Thư Ngỏ Về Cựu Ước Cảm xúc thơ Goethe bài 156 Missive cựu ước Từng trang sách viết dài Thế kỷ chẳng nguôi ngoai Thịt người xin dâng hiến Đấng tối cao hiện diện Tình yêu thương bao la Cây phát sáng chói lòa Để an lòng nhân loại Hãy dừng tay hủy hoại Ta có rượu có vàng Bởi bằng sự siêng năng Phần thưởng càng cao quý Không phiền hà quỵ lụy Mòn mỏi chiếc răng cùn Rừng xương trắng mối đùn Rêu rao về đạo đức Những trái tim rạo rực Nôn nao ngọn lửa lòng Bao kiếp người long đong Thiên nhiên nhìn thực tế Hiểu rõ từng sự thể Niềm vui thế giới này Nếm trải những đắng cay Trên con đường nhận thức Ước mơ nào hiện thực Thịt nấu chín chiên lâu Bọt bia đã sủi ngầu Thậm chí không lau miệng Hết tranh giành từng miếng Thời thú vật hoang sơ Tình đôi lứa đợi chờ Xây dựng đời hạnh phúc Thời gian luôn thúc giục Nhân loại sống ôn hòa Thảnh thơi hái chùm hoa Tận hưởng cùng với vợ Lăng xăng bên đàn chó Chẳng phải đảo phước lành Kinh thánh cầu chưa thành Tới thiên đường vĩnh cửu. Nguyên tác:“Sendschreiben” 4.3.2021 Lu Hà Khuân Vàng Hy Vọng Cảm xúc thơ Goethe bài 157 Trăng Dornburg đang lên Ngày hai nhăm tháng tám Năm một tám hai tám Lẽ nào em bỏ anh? Lờ mờ ánh sáng xanh Bởi đám mây bao phủ Thành ngôi sao ủ rũ Xa cách với tình yêu khoảng không gian phiêu diêu Trong sáng và tinh khiết Trái tim càng da diết Nhịp đập nhanh đớn đau Tuần hoàn nối tiếp nhau Tới tận đêm tháng chín Sớm vườn hoa bịn rịn Thung lũng màn sương tan Tưng bừng khắp dân gian Bỗng gió đông hun hút Đường nắng vàng dâm bụt Xa xăm cuối chân trời Hoàng hôn trăng mỉm cười Cái khuân vàng hy vọng Cho đời say giấc mộng Ân ái mãi không thôi! Nguyên tác:“Trăng Tròn Đang Lên” 4.3.2021 Lu Hà Mừng Hụt Cảm xúc thơ Goethe bài 158 Hy vọng là chú rể Không ngờ lại tiêu tan Sự nuối tiếc than van Mấy đêm ròng mất ngủ Hồn cô đơn ủ rũ Trằn trọc mãi không thôi Mắt nhắm hờ buông xuôi Mặc sòng đời đen đỏ Bát nước đầy đổ vỡ Trái tim đã tổn thương Ngao ngán suốt canh trường Eo óc gà gáy sáng Đành ngậm cay nuốt đắng Một tình yêu đơn phương Cảnh ngộ thật thê lương Cô dâu không xuất hiện Đừng thề non hẹn biển Trót lưỡi với đầu môi Phù du bèo bọt trôi Dòng ái tình tĩnh mịch Em bỏ đi mất tích Anh ngơ ngác đợi chờ Sóng ngăn cách đôi bờ Biền biệt màu xanh thắm Con thuyền tình chìm đắm Trên đại dương mênh mông Em là gái không chồng Anh thành trai mất vợ. Nguyên tác:“Chú Rể” 5.3.2021 Lu Hà Nửa Đêm Thức Giấc Cảm xúc thơ Goethe bài 159 Lấp ló trên bầu trời Những vì sao bất hạnh Có gì mà kiêu hãnh Sự vĩnh cửu đáng thương Xinh đẹp bảng chỉ đường An lòng người thuyền trưởng Nhân loại không tán thưởng Thiên thần cũng hững hờ Thổn thức đời bơ vơ Lẻ loi như sỏi đá Xếp hạng chưa có giá Bởi không có tình yêu Tôi tận hưởng sớm chiều Trong vòng tay ân ái Ôi Roma vĩ đại Thức dậy lúc nửa đêm Trên chăn nệm êm đềm Với một cô gái Ý Bậc hồng nhan tri kỷ Vũ trụ đã chết rồi. Nguyên tác:“Suy Nghĩ Ban Đêm” 6.3.2021 Lu Hà Cái Cốc Của Tôi Cảm xúc thơ Goethe bài 160 Cốc chạm hình tinh xảo Nâng niu cả hai tay Vàng bạc tuyệt vời thay Vui buồn tôi dùng uống Thần Cupid ưa chuộng Tư lự rồi mỉm cười Xót xa một kiếp người Không thể nào hiểu nổi Này anh chàng tội lỗi Ma quỷ dắt tới hồ Rượu nhấn chìm cơ đồ Linh hồn và thể xác Mật ngọt đâu có khác Say xưa tới lấp đầy Sớm tối cứ ngất ngây Với Linda xinh đẹp Động ái tình đã khép Thần Amor lăm le Trái tim của Psyche Ngọn lửa lòng mãnh liệt Mũi tên bay thảm thiết Vulcanus thợ rèn Với chiếc búa vốn quen Tạo ra nhiều sấm sét Cốc vàng càng rõ nét Điêu khắc khéo léo sao Rượu nho rót đầy vào Mơ ước mình hạnh phúc. Nguyên tác:“Cốc” 7.3.2021 Lu Hà