Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 17 Khua róc rách thuyền quyên rũ lụa Bến Trữ La một đóa xuân kiều Mây bay sầm sập mưa chiều Bâng khuâng gió thoảng mĩ miều ái ân Người ngồi đó bần thần ngơ ngẩn Khi cúi đầu thơ thẩn mày chau Sương sa má ướt ràu ràu Đắng cay tủi hận nhạt màu phấn hương Trong lòng đã vấn vương thểu não Vuốt dây đàn thành thạo ngón tay Liêu xiêu tình đã ngấm say Lom khom đứng dậy dạn dày tấc gang… Kiều dừng lại dịu dàng thỏ thẻ Nhắc nhở chàng chim sẻ rào thưa Vườn hồng lá thắm đong đưa Dập dìu ong bướm say xưa quá đà Đã vào bậc nho gia tinh khiết Đạo tòng phu trinh tiết làm đầu Bố kinh lân lý qua cầu Ra tuồng trên bộc trong dâu ích gì? Con người ấy tình si như thế Nỡ bỏ đi một vẻ yêu kiều Chán chường gió thoảng mây chiều Để ai vò võ cô liêu một mình? Trương Quân Thụy phụ tình bạc nghĩa Thôi Oanh Oanh đau khổ sầu ly Sá gì nửa mảnh nhung y Hoa nài liễu ép xin suy xét cùng Sinh nghe vâỵ thẹn thùng im lặng Thấy lời hay sâu lắng dễ nghe Chàng càng vị nể e dè Trăm năm giữ trọn lời thề sắt son. 22.12.2018 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 18 Kiều trở lại phòng the hoan hỉ Ngóng hai thân sĩ đệ tiểu Vân Kim vừa dạo gót ra sân Bần thần nuối tiếc mấy lần xiêm y Chí nung nâú gan lỳ sỏi đá Dù phơi khô biển cả san hô Bóng tàu lạt vẻ trăng phô Tin đâu héo ruột đồng ngô lụi tàn Cửa sài ngỏ quan san muôn dặm Bức thư nhà bi thảm cố nhân Tin đâu thúc phụ từ trần Hộ tang con phải hai thân đỡ đần Kim đau đớn bạt ngàn sơn cước Nỗi kinh hoàng tủi cực đài trang Một hai sự thể rõ ràng Nỗi nhà tang tóc mong nàng lượng cho Duyên đang bén con đò trắc trở Bởi sự đâu chưa kịp đến thì Đỏ hoe khóe hạnh Kiều nhi Trăng thề còn đó đền nghì trúc mai Thương cảnh ngộ bi ai thảm khốc Đôi trẻ đành chỉ gốc cây dâu Mai sau dù có bạc đầu Đá mòn biển cạn trọn bầu thủy chung Trái tim đã tận cùng huyết lệ Suốt cuộc đời san sẻ áo cơm Ngàn thu để lại tiếng thơm Tào khang ân ái lửa rơm đèo bồng 23.12.2018 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 19 Xa ngàn dặm đồng không mông quạnh Sầu ba đông dám trách chi ai? Xuyến vàng khăn lụa trâm cài Đành lòng cho kẻ dấu hài chân mây Cơn gió cuốn hàng cây nghiêng ngả Ruột rối bời vội vã ra đi Ngập ngừng nàng mới thầm thì Trời xanh ghét bỏ làm chi má hồng Khao khát đợi gia đồng sính lễ Nỗi niềm riêng chưa kể hai thân Tiệc hoa mừng thọ ân cần Câu thơ trót nặng non gần đỉnh xa Dẫu mưa móc dương tà nguyệt lặn Tóc tơ còn lời dặn chẳng quyên Đồng tâm ta đã thề nguyền Hoa xuân có chủ ván thuyền tương giao Thương thúc phụ hư hao sương tuyết Lòng đất sâu thảm thiết khói nhang Thôi đành thiếp cũng vì chàng Dùng dằng chẳng nỡ hai hàng châu sa Lời trân trọng thiết tha âu yếm Lòng nặng lòng dấu diếm làm sao Lên yên từng gói buộc vào Gập ghềnh vó ngựa nghẹn ngào chia ly Quang cảnh lạ kinh kỳ phố xá Bụi hồng trần sỏi đá dưới chân Não nề mưa gió xoay vần Phòng the má phấn bần thần vào ra… Nàng buồn bã hiên nhà trống vắng Ngẩn ngơ nhìn cay đắng xót xa Quan san muôn dặm hải hà Kim Lang nào thấy xế tà tịch dương… 23.12.2018 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 20 Đoàn mừng thọ hồi hương trở lại Bỗng từ đâu khốc hại sai nha Đầu trâu mặt ngựa ma tà Hung hăng lùng xục vịt gà đầy sân Dây vô lại bất nhân ngang trái Trói lão gia con trẻ Vương Quan Xéo dày khung cửi nát tan Tay đao tay kiếm ngập tràn túi tham Đời thanh bạch bao năm chứng giám Nơi công đường muôn dặm còn kia Huyện quan ông đã về già Tiếng thơm nức nở trau tria mảnh vườn Tiếng la hét oán hờn căm giận Thằng bán tơ thù hận vô luân Vương bà nức nở Thúy Vân Vu oan giá họa tủi thân Thúy Kiều Chuyện quá khứ cú diều cạm bẫy Gỉa mạo thư cáo bậy Vương ông Tránh sao xã hội bất công Một rừng xương cốt cánh đồng quạ đen Trò cướp giật thói quen tham nhũng Vẫn hoành hành thao túng quan trên Mưu mô thủ đoạn vì tiền Cha con cốt nhục tòng quyền biết sao? Tình chị em máu đào huyết lệ Đức cù lao cha mẹ nuôi con Nàng Kiều luống những héo hon Mối tình Kim Trọng sắt son não nùng Viên thư lại họ Chung nha dịch Nay về hưu mưu tính âm thầm Thấy nàng hiếu thảo tình thâm Đường đi nước bước từ tâm tỏ bày Ba trăm lạng việc này chắc ổn Dăm ba ngày phải tốn sẽ xong Đầm đìa máu lệ xót lòng Dẽ ra để thiếp theo dòng bèo trôi Thôi đành vậy than ôi kiếp phận Quyết bán mình sầu hận thiên thu Hồn mây gió thoảng vi u Sinh ly tử biệt âm u cửu trùng…! 23.12.2018 Lu Hà Tài Mệnh Tương Đố cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 21 Dồn tới bước đường cùng sinh lộ Chẳng cam lòng mới ngỏ ý tìm Phòng the bằn bặt im lìm Tuổi xuân ai nỡ nhấn chìm biển sâu Có một mụ môi trầu đỏ lỏm Dẫn một người già khọm làm quen Ngũ tuần xem đã quá niên Mặt dày bóng mỡ lắm tiền bảnh bao Bầy đầy tớ lao xao hộ vệ Huyện Lâm Thanh ra thế cũng gần Gà nòi nguyên quán băng nhân Gió trăng quen thói lần khân đủ điều Buồng trong mối giục Kiều ra giá Khách tự xưng là Mã Giám Sinh Hôm nay được thấy dáng hình Tin sương đồn đại lung linh tuyết hồng Ngã ngây ngất mây rồng chờ dịp Trận gió mưa đã kíp lắm rồi Ép cung cầm nguyệt một thôi Bắt tay vén tóc xa xôi liễu đào Thử bài quạt dạt dào thơ phú Ngọc Lam Kiều tú khẩu thành trương Lửa tình đốt cháy lò hương Vạn ngàn ước tính chịu nhường chi ai Giống hà tiện một hai thêm bớt Mã kỳ kèo thơn thớt nói cười Khuynh thành sóng nước lả lơi Giờ lâu mới định một lời bốn trăm 24.12.2018 Lu Hà