Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 22 Bốn trăm lạng ép tằm thành kén Mã Giám Sinh vội vã đứng lên Thẹn thùng má phấn thuyền quyên Ăn thì ở xổi đậu nghiền thành tương Kẻ già dặn đào hương quen hái Người ngây thơ tê tái lòng đau Họ Chung kíp báo cho mau Tính đường lo lót trước sau mọi bề Đưa canh thiếp não nề tê dại Liệu rõ ngày nạp thái vu qui Tờ mây khế ước này ghi Khất từ chữ ký muộn gì Vương ông Mã chưa dám buông tuồng sàm sỡ Sợ quá đà thất thố chi chăng ? Ngọc kia dầm ván thung thăng Trước sau lạc lối cung hằng thỏa thuê Mắt hấp háy đê mê thấp thỏm Con mồi ngon đã tóm chặt tay Trước sau rồi cũng đến ngày Lò hương lứa cháy vui vày canh thâu Kiều ủ dột mày châu ai điếu Bầy sai nha tả hữu thước dài Chậm dề một lão một trai Tạm thời tháo khóa bi ai chất chồng Thương bà lão cơn giông cuồng nộ Khóc Thúy Kiều đau khổ xót xa Búa rìu sấm sét ác ma Liều thân vật vã theo đà tường vôi Đầu máu chảy hồn côi lạc xứ Tiếng rên la phụ tử tình thân Dần dần tỉnh lại ân cần Kẻ trông người nắm đỡ đần khuyên can Thân bồ liễu hồng nhan bạc mệnh Đường trần ai khấp khểnh gian nan Công cha nghĩa mẹ ngút ngàn Dâng thư luống thẹn muôn vàn nàng Oanh Thua ả Lý năm canh ủ rũ Quyết bán thân máu mủ hay sao? Thương cha tuổi hạc đã cao Một cây cù mộc gánh bao nhiêu cành Đời con phận liễu mong manh vậy Hoa dập vùi còn thấy lá xanh Một hai thưa thốt ngọn ngành Giờ lâu ông cũng phải đành nghe theo Thôi cũng chịu hắt heo gió thổi Cuối đường hầm tìm lối thoát ra Mong sao cứu được cửa nhà Đền ơn tấc cỏ mưa sa bụi đời 24.12.2018 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 23 Họ Mã đã tới nơi bậc cửa Mặt mỡ nhờn từa tựa như heo Thò tay một bản giao kèo Vàng trao chữ ký một lèo rõ tên Án lật ngược có tiền chi khó Họ Chung kia xoay sở trắng đen Lễ tâm bịt miệng dưới trên Sai nha biện hộ cũng nên mọi bề Trống đã điểm độ về giục giã Một mình nàng buồn bã xót đau Châu sa khóe hạnh đỏ au Công trình đeo đẳng trầu cau lỡ làng Hoa trần ải phũ phàng cay đắng Trời mây xa đằng đẵng quan san Ngờ đâu sớm nở chiều tàn Dẫu là đá cũng nát gan lọ người Ta khăng khịt nụ cười tiếng nói Bóng hình chàng tươi rói thiết tha Thanh mai trúc mã ngọc ngà Thư cưu trống mái mặn mà cả hai Kể sao hết dấu hài ngọn cỏ Tiết thanh minh vò võ trăng sao Cung đàn dìu dặt thanh tao Tình trong thân ái nghẹn ngào đơn côi Ôi duyên nợ tờ bồi khế ước Cuộc trăm năm thao thức nguyệt hoa Xuyến vàng chưa thỏa kim thoa Giao bôi hợp cẩn nhạt nhòa tuyết sương Thôi đành vậy vấn vương vàng đá Kim Lang ơi! Thiếp đã phụ chàng Loan chia thúy rẽ cát đằng Yến anh trả lại xích thằng kiếp sau 25.12.2018 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 24 Kiều vật vã mày chau liễu rủ Vườn xuân chưa điểm nụ bướm vàng Trời Liêu nàng Mạnh ngỡ ngàng Gập ghềnh vó ngựa mênh mang suối sầu Thân gái hận bể dâu ép trải Nỗi niềm riêng tê tái trúc mai Oan tình ngập ngụa tuyền đài Làm sao tan được canh dài thấm khăn Vân chợt tỉnh băn khoăn hỏi nhỏ Ngọn đèn mờ bày tỏ chứa chan Khóc than mình chị đa đoan Trời già nỡ để gánh oan đè đầu Can cớ chi đêm thâu nức nở Còn nặng lòng duyên nợ chi đây? Chị em bát nước vơi đầy Vào ra sớm tối vui vầy có nhau Kiều vội vã gạt mau ngấn lệ Hãy ngồi lên chị kể cho nghe Dặm trường tuyết hận non khê Mối tình Kim Trọng trăng thề chưa phai Cho chị lạy van nài vạn kiếp Nhờ cậy em nối tiếp tơ hồng Sau này nên vợ nên chồng Giao loan chắp mối mặn nồng tùy em Kể từ buổi buông rèm ngọc thỏ Cả nhà đi mừng thọ chưa về Tiếng đàn quạt ước chén thề Với chàng Kim ấy say mê cung hằng Em còn trẻ thung thăng ngày tháng Vì chị nên cáng đáng việc nhà Cũng là hiếu hỉ mẹ cha Với chàng Kim Trọng thiết tha chị nhờ Tình máu mủ bơ vơ xứ lạ Dù nát tan thân lá hồn cây Suối vàng chị cũng thơm lây Xuyến vàng ngọc bội tờ mây giữ gìn Người dù mất của tin còn đó Phím đàn này sáng tỏ trăng sao Mai sau dù có thế nào Đốt lò hương nóng lao xao chị về Hồn bạc mệnh não nề sương tuyết Gió heo may thảm thiết dấu chân Phất phơ ngọn cỏ xa gần Rảy cho chén nước xót thân liễu đào Dù trâm gãy bình nào kể xiết Gửi ngàn thu da diết ái ân Trăm lần từ tạ tình quân Thiếp xin khất nợ duyên ngần ấy thôi Phận thiếp đã bèo trôi mây dạt Đóa hoa tàn bi đát lầm than Đời người sao lắm gian nan Dập vùi bể khổ canh tàn xác xơ 25.12.2018 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 25 Kiều Phẫn uất bơ vơ hồn lạc Suối tiên bồng quan ải mù sương Toàn thân bất động canh trường Liêu trai chí dị cố hương mịt mờ Nhà Huyên bỗng sững sờ tỉnh giấc Thấy cả nhà người gác kẻ coi Thuốc thang tấp nập tơi bời Dần dần hồi tỉnh lệ rơi đôi hàng Kiều nức nở khóc chàng thảm thiết Rỉ tai bà rõ thiệt đầu đuôi Vân đưa thoa ấy tờ bồi Vì cha nên nỗi đành thôi duyên này Phận bèo nổi đắng cay kim cải Kiều dặn dò trả lại tình xưa Nhờ cha nối chút duyên thừa Vân Kim gá nghĩa sớm trưa mặn nồng Dẫu xương cốt ngóng trông đồng nội Nơi xứ người trăn trối quê nhà Canh ba khắc lậu tiếng gà Quản gia thúc giục quan hà dặm băng Mòn bia đá cung hằng còn đó Tấc vàng kia máu nhỏ dám sai Sinh ra trong cõi trần ai Tình thâm cốt nhục u hoài ngàn thu Kiệu hoa đã âm u ngoài cửa Áng mây đen khách khứa gì đâu Đì đoàng pháo nổ sa châu Sinh ly tử biệt nàng dâu não nùng Ván đã đóng bão bùng sóng gió Bước sang ngang huyết nhỏ lệ phai Tiếc thay liễu thắm trang đài Buị trần gió cuốn ngày mai thế nào? 26.12.2012 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 26 Trăng vàng võ xanh xao cỏ úa Cánh chim bay dàn dụa mưa sa Dẫu thân trong trắng ngọc ngà Gặp cơn ngộ biến cửa nhà biệt ly Duyên tiền định thanh y phận mỏng Đóa cẩm nhung nỡ chóng tàn phai Xót xa cành liễu Chương Đài Phồn hoa phố thị nét ngài ủ ê Họ mã vội rước về biệt phủ Khóa buồng xuân trướng rủ màn che Ngại ngùng sương gió e dè Lòng đau ruột thắt bóng đè đào tiên Phẩm thơm nức đòi phen suồng sã Biết rồi đây vàng đá phôi phai Hoài công gìn giữ cho ai Nhị hồng thà bẻ u hoài thở than Người chung thủy quan san ngàn dặm Giờ ở đâu thê thảm thế này Trùng phùng thỏa ước hương say Còn đâu hy vọng đắng cay nỗi lòng Thân bồ liễu long đong tứ hải Áng mây Tần quan ải mù sương Chôn nhau cắt rốn cố hương Ngậm ngùi gió Sở tha phương xứ người Kiều càng nghĩ càng rơi nước mắt Sẵn con dao gói chặt vào khăn Phòng khi họ Mã dữ dằn Quyết liều sinh tử tấm thân cát đằng Trời oan nghiệt xích thằng chặt đứt Bởi vì ai nỡ dứt tơ hồng Tuyệt đường thiếp phải theo chồng Gìa nua vô lại đèo bồng thiên nga… 26.12.2018 Lu Hà