Bạc Mệnh Hồng Nhan họa thơ Tản Đà: Thúy Kiều Hầu Rượu Hồ Tôn Hiến Chiêng trống sông tiền chảo nóng ran Họ Hồ tráo trở đóa xuân tàn Nàng Kiều bạc mệnh tình buông thả Tro cốt thương hồn chén rượu quan Minh tướng xót chi đời thục nữ Khốn thay vùi dập liễu đào nhan Nấm mồ giun dế không nhang khói Sóng vỗ nghìn thu nức nở đàn. 9.1.2017 Lu Hà Lối Thiên Thai cảm hứng thơ Tản Đà: Tống Biệt Rêu xanh róc rách suối thiên thai Dấu cỏ non bồng đã mấy ai Một năm tiên cảnh như Từ Thức Thế kỷ thương hoài mộng khứ lai Hạc trắng bay lên tới cổng trời Duyên thiên đầu bạc hạt sương rơi Trời đất từ nay xa vạn dặm Đầu ghềnh hang động gió ru hời Nghìn thu thơ thẩn đóa hoa cười Bướm lượn ong vờn chấp chới chơi Khỉ ho cò gáy miền sơn dã Phảng phất hồn mây nguyệt lả lơi Tống biệt người xưa đào rắc lối Xe mây song mã biết khi nào Chàng về hạ giới tìm quê quán Thiếp ở cung vàng lệ ứa trào! 9.1.2018 Lu Hà Trách Kẻ Bạc Tình cảm hứng thơ Tản Đà: Thư Lại Trách Người Tình Nhân Không Quen Biết Tình nhân quen biết những ai Không quen bao kẻ u hoài nhớ thương Hàng Đào Hàng Lọng vấn vương An Nam giấc mộng quê hương giống nòi Hỏa xa thảng thốt tiếng còi Giật mình chợt tỉnh xăm soi sấm rền Nước non một dải thiên nhiên Núi đồi trùng điệp tổ tiên ngàn đời Ái ân chẳng nói nên lời Ngày qua tháng lại lả lơi sóng tình Tay cầm tờ báo rung rinh Hồn hoa bướm trắng thần linh cảm sầu Xôn xao hàng chữ thâm sâu Rưng rưng ngấn lệ bể dâu đoạn trường Thơ ca dào dạt mạch tương Nghìn năm văn hiến thiên lương tỏ tường Chôn rau cắt rốn cố hương Lòng người viễn xứ tha phương tủi hờn Nửa đêm gà gáy chập chờn Hằng Nga sõng sượt đòi cơn mặn nồng Xót xa gái đã có chồng Thiên thai Từ Thức non bồng ngẩn ngơ Bích Câu kỳ ngộ đợi chờ Nỡ nào ngăn cách đôi bờ biệt ly Thúy Kiều mệnh bạc nhung y Nguyễn Du thổn thức kinh kỳ mù sương Quốc âm quốc ngữ khai trương Giáo đường ơn Chúa nhà trường dạy nhau Bấy lâu tỏ rõ vàng thau Hồng nhan sao nỡ bạc màu phấn son Còn người còn nước còn non Tri âm tri kỷ có còn nhớ ta…? 8.1.2018 Lu Hà Tình Non Nghĩa Nước cảm hứng thơ Tản Đà: Núi cao vực thẳm sông hồ biển Khách đa tình thề nguyện nước non Đôi ta tuổi vẫn còn son Trăng tròn lại khuyết héo hon cõi lòng Suối tuôn lệ long đong kiếp phận Tháng ngày dài lận đận tấm thân Non xanh nước biếc xa gần Trùng trùng điệp điệp phong trần bể dâu Nước dời non giang đầu bến cạn Mưa nghẹn ngào tình bạn chứa chan Thùy dương một nắm xương tàn Vóc mai dàn dụa ứa tràn mạch tương Chiều ngã bóng thê lương ảo não Tiếng qụa kêu chớ bảo non gìa Nghìn năm núi vẫn trau tria Hiên ngang sừng sững đầm đìa hạt sương Non nhớ nước đoạn trường ân ái Nước thương non tê tái một mình Đông di thảo mộc điêu linh Côn trùng rên rỉ bóng hình tang thương Bao thế kỷ vấn vương tình nghĩa Vợ chồng ngâu thấm thía lòng sông Nhờ trời hội ngộ mây rồng Sấm vang chớp giật cánh đồng trổ bông ! 8.1.2018 Lu Hà Hỏi Người Tình Nhân cảm hứng thơ Tản Đà: Thư Đưa Người Tình Nhân Có Quen Biết Lòng nặng trĩu bần thần da diết Người tình nhân quen biết bấy lâu Dòm song phảng phất bóng câu Canh khuya thổn thức đĩa dầu hư hao Bạn tri kỷ nghẹn ngào nhỏ lệ Khách tri âm kể lể nguồn cơn Phòng loan gối chiếc chăn đơn Bắc Nam một dải chập chờn áng mây Lời thề nguyện vơi đầy non nước Có bốn xu kẻ trước người sau Khước từ đành phải xa nhau An Nam đoạn tuyệt bạc màu phấn son Từ dạo ấy héo hon lá liễu Dáng nguyệt mờ ai điếu xót xa Trùng dương dặm thẳm sơn hà Tao nhân mặc khách thiết tha gọi mời Sẵn bút mực ngồi chơi thư viết Bạn tình xưa có biết hay không Xôn xao một thuở non bồng Quen hơi bén tiếng phấn hồng rung rinh Đang nồng thắm bóng hình phai nhạt Tuổi mười ba dào dạt gió trăng Tơ duyên day dứt cát đằng Bìm leo dậu đổ xích thằng còn đâu Mưa lã chã giang đầu ngồi đợi Lũy tre xanh chới với tóc mây Mấy tuần trăng mật ngất ngây Ngờ đâu tan nát canh chầy thở than…! Hãy nối lại nồng nàn ân ái Ngại ngần chi quan ải thùy dương Khang trang mặt báo môi hường Đoan trang vẻ ngọc quê hương mặn mà! 8.1.2017 Lu Hà