Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 92 Khi tỉnh dậy nàng càng bịn rịn Chàng phân vân bán tín bán nghi Từ Lâm Thanh tới Lâm Truy Khác nhau bởi chữ Thanh Truy chưa chừng? Có thể lắm Kiều từng trú ngụ Địa hạt này quan phủ trông coi Giấy tờ sổ sách xăm soi Tìm ra sự thể rạch ròi mới thôi Kim Trọng thấy bồi hồi khó tả Mộng suy ra ý nghĩa rõ ràng Giai âm tương khí hay chăng Chị em ruột thịt thanh hằng mà ra? Vội thăng đường hỏi tra cặn kẽ Gìa Đô kia rành rẽ đầu đuôi Cũng trong nha dịch mà thôi Xưa tôi biện hộ một người Họ Vương Xin nhớ lại tận tường mô tả Mụ Tú bà cùng Mã Giám Sinh Mua người ở tận Bắc Kinh Thúy Kiều diễm lệ tài tình đàn thơ Kiên trinh lắm ai ngờ bi đát Bị Sở Khanh lường gạt ê chề Lầu xanh đày đọa não nề Tương phùng hội ngộ thuộc về Thúc Sinh Vợ cả mới thất kinh tình địch Bắt đưa về Vô Tích cầm hoa Tháng ngày tôi tớ lệ nhòa Xuất gia rồi lại trốn ra bên ngoài Nhà họ Bạc mồi chài vật báu Cưỡng ép nàng lấy cháu mụ ta Mây trôi bèo dạt quan hà Mua đi bán lại sa đà châu Thai Bỗng lại gặp anh tài trí dũng Từ đại vương ai cũng biết tên Trai hùng gặp gái thuyền quyên Tinh binh mười vạn uy quyền nổi danh Miền duyên hải tung hoành dày dạn Mở phiên tòa ân oán phân minh Mấy người trọng tội gia hình Xương tan thịt nát pháp đình uy linh Đưa danh thiếp Thúc Sinh mời đến Nghe ngọn ngành câu chuyện thê lương Họ Từ tên Hải đại vương Côn quyền dư sức đao thương hơn người Cả một giải đất trời thống lãnh Có năm thành quân mạnh tướng hùng Kình nghê đạp sóng vẫy vùng Về sau lại bị kiệt cùng suy vong 22.1.2019 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 93 Kim thểu não đau lòng xót dạ Càng rắp tâm sắt đá đi tìm Mênh mông dặm thẳm im lìm Lênh đênh sóng vỗ đắm chìm biển khơi Định treo ấn xa rời nhiệm sở Cứ ra vào trăn trở khóc than Lò hương còn đó phím đàn Hoa trôi bèo dạt hợp tan bến nào ? Tự dấn mình bước vào sinh tử Họa thấy nhau tư lự đắn đo Bóng chim tăm cá thăm dò Nắng mưa rầu rĩ cánh cò bay xa Mây ngũ sắc ban ra chiếu chỉ Kim đặc sai quản trị Nam Bình Chàng Vương tiết độ thông minh Châu Dương cải nhậm gia đình mang theo Lửa Phúc Kiến hắt heo gió thổi Khói Triết Giang cây cối tạm êm Hàng Châu trăng sáng vương thềm Dừng xe tin tức rõ thêm chút nào Ngày hôm nọ áo bào nhuộm đỏ Từ thất cơ quân vỡ trận tiền Dưới trời trợn mắt quy tiên Hùm thiêng chết đứng nhãn tiền phu nhân Hồ Tôn Hiến mưu gian kế hiểm Giả chiêu an dấu diếm trá hình Phong quan bổng lộc triều đình Từ nghe lời vợ mạng mình tiêu tan Quan tổng đốc lường gàn bức bách Chẳng đền ơn gả quách nàng Kiều Thổ quan ép tới đất Liêu Hồn mây liệt nữ phiêu diêu Tiền Đường Không mồ mả thê lương thảm khốc Nhà họ Vương khóc lóc thương nàng Chiêu hồn bài vị đàn tràng Giải oan dưới ánh trăng vàng cô liêu Trông ngọn nước cánh diều bay lả Tinh vệ kia ngậm đá lấp sông Ngu Cơ thấm máu cỏ bồng Ngàn thu lưu luyến bóng hồng tiêu dao 22.1.2019 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 94 Tiếng ai oán trời cao đất thẳm Động thiên cang thê thảm lòng người Cây rung hạt lệ tuôn rơi Cánh chim phiêu bạt mảnh đời hư hao Mấy nén hương lạ sao bốc cháy Sư Giác Duyên bỗng chạy tới nơi Cho tôi xin hỏi đôi lời Qúy nhân đạo hữu là người phương xa Lập bài vị làm ma ai đó Vương Thúy Kiều đang ở cùng tôi Cả nhà ngơ ngác một hồi Xúm vào giới thiệu một thôi tên người Pháp sư dạy sự đời như vậy Chuyện lạ thường vẫn thấy xưa nay Hết cơn bĩ cực cho hay Thái lai thoát khổ trả vay luân hồi Chị em Kiều xa xôi tìm lại Mẹ cha mừng hăng hái chàng Kim Tưởng đâu tăm cá bóng chim Hồn mây phiêu bạt đắm chìm bể sâu Sư kể lại trầm châu gieo ngọc Thuê thuyền chài đón rước nàng về Sớm khuya nương tựa bồ đề Thảo am thanh tịnh tiện bề đâu xa Nàng đau đáu nhớ nhà khôn xiết Nơi sinh thành da diết cố hương Trăng vàng vườn Thúy vấn vương Hoa đào trước gió đoạn trường sầu ly Tin nở mặt thần kỳ quá đỗi Chiếc lá bay nguồn cội lại về Nhìn nhau rạng rỡ hả hê Chắp tay lạy tạ tràn trề Giác Duyên Cõi trần thế cửu nguyên lại thấy Thoát khổ đau nhờ cậy chứng minh An nhiên bởi tại tâm mình Cứu nhân độ chúng oai linh Phật đà Vạch lau lách xông pha đi tới Đường quanh co dẫn lối thảo đường Giác Duyên vội gọi Kiều nương Buồng trong lên tiếng tỏ tường bước ra Đủ mặt cả một nhà già trẻ Mẹ cha đều mạnh khỏe xuân tươi Hai em rạng rỡ sáng ngời Còn chàng Kim đó là người năm xưa Hai tri huyện mới vừa nhậm chức Ngũ phẩm hàng quan tước triều đình Ai ngờ mình lại gặp mình Bao năm xa cách bóng hình mù sương Mười phần xuân dễ thường hao hụt Bớt một phần tí chút mà thôi Dù cho lưu lạc nổi trôi Nàng Kiều vẫn đẹp bồi hồi lòng ai Mừng khôn xiết nét ngài hoen lệ Cùng hai em kể lể nguồn cơn Đứng trông chàng thấy tủi hờn Phật đài quỳ lạy tạ ơn tái hồi 23.1.2019 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 95 Huyên già kéo con ngồi bên cạnh Khóc than hoài nào trách chi ai Nỗi buồn mãi chẳng nguôi ngoai Từ ngày lưu lạc dấu hài biệt tăm Chẳng mấy chốc mười lăm năm đã Bụi hồng trần sỏi đá giá băng Cát lầm sông nước hỏi rằng Kiếp này còn thấy cung hằng nữa không? Kiệu hoa giục Vương ông bước tới Con hãy về cùng với mẹ cha Trời cho xum họp một nhà Chị em thong thả luống cà vườn rau Kiều chút phận úa màu thơ dại Đã mang thân quan tái am mây Mùi thiền sớm tối vui vầy Muối dưa đạm bạc cỏ cây bạn cùng Sự đời đã chập chùng sóng vỗ Buổi hoàng hôn cổ độ trăng soi Hồn thương cá nước mặn mòi Lửa lòng đã tắt vẽ vời làm chi? Cũng chỉ mong tu trì tinh tấn Hồng trần còn lận đận chen chân Dở dang chỉ tội cho thân Long đong chưa đủ tần ngần tiếc xuân Ông đâu phải mang phần trần cấu Dự bố kinh mà bấu víu đời Lấy điều xin Phật cầu trời Nhất thì bỉ thử tình người hiếu trung Duyên hội ngộ mịt mùng sóng cả Phận làm con vàng đá phôi phai Ngàn năm thu thảo hương lài Lập am rồi rước Phật đài được chăng? Sư Giác Duyên thung thăng tỉ muội Ơn tái thành sớm tối có nhau Đắn đo cặn kẽ trước sau Chiều lòng cha mẹ ngả màu trăng thu 23.1.2019 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 96 Kiệu hoa rước vi vu gió thổi Đến phủ nha chiều tối chong đèn Vội vàng mở tiệc đoàn viên Nàng Vân đứng dậy nói liền một thôi Theo lân lý tái hồi duyên chị Cơn ba đào buộc chỉ chân em Cùng là máu chảy ruột mềm Cơ trời tác hợp nỗi niềm xuân thu Chim hạc trắng vân du đây đó Chốn tha phương tìm chỗ nương thân Phong trần dầu dãi bao lần Đủ mùi cay đắng xa gần nhớ tên Bao thống khổ sầu miên thảm thiết Mười lăm năm da diết bóng hình Bây giờ mình lại thấy mình Trăng thề trả lại nghĩa tình còn nguyên Sớm lo liệu tơ duyên nối lại Gương đã lành còn ngại ngần chi Mới là mai trúc đền nghì Phận em sao dám so bì thiệt hơn Kiều gạt đi đền ơn trả oán Cuộc bể dâu đại nạn đã qua Thà rằng sương gió mịt mùa Dong chơi đáy biển cá cua nhẹ nhàng Cõi trần tục mơ màng chi nữa Xét thân mình đôi lứa xứng chăng Chen chân hổ thẹn bẽ bàng Nương nhờ cửa Phật khói nhang thỏa lòng Thân bồ liễu long đong đây đó Chốn lầu hoa trăng gió chán chê Nắng mưa dầu dãi ê chề Mặt dày mày dạn ong ve bướm vờn Thấy son phấn giận hờn số phận Bén mùi thiền tinh tấn dễ ưa Đẹp chi liễu nát hoa thừa Càng khơi động lại càng cưa cắt lòng Ân ái tha đèo bòng chi nữa Nhìn thấy nhau chan chứa tình thương Nhiễu điều phủ lấy giá gương Dưới nhường trên kính xuân hương thuận hòa 23.1.2019 Lu Hà