Hoa Sơn Tự Hoa Sơn chuà tự đất Hoa Lư Tầng đá rêu phong phủ nhạt nhoà Nhũ động ngàn xưa màu cổ đại Mây vàng bảng lảng gió mưa hoà Chẳng hiểu vì sao chuà lắm thị Mùi thơm thoang thoảng gió lưa thưa Uy nghi tượng Phật đài sen toạ Sư cụ tham thiền tiếng mõ đưa Chim chóc bốn phương về hội ngộ Trong xanh dòng suối giọt từ bi Cô hồn dắt díu ăn mày Phật Ai oán còn vương chuyện thị phi thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Chuà Hoa Sơn 28.8.2012 Lu Hà Hoa Yên Mộng Tưởng Rêu phong thủy mạc nét hiền hoà Xào xạc sân chuà phủ trắng hoa Gốc đại thu hương cùng tuế nguyệt Hoa Yên sư tụng gió mưa nhoà Có phải ngày xưa Đức Thánh Tông Vua Lê thương Mẹ đã vun trồng Hoàng hôn gót ngọc trăng vời vợi Lam khói u hoài giọt lệ sương Tôi đến Yên Hoa một buổi chiều Ngẩn ngơ tơ liễu dáng yêu kiều Ngọc Dao thái hậu hồn thu thảo Sao khuê sao nỡ chịu tiêu điều...? Nguyễn Trãi ông ơi mộng tưởng hoài Dưới trời biền biệt nỗi bi ai Thương ông cháu biết làm sao nhỉ Chỉ có vần thơ để tặng người! thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Chuà Yên Hoa. Chuà Yên Hoa còn gọi là Hoa Yên 18.8.2012 Lu Hà Hoàng Cung Tàn Phế Phong sương rêu phủ chốn hoàng cung Giun dế kêu than cảnh não nùng Xưa có ai hay thời tráng lệ Mà nay xơ xác thật bi hùng Trường Xuân hoan lạc vua hoàng hậu Cung nữ phi tần dáng thướt tha Văn võ hai hàng từng phủ phục Mặt rồng hoan hỉ tiếng đàn ca Nắng mưa tuế nguyệt còn lưu lại Dấu ấn ba quân giưã trận tiền Cung kiếm đao thương đời chiến mã Hùng binh danh tướng hỡi hoàng thiên Nghe tiếng mưa rơi ảo não ru Vong hồn tử sĩ vọng ngàn thu Kiếp viá xâm lăng bầy giặc Tống Rừng gươm loang loáng bạt quân thù Lữ khách bâng khuâng dạ ngẩn ngơ Dùng dằng chẳng nỡ chốn hào hoa Có phải Thượng Hoàng hồn phảng phất Cờ lau trống trận gió mưa nhoà...? Lưu luyến sầu vương bậc đế vương Oai phong lẫm liệt với non sông Vó ngưạ quân reo kià trống trận Hàng thông lã chã giọt bi thương... thơ làm nh ân đọc 2 khổ thơ t ự do nghêu ngao cuả Hoàng quang Thuận: Cung Điện Triều Đinh 15.8.2012 Lu Hà Hồn Ma Hoa Đại Yên Hoa bông trắng cả sân chuà Tiếng guốc canh khuya thật não nề Có phải âm hồn cô thiếu nữ Ngậm ngùi buồn tủi oán hờn chê Từ suối giải oan cô đến chơi Nhặt bông hoa đại khóc trời ơi! Trần gian một thuở tình duyên bạc Cô chết tang thương dở cuộc đời Hoa rụng sân chuà thơm ngát hương Thập phương du khách thảm sầu thương Nghe sư cụ kể dư dòng lệ Thổn thức đau lòng lụy vấn vương Đức Phật từ bi khéo giải oan Đầu thai trở lại cõi dương trần Sinh con đẻ cái đầy ân ái Hạnh phúc vô vàn hỡi thế nhân Còn những cô hồn cứ vẩn vơ Vẫn còn lưu luyến ở nơi nao Đường đi lạc dấu quyên đường cũ Bông đại sân chuà trắng xác xơ.. thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Hoa Đại 19.8.2012 Lu Hà Hồn Thu Vằng Vặc Tùng bách vi vu mạch chảy ngầm Hiền nhân quân tử bến thiền lâm Bóng ai thấp thoáng bên bờ suối Có phải đại sư lặng cõi tâm Đất Phật linh thiêng tầng khói phủ Muối dưa thanh đạm áng mây mờ Quốc thái dân an tình để lại Hồn thu vằng vặc với trăng sao Con muốn về đây thăm cảnh cũ Nâu sồng kinh kệ sáng triều cương Xã tắc dân an vì cảnh ngộ Gia đình hoàng tộc lẽ vô thường... Người đã đi xa về Phật Quốc Vần thơ rớm máu tưới sơn hà Thiên thu vạn đại lời căn dặn Bờ cõi muôn đời con cháu ta! thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do nghêu ngao cuả Hoàng quang Thuận: Suối Tắm 16.8.2012 Lu Hà Khắc Kinh Vào Trụ Đá Cột kinh sừng sững đất chuà xưa Mưa nắng phôi pha chẳng xoá nhoà Đà La Ni niệm lòng chay tịnh Phật Thủ Lăng Nghiêm đại đức hoà Con cháu ơn vua Lê đại Hành Trường Yên thuộc xã xóm Yên Thành Tám mặt phẳng lỳ ngàn chữ Hán Cam lồ từng giọt thấu trời xanh Trụ đá muôn đời với nước non Ra đi để lại tấm lòng son Tu thân trị quốc bình thiên hạ Phạt Tống bình Chiêm để sống còn Khắc kinh vào đá mà ghi nhớ Tây trúc người đi bóng nhạt mờ Trống gậy thênh thang vào Phật Quốc Tiền đường mẫu tổ khói sương mơ. thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Chuà Nhất Trụ 29.8.2012 Lu Hà Kiếp Phận Hồng Nhan Dòng thác oan khiên sầm sập đổ Đất trời thê thảm bọt tung đầy Có phải đau thương dồn ưá đọng Cung tần mỹ nữ lệ sầu cay? Một vùng hiu hắt cảnh thâm u Áo trắng hồn xưa ngậm tủi sầu Ân oán dương trần đời ghẻ lạnh Suối vàng gom lại hận giang đầu Nước lại đi về suối giải oan Đàn tràng vua lập gió mưa tuôn Trải bao thế kỷ tầng rêu đó Lã chã tuôn rơi những giọt buồn Đứng ngắm trời mây thổn thức hoài Thuyền quyên thục nữ hỡi ai ơi! Hồng nhan bạc mệnh đành thôi vây Nguyệt Lão se tơ chỉ rối bời! thơ làm nhân đọc 4 câu thơ theo lối mới cuả Hoàng quang Thuận: Thác Vàng 21.8.2012 Lu Hà Kinh Đô Đại Việt Nước nước non non hỡi cố đô Ngàn năm dấu bóng chẳng lu mờ Động hồ chứng tích sầu thiên cổ Đại Việt Hoa Lư lạc cõi mờ Đánh giặc Minh Hoàng sáng sử xanh Triều cương vững chãi khói sương thành Cung điện nguy nga lầu gác phượng Gian thần nghịch đảng máu hôi tanh Hưng phế bao lần dội núi sông Mênh mông một giải núi non hồng Bình an gây dựng xây bờ cõi Mưa móc tuôn trào khắp bốn phương Hồng Lạc phất cờ Trương yên Phủ Núi Tản sông Đà ôi cố hương Lữ khách du thuyền còn tưởng nhớ Màu lam mây phủ khói tà dương thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do nghêu ngao cuả Hoàng quang Thuận: Cố Đô Hoa Lư 16.8.2012 Lu Hà Kính Tặng Sư Bà Huệ Giác Huệ Giác sư bà Nguyễn thị Cưng Đỉnh non dạo gót gió mây cùng Thênh thang lồng lộng hồn thơ dậy Ríu rít sơn ca cũng hót mừng Yên Tử tầm cao dõi mắt trông Giang sơn cẩm tú rộng mênh mông Vân Tiêu xao xuyến về Tây Trúc Hoa trái sân chuà thơm ngát hương Một chuyến vân du đầy kỷ niệm Duyên tu nào bởi có ai hay Linh Sơn Yên Tử từng qua lại Non xanh nước biếc nghiã vơi đầy Biên Hoà viện chủ Quan Âm Tự Sư đã đến đây để toạ thiền Bắc Nam chung dải đường mây nước Phật độ chúng sinh giải lụy phiền thơ làm nhân đọc thơ Hoàng quang Thuận: Vân Du Yên Tử 21.8.2012 Lu Hà Kính Tặng Thích Nữ Huệ Giác Trưởng đoàn Phật giáo cuả miền Nam Thích nữ thiền tu đạo cốt tâm Chống gậy hành hương về đất Phật Chúng sinh nheo nhóc khóc thương thầm Huệ Giác căn duyên đầu cưả Phật Kinh hoa bát nhã vẫn suy nghiền Tinh tấn pháp tu màu huyền nhiệm Tìm về sơn cốc cảnh thần tiên Hỏi đám mây trời lạc chốn nao Có về Tây Trúc gửi lời chào Thái tử Đạt Đa từ thuở ấy Bông sen hiển lộ gót chân đào Mây nhởn nhơ trôi có thấy không Bay qua lục điạ hận trùng dương Thăng long nâng cánh hồn dân tộc Đất mẹ ta ơi! giữ tấm lòng Xin chớ phôi phai đời tẻ nhạt Hồn thiêng sông núi nước non hồng Xương máu cha ông từng đổ xuống Cà Mau ải Bắc đất tiên rồng! thơ làm khi đọc 4 câu tự do cuả Hoàng quang Thuận: Tặng Sư Thầy 21.8.2012 Lu Hà