Thuyền Tình Đắm Đuối cảm xúc từ hai câu thơ của Lam Phương “Em về điểm phấn tô son lại Ngạo với nhân gian một nụ cười...“ Tình anh hấp hối thuyền không lái Chết đuối giữa dòng khóc biển khơi Em vớt anh lên chẳng nói gì Nghẹn ngào nức nở cánh chim di Ngàn năm hẹn gặp hồn bướm trắng Thổn thức cõi lòng lệ ướt mi Mắt biếc long lanh đẹp tuyệt vời Tóc xanh lõa xõa bạn đời ơi ! Ngọc ngà lạc chốn thiên thai ấy Giấc mộng trang đài sóng lả lơi Trăng sáng đêm nay Hàn Mạc Tử Như ai thấp thoáng chiều tư lự Cát trắng u hoài nhớ nụ hôn Biển xanh luyến tiếc cô thôn nữ Anh đã làm thơ để tặng em Bàn dân thiên hạ đứng ngồi xem Hằng Nga ẻo lả trang phây búc Cửa sổ đèn lên gió cuốn rèm! 25.9.2019 Lu Hà Mùa Thu Nhớ Nhung cảm xúc hai câu thơ của Lương Cẩm Quyên “Sáng nay lục bát hơi buồn Để mưa giăng tựa suối tuôn mắt người“ Nôn nao góc bể chân trời Quê nhà xa lắc cảnh đời buồn thiu Chuồn chuồn bắt bóng liu diu Bướm hồng ướt cánh ỉu xìu mây bay Tóc nâu óng ả gió lay Mắt nai thơ thẩn tỏ bày cùng ai? Giấc mơ huyền diệu thiên thai Non thần đỉnh giáp gót hài thiết tha Chư tiên thầm gọi Lu Hà Cẩm Quyên xao xuyến mặn mà mến yêu Hồn thơ lục bát phiêu diêu Sen vàng nuối tiếc ráng chiều thu sương Trần gian cõi tạm vô thường Hẹn ngày hội ngộ đoạn trường thanh tân Dập dìu tài tử giai nhân Yến anh nô nức xa gần xôn xao Cầu trời nổi trận mưa rào Trái tim sét đánh nghẹn ngào lệ rơi! Rèm buông cửa đóng chàng ơi! Hằng Nga ẻo lả nhớ người tình chung Lạng Sơn ngọn sóng Kỳ Cùng Sài Gòn khao khát anh hùng hồng nhan Nỗi lòng Tô Thị chứa chan Bắc Nam một giải ngút ngàn nương dâu Sương thu thấm ướt mái đầu Mảnh mai thục nữ chân cầu đợi ai? 12.8.2019 Lu Hà Bàn Chuyện Phong Hầu cảm hứng tâm tình cùng Đỗ Hoàng thơ Tào Tùng Thôi đừng bàn chuyện phong hầu Dòng sông Thạch Hãn vạn đầu muối sương Xương khô gửi lại chiến trường Thây ta xác địch quê hương tủi hờn Gió Lào hun hút từng cơn Điểm cao biên giới chập chờn bóng ma Đèo ngang cũng nước non nhà Cuốc kêu khắc khoải gia gia mỏi mồm Xót xa xoài tượng chôm chôm Đầm đìa ngọn cỏ đỏ lòm máu tươi Hoang vu thiếu vắng nụ cười Ai về Quảng Trị thăm người tôi yêu Tào Tùng đất khách tiêu điều Giang san thảm họa liêu xiêu dáng cò Còn đâu giọng hát câu hò Xóm làng tan tác đói no nặng lòng Cuộc đời lính chiến long đong Hồn mây ngơ ngác xuôi dòng biệt ly Điệu khèn phố xá kinh kỳ Ôm vòng nguyệt quê nhung y bạc màu Anh em tình nghĩa nát nhàu Hận thù bốc lửa đuổi nhau khôn cùng Con đường tăm tối mịt mùng Tương lai dân tộc hãi hùng diệt vong Vui chi anh được sắc phong Tưởng đâu sao gạch thong dong cơ đồ Sau lưng lắm kẻ mưu mô Vành tang khói trắng nấm mồ quạ đen! 12.8.2019 Lu Hà Đợi Ngày Diệt Vong cảm hứng khi đọc mấy câu thơ của Đặng Dung: Cảm Hoài Đặng Dung cảm khái lệ rơi! Rằng ta cũng ngót bảy mươi xuân rồi Đất trời dằng dặc than ôi! Hưng vong quốc sự nổi trôi sông hồ Còn ai mưu sự cơ đồ Bầy đàn dã thú hắc nô tà quyền Tranh ăn đào xới tài nguyên Quay lưng ngoảnh mặt tổ tiên giống nòi Nhân tài đất nước hiếm hoi Bon chen vật chất cọc còi dân sinh Luật rừng bạo chúa u minh Tìm đâu kẻ sĩ giáp binh xoay vần Ươn hèn nuối tiếc tấm thân Thù nhà nợ nước lần khân bạc đầu Ngân Hà trải đã mấy thâu Ngập dòng máu đỏ bể dâu đoạn trường Long Tuyền gươm báu tang thương Dưới trăng mài đá quê hương tủi hờn Gặp thời hàng thịt chập chờn Bóng người câu cá đòi cơn tang bồng Xu thời mẫn thế có không? Cam tâm chẳng chịu cộng đồng nắm tay Dư thừa kiếp sống lắt lay Giang san chìm đắm đợi ngày diệt vong 12.8.019 Lu Hà Sầu Ly Ai Oán Trường ca cảm thán nàng Lê Ngọc Hân: Ai Tư Vãn Ai Tư Vãn, tiếng khóc than Điếu văn Hoàng Hậu ngút ngàn khổ đau Trải qua đại nạn bể dâu Xe rồng hun hút dãi dầu khói hương Cầu tiên đỉnh núi thê lương Thềm hoa hiu hắt đoạn trường phong vân Tơ duyên sao nỡ rút dần Trời cao thăm thẳm tủi thân má đào Cờ vàng Bắc phạt xôn xao Anh hùng mã thượng chiến bào máu pha Sông hồng cuồn cuộn phù sa Phụ Hoàng vâng mệnh ngọc ngà vu quy Phụng long áo gấm quạt quỳ Se tơ kết khóc tà huy ráng chiều Phú Xuân thục nữ mĩ miều Giang Nam Đồng Tước yêu kiều kém chi? Ái tình sâu nặng lâm tri Ngàn năm xanh ngắt đền nghì trúc mai Thanh tao rất mực chương đài Nửa đường đứt gánh đêm dài lệ chan Ngọc Hân thiên bảo ứa tràn Hoa phong bày tỏ nồng nàn xinh tươi Ai ngờ giông tố tả tơi Bể vùi sông dập cảnh đời biệt ly Mùa hè nắng đổ kinh kỳ Mưa thu trái tiết nhung y đầm đìa Xiết bao hoảng sợ chia lìa Miếu thần cầu đảo mấy thìa thuốc tiên Danh y đón khắp mọi miền Hẹp hòi con tạo quy tiên chầu trời Đau thương tang tóc muôn nơi Nhân gian sầu cảm lệ rơi thảo trùng Kiếp này trọn nghĩa thủy chung Bi hoan tán tụ hãi hùng vó câu Xe loan khấp khểnh qua cầu Nại Hà nức nở mái đầu tuyết sương Cậy ai đá lấp sông thương Lẻ loi phận thiếp thê lương khóc chồng Tỳ bà gảy khúc tang bồng Hồn ma bóng quế qua sông anh hùng Hành quân bóng tối mịt mùng Người khiêng kẻ võng lạnh lùng gió may Mơ màng bao nỗi đắng cay Bàng hoàng tỉnh giấc còn say với tình Đống Đa tướng sĩ thiên đình Ngọc Hồi sấm sét tinh binh bất ngờ Canh ba gà gáy xác xơ Phòng the quá bụa giấc mơ tủi hờn Trăng lên sướt mướt đòi cơn Bên rèm cửa sổ chập chờn dáng ai Mặt rồng khắc khổ u hoài Oai phong tột đỉnh tuyền đài thẳm sâu Thôi đành xuống tóc xin cầu Giai không tứ đại ngọc châu vẹn tuyền Ba sinh tìm lại cơ duyên Nghìn năm hương lửa thuyền quyên tuyết đào Trộm nghe Thang Võ anh hào Công lao đế nghiệp thọ cao mệnh trời Giúp dân cứu nước thương đời Công trình Nghiêu Thuấn lòng người tạc ghi Chồng ta nào có kém gì? Mà sao mệnh yểu chim di nấm mồ Xót xa vận nước cơ đồ Giọt châu lã chã liễu bồ thiết tha Ngậm ngùi di chiếu lan xa Đất trời ảm đạm nhân hà thảm thê Chập chờn nửa tỉnh nửa mê Mối sầu ai gỡ ê chề tiệc hoa Chữ tòng khóe hạnh nhạt nhòa Đền ơn mưa móc thái hòa dân an Thân còn thể phách mê man Lần theo bồng đảo suối ngàn hồn mây Bần thần giây phút ngất ngây Thiếp chàng đàm thoại vui vầy thâu canh Bình minh chim hót trên cành Mỉa mai oanh yến kinh thành lìa xa? Âm dương đôi ngả ta bà Hoàng hôn đom đóm bóng ma vật vờ Thương hai trẻ nhỏ ngây thơ Mất cha côi cút bơ vơ gọi hoài Tưởng rằng lạc trốn thiên nhai Tiếng gà xao xác đêm dài chiêm bao Vật mình ôm gối khát khao Ngọc Kinh xa lắc ngày nào tới nơi ? Cúng sao giải hạn cầu trời Khối tình chôn chặt cạn lời nước non Tình xưa gang tấc đâu còn Trước sân bóng nguyệt lầu son dãi dề Sính ca thổn thức não nề Tay ngà vuốt phím bốn bề lửa thiêu Ngẩn ngơ hồn lạc phiêu diêu Tử quy giục giã sáo diều đứt dây Đông tây buồm trắng chật đầy Cửa sông quằn quại bóng cây rườm rà Trông nam thấy cánh nhạn sa Ngóng về phương bắc bao la chừng nào? Tỳ bà xé mảnh yếm đào Hán cung thuở nọ nghẹn ngào Chiêu Quân Cõi tiên chẳng vướng bụi trần Chung gương lược trải tần ngần mặt hoa Linh sàng bài vị khói nhòa Gót lân lẫm chẫm trước tòa đài hương Áo gai mũ cói tang thương Xác ve gầy yếu thê lương má hồng Hai hàng văn võ tam công Bàn dân thiên hạ ngóng trông tiên hoàng Hang cùng ngõ hẻm hoang mang Kẻ sơ còn thế họ hàng người thân Ngồi trông héo hắt gốc phần Khẳng khiu gầy guộc tấm thân cắt đằng Sân chùa ảm đạm mây giăng Tụng kinh gõ mõ tuyết hằng giá băng Giọt mưa thánh thót đất bằng Kim Tiên quy ẩn xích thằng kiếp sau Chiêu Nghi lòng mẹ buồn rầu Thương con nhớ cháu mái đầu bạc phơ Oán thù ai dễ làm ngơ Vua quan nhà Nguyễn đợi chờ một khi Vạc dầu xử tội lăng trì Phanh thây tứ mã tình nghi xa gần Áo nâu lầm lũi chân trần Bùn lầy tay lấm che thân ngọc ngà Sương mờ sầu tủi Hằng Nga Hai vầng nhật nguyệt cảnh nhà chứng cho! Lần hồi bữa đói bữa no Trăm tai nghìn mắt rình mò sớm hôm Nửa đêm con sốt mẹ ôm Mưa rầm rả rích cá tôm khóc thầm! 13.8.2019 Lu Hà