Những vần thơ tháng tư
Mời nghe chớ bỏ qua
AUDIO: ĐẠI TÁ VIỆT CỘNG ĐÀO VĂN NGHỆ TIẾT LỘ NHIỀU CHUYỆN ĐỘNG TRỜI VỀ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM (Mời nghe chớ bỏ qua).
http://www.youtube.com/watch?v=-VoniQjAamI
Đào Văn Nghệ – Đại Tá CS tiết lộ nhiều bí mật động trời về Đảng CS – YouTube
__.
Nhân quyền Việt Nam bị lưu ý trước thềm Đối thoại nhân quyền Việt-Mỹ
Họp báo về tình hình nhân quyền Việt Nam tại trụ sở Quốc hội Hoa Kỳ ngày 10/4/2013.
Tin liên hệ
HRW: Phải có tiến bộ cụ thể trong Đối thoại Nhân quyền Việt-Mỹ
Hạ viện Mỹ sẽ tổ chức buổi điều trần về tình hình nhân quyền Việt Nam
Báo Việt Nam: Mỹ nên thay đổi nhận thức về nhân quyền
‘Vụ án Đoàn Văn Vươn chứng tỏ thiếu nhân quyền tại Việt Nam’
Trà Mi-VOA
10.04.2013
Một cuộc họp báo về tình hình nhân quyền Việt Nam được tổ chức tại trụ sở Quốc hội Hoa Kỳ ngày 10/4 hai ngày trước khi cuộc đối thoại nhân quyền Việt-Mỹ khai diễn ở Hà Nội.
Cuộc họp báo do dân biểu Christopher Smith, Chủ tịch Tiểu ban Nhân quyền của Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Mỹ, chủ trì bắt đầu lúc 10:45 sáng (giờ thủ đô Hoa Kỳ) với phần trình bày và trả lời báo chí của một số nhà lập pháp Mỹ quan tâm đến nhân quyền Việt Nam và người Mỹ gốc Việt đại diện các tổ chức cổ xúy nhân quyền cho Việt Nam.
Trong số này, có tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, giám đốc điều hành Ủy ban Cứu người Vượt biển BPSOS, tổ chức khởi xướng cuộc vận động nhân quyền cho Việt Nam tại Quốc hội Mỹ lần này.
Ông Thắng cho biết thêm về nội dung và thông điệp của cuộc họp báo hôm nay:
Nhân quyền Việt Nam bị lưu ý trước thềm Đối thoại nhân quyền Việt-Mỹ
Danh mục
Tải
Cuộc trao đổi này được thực hiện nửa tiếng trước khi buổi họp báo diễn ra ở Quốc hội. Chúng tôi sẽ có tường trình về diễn tiến buổi này, mong quý vị đón theo dõi.
Vào sáng 11/4 (giờ Hoa Kỳ) cũng tại trụ sở Quốc hội Mỹ sẽ diễn ra cuộc điều trần về tình hình nhân quyền Việt Nam.
Các nhân chứng gồm đại diện các tổ chức nhân quyền-tôn giáo của người Việt hải ngoại và đại diện các nạn nhân bị buôn người sang Nga, bị đàn áp tôn giáo ở Cồn Dầu sẽ tập trung trình bày ba lãnh vực vi phạm nhân quyền tại Việt Nam bao gồm đàn áp tôn giáo, tra tấn và bạo hành bởi công an, và nạn buôn người.
Ngày 18/4 theo dự kiến sẽ có thêm một cuộc điều trần nữa cũng do dân biểu Chris Smith chủ tọa với trọng tâm nói về nạn buôn người tại Việt Nam.
Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng nói ông kỳ vọng sẽ có cuộc điều trần thứ ba vào cuối tháng này hoặc đầu tháng sau tập trung vào vấn đề tài sản của các giáo hội tại Việt Nam và của các công dân Mỹ gốc Việt bị nhà cầm quyền Hà Nội cưỡng chiếm.
TRONG CHIẾN TRANH
Hỡi người con gái chạy loạn của tôi ơi
Ở nơi đâu trong long tôi trước giờ giao chiến
Phiên chợ cuối đã nhóm lên vội vàng
Và buổi chiều bên bát cơm thầm lặng
Em có nghe hồn tôi ứa máu
Giữa những thời đen tối
Trên khắp các nẻo đường
Mọi vẻ đẹp đều trở nên luộm thuộm
Những đống rác ùn cao trong thành phố đêm đêm đốt cháy mọi tiếng cười
Lòng nhân ái bây giờ không còn như những ngày xưa nở rộ những cụm hoa tàn tạ
Khắp nơi những bong người lầm than không ngớt chồm lên niềm hy vọng
để kéo những chuyến xe quay về miền hy vọng
Và tóc Nhược Thủy như đêm độ lượng che giùm tôi những chút ngậm ngùi
Tôi có những niềm vui nằm trong tủ sách
Những niềm vui âm ỉ đời người
Và những vẻ đẹp của những nét đớn đau hồng cuối ngày em đến
Vừa khi tôi cùng em ngồi lại
chiều tàn rơi với bong tối xuống đầy
Một lần nữa tôi được có em với tất cả tình thương dẫn qua đôi mắt
Mắt em những lời thủ thỉ cháy bùng lên
Để đắp đổi đợi chờ từ năm tháng
Ới tôi là kẻ bỗng mừng khi tìm thấy được lời em
Nhưng đời sống có nghĩa gì trong chiến tranh
Chỉ là một khú chát
Chỉ là một bong đêm rầu rầu quen thuộc trên đầu người
dưới hầm trú ẩn
trong con mắt em chiều nào chạy loạn
Trong chiến tranh
người ta không cảm thấy mình còn được sống
Tất cả mọi giấc mộng đơn sơ đời thu nhỏ lại
Chỉ có những họng sung lạnh lung và gai lửa mọc ra
Vây hãm tiếng hát của trái tim mệt nhoài
Hỡi người em chạy loạn của tôi ơi
Ở nơi đâu trong long em tiếng người gọi lớn
Tiếng của những kẻ bại trận
Những dấu chân lãnh tục hạy trốn làm lộ ra những con đường
Và những khu vực bị chiếm đóng
Nhưng nép mình sau những rặng trường xuân
Sau cánh cửa cuối cùng long em vừa khép lại
Dòng song đưa tôi tìm vào nơi trận mạc cuối cùng
Đêm mở đầu bằng những cơn mưa và đám cháy lớn trong thành phố
Tội ác dẫn lửa theo trườn đi lấp lánh trên những nóc nhà người
Những kẻ thừa cơ đứng lên với bộ mặt gian hung và nụ cười bất chính
Những tên cường đạo đứng lên với khẩu sung trong tay và giọng cười mọi rợ
Đây là sự liên minh không được thừa nhận
Nhưng tự nó đã nói lên điều đó
Và từ đó. Coi chừng
Tội ác sẵn sang nhét vào tay em một chú bong tối cũng vừa đủ
Và từ đó
Coi chừng
Tội ác với tất cả cái mồm lạnh lẽo của nó thổi phùng lên
thổi mạnh
thổi những mùi tử khí vào mặt mũi anh em
Đây là những Thiên Thần tàn Sát được trang bị bằng Cái Chết
tiến lên
Còn đây là nỗi khốn khổ của mầy
Mầy sợ chết
Mầy không muốn chết
Lại chẳng may gục xuống lìa đời
Giờ đây trong em còn lại tôi
Còn những tối tăm vẫn được xếp hạng cao trên những mặt người
Thế hệ tôi rồi cũng chẳng them đếm xỉa tới lương tri.
PHAN NI TẤN
Bàng Hoàng CònThấm
Ngày này năm nọ ở nơi đâu?
Vỡ tổ ong đàn tỏa trước sau!
Rừng rực song thù tràn bốn bể,
Bừng bừng lửa hận ngập năm châu.
Kẻ hèn ló dạng đà vênh mặt,
Người dũng quên than chẳng cúi đầu.
Mấy chục xuân qua ngồi nhớ lại,
Bàng hoàng còn thấm mãi cơn đau.
BùiTiến
02-05-2010
BảntiếngAnh do tôithoátdịch:
Still Pain To The Bone
Where were we, the other year, this day?
Like bees with hive broken flew astray!
The four oceans rumbled with waves of choler,
The five continents boiled with flames of anger.
Vile persons showed off, held up in conceit,
The brave rather die than bend in forfeit.
Thirty five years have now gone,
Fresh cut still pains to the bone.
BùiTiến
NẮNG,THÁNG 4..
Em đốt nến, khóc nhớ người năm cũ.
Lá đổi màu vàng rồi đỏ, đợi xanh!
Chốn nghĩa trang, nắng không về, xót lạnh.
Nằm xếp hàng, them gió dỗ hong hanh.
Đâu rõ biết, nắng về, buồn lãng tránh.
Khói dạt bay, quên nào thuở, cóAnh.
Hương vượt thoát, xa ngày qua, trọng đại.
Ở tuyến đầu, mạng sống chỉ treo mành .
Thoáng lệ rơi, bùi ngùi lòng xót chạnh.
Một cánh hoa, cắm vội vã trước mồ.
Giọt nước mắt, khóc người xưa, ngưỡng mộ.
Nắng giùm lau, sương buổi sớm, long lanh.
Những hồn hoang, thế thời đã bứ ctử!
Khúc ngậm ngùi, thì thầm tiếc..tháng tư.
VY NHÃ TRÚC
THÁNG 4..
Ba mươi nhớ, tháng tư vể, buồn cũ.
Ở ngày xưa, cởi áo ném bên đường.
Bản Tên đính, bâu mai vàng, chưa gỡ.
Sắp hàng vào, nhận lãnh xích xiềng trao?
Bao nhiêu năm, cay đắng đó qua mau.
Ta còn lại chút gì? Nơi hiện hữu!
Một vòng tay, không ôm được hạnh phúc.
Giấc chập chờn, ẩn hiện bong mê hư.
Trở về nơi, qua thật nhiều song dữ.
Ngõ lò thiêu, rắc trong gió, bụi tro.
Ghé lại bến nhìn dường như chốn đó.
Giống ngày xưa hoang tàn cảnh, xác xơ.
Đã không còn..không còn nữa..mơ!
VY NHÃ TRÚC
2ngàn13
THÁNG 4 ĐEN MONG THÁNG 5
Tháng Tư con nắng Đỏ
đốt cháy Xuân quê hương
đường xưa khô khốc đá
dấu chân mờ gót sương
biết chuỗi đời vô thường
mặc nắng đốt thời gian
thời gian ngu ngơ điếc
vẫn dựng mùa tháng 5
mưa chiều giăng cánh rộng
gieo mầm tin lớn nhanh
trời cao mây trẩy hội
ôm núi đồi loanh quanh
cảnh xưa nay không đổi
thiên duyên chẳng bẽ bàng
kiếp người bao kim cổ
tình người thay lớp lang
hoa một lần hé nở
long riêng luống ngẩn ngơ
làm sao quên dấu tổ
gõ trên cành …chim xưa
hoa mưa cho tương lai
trong lòng ta kết nụ
dâng trái ngọt cho đời
Tố Nguyên
Hoạ bài thơ "Tháng Tư Cúi Mặt" của thi sĩ Ngô Đình Chương :
|
Khổ bởi Đồng Minh kế hợp tung
Ai ngờ nhát chém ở sau lưng ?
Gông dầy cùm nặng tâm luôn vững
Thịt nát xương tan chí vẫn hùng
Máu đỏ sục sôi tuôn vạn nẻo
Cờ vàng ngạo nghễ phất trăm vùng
Cộng đang bán nước gieo ô nhục
Ngẩng mặt ta thề rửa hận chung
Thiên Tâm
10-4-2013
Tháng Tư Cúi mặt
Buồn, hận, lo, liều, dạ rối tung
Lui quân, súng địch đuổi sau lưng
Sục sôi đồng đội lời điên loạn
Hoảng sợ thường dân cảnh hãi hung
Nửa triệu quan quân sao chẳng triệu
Bốn vùng chiến thuật lại không vùng
Người trong tù ngục, người lưu xứ
Để tháng Tư hoài nỗi nhục chung
Ngô Đình Chương
THƯ “TÙ VIỆT BẮC”
Đánh đấm làm sao lại thế này
Chiến hào còn đấy_quân bám trận
Tướng, Tá đâu rồi cuộc thế tan?!
Lệnh đâu đưa xuống _ ôi oan nghiệt:
“ Ai đâu ở đó chờ bàn giao “
Ngỡ ngàng…đau đớn trào uất hận
Buông súng lặng nhìn “lũ ba mươi” *
Hống hách giở trò mồm hù dọa
Chiến sĩ kiêu hùng mới vừa đây!!
Saigon thê thãm trưa ngày ấy…
“Đất Nước“ mất rồi "Tháng Tư" ơi!
Cộng Sản tràn vào…người trốn chạy
Nháo nhào hỗn loạn biết về đâu?!
Dân, Quân, Tướng, Tá chung một rọ
Cả nước chia nhau một chử “ tù ”
………….
Núi rừng Việt Bắc thâm u lắm
Chẳng thấy mặt trời chỉ thấy mây
Hàng hàng lớp lớp mây giăng mắc
Phủ cả đường đi nghẽn lối về…
Nhiều khi muốn gởi theo làn gió
Nương áng mây trời những nhớ thương
Nhắn người xưa ở phương Nam ấy:
“Anh đã làm em khổ lụy đầy!!!
Thôi thì hãy gắng nuôi con trẻ
Đừng hổ mặt cha “lính Cộng Hòa“
Anh dẫu rừng sâu bị kềm tỏa
Đói lạnh triền miên lẫn cực hình
Vẫn không vì vậy mà cúi mặt
Để nhục một đời người chiến binh
Vào sinh ra tử nơi hiểm địa
Gìn giữ quê hương chặn giặc thù”
……….
Thư ngắn _ tình dài _ ngôn bất tận
Em nhé! Ngày mai nắng chan hòa
Hoàng Mai Nhất
Trại 6 , Nghệ Tĩnh
(1978–1980)
(Trích trong thi tập "CHÚT ĐỜI CÒN LẠI TRONG THƠ" chưa xuất bản
* “Lũ ba mươi”:Từ dân miền Nam chỉ đám cơ hội hùa theo quân CS khi chúng vừa vào chiếm miền Nam ngay trong ngày
30/4/1975 để điềm chỉ hay hù dọa tất cả mọi người dân,kể cả các anh em chiến sĩ VNCH vì theo lệnh mà buông súng.
Ta chờ em đã ba mươi tám năm.
Ta xa em buổi trưa hè nắng cháy,
Saigon ơi! Thôi vĩnh biệt ngàn trùng.
Trên bờ sông, hồn ta chợt thất tung,
Nụ hôn đó thành trăm năm bất tử.
Em ở lại với yêu thương động vỡ,
Trong tim ta niềm thương nhớ vô cùng,
Em theo chồng về nẻo tối quê hương,
Ta lang bạt bên trời Tây, tận tuyệt.
Chúng mình đã là đôi bờ nhật nguyệt,
Ta bên người chăn gối cũng cô đơn.
Ôi, giông tố làm cơn bão nhớ thương,
Người ở đó mà đại dương cách trở.
Em trong tay chồng, ta ngoài khung cửa,
Mối tình đầu sao quên được, trời ơi!
Ba-tám (38) năm ghi đậm đáy tim côi:
Một hình ảnh người quê hương tình tự.
Em đã trầm luân trên giòng lịch sử,
Có bao giờ nhung nhớ đến ta chăng?
Và riêng ta một bóng tối ngỡ ngàng,
Ba-tám năm còn yêu em bất tận.
Hỡi yêu dấu, nếu trăm năm là ngắn,
Tình yêu này mãi tận hiến vì em.
Sao em nỡ để tình tuyệt vọng thêm,
Ta sẽ chết trên giòng sông định mệnh.
Người tình quê hương, nỗi yêu thần thánh.
Rồi vẫn thương em suốt kiếp sống này.
Ta đợi chờ em vạn triệu đêm ngày,
Ba trăm ba ba ngàn giờ (*) mất, triệt.
***
Hỡi yêu dấu, ta yêu em diễm tuyệt,
Mối tình đầu chỉ thực sự trong mơ,
Nhưng ta tin tương-lai đẹp bất ngờ:
Gặp lại em trên quê hương dân chủ.
Và buổi đó, duyên đôi mình hoa nở,
Ta hôn em giữa đồng lúa Miền Tây,
Hương quê mẹ thắt chặt mấy vòng tay,
Yêu em lắm, hỡi người tình mắt biếc.
Dù xa em bao tháng năm biền biệt,
Giấc ngủ ru hồn… bóng tối thời gian.
Ta chờ em, đợi hết kiếp hồng trần,
Và nằm xuống bên mộ em vĩnh cửu.
Tháng tư đen 2013
QUỐC NAM
(Trích ‘Quê Hương Người Tình ’ sẽ xuất bản)
HÃY CỨU SAN HÀ!
Mẹ* không có những đứa con bội nghĩa
Mẹ không nuôi toàn một lũ vong ân
Vừa vô thần, vừa bán nước, hại dân;
Vừa tàn nhẫn triệt tiêu bao tôn giáo.
Đứa trâng tráo, hô hào điều gian xảo;
Đứa tào lao, lãnh đạo rước ngoại xâm;
Đứa đào mồ, quật mả: gây hờn căm;
Đứa ác hiểm dìm thanh niên vực thẳm.
Người chết thảm giữa trùng dương thăm thẳm,
Mang trong tim chuyến vuợt biển kinh hoàng,
Tội tình chi, hồn vất vưởng lang thang?
Vì bọn chúng cần phi tang tội ác!
Mẹ không có những thằng con biếng nhác
Sống ngông cuồng, bệ rạc những mưu mô
Vất cháu con vào tuyệt lộ lao nô
Đưa đất nước vô Con Đường Đẫm Máu.
Dân thảm não, Mẹ gọi ai: ”TRANH ĐẤU!
Tỉnh đi con! Hãy bỏ Cộng, về hàng
Cho đất Cha tươi sáng màu Xuân sang
Hãy cách mạng huy hoàng trang sử Việt!
Phải cương quyết! Phải vùng lên tiêu diệt!
Chẳng còn chi nuối tiếc lũ Việt gian
Chẳng còn chi con theo đóm ăn tàn
Kẻ nội gián rước voi dày mả Tổ”
Gom quân đội, công an: châm ngòi nổ
Nổi Lửa lên từng góc phố, con đường
Gọi mười phương, chín hướng một chính trường:
Đem no ấm, tự do cho dân hưởng!
Mẹ chỉ có những đứa con cao thượng:
Biết yêu thương tổ quốc và đồng bào;
Biết công lao giữ nước của anh hào;
Biết tỉnh táo đứng cùng dân chiến tuyến.
Nước nguy biến! Mẹ gọi ai: “Phải tiến!
Lời Diên Hồng: QUYẾT CHIẾN rộn ràng vang!
Dậy mà đi! Các con phải sẵn sàng!
Đừng hát nữa! Con ơi! Này thương nữ!*
Con hãy thức, giục hiền nhân quân tử
Tụ về đi! Khởi nghĩa dựng lại cờ!
Đừng chần chờ! Đừng ấm ớ, thờ ơ
Đừng ngủ nữa! Con ơi! Kìa CHÍNH NGHĨA!”
Ý Nga, 1-4-2011
30 THÁNG 4
MÃI MÃI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Kẻ học cao sao thua người ít học?
Cần bạc tiền và danh vọng mà thôi?
Kẻ thế kia giúp ích chi cho đời?
Chỉ thối nát, khiến người người xa lánh.
Ngày QUỐC HẬN sao cố tình né tránh?
Chọn cái tên chẳng dính dấp vào đâu.
Ngày Nam Việt Nam nghĩa lý thế nào? (*)
Trong cuộc chiến giữa hai miền Nam Bắc?
Có phải chăng đã ngậm tiền lũ giặc?
Nên cố tình muốn thay đổi danh xưng?
Khi quê hương đang khí thế bừng bừng,
Chống Việt Cộng bạo tàn và tham nhũng.
Bọn Việt Cộng đang vô cùng lúng túng,
Người nước ngoài và quốc nội vùng lên…
Tội ác gian manh chắc chắn phải đền
Không chạy thoát dẫu lưới trời lồng lộng.
Là con người, sống sao cho đáng sống,
Không cúi lòn, nịnh bợ lũ gian manh.
Quang Phục Quê Hương, chắc chắn sẽ thành,
Đừng nối giáo bọn mặt người dạ thú.
Ba mươi tháng tư, chúng như thú dữ,
Cướp của, giết người, chẳng chút xót thương.
Thây chết ngổn ngang khắp các nẻo đường,
Hỏi có phải hôm nay ngày Quốc Hận?
Giờ các ông cớ sao còn lấn cấn?
Ba tám năm rồi đâu phải mới hôm qua!
Hay các ông muốn đổi để làm quà,
Dâng Bác, Đảng để cầu thân, thăng tiến?
Xin các ông chớ đôi co ngụy biện,
Bằng các ông bỏ sọt rác cho rồi.
Để không còn mùi xú uế tanh hôi
Làm nhơ nhớp cả tiền đồ dân tộc.
Tháng tư về, hàng triệu người bật khóc,
Thương người thân chết tức tưởi vừa qua.
Biết bao người tan nát hết cửa nhà,
Hỏi có phải tháng tư là Quốc Hận?
Bùi Phượng Vĩ
(*) Nguyễn Ngọc Bích và đồng bọn.
THÁNG TƯ QUỐC HẬN VẪN CÒN
Tháng Tư Quốc Hận vẫn còn
Tha hương ai có héo hon lo rầu ?
Tương lai dân tộc về đâu ?
Giang sơn gấm vóc giặc Tầu lăm le
Tháng Tư Quốc Hận mây che
"Đổi đời" năm ấy nào dè thê lương!
Quê hương, dân tộc cùng đường
Vào tay phản quốc, đoạn trường ai hay ?
Tương lai u ám thế này
Làm thân trâu ngựa, tù đày khổ đau!
Tiền nhân oanh liệt biết bao
Cơ đồ thuở trước nay sao tiêu điều ?
Nhân tâm băng hoại quá nhiều
Tổ đình mối mọt đổ xiêu cột nhà
Bạo quyền lũng đoạn quốc gia
Tha hồ sinh sát lột da đồng bào
Đất đai, biển, đảo ký trao
Chờ ngày Bắc thuộc, hận nào hơn không ?
Biểu tình bị nhốt mọt gông
Lấy tay chân chống đạn đồng được đâu ?
Quê cha bên đó thảm sầu
Tình hình hải ngoại nát nhầu kém chi!
Tha hương lắm kẻ ù lì
Mặc cho đất nước suy vi chẳng màng
Mặc bầy phản quốc sói lang
Buôn dân bán nước kinh hoàng xót xa
"Việt kiều" tom góp đô la
Về quê áo gấm sa đà ăn chơi
Giúp cho Việt Cộng thảnh thơi
Thâu bao nhiêu tỉ xây đời Việt gian
Nằm vùng, nối giáo tràn lan
Vì tiền Việt Cộng mưu toan bên này
Cộng nô quấy phá đêm ngày
Cộng đồng tị nạn ngủ say càng nhiều
Tổ đình mái dột tường xiêu
Luân thường đạo lý chợ chiều thảm thương
Lòng còn mang nặng quê hương
Cảm thương tổ quốc nhiễu nhương đắm chìm
Đêm khuya trời đất im lìm
Tháng Tư Quốc Hận nỗi niềm khôn khuây
Tháng Tư Quốc Hận còn đây
Tháng Tư Quốc Hận vẫn đầy băn khoăn
Canh trường thao thức trở trăn
Tháng Tư Quốc Hận khôn ngăn sóng lòng
Bao giờ thời thế xoay vòng
Bao giờ Việt tộc mới mong thoát nàn ?
Bao giờ quét sạch tà gian
Tháng Tư Quốc Hận mới tan uất hờn …
Thiên Tâm
18-4-2012
Tháng Tư Đen
Buồn thay mỗi dịp tháng Tư Đen
Thay đổi chi đâu chỉ tiếng hèn
Mỗi khắc trôi qua ta mộng ước
Dịp nào mới gặp hắn thân quen
Tháng ngày khắc khoải, buồn ray rứt
Tư tưởng mông lung, khóc một phen
Đen đúa cả đời toàn nước mắt
Tối đi rồi đến cứ ho hen.
Nguyễn Thơ (4/4/13)
Ước Mong
Tháng ba rồi lại tháng tư
Năm tháng cứ thế từ từ trôi qua
Làm người ai chẳng xót xa
Tháng tư ta hát bài ca ngậm ngùi.
Dân Nam tất tả chạy lui
Vì không chịu được bọn chui giặc Tàu
Chỉ toàn một lũ làm giàu
Trên xương, trên xác, làu bàu chửi nhau.
Thôi thì thế sự bàn sau
Giờ mong giới trẻ mau mau hợp lòng
Cùng nhau chung sức Lạc Long
Để không hổ thẹn giống dòng Rồng Tiên.
Nguyễn Thơ (4/4/13)
Tháng Tư Ðẫm Lệ
Tháng Tư rồi! Lại tháng Tư!
Mùa đi bóng đổ không ngờ mau ghê !
Mẹ ơi, con vẫn chưa về
Ðể đi quét rác trước hè lá rơi
Ði ra sau hái mồng tơi
Nấu canh, hai Mẹ con ngồi ăn chung…
Mẹ! Con thương để trong lòng
Quê Hương! Con nhớ cánh đồng lúa xanh
Quê người, nhớ quá mái tranh
Nhớ chum nước Mẹ để dành sau mưa
Chiến tranh tắt ngúm bao giờ
Hòa bình vẫn một giấc mơ chưa thành!
Tháng Tư, cười khóc không đành
Mà la mà thét, nỗi mình ai hay?
Quê người, con ngó mây bay
Ngó tờ lịch rụng, ngó ngày tháng qua
Tháng Tư này Mẹ thêm già
Và con cũng úa rồi hoa Mẹ chờ…
Tháng Tư nào tháng Tư Thơ
Con phơi giấy chép từng tờ đoàn viên
Con về, ánh mắt Mẹ nghiêng
Con cười, hai lúm đồng tiền, Mẹ hôn…
Tháng Tư ơi, tháng Tư buồn
Tôi rơi nước mắt tưởng nguồn nước sa
huệ thu
Mưa Tháng Tư
Tháng Tư buồn trời mưa rả rích
Quạnh nỗi niềm đất trích xa xăm
Gió giông héo úa ruột tằm
Lưu vong sũng nước quanh năm nỗi buồn
Hạ câu thơ mưa tuôn thấm đất
Lại gieo vần gió giật mây trôi
Nghe như bão cuốn lưng trời
Nghe như bão nổi trong người lưu vong
Mưa nát đất cho lòng tan nát
Gió vật vờ tiếng hát chơi vơi
Trăm năm một cuộc đổi đời
Mười năm mê hoặc đám người tỉnh say
Xa quê hương nhớ cây thương cội
Nhớ giòng sông vũng lội làng quê
Nhớ em cặp sách tóc thề
Bay bay tà áo si mê gió chiều
Mưa tháng Tư trôi theo nước mắt
Nhớ quê nhà héo hắt tâm can
Dưới trăng mài kiếm đêm tàn
Tóc sương như nhuộm lầm than trắng trời
Đông Anh
QUỐC HẬN THÁNG TƯ
Tháng Tư lại đến dậy niềm đau,
Trời bỗng trở cơn gió lạnh, sầu .
Cúi mặt lắng nghe hồn thổn thức,
Gục đầu nhìn lại vết thương sâu.
Muốn quên sao dạ hoài tê buốt ?
Chẳng nhớ mà lòng vẫn nhói đau !
Lặng lẽ trông về nơi Cố Quốc,
Cầu xin oan nghiệt sẽ tàn mau …
Thu Tâm
Tháng Tư 2013
Vẫn chưa nguôi
Nỗi đau mất nước ngày nào đó
Vẫn còn vương vấn khó mà nguôi
Quê hương tôi mất hẳn nụ cười
Sóng khổ ải kiếp người nô lệ
Bao năm qua khóc đời dâu bể
Trông kẻ thù ngạo nghễ tím gan
Chúng gian manh tráo trở ngược ngang
Dân khiếp sợ bàng hoàng gục mặt
Đức quốc, 30.04.2010
Hoàng Nhã
CHẲNG SAO QUÊN.
Cứ đến mỗi lần sang của Xuân .
Hằng năm vẫn nhớ tháng Tư buồn .
Niềm Nam ngày đó Cộng vô chiếm.
Tang tóc mọi nơi những nát tan.
Buồn hận dân Nam sống oán hờn.
Gia đình tan rã cảnh chia ly.
Người đi kẻ ở thân tù tội.
Cải tạo khổ đau trong hận buồn.
Thân bỏ biển sâu chôn những người.
Rừng xanh nước độc xác thân tù.
Mẹ già mòn mỏi ngày đêm đợi.
Vượt biển con mình cướp giết rồi.
*
Vợ trẻ con thơ đâu biết rằng.
Chồng cha đã chết ở trong tù.
Oán hờn uất hận nơi người mất.
Trời hỡi ! miền Nam trong hãi hùng.
*
Cứ đến tháng Tư Quốc Hận buồn.
Bao người viễn xứ chẳng sao quên.
Từ ngày giặc chiếm Sài Gon mất.
Nhớ mãi đau buồn ngày tháng Đen.
NIỀM ĐAU THÁNG TƯ
Vẫn mãi còn đây nỗi đớn đau
Tháng Tư lịch sử của năm nào
Tang thương phủ ngập buồn sông núi
Một mối hận thù dâng ngất cao.
Quê hương tan nát từ dạo ấy
Một mảnh sơn hà vương đắng cay
Người đi phiêu bạt ngàn hải lý
Kẻ ở quê nhà trông ngóng ai?
Còn đâu một thuở đời ngang dọc
Đạp núi, băng sông dưới bóng cờ
Hiên ngang mài kiếm trên lưng ngựa
Mà phải tan hàng, tan ước mơ.
Bây giờ tuy đã xa xôi lắm
Nhưng niềm đau cũ ngập hồn tôi
Hãy nhớ tháng Tư: Ngày Quốc Hận
Nỗi sầu vong quốc mãi không vơi.
Vi Vân.
THÁNG TƯ TỪ THỦA TAN HÀNG
Ngày xưa áo trắng học trò
Giờ đây áo trắng bên bờ đại dương
Chung đôi sánh bước bên đường
Giờ đây hai kẻ tha hương chân trời
Xa rồi áo trắng em, tôi
Xa rồi áo trắng của thời học sinh
Bẩy mươi năm lẻ cuộc tình
Vẫn cùng em đợi bình minh trở về
Qua thời áo trắng tóc thề
Giờ đây áo trắng xa quê, xứ người
Tóc em cũng bạc như tôi
Cả hai cùng tóc rối bời bạc phơ
Gửi về dĩ vãng xa mơ
Những hình ảnh đẹp quê xưa bên trời
Mãi là vang bóng một thời
Chỉ còn hình ảnh hai người nhớ quê.
Vẫn cùng chung ước mơ về
Cỏ bồng lìa gốc, lìa quê xóm làng
Bảy lăm từ thuở tan hàng
Tình Yêu Nước Vẫn rực vàng như xưa.
Yêu Quê Hương mấy cho vừa ơi ai !!!!
Ngọc Bích
Xin nhấn vào : Còn nợ Nghiệp Kiếm Cung để thấy bản nhạc