Thơ Tình Chùm Số 1.171

Thảo luận trong 'Lu Hà' bắt đầu bởi Lu Hà, Thg 12 30, 2018.

  1. Lu Hà

    Lu Hà Active Member

    Tham gia ngày:
    Thg 10 13, 2011
    Bài viết:
    5,006
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nam
    Tài Mệnh Tương Đố

    cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 32


    Chờ nhạn tới nhắn nhe canh thiếp

    Tiễn kẻ đi lại tiếp người sau

    Lạ tai thấy mụ thuộc làu

    Một bài răn giáo thấm màu tuyết sương


    Xong hương hỏa gia đường cúng bái

    Mụ Tú bà xăng xái lên giường

    Từ nay muốn được mẹ thương

    Lạy xong con tới bên gương cậu sờ


    Phải soi tận đường tơ kẽ tóc

    Dạng chân ra lăn lóc khách chơi

    Năm canh rộn rã tiếng cười

    Sỗ sàng tục tĩu toàn lời khó nghe


    Kiều quỳ xuống dầm dề nước mắt

    Trời già kia bày đặt oan gia

    Kẻ gian vu khống cha già

    Rau răm cam chịu bên rìa cải xanh


    Thân làm lẽ buông mành mối lái

    Cũng đủ điều nạp thái vu qui

    Kim bôi hợp cẩn tức thì

    Môi kề má ấp xầm xì yến oanh


    Đạo tòng phu phải đành xuất giá

    Bước lưu ly rơm giạ tro than

    Lò hồng nay đã nguội tàn

    Sớm khuya chung chạ chẳng gian dối gì


    Hỏi danh phận nữ nhi băng tuyết

    Bởi cớ sao thảm thiết điêu linh

    Cập kè cùng Mã Giám Sinh

    Nghìn vàng gửi gắm tiết trinh cho người



    Mụ nghe rõ những lời Kiều nói

    Nổi tam bành xỉa sói tru lên

    Một tòa quốc sắc thiên nhiên

    Bị thằng họ Mã đã nghiền ra tương


    Tuồng ăn ở bất lương bá đạo

    Của bà mua đánh tráo vàng thau

    Dấu hồ ngứa ngáy phai màu

    Đóa hồng nhung đã nát nhàu còn chi


    Lão kia có nhâm nhi xơ múi

    Gái tơ sao dễ mủi lòng ra

    Tự mình dâng bán cửa ta

    Nhập gia phải chịu phép nhà oai nghiêm


    Roi song chắp cho mềm da thịt

    Cuốn tóc mây rin rít gió bay

    Con dao sẵn có ống tay

    Mụ già tái mặt dừng ngay đánh đòn


    Dao bén cứa cổ tròn phun máu

    Sợ nát tan ngọc báu hoa châu

    Lam kiều dễ kiếm tìm đâu

    Huyền sương chày ngọc chân cầu tử sinh


    28.12.2018 Lu Hà





    Tài Mệnh Tương Đố

    cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 33


    Dao oan nghiệt thâm tình leo lắt

    Dòng trâm anh hiu hắt trời mây

    Thiên nga đàn hạc bủa vây

    Tử thần lưỡi hái dọa đầy sát thân


    Lối âm u tần ngần tiếng sáo

    Bến sông tương thơm thảo ngàn thu

    Hồn nghe gió thổi vi vu

    Nửa phần nuối tiếc ngao du thế trần


    Nàng bằn bặt gia nhân tấp nập

    Mụ Tú bà lập cập thuốc thang

    Trần duyên tha thiết gọi nàng

    Vẫn còn nặng nghiệp dở dang đoạn trường


    Cơn hấp hối vấn vương như để

    Gặp một nàng ngọc thể tuyết sương

    Đạm Tiên hẹn ở Tiền Đường

    Chị em hết nợ sâm thương đôi đàng


    Tú bà mới dịu dàng khuyên giải

    Kiều mơ màng tê tái xót xa

    Thôi thì cũng bởi tại ta

    Mụ gìa than thở dần dà tạm nguôi


    Buồng xuân khóa mẹ nuôi con lớn

    Đời còn dài kén chọn tùy con

    Tìm người vàng đá sắt son

    Gieo cầu đúng cửa héo hon nỗi gì?


    Làm chi tội ngu si uổng mạng

    Thiệt đời mình bỉ báng thị phi

    Kề tai mụ cứ nằn nì

    Giống như thần mộng suy vi tỏ tường


    Qúy nhân báo chủ trương hội chủ

    Tài mệnh kia tương đố ra sao

    Về sau ta biết thế nào

    Trời xanh lồng lộng dồi dào tiên tri



    28.12.2018 Lu Hà





    Tài Mệnh Tương Đố

    cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 34


    Thời thơ ấu tử vi tướng số

    Thày bảo ta duyên nợ trần gian

    Anh hoa phát tiết tinh tràn

    Sương pha áo gấm non ngàn bể dâu


    Thân ngọc bội dãi dầu mưa nắng

    Biển trầm luân cay đắng xót xa

    Kiếp này trả nợ người ta

    Bớt đi chồng chất sa bà kiếp sau


    Càng thấm thía vàng thau gạn lọc

    Để cả nhà khó nhọc lo âu

    Ở đời ai muốn thế đâu

    Xương khô đồng nội đĩa dầu hư hao


    Sợ ong bướm ra vào quấy nhiễu

    Chốn lầu hoa phiêu diếu thướt tha

    Lả lơi trăng gió lụa là

    Trà khan thèm mật sa đà vòng tay


    Được như thế là may thục nữ

    Con cái nhà mẫu tử tương tri

    Ngọt ngào mụ Tú thầm thì

    Kiến bò miệng chén rầm rì thanh lâu


    Cứ thong thả hạt ngâu thánh thót

    Giót vào lòng mật ngọt tới xương

    Kiều càng nức nở hoài thương

    Tinh cha huyết mẹ cố hương sụt sùi


    Lời quyết đoán bùi ngùi khuyến khích

    Khóa xuân lòng Ngưng Bích thảnh thơi

    Gần xa buồm trắng chơi vơi

    Mênh mông cồn cát biển khơi chập chờn


    Kiều thơ thẩn tủi hờn non nước

    Quê hương người thao thức bơ bơ

    Hai thân tựa cửa đứng chờ

    Nắng mưa Lai Tử hững hờ nỡ sao?


    Buồn cửa biển lao xao sóng vỗ

    Đàn hải âu lố nhố xa xăm

    Cặp đôi dưới ánh trăng rằm

    Ngàn dâu xanh ngát con tằm nhả tơ


    Buồn ngọn cỏ hồn thơ ngơ ngẩn

    Man mát trôi lận đận cánh hoa

    Thương mình ứa lệ nhạt nhòa

    Xứ người cô quạnh thềm hoa não nùng


    Cơn gió thoảng chập chùng biển cả

    Nhớ tình quân ngọc đá chưa tan

    Cách xa muôn dặm quan san

    Đêm nằm mộng tưởng nồng nàn ái ân


    29.2018 Lu Hà




    Tài Mệnh Tương Đố

    cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 35


    Dòng lệ chảy bước chân thểu não

    Khóc thương mình thừng chão buộc rồi

    Muôn vàn gửi tới xa xôi

    Vó câu khấp khểnh đơn côi não nùng


    Trải gió bụi hãi hùng sương tuyết

    Từ Bắc Kinh thảm thiết Lâm Truy

    Mé tường khuất bóng tà huy

    Ung dung áo gấm quạt quỳ thanh tân


    Rèm châu rủ giai nhân ve vuốt

    Khăn nhiễu điều chải chuốt dịu dàng

    Ngâm nga thi hứng mơ màng

    Lân la chào hỏi là chàng Sở Khanh


    Người quốc sắc nghiêng thành rõ mặt

    Áo xiêm bay dìu dặt áng mây

    Thanh bình phiêu bạt tới đây

    Nghê thường yểu điệu ngất ngây bướm hồng


    Hoa tiên nữ bềnh bồng hải đảo

    Khách tao nhân thơm thảo chiều thu

    Vẳng nghe tiếng sáo vi vu

    Trúc mai xao xuyến điệu ru vẳng sầu


    Khách tình tứ bốn câu ba vận

    Kiều đối ngay vương vấn ngại ngùng

    Quạt che nửa mái thẹn thùng

    Tóc mây lõa xõa anh hùng ngẩn ngơ


    Tay tháo cũi đợi chờ chi nữa

    Cánh chim trời lời hứa tự do

    Tần ngần lững lự thăm dò

    Suy đi tính lại đắn đo đủ bề


    Mưu chước sẵn tỉ tê chiêu cách

    Phải phòng xa tai vách mạch rừng

    Nhanh chân chớ có lừng khừng

    Thời cơ vụt mất lưng chừng dở dang


    30.12.2018 Lu Hà



    Tài Mệnh Tương Đố

    cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 36


    Nàng khấp khởi mơ màng thổn thức

    Lời sắt son rạo rực má hồng

    Lê thê ngày tháng chất chồng

    Bỗng nhiên le lói cánh đồng cỏ non


    Đêm trằn trọc héo hon cành liễu

    Lá phong trần ai điếu xót xa

    Tờ mây bày tỏ thiết tha

    Phận hèn oan trái dớp nhà ly tao


    Ơn tế độ nhờ vào quân tử

    Nguyện làm thân trâu ngựa đền nghì

    Bình minh oanh yến xầm xì

    Chúc câu buổi sáng thầm thì phiếu mai


    Gót sen bước thư cài tay áo

    Chàng nhặt lên lơ láo trước sau

    Về phòng phúc đáp thật mau

    Từ trong tích việt thấm màu nước hoa


    Có hai chữ nhạt nhòa khóe hạnh

    Ý tứ suy thành quách Lâm Truy

    Ngày hai mươi mốt tà huy

    Canh ba giờ tý hiểm nguy sá gì?


    Chim thoi thóp trà mi hớp bóng

    Nửa vành trăng lóng ngóng bên mành

    Thoắt đâu đã thấy Sở Khanh

    Nắm tay dạn dĩ trống canh lạnh lùng


    Kiều e ngại thẹn thùng quỳ lạy

    Phận bọt bèo trông cậy đại nhân

    RỈ tai thống thiết ân cần

    Ngậm vành kết cỏ muôn phần về sau


    Sở Khanh quyết cùng nhau chạy trốn

    Ngựa truy phong hảo hớn tranh tài

    Tay chân thủ hạ mấy ai

    Vai hùm lưng gấu chông gai quản gì ?


    Ba mươi sáu tẩu vi thượng sách

    Mưu chước này hiển hách cổ kim

    Đêm khuya vắng vẻ im lìm

    Sổ lồng tháo cũi cánh chim hải hồ


    Nàng nghi hoặc lô xô sóng vỗ

    Lại nóng lòng thoát khổ đại dương

    Đá ngầm cặm bẫy thê lương

    Thôi đành nhắm mắt đoạn trường quắt quay


    Xem con tạo vần xoay số phận

    Mới lẻn theo liều dấn tấm thân

    Thời gian chẳng đợi phân vân

    Ngựa phi nước kiệu phong trần bể dâu


    30.12.2018 Lu Hà
     

Chia sẻ trang này

Share