Quý hơn tất cả trân châu ngọc vàng – HNC    

9.- Bên cạnh cái lịch-sử chính-trị, HNC cũng không quên nhân tình thế-thái:                      

            Duyên-tình phận-số đỉnh-chung                    
           Tử-tồn đắt-thất trùng-phùng : thiên cơ – HNC

Khi toàn dân phải sống triền-miên trong ly-loạn tang-thương:                     

           Thế-gian hoạn-nạn bẩm sinh               
           Chào đời binh lửa, lửa binh lìa đời                 
           Ngậm cười chín suối kiếp người
                       
Luân-hồi chẳng dám làm người trần-gian – HNC Và ở bất cứ nơi đâu, tình yêu nam-nữ, hạnh-phúc, gia-đình cũng cao quý:             

           Sướng nhất là kẻ được thương                       
           Và người đã có được người để thương                      
           Phúc nhất l&agr
ave; kẻ được thương              
           Người thương Trời kết phu nương mãn đời – HNC

Hạnh-phúc là cái gì không dễ có được:                     

            Hạnh-phúc quý phẩm Thiên Cung                 
            Chúng mình phước-đức kỳ-phùng Trời ban – HNC

cho nên phải gìn-giữ hạnh-phúc cho nhau:                

            Nhớ nghe Anh bền tơ tằm                 
            Bện tơ đan kén nhộng nằm ấm-êm                
            Nhớ nghe Em chớ yếu-mềm              
            Nghã sa vì dục vì tiền thế nhân – HNC

Một sắc-thái khác nữa, sắc-thái Hồ-Xuân-Hương, hãy nghe HNC  mô-tả các anh quây-quần lể ốc hương uống bia:                    

           Nhụy vàng phủ bởi lá trinh                 
           Que đâm ấn nhẹ, xoay mình đút vô                
           Tròn tròn nhớt nhớt thô thô                
           Lọt qua cửa khẩu, chất hồ phọt ra                  
           Muối tiêu chanh ớt đậm-đà                 
           Lể xong quảy ốc, tiếng gà đầu canh – HNC

      Học-giả Vũ-Ký, lúc sinh-thời 2007, sau khi đọc hết các sắc-thái trong Hoạn-Nạn Ca, đã viết: “  mỗi màu sắc, mỗi hương hoa, có hận-thù căm-phẫn, có bực-tức trước kẻ thù vạn đợi, có hãnh-diện tôn-xưng nguồn-cội Lạc-Hồng, có vinh-danh anh-hùng vị-quốc vong thân.  Có có tất cả…

     Nội-dung và thời-gian của bài này không cho phép tôi dài-dòng hơn; tôi chỉ xin nêu lên đây một số  câu thơ trong toàn bộ 6364 câu thơ lục bát của tập trường ca để chứng-minh sự phù-hợp một phần nào  của nội-dung tập trường ca này với cao-trào tranh-đấu chung của toàn dân trong cũng như ngoài nước. Sự phù-hợp mà học-giả Cao-Thế-Dung, tức bình-luận gia Hà-Nhân-Văn, đã viết: “GS Phạm-Quang-Minh đã trở thành nhà thơ của tâm-thức và tâm-hồn dân-tộc trải dài trong bản trường ca đại hợp-tấu”. Tôi cũng không có tư-cách để đề-cập đến giá-trị văn-học của  HNC; giá-trị văn-học  này  đã được học-giả Lê-Mộng-Nguyên, hội-viên Hàn-Lâm-Viện Pháp, viết rằng “Đây là một công-trình văn-học vĩ-đại chưa từng có trong lịch-sử  văn-học nước nhà. Sau hết, gần đây, Linh-Mục Nguyễn-Hữu-Lễ đã dày công sưu-tập, đã hoàn-thành và đã ra mắt  một DVD tài-liệu về mặt thật của Hồ-Chí-Minh. Đó là một công-trình lớn đóng-góp vào công-tác văn-hóa đấu-tranh chung. Tôi hy-vọng HNC sẽ đem đến nơi đầu môi chót lưỡi mọi người, bằng những câu thơ lục bát dễ thuộc dễ hiểu, tội-ác  của Hồ-Chí-Minh, sự hy-sinh cao-cả của Quân Dân Cán Chính Việt-Nam Cộng-Hòa, sự thật lịch-sử 1945-1975, cùng  lòng yêu nước và quyết-tâm xây-dựng lại một Việt-Nam Thanh-Bình Hưng-Vượng Độc-Lập Tự-Chủ  của toàn thể đồng-bào trong cũng như ngoài nước.  

    Quý vỵ đã chia-sẻ cùng tôi những lý-do bên trên cái lý-do tự-nhiên mà tôi vừa đề-cập đến ở phần đầu. Mong rằng sự ra mắt của trường thi HNC v&agrave
;o ngày 24 tháng 10 tới đây sẽ phù-hợp ít nhiều với tâm-tình và cao-trào đấu-tranh chung của đồng-bào tại San Jose nói riêng và của các cộng đoàn người Việt hải-ngoại nói chung trên toàn thế-giới. Đây có thể cũng là lý-do tại sao HNC đã được đón tiếp nồng-nhiệt bởi đồng-hương tại thủ-đô hoa-lệ Paris ngày 24 tháng 5 vừa qua. Xin kính-chào tất cả Quý-Vỵ và ước-ao được đón tiếp Quý-Vỵ ngày 24 tháng 10 năm 2009 tại số quen-thuộc 70 West Hedding St., San Jose.                                                                              

Tác-Giả Hoạn-Nạn Ca                                                                       
San Jose, CA 15 tháng 09, 2009.           
 Phạm-Quang-Minh

error: Content is protected !!