Tình Cha Con Chùm 5

Thảo luận trong 'Lu Hà' bắt đầu bởi Lu Hà, Thg 10 19, 2011.

  1. Lu Hà

    Lu Hà Active Member

    Tham gia ngày:
    Thg 10 13, 2011
    Bài viết:
    5,006
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nam
    Nhắn Nhủ Nhờ Mây

    Xa xa lơ lửng lưng trời
    Cánh đồng vũ trụ tuyết dày như bông
    Một đàn nhạn trắng bay ngang
    Chạnh lòng man mác nhớ mong dạt dào
    Gió đông thương cánh hoa đào
    Dương trần cát bụi vật vờ bâng khuâng
    Xót lòng phụ tử bao dung
    Tủi dòng máu đỏ vấn vương bên đời
    Ái hà bể khổ con ơi
    Phải chăng duyên nợ kiếp này chẳng phai
    Sinh ra trong cõi trần ai
    Ta bà chìm nổi canh dài chiêm bao
    Qua cơn sóng lệ hoen trào
    Nỗi lòng biển cả ai nào biết cho
    Đứng bên cửa sổ âu sầu
    Nhìn mây lãng đãng ngẩn ngơ sớm chiều
    Thương cho giọt máu yêu kiều
    Phương trời xa lạ còn nhiều ưu tư
    Chồng con sự thể dường nào
    Đông xuân thu hạ bốn muà lo toan
    Tuổi thơ như trái đào non
    Như tờ giấy trắng nguồn cơn mặn nồng
    May ra duyên dáng tơ hồng
    Công dung ngôn hạnh nối dòng cha ông
    Giống nòi tiên tổ phương đông
    Chẳng may gặp cảnh tha hương muộn phiền
    Văn minh vật chất bon chen
    Đam mê vui thú sang hèn hơn thua
    Quanh năm tất bật bơ phờ
    Ganh đua thiên hạ nhà lầu xe hơi
    Quê hương họ mạc xa vời
    Nỗi lòng cố quốc một thời đi qua
    Gái tơ rồi cũng lúc già
    Xinh tươi hương sắc la đà trôi nhanh
    Để rồi than thở trời xanh
    Trách mình phận bạc duyên tình xót xa
    Con ơi sao chẳng tìm cha
    Khơi dòng huyết mạch chan hoà khôn ngoan
    Trăm phương dạm nẻo trần gian
    Chân trời lữ khách muôn phần gian nan
    Cuộc đời lỗi nhịp cung đàn
    Có tiền có của thế nhân xem thường
    Phất phơ điểm bạc mái sương
    Đăm chiêu tư lự ngổn ngang rối bời
    Hững hờ kià đám mây trôi
    Như câm như điếc khoảng trời bay qua
    Tâm tư nhờ cậy mây nào
    Mang dòng phụ tử nhập vào hồn xa...!

    22.11.2008 Lu Hà



    Tình Phụ Tử

    Nhiều năm cha vẫn viết cho con
    Rồi bỗng nhiên cha không viết nưã
    Tụ hỏi lòng hay cha kém mắt
    Những bức thư không nói lên lời?....
    Rồi một ngày mẹ gọi cho con
    Cha đi xa con về tiễn biệt
    Lòng dối lòng bởi mẹ thương con
    Bao nhiêu năm mẹ vẫn dối con?...
    Hai mươi năm lưả đốt tim can
    Dồn tất cả cho một chuyến về
    Cha nằm đó thân hình tiều tụy
    Con sững sờ quỳ xuống nắm tay
    Bố ơi bố! Con đã về đây!
    Cha lặng thinh không nói nên lời
    Liệt toàn thân tử thần gõ cửa
    Sức đâu còn để gọi tên con
    Tôi không khóc mà lòng rỉ máu
    Thân xác này máu thịt của tôi
    Tôi tỉ tê vắn dài kể lể
    Nửa hồn cha dừng lại lắng nghe:
    Cha sinh con trong vòng khói lửa
    Nưả cuộc đời xa cách liên miên
    Con thiếu cha như nhà thiếu nóc
    Cứ dày vò băm nát con tim
    Khi cha về con laị đi xa
    Rồi con đi, đi mãi không về
    Năm tháng cuối đời cha vẫn hỏi
    Con tôi đâu sao mãi không về?...
    Số kiếp cha con đã định rồi
    Hai cuộc đời chót đã sinh ra
    Để có nhau mà phải xa nhau
    Cứ nhớ mãi mong hoài năm tháng
    Cha là con, con cũng là cha
    Hai tâm linh in tấm hình hài
    Con tìm cha trong trái tim mình
    Cha tìm con trong thời niên thiếu…
    Nhớ ngày xưa khi cha về phép
    Là những ngày bóc lịch trên tường
    Lịch rơi rồi! Sao còn dán lại
    Cho cha tôi mãi mãi ở nhà
    Sao yêu thế những ngày ngắn ngủi
    Để cho tôi được sống bên người
    Cha ăn gì? Cha uống những gì?...
    Cha luôn dành cho tôi phần nửa
    Cha biết lắm những năm biền biệt
    Cha muốn bù lại cả cho tôi
    Nhưng cha ơi! Mấy ngày ngắn nguỉ
    Cả cuộc đời con vẫn vắng cha
    Cha đi xa ông nuôi dạy cháu
    Ba thế hệ tắm chung dòng nước
    Dòng sông quê bên lở bên bồi
    Vẫn in hình bóng dáng thân yêu…

    muà Vu Lan 2007 Lu Hà




    Ngày Giỗ Cha

    Hôm qua là ngày rỗ cha
    Lòng con băng giá lơ là thế sao?
    Hôm nay trở lạnh gió mưa
    Bên lò sưởi ấm làm thơ nhớ người
    Gió đưa chiếc lá ngậm ngùi
    Bay đi bay laị rã rời tình thâm
    Tháng này tiền gửi âm thầm
    Thay con nhờ mẹ mấy mâm gọi hồn
    Xin cha thứ lỗi cho con
    Ma chay cúng rỗ chưa luôn lệ này
    Thôi đành để khói hương bay
    Gió thiêng đưa đến cổng trời gọi cha
    Chư Tiên mách bảo cho ra
    Cha con giờ ở chốn nào bơ vơ
    Cửu tuyền địa phủ âm u
    Ngày xưa công đức đời tu thế nào
    Công thành nhiệp quả ra sao
    Cha con có được rước vào bồng lai
    Hay còn trôi nổi luân hồi
    Cha ơi! Sóng cả thuyền đời lênh đênh
    Đầu thai chuyển maí đầu xanh
    Mong cha tìm chỗ công bình tự do
    Đừng về chốn cũ nẻo xưa
    Quanh năm vất vả sớm khuya tảo tần
    Cha ơi lần bước dần dần
    Đắn đo xuy tính trông gần trông xa
    Giờ này hồn ở đâu xa
    Cha con có được Phật đà đoái thương
    Tử sinh trôi nổi vô thường
    Trăm năm là mấy muà đông lạnh lùng
    Ngày xưa, cha dạy con rằng:
    Cá không ăn muối đau lòng mẹ cha
    Suy đi nghĩ laị thiết tha
    Có cha có mẹ ông bà vẫn hơn
    Con chim đẹp ở lồng son
    Xách lồng chim đẹp tâm hồn người nuôi
    Con đâu hổ thẹn với người
    Lời xưa cha dạy muối đời chẳng tan
    Bao nhiêu sóng gió mưa ngàn
    Đời trai lãng tử phong trần trải qua
    Con đi trăm núi ngàn dâu
    Đạp bao xác lá muà thu dãi dầu
    Nỗi lòng cô quạnh âu sầu
    Nhớ cha nhớ mẹ ông bà xóm thôn
    Những lần cha nhớ thương con
    Theo cha lẽo đẽo bên vườn cỏ non
    Mừng vui con chạy lon ton
    Chú cô họ mạc bà con ông bà
    Mấy ngày ngắn nguỉ chóng qua
    Bâng khuâng theo mẹ tiễn cha ra đò
    Sông thao nước chảy lững lờ
    Rác rều bèo bọt phù du cuộc đời
    Ôm chân con chẳng muốn dời
    Phu thê phụ tử chia ly tủi hờn
    Mình về vườn ruộng nuôi con
    Chăm lo cha mẹ hoàng hôn bóng tà
    Ra đi trăm mối tơ vò
    Vợ hiền con nhỏ bơ vơ âu sầu
    Đến khi cha được về nhà
    Thì con đi khuất nẻo xa chiến trường
    Bạc đầu vò võ nhớ thương
    Tháng ngày hun hút đường làng vắng tanh
    Đời trai Nam Bắc tử sinh
    Chiến tranh vùi dập nghiã tình cha con
    Đắng cay như ngậm bồ hòn
    Suốt đời chẳng được gần luôn bên già
    Bây giờ con lại Châu Âu
    Sinh nhai lập nhiệp làm thơ nhớ người!

    Muà thu 2007 Lu Hà




    Ngày Giỗ Cha
    tặng Anh Trần Trung Đạo

    Đạn nổ trái rơi trúng giưã nhà
    Tuôn dòng máu đỏ tắm mình cha
    Ôm thân con khóc nghe tim đập
    Cấp cứu trực thăng bóng xế tà

    Cùng kẻ sát nhân bức hại anh
    Anh Hoành trưởng tử đaị gia đình
    Phải chăng chỉ có lòng tin Phật
    Nên chúng giết cha bắn cả anh?…

    Oan trái Duy Xuyên hận thế trần
    Chưá đầy trồng chất máu thân nhân
    Từ bi xả bỏ ngăn dòng lệ
    Theo Phật con vâng ngậm oán hờn

    Bữa cơm cha đã dặn con rồi
    Có phải rồi đây cha sẽ đi
    Hữu thực vô thường đâu có biết
    Đời con phải chiụ cảnh mồ côi ?....

    Ân oán đầy vơi tràn uất hận
    Rạch tim nhắn nhủ kẻ tham tàn
    Vô thần chủ nghĩa đừng hoang tưởng
    Với nhũng bài thơ thấm máu tràn

    Ác mộng tưởng chừng giết được ngay
    Nửa đêm thức dậy xót thương đời
    Bơ vơ hè phố đàn em nhỏ
    Đi nhặt đời vui những tháng ngày

    Thân thích ruột mềm cháu nhớ Cô
    Thương đời côi cút sớm bơ vơ
    Dặn dò từng tí hàng trăm việc
    Nuôi trí thành thơ dệt ước mơ

    Con chẳng đi tu mộng vẳng đời
    Giấc mơ em nhỏ chẳng xa xôi
    Mơ cha, mơ mẹ, mơ anh chị
    Mơ một đời thường không lẻ loi

    Giấc mơ khó kiếm ở trần ai
    Trí lớn sôi lòng con phải đi
    Khép cánh cửa chuà con lạy Phật
    Trời xa đất lạ dựng tương lai!

    1.1. 2008 Lu Hà



    Nỗi Lòng Cuả Cha
    cảm tác qua bài thơ " Xin Được Chết Thay Con " cuả Cụ HTN

    Ninh thọ tử bất ninh thọ nhục
    Bậc hiền nhân quân tử xưa nay
    Thở than vương vấn u hoài
    Sống sao cho đẹp là người thẳng ngay.

    Cha muốn chết tối nay cho trọn
    Vì thương con lận đận trần gian
    Tráng niên mới có ngũ tuần
    Cưả nhà yên ấm vợ con trông chờ.

    Lòng tan nát bơ vơ tưởng nhớ
    Nợ trần ai, ai trả, ai vay ?
    Kiếp người bao nỗi đắng cay
    Chết thay chẳng được ý trời cao xa

    Đường sinh tử năm xưa lần bước
    Cuộc hành hương xin Đức Chuá Trời
    Khẩn cầu thiên ý ba ngôi
    Dùng dằng bàn tiệc nụ cười ngàn thu...

    Nơi hạ giới cha già nhỏ lệ
    Hồn phiêu diêu dừng lại lắng nghe
    Trăng ngàn vạn nẻo sơn khê
    Tiếng thơ nức nở vọng về nỉ non.

    Cha nhớ lại ngày con còn bé
    Đôi mắt nai yêu quá đi thôi
    Lớn lên ăn học lần hồi
    Vợ hiền con thảo lại rời đi xa ?...

    Thiên Chuá gọi làm sao tránh được
    Tiếc cho đời trằn trọc canh khuya
    Nấm mồ hiu hắt cỏ hoa
    Suơng rơi lã chã nhạt nhoà trăng sao

    Bạn thi hữu Huệ Thu thăm hỏi
    Có Đông Anh cùng với Trường Giang
    Nỗi niềm mấy áng thơ đường
    Theo làn sóng điện bốn phương đất trời!

    11.8.2010 Lu Hà
     

Chia sẻ trang này

Share