Suy Ngẫm Về Con Người Cảm xúc thơ Goethe bài 22 Mọi vật không sinh ra Từ hư không trống rỗng Hạnh phúc trong cuộc sống Đổi thay vô tận cùng Trong đêm tối mịt mùng Dò dẫm tìm chân lý Không gian ngàn thế kỷ Tô điểm mãi không ngừng Xã hội sẽ coi chừng Những hành vi đạo đức Nhân phẩm càng thách thức Lũ ươn hèn dửng dưng Lòng bác ái không dừng Tới tinh thần cao thượng Sự khôn ngoan điều hướng Trái đất quay xung quanh Theo quỹ đạo vận hành Mặt trời trung tâm điểm Tôi chẳng cần dấu diếm Giác quan đã sai lầm Phải vươn tới ngang tầm Thế giới quan thời đại Tránh si mê cuồng dại Tỉnh táo để làm người Những quan niệm nực cười Tổ phụ từ loài vật Suy luận sai sự thật Lương tâm chẳng dung tha Tội ác đã gây ra Thảm thương cho nhân loại Bao trái tim cảm khái Tâm hồn hóa thành thơ Triết học chớ hững hờ Những con người chính trực Nền giáo dục trung thực Thày cô giáo đợi chờ. *Nguyên tác:”Không Phải Là Một Sinh Vật” 19.12.2020 Lu Hà Thuận Tiện Cảm xúc thơ Goethe bài 23 Sinh ra để làm người Thi sĩ không im lặng Phải cam chịu cay đắng Hãy dũng cảm đứng lên Khen chê lẽ tự nhiên Nhân loại sẽ lương hảo Dòng đời thường chao đảo Bao bão tố phũ phàng Văn xuôi khó siêu thăng Nhân phẩm nào cao thượng Hồn thơ dâng muôn trượng Thổn thức tới tận cùng Cuộc dâu bể thủy chung Rừng chữ nghĩa hoa lá Tấm lòng người sắt đá Vần điệu chẳng phôi phai Đau khổ cứ dằng dai Trần gian buồn tê tái Những cuộc tình ngang trái Viết ra thành bài thơ. *Nguyên tác:”Rẻ” 19.12.2020 Lu Hà Anh Phải Ra Đi Cảm xúc thơ Goethe bài 24 Thôi anh hãy ra đi Trốn thoát khỏi nơi này Một vùng đất đắng cay Đầy hiểm nguy chết chóc Mẹ cha từng khó nhọc Nuôi nấng chăm sóc ta Mà đâu phải là nhà Toàn khổ đau khốn đốn Nơi chôn nhau cắt rốn Rắn độc lưỡi lửa phun Côn trùng hại dế giun Con cóc ngồi uốn éo Cuộc gặp gỡ khéo léo Ở ngay ngã tư đường Cú vọ khắp phố phường Rình mò người trung thực Đôi vai gầy rưng rức Giọt lệ cứ trào tuôn Anh đi trái tim buồn Nhưng biết làm sao được Chần chừ lê chân bước Theo hướng đến Behrisch Biết bao cô gái xinh Đừng tựa vào ngực họ Mùa xuân ở nơi đó Ghen tỵ như linh miêu Dáng tha thướt mĩ miều Móng vuốt dài tê dại Anh đi tôi ở lại Hãy tới vùng tự do Còn suy nghĩ đắn đo Là mất luôn cơ hội Những đoàn xe tội lỗi Tôi đếm từng nan hoa Nằm yên giọt lệ nhòa Sột soạt rơi quanh trục Kẻ ác đến hối thúc Rồi tôi sẽ đi đâu? Sương trắng xóa mái đầu Khát khao bu lông nhảy Tự do thiêu đốt cháy Sắt thép cũng hờn căm Lòng tôi tựa tơ tằm Chúc phúc anh may mắn. *Nguyên tác:”Đến Behrisch” 20.12.2020 Lu Hà Em Bỏ Tôi Rồi Cảm xúc thơ Goethe bài 25 Lẽ nào em lại bỏ tôi? Để tôi thơ thẩn đơn côi trong nhà Từ nay em đã đi xa Rừng sâu thăm thẳm sơn hà tuyết băng Thẹn thùng mây gió siêu thăng Hỡi cô gái đẹp đài trang thuở nào Tần ngần áo trắng thanh tao Lang thang đây đó nghẹn ngào giọt sương Phiêu diêu bốn bể dặm trường Thiên nga trở lại vấn vương ái tình Quên sao câu chuyện đôi mình Lung linh ánh mắt bóng hình âm hao Nửa vầng trăng khuyết xanh xao Vách tường cửa sổ thì thào yêu thương Vội vàng sấm chớp đại dương Cánh chim chấp chới quê hương chập chùng Trái tim rớm máu thủy chung Đóa hoa trinh nữ lạnh lùng bướm bay Hành tinh vũ trụ vần xoay Xa nhau nửa chén men say ngại ngùng. *Nguyên tác:”Đến Một Nơi Xa” 20.12.2020 Lu Hà Căn Lều Hạnh Phúc Cảm xúc thơ Goethe bài 26 Em là hoa trinh nữ Xinh xắn như trăng rằm Người yêu cũ nhẫn tâm Bỏ rơi nơi hoang dã Ở đây toàn vách đá Trượt chân xuống vực sâu Xe phóng vút qua cầu Không bao giờ trở lại Nỗi lòng em tê tái Trời sẽ phạt anh ta Phồn hoa ở đâu xa Khi trái tim đã chết Tôi yêu em tha thiết Đêm tối một quả sung Nguyện thề mãi thủy chung Hạnh phúc trong thung lũng Bếp lửa hồng ấm cúng Căn lều nhỏ xinh tươi Mỗi sáng thấy hoa cười Bên đàn cừu bé nhỏ Dưới vầng trăng cổ độ Đồng cỏ xanh ngọt ngào Hàng dương trắng rì rào Xa lánh đời quý tộc. *Nguyên tác:”Gửi Người Đã Chọn” 20.12.2020 Lu Hà