Nếu Đời Không Có Anh Cảm xúc thơ Xuân Quỳnh: Chỉ Một Mình Anh Anh đã tới để cho em tất cả Bao niềm vui đau đớn vị khứ lai Dìu em đi trên những quãng đường dài Không có anh tất cả là vô nghĩa Tim nóng lại khi vầng trăng băng gía Sưởi lòng em trong giây phút cô đơn Nụ cười tươi khi bực dọc giận hờn Đầy hy vọng ánh bình minh le lói Cũng bởi tại gió mùa xuân đến vội Xóa sương mù bèo bọt bập bùng trôi Chim hải âu vỗ cánh nhịp bồi hồi Tình vĩnh cửu bao la như biển rộng Anh không nói thành không gian trống rỗng Mặt trời tan cảnh địa ngục âm u Rừng thông kia thổn thức khóc vi vu Nửa hồn em bóng hoàng hôn vụt tắt Anh thất thểu chuỗi ngày qua tất bật Em thương anh cơ cực cảnh bần hàn Giọt châu xa trần thế lắm gian nan Hạt bụi đỏ bơ vơ cùng năm tháng Ôi cuộc sống vì sao nhiều cay đắng Trót sinh ra phải cam chịu khổ đau Mùa đông tàn hoa cỏ úa nát nhàu Tiếng thu gọi kiếp nai vàng ngơ ngác! 19.3.2017 Lu Hà Để Lại Vần Thơ cảm hứng từ 2 câu thơ của Lương Cẩm Quyên “Mai này xuân sắc thiên di Già nua hạ gót còn gì cho nhau“ Dù cho sỏi đá nát nhàu Phấn son phai nhạt bạc mầu cỏ cây Trái tim anh vẫn ngất ngây Thương em như thuở dã chầy canh thâu Chày sương thấm ướt giọt ngâu Tình ta vẫn đượm sủi ngầu bọt bia Anh cười ha hả vuốt ria Em ngồi kẻ mắt trau tria nuột nà Ngậm ngùi thương chị Hằng Nga Lầu vàng gác tía mưa sa u hoài Nỗi buồn mãi chẳng nguôi ngoai Oán người tệ bạc trần ai bẽ bàng Trước sau thì vẫn thiếp chàng Dòng thơ lai láng mơ màng ái ân Nửa vòng trái đất phong vân Ngân vang khúc nhạc giai nhân tao đàn Lửa lòng hừng hực thế gian Hồn trinh thổn thức nồng nàn ngọc châu! 18.3.2017 Lu Hà Giọt Lệ Canh Thâu Cảm khái từ khúc ca của Nguyễn Bá Trác: Hồ Trường Bậc trượng phu gan tày thế sự Chí can thường lạc thủy tha phương Phong trần kẻ sĩ mang hài cỏ Cật ngựa thanh gươm đẫm áo sương Chí chưa đạt tủi lòng nam tử Bóng ác tà đầu bạc trắng râu Khinh cừu tứ mã xa vời vợi Giọt lệ tuôn đàn hạc vó câu Nghiêng bầu dốc cạn cùng tri kỷ Ngất nghểu cười lảo đảo bể dâu Hồ trường bi lụy tang bồng thỉ Biết rót về đâu trải mấy thâu Phương đông biển động sinh cuồng loạn Nẻo bắc ầm vang tiếng ngựa hồ Phiêu lãng trời tây băng gía tuyết Nam phương tủi hận nợ cơ đồ Kẻ tỉnh người say bầu rượu cạn Trăng tàn nguyệt lạnh khóc ô hô! Tiếng quạ ăn đêm sầu vạn cổ Phong kiều dạ bạc bến Cô Tô Hoàng hạc lầu son buồn qúa khứ Tỷ Can ai biết có Chu Vân Xé gan bẻ cột nghe mà thẹn Ngửa cổ gào lên hỡi cố nhân! Thiếu kẻ nuốt than như Dự Nhượng Qua sông Vị Thủy dáng Kinh Kha Tráng sĩ ra đi không trở lại Trăng thu vằng vặc khắp sơn hà! 19.3.2017 Lu Hà Hồ Trường Hận Cảm hứng khi đọc bài ca Hồ Trường của Nguyễn Bá Trác Hồ trường dốc cạn chén say Quên bao uẩn ức đắng cay lụy phiền Oán hờn sầu hận triền miên Nam nhi hồ thỉ thuyền quyên anh hùng Trượng phu tứ hải bập bùng Lửa thiêu đồng nội chập chùng biển khơi Lạc miền băng tuyết rong chơi Phương Tây xứ lạ chơi vơi cửa rừng Trán nhăn tư lự rưng rưng Trời Nam xa tít dửng dưng non ngàn Tỷ Can móc ruột xé gan Thẹn nghe Chu Vấn khuyên can giúp đời Cột rồng nghiêng ngả tả tơi Tìm đâu tri kỷ trọn lời nước non Rượu lòng Tư Mã héo hon Kinh Kha vỗ kiếm chon von đỉnh sầu Chí trai chưa thỏa bạc đầu Tầm Dương sóng bạc chân cầu lệ rơi! Rượu bầu thơ túi chơi vơi Ngậm ngùi cố quận ai người cùng ta Biển Đông muối mặn dương tà Ngựa hồ gió bắc xót xa não nùng Cành Nam làm tổ chim cùng Cáo quay về núi cây rung sương trào Đập bàn quắng chén say vào Trợn trừng quắc mắt nghẹn ngào châu sa Vỗ tay tửu nhập lời ra Gió mây gào thét tiếng gà tàn canh! 19.3.2017 Lu Hà Khúc Sầu Ca Tê Tái Cảm hứng từ khúc ca của Nguyễn Bá Trác: Hồ Trường Hồ trường dốc, hồ trường say túy lúy Đấng trượng phu từng vặn cột bốc gan Trời nam phương ngàn dặm dấu quan san Ta uống cạn chén sầu ly đầu bạc Nuôi chí lớn ai dè thân cò vạc Quê hương người xơ xác bóng tà dương Lại nghiêng bầu ngao ngán vẻ chán chường Vỗ gươm hát biết ai là tri kỷ Lửa cừu hận bụi mù roi thiết kỵ Áng mây bay cánh đồng cỏ mênh mông Hơi rượu phun lã chã tưới biển đông Ngọn gió bắc sấm gầm quân mạc tiếu Mưa xối xả gò lưng phi nước kiệu Cuộc đỏ đen sát phạt bến bờ tây Rót về đâu thổn thức chén lệ đầy Nghe tiếng nhạc khúc tiêu sầu tê tái Khi xa nước tóc còn xanh chi ngại Sách thánh hiền học được bấy nhiêu thôi Kiếp trầm luân thui thủi bọt bèo trôi Cuộc dâu bể xót xa buồn thế sự Trán tư lự chén hồ thương lạc hỷ Gọi hồ trường tiếng Việt khóc hu hu Bạn đời ơi hiu hắt thổi hoang vu Xương cốt trắng rừng thông trăng cổ độ Lòng ta biết chí tang bồng quốc tổ Nghìn năm sau réo rắt tiếng đờn ca Dòng sông hương xõa tóc rặng tre ngà Hà tất phải cùng cỏ cây sầu thảm! 19.3.2017 Lu Hà