Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 37 Kiều lẽo đẽo xuống lầu theo Sở Vững lòng tin còn sợ chi ai Xông pha tuyết nguyệt trang đài Canh tàn khắc lậu đường dài dặm băng Gió cuốn lá thung thăng cất bước Trăng ngậm sương mưu chước thần sầu Ma đưa quỷ dẫn đi đâu? Tiếng gà eo óc qua cầu liễu mai Tên thủ hạ giáo dài đi trước Sở nhìn Kiều háo hức lưng ong Đường mòn sỏi đá thong dong Đỏ lòng xanh vỏ trông mong nỗi gì Bao mộng ước đền nghì mai trúc Chốn lầu xanh hỏa ngục trần ai Tan thành mây khói bi hài Lao xao tiếng gọi tuyền đài thảm thương Sở Khanh vội ghìm cương rẽ lối Kiều một mình bối rối hãi hùng Rợn rùng đuốc cháy tứ tung Khuyển nhung mai phục đường cùng bó tay Vuốt cắm đất cánh bay sao bốc Mụ Tú bà hộc tốc tới nơi Dây oan siết chặt kêu trời Roi mây vùi dập tơi bời thân hoa Kiều phủ phục nhạt nhòa thảm thiết Cũng bởi nhờ tinh huyết mẹ cha Thịt da tôi cũng đàn bà Gặp cơn ngộ biến lìa nhà tới đây Thôi đành vậy vùi thây nước đục Chút lòng trinh rữa mục cỏ cây Thân lươn chi quản bùn lầy Xin đừng hạ nhục đọa đầy làm chi 30.12.2018 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 38 Thân bèo bọt chim di giun dế Phải hạ lưu đến thế hở trời Tôi còn nuối tiếc gì đời Quá đà liều chết vốn người để đâu? Họ Mã đã bôi đầu cá nhớt Lấm lòng trinh mặt thớt từ đây Làng chơi ong bướm vui vầy Say xưa đĩa ngọc canh chầy đầy vơi Đón kẻ trước đưa người cửa hậu Phận tôi đòi châu chấu kiếm ăn Lầu xanh cửa rộng chứa chan Loan chung phượng chạ nồng nàn lả lơi Mụ vội vã ghi lời bảo chứng Lập giao kèo hí hửng Mã Kiều Nhặt khoan kể cũng lắm chiêu Dỗ dành xoa thuốc bóng chiều hoàng hôn Phải tay bượm bán buôn son phấn Thủ đoạn hèn tàn nhẫn lầu xanh Bạc tình khét tiếng Sở Khanh Dập vùi đày đọa bao cành phù dung Phường giá áo mánh mung lập kế Dưới trướng bà bắt dế thả cò Đà đao quen thói giả đò Túi cơm nhét miệng thăm dò nông sâu Ba mươi lạng ruồi bâu thơn thớt Nhớt tanh tao lả lướt vào ra Đàn ca mưu chước ranh ma Ngọt ngào âu yếm thiết tha mặn nồng Du gối hạc loan bồng phượng bế Ngửa lòng xuân thỏ thẻ ái ân Mây mưa đủ kiểu xoay vần Chán chê ruồng rẫy rã thân mận đào 31.12.2018 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 39 Mạch sầu thảm tuôn trào suối lệ Kiều giận mình tin kẻ bất lương Nai tơ mắc bẫy cùng đường Sở Khanh sấn sổ bên giường rêu rao Tao nghe nói con nào mới tới Còn to mồm phách lối kêu oan Phen này trướng rủ hoa tàn Màn che ong mật nhụy tràn mới thôi Giọng đểu giả một hồi rỉa rói Giống quạ hoang soi mói điêu ngoa Thềm hoa lã chã nhạt nhòa Thiên nhiên đúc sãn một tòa thiên hương Thèm nhỏ dãi nõn nường diêm dúa Nhựa sen hồng tơ lụa ngọc ngà Mơn man mềm mại làn da Cung phi dám sánh gương nga sượng sùng Vẫn giả bộ thạch thùng làm dữ Sấn sổ vào dền dứ múa may Há mồm sủi bọt cuồng say Sở Khanh ngáo đá mặt dày như ai Lời độc địa chối tai bất nhất Kiều chỉ tay phẫn uất kêu lên Nhẫn tâm thảo bức hoa tiên Rành rành tích việt bạc tiền là đây Khắp kỹ viện đông tây rát mặt Kẻ chê bai bày đặt mưu mô Người khinh bất nghĩa côn đồ Coi tuồng dơ dáy mới xô ra ngoài Nghĩ thân phận lạc loài xứ lạ Kiếp phong trần vay trả phôi pha Hồng nhan thất thế sa đà Đường tu trót vụng cửa nhà biệt ly Bình đã vỡ nhung y nhầu nát Trâm gãy rồi chua chát đắng cay Giai không tứ đại ai hay Lấy thân trả hết kiếp này cho xong 31.12.2018 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 40 Tuần sương nguyệt gương trong dần sáng Phòng trà mi bảng lảng gió đưa Tú bà thong thả giữa trưa Ghé thăm dạy bảo say sưa bướm hồng Hoa nhụy đỏ mênh mông bồng đảo Lắm công phu tinh xảo làng chơi Sao cho lăn lóc lả lơi Cho mê mẩn đá cho đời siêu thăng Truyền mánh khóe siêng năng gìn giữ Thuộc vành ngoài bảy chữ đam mê Vành trong thông thạo tám nghề Vuốt ve âu yếm tỉ tê mặn nồng Khách xúc động loan bồng phượng bế Cắt tóc thề tế lễ khói hương Hẹn hò nhoẻn nụ xuân hường Ra chiều chung thủy nõn nường trắng phau Giả liều chết trầu cau chỉ thắm Khắc tên người muôn dặm đường xa Thôi hoa kích cổ la đà Kim liên song tỏa mặn mà nhỏ to Người chậm chạp đắn đo tính toán Kẻ vội vàng giao hoán đổi thay Thạo đời cũng phải đắm say Si tình tâm tỏa truy ngay linh hồn Đủ nết ẩy người khôn của khó Học cho nhanh thông tỏ mọi điều Lầu xanh mẹ dạy lắm chiêu Ngày dài tháng rộng sớm chiều đào hoa Đêm khép mở bốn mùa hoa bớm Cửa rèm châu thấm đợm hơi sương Ngựa xa tứ xứ thập phương Khuynh gia bại sản vấn vương trận cười Khách dìu dặt ăn chơi sả láng Mẹ nhờ con cáng đáng việc nhà Thúy Kiều như hạt mưa sa Phong ba bão táp mà ra thế này Ưá nước mắt đắng cay cam chịu Thôi cũng liều bìu ríu yến anh Mua vui đàn hạc thâu canh Xác xơ phận liễu mong manh cánh bèo 31.12.2018 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 41 Bao mánh lới chả cheo mèo mỡ Lường gạt người đào mỏ kiếm ăn Tỉnh bơ chẳng chút băn khoăn Bốn mùa thư thả nhọc nhằn với ai? Chau vẻ nguyệt rồi phai nét ngọc Nghề nghiệp hay cố học nghe con Lòng nàng thểu não héo hon Xót mình khuê các mỏi mòn tuổi xuân Treo bảng hiệu giai nhân tài tử Trướng hồng đào rèm phủ phẩm cao Xe châu ngoài cửa xôn xao Xa gần nô nức dồi dào yến anh Sáng Tống Ngọc Tràng Khanh chiều tiễn Tấm thân vàng dâng hiến tiếc chi Ngửa lòng mai trúc xầm xì Cành chim lá gió thầm thì thâu đêm Trăng thu sáng êm đềm hầu hạ Cốt làm sao dư dả tiền trao Mặc người mưa Sở gió gào Mây Tần vật vã nhụy đào chứa chan Yêu phác họa nồng nàn sao xứng Dạo nguyệt cầm thi hứng tao nhân Làm cho mê mẩn toàn thân Nghiền chơi xa nhớ bần thần ngẩn ngơ Khi chén rượu cuộc cờ vui thú Giữa nửa đêm trổ nụ xuân cười Dốc tiền háo hức tham chơi Ai tri âm đó trọn lời với ai? Kiều ngao ngán nét ngài ủ rũ Buối chiều tà chuyện cũ rối bời Tình quân góc bể chân trời Cù lao chín chữ lệ rơi đôi hàng Nhớ lời nguyện bẽ bàng thục nữ Kim Lang ôi thiếp phụ chàng rồi! Mười hai bến nước nổi trôi Ngậm ngùi hỏi liễu xa xôi Chương Đài Cành xuân bẻ trần ai chăng chớ Xót ngươi cùng cảnh ngộ quan san Giấc mơ khắc khoải canh tàn Đoạn trường trong sổ hồng nhan hãi hùng 1.1.2019 Lu Hà