5 phút giải lao...............xin chớ sao y bản chánh,có ngày mang họa vào thân Tìm bạn bốn phương Nữ 45 tuổi đẹp sang, Có nhà, có tiệm, không màng lợi danh. Em yêu mái ấm yên lành, Ba lần ly dị mấy anh chồng lười. Anh nào phong nhã tốt tươi, Yêu người chung thủy xin mời đến em. * * * Nữ 50 tuổi đen dòn, Ba con, bốn cháu lon ton đầy nhà. Chồng nay bám gót người ta, Chính chuyên, em chẳng kêu ca buồn phiền. Anh nào thông hiểu nỗi niềm, Nếu trên bốn chục cảm phiền viết thư. * * * Nam 55 tuổi thành công, Nhà to, xe đẹp rộng lòng yêu thương. Cuộc tình gẫy gánh giữa đường, Vợ xưa cáo giác anh thường kiết keo. Anh nay dám hứa một lèo, Em nào dễ mến anh đèo anh chia. * * * Nữ 60 tuổi xinh ngoan, Cả đời chăm sóc lo toan việc nhà. Chồng về Nam Việt năm qua, Gặp cô con gái bán Bar mê liền. Em nay chán cảnh ngồi thiền, Anh nào yêu bé cho tên tặng hình. * * * Nữ 65 tuổi giỏi dang, Chồng vừa khuất núi vì mang bệnh già. Các con nay lớn ở xa, Cảnh nhà đơn chiếc vào ra một mình. Anh nào tức cảnh sinh tình, Biên thư, điện thoại, gửi hình em coi. * * * Nam 70 tuổi hiên ngang, Dẻo dai, tốt tướng, nhà sang nhất miền. Tháng tháng nhà nước phát tiền, Ngồi xe Nhật, lái liên miên cả ngày. Tìm em gái Việt thơ ngây, Ai muốn qua Pháp anh đây sẵn sàng. * * * Nữ 75 tuổi dịu dàng, Chồng con bỏ lại lang thang chợ đời. Thân già lặn lội ngược xuôi, Đi chùa, đi chợ lôi thôi lạc đường. Tìm người cùng cảnh đoạn trường, Nắm tay đi tiếp quãng đường dở dang (Thơ lụm) :-*:-*:-*
Cứ Tưởng Mình Già CỨ TƯỞNG MÌNH GIÀ (102008) Lâu nay cứ tưởng mình già, Bây giờ mới biết quả là y chang Suốt ngày nói chuyện thuốc thang Gặp nhau lại kể cả tràng chuyện xưa Tivi dỗ giấc ngủ trưa Sức khoẻ lại giảm, mắt mờ, da nhăn Đọc chữ phóng đại mấy trăm Lại còn đãng trí, tần ngần, hay quên Cả ngày mỏi mắt đi tìm Hết tìm khoá cửa lại tìm khoá xe Nhiều hôm thăm viếng bạn bè Được dăm ba phút nằm phè ngủ ngon Tóc bạc chen chúc tóc non Không dám nhổ nữa sợ còn bình vôi Kiến thức mới nuốt chẳng trôi Bước ra khỏi cửa trùm người áo len Ra đường chẳng ai gọi tên Cứ gọi chú (cô), bác có phiền hay không ? Khi lên xe buýt dẫu đông Dăm người nhường chỗ 'Mời ông (bà) cứ ngồi' Lại hay nhạy cảm, tủi đời Thích được săn sóc hơn thời ngày xưa Thấy tình nhân trẻ vui đùa Mà lòng chua xót phận vừa cuối thu Xuốt ngày trung tiện lu bù Cơm thì phải nhão, phở cho thật mềm Thích nghe tiếng hỏi, lời khen 'Lúc này thon thả, trẻ hơn dạo nào' Thức ăn cứ lấy ào ào Ăn thì chẳng nổi mà sao cứ thèm Ngủ trưa giấc cứ dài thêm Đứng, ngồi, 'chuyện ấy' ngày thêm chậm rì Đánh răng, tìm thuốc loại gì Để răng được trắng không thì khó coi Cà phê chỉ hớp một hơi Đêm về trắng mắt nhìn trời đếm sao Gặp người cùng tuổi như nhau Thường hay hỏi 'Bác thế nào ? Khoẻ không ?' Cell Phone thì khổ vô ngần Lúng ta lúng túng thường không trả lời Để chuông reo mãi một hồi Mở ra thì đã chậm rồi còn đâu ? Bệnh tật nó đến từ đâu Cao mỡ, cao máu lâu lâu ... tiểu đường Tránh né việc nặng là thường Việc nhẹ thì cũng đau xương, mệt nhoài Đi chơi càng khổ gấp hai Đi đâu cũng ngại đường dài lái xe Giữ thân cho khỏi tròn xoe Vòng hai sao cứ bè bè phình to Thang lầu càng nghĩ càng lo Chỉ sợ trượt ngã khổ cho thân này Ngủ thì chẳng ngủ được say Bốn năm giờ sáng dậy ngay tức thì Sinh nhật, sinh nhiếc làm gì Cái chuyện lẻ tẻ ấy thì nên quên Vẫn hay nhìn kiếng thường xuyên Xem chân dung đã trở nên thế nào Buồn tình đếm thử xem sao Bao nhiêu triệu chứng ấy bao nhiêu già Vô Danh (Thơ lụm)
Ai Dám Bảo Tôi Già ? AI DÁM BẢO TÔI GIÀ ? Năm nay tôi tuổi sáu lăm An Sinh Xã Hội, đơn làm hôm qua Sáu lăm, Bạn tưởng tôi già ? Coi chừng có kẻ cho là bạn sai Trước tiên phải kể tóc tai Tôi nhuộm đen giống hai mươi xuân thì Họa hoằn đôi lúc quên đi Chân tóc ngả trắng, nhuộm thì đen ngay Tôi nghe bằng máy đeo tai Máy nay nhỏ xíu ai nào thấy đâu Cườm khô mắt mổ đã lâu Tôi không phải hỏi kính đâu suốt ngày Mi sụp cắt kéo lên ngay Tattoo đậm nét chân mày cong veo Mí mắt gắn bộ lông nheo Mũi nâng đúng kiểu theo người phương tây Da mặt căng tận mang tai Không còn xếp lớp phủ dài trán nhăn Đồi mồi nhiều vết lăn tăn Mỹ viện đốt sạch bào phăng đi rồi Hàm răng gãy rụng một thời Nay thay bộ giả mãn đời êm xuôi Má hồng, son đỏ viền môi Người quen khi gặp khen tôi trẻ hoài Người lạ hỏi : « Chị (anh) bốn mươi ?» Tôi không đáp lại chỉ cười làm duyên Cười lộ má lúm đồng tiền Hàm răng trắng mịn đảo điên lắm chàng (nàng). ''Nhờ bạn kiểm chứng đàng hoàng Người tôi như vậy sao mang tiếng già?' Không biết tên tác giả Người chuyển: Nguulao@yahoo. com :-*:-*:-*
Thư tình tuổi 90 Thư tình tuổi 90 Cụ ông viết thư cho cụ bà ở cái tuổi gần đất xa trời. Anh ngồi bấu tay vào thành giường nhìn ra ngoài trời. Hình như mưa. Mắt anh mấy ngày nay thấy nắng loà nhoà lại tưởng mưa, thấy mưa thì nhìn như đang nắng xuống. Thằng chắt nội nói, mắt cụ nhìn không rõ nữa, cụ đi đâu để cháu dắt. Nó nói thật em nhỉ, nhưng mình cần gì nó dắt, ví thử có em đến ngoài ngõ kia, anh chẳng nhìn thấy rõ mồn một. Anh vẫn khoẻ. Mỗi ngày các cháu nó cho ăn năm bữa, mỗi bữa một bát cháo đã nát nhừ. Anh chỉ dám viết thư cho em mà không dám gọi điện vì tiếng của anh nói em chỉ có thể nghe như tiếng rừng phi lao xào xạc. Sáng nào anh cũng đi thể dục, đi từ mép giường ra tới bậc cửa sổ, vị chi là bốn bước. Bốn bước mà đi mất hai giờ, mồ hôi đổ vã ra, sảng khoái ghê! Nay con cháu đông rồi, anh không phải đánh máy như ngày xửa ngày xưa nữa, các cháu giúp ông. Nhưng khi viết thư cho em, anh phải tự đánh máy lấy. Thư này anh viết từ mùa hè, giữa hè, đến đúng mùa đông thì xong, mỗi ngày anh viết quần quật được hai dòng. Ngày nào viết đến ba dòng thì phải truyền một lọ đạm. Nhớ cách đây chừng 50 năm em nhỉ, chúng mình chạy ào ào trên bãi biển. Em thì lúc nào cũng hét lên: Thích quá cơ. Còn anh thì chạy theo sau nhìn em, thấy đôi chân em trắng loáng trong ánh chiều hoàng hôn ở bãi biển mà nhớ mãi. Giờ vẫn nhớ đấy. Hôm rồi, nhớ em quá bảo đứa cháu nó đưa ra biển. Đinh nhấc chân bước, định hổn hển nhắc lại lời em nói, thích quá cơ, nhưng suýt nữa người anh đổ chúi xuống vì gió biển thổi. Nhận được tin em đã hết ốm, đã ăn được mỗi bữa năm thìa cháo bột mà mừng quá. Ăn năm thìa là tốt rồi, ăn nhiều quá không nên em ạ. Anh khoẻ thế này mà chỉ ăn bốn thìa thôi là thấy no căng. Nhớ ngày xửa ngày xưa vẫn thích ăn cơm nguội với nước cá kho. Vừa rồi, tự dưng thèm cơm nguội cá kho, ăn một chút thôi mà miệng anh như ăn phải đá hộc, đau tê tái. Anh nhắc nhé, nếu ngoài trời có gió là em không được ra ngoài. Hôm qua, mấy đứa cháu bảo ông ơi, ra sân hóng mát, gió nồm mát lắm ông ạ. Theo chân nó vừa ra tới sân, ngọn gió nồm suýt thổi anh bay lên nóc nhà, may có hai thằng cháu giữ chặt. Sắp tới ngày sinh nhật em nhỉ. Thế là em đã tròn tuổi 80. Hôm đó anh sẽ cố gắng điện thoại. Nhưng anh nói trước, nếu em nghe tiếng xào xào tức là anh nói rằng em đấy hả. Khi nghe tiếng thùm thùm tức là anh đang chúc em sinh nhật vui vẻ. Đến khi nghe tiếng phù phù nhiều lần là anh đang hôn em. Nhớ hồi ấy, anh đưa hai tay lên nhấc bổng em quay mấy vòng giữa trời, em cười rất to. Giờ anh nhìn lại đôi tay mình, hình như tay ai, nhìn rất tội. Hôm qua anh cố nhấc con búp bê bé tý lên cao mà nghe tiếng xương cốt kêu răng rắc, sợ quá nên thôi. Em ngủ ngon không? Anh chợp mắt từ chập tối. đến khoảng 9 giờ là dậy, ngồi, nhìn ra trời đêm. Mấy đứa cháu nói ông ngủ ít quá. Anh bảo, thì đến khi ông ra đi, xuống đất, ông ngủ cả ngày lo gì. Thỉnh thoảng, anh vẫn mở máy tính, xem lại mấy bài viết trên blog hồi ấy, thấy rất vui. Chắc giờ mấy ông, mấy bà blogger cũng không còn mấy ai nữa, lâu chẳng thấy ai vào blog nữa. Lũ cháu hỏi, ông ơi, blog là gì. Chúng nó bây giờ chẳng có blog. Ngồi bô đi ị mà vẫn có màn hình máy tính ở miệng bô, thích thật. Thời buổi giờ hiện đại quá, mình chẳng biết gì. Nhà anh, có cái máy giặt, con cháu nó đi làm, điều khiển từ xa, điều khiển cả rôbốt. Anh ngồi, rôbốt nó đến, nó cởi áo anh ra, nó gội đầu cho anh, tắm táp, rồi còn mang áo quần đi giặt. Lũ trẻ bây giờ yêu nhau cũng nhờ rôbốt làm hộ. Máy chữ không cần đánh, muốn viết gì, chỉ cần đọc là máy tính tự gõ chữ. Nhưng tiếng anh phì phèo quá nên máy chữ nó đánh sai hết cả. Ai đời anh viết, em ơi, anh nhớ em lắm nhưng vì miệng anh móm mém phì phò nên máy nó nghe không rõ, nó đánh thành: Phem phơi, phanh phớ phem phắm. Thế mới bực! Anh không muốn gọi em là bà. Cứ gọi nhau bằng anh, bằng em thế nghe ngọt ngào. Hai ngày nữa anh tròn 90 tuổi. Anh đợi thư em. Mà nếu không gửi được thư thì bảo rôbốt nó mang thư đến cho anh em nhé. Anh dừng bút. Thắng chắt nội đang mang chén cháo bột đến để cho anh ăn. Chúc em ngủ ngon nhé. Nhớ đừng ra gió. Chie (st) Thư Tình Tuổi 90 (bài nhận được qua điện thư, cảm tác vui) Thư ngỏ khi vào tuổi chín mươi Xem xong khó nén rũ ra cười Văn mài dí dỏm làm đau ruột Ý chuốt nồng nàn khiến đỏ ngươi Đã mắt đang mờ còn ngóng bạn Thêm tai bị lãng vẫn yêu người Đa tình nên dẫu ngòi run rẩy Tâm sự phơi bày cũng gắng bươi Vntvnd (26/11/2010) Hy vọng năm em 80 tuổi, em nhận được lá thư như vậy Nhận được thư tình lúc 80 Chống gậy lòm khòm lúc tám mươi Thùng thư nhận được nở môi cười Tình yêu chẳng quản đường ngàn dặm Tuổi tác không sờn chốn vạn ngươi Lẩy bẩy dòng thơ trao tấc dạ Hom hem mảnh giấy gói lòng người Non xanh nước biếc bao niên kỷ Hà huống ta mình khó cũng bươi Shiroi 26/11/2010 Chờ tới 80 lâu quá, thôi cho al 70 đi nhen anh Việt Đường và Shiroi ơi ... Ước ... Em ước khi mình được bảy mươi Một hôm thức dậy ... thấy xuân cười Én về hớn hở hồng đôi má Thư nhận vui mừng ướt cặp ngươi Ngoài vỏ ghi rằng đề gửi bậu Trong tim bảo ráng nhớ ra người Lê thân lọm cọm đi tìm kiếng Đọc chữ lờ mờ ... mắt cứ bươi Ái Linh 27/11/2010 Còn em cho xin giảm xuống hàng sáu nhen huynh Việt Đường cùng nhị tý dzấu yêu của em hì hì ... Tuổi 60 Sinh nhựt vui mừng trọn sáu mươi Tình thư đọc hết ngã lăn cười Lời khuyên nhã nhặn tim nhồi máu Chữ viết ân cần lệ ướt ngươi Gậy chống lom khom lòng nhớ bạn Trầu nhai bỏm bẻm dạ yêu người Già gân bọn trẻ nhìn khâm phục Răng cửa khôn còn lợi bải bươi Vancali 11.26.10 Reduced: 85% of original size [ 600 x 360 ] - Click to view full image Chúc huynh tỷ mãi mãi vui hì hì ... Kính Quý Huynh Tỷ Cho TT góp lời chia vui nhé Dẫu Mấy Mươi Đã sống không vì tuổi mấy mươi Bên tai cảm khích giọng ai cười Thầm mong bởi nghĩa buông hờn dạ Lặng ước vì tình chớ giận ngươi Nhánh đẹp do tài rèn gốc rễ Cành xinh bởi đức uốn thân người Mười phương ý thấm vòng tay lễ Gọt dốt pha màu chớ nhạo bươi Mytutru 26.11.2010 / học trò ĐV = Thân Kính _____________ (lụm trên i meo) :-*:-*:-*