Thơ Tình Chùm 890

Thảo luận trong 'Lu Hà' bắt đầu bởi Lu Hà, Thg 3 6, 2017.

  1. Lu Hà

    Lu Hà Active Member

    Tham gia ngày:
    Thg 10 13, 2011
    Bài viết:
    5,006
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nam
    Mùa Xuân Hoa Lại Nở

    Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Lại Bắt Đầu


    Hồi nào trang giấy bơ vơ

    Tình thơ bướm trắng hững hờ gió bay

    Nửa hồn chiếc bóng heo may

    Lòng tôi giá lạnh đắng cay bẽ bàng


    Con tàu chuyển bánh mơ màng

    Sân ga vắng vẻ nhỡ nhàng khách đi

    Ngô non xanh mởn rầm rì

    Cát pha nắng dãi thầm thì chim ca


    Chưa quên cơn lũ phù sa

    Giận hờn một thuở ngân hà khổ đau

    Ai hay đất chuyển sắc màu

    Thay da đổi thịt trầu cau mượt mà


    Cúc tàn sen nở lá đa

    Cành đào nảy lộc thướt tha én về

    Như chưa biết cảnh tái tê

    Chuỗi ngày ảm đạm não nề trôi qua


    Dạt dào thơm ngát sim mua

    Tay anh ve vuốt xuýt xoa tóc bồng

    Thơm tho hương nhụy hoa hồng

    Trái tim ấm lại lúa đồng lên cao !


    6.3.2017 Lu Hà





    Nhớ Người Cát Sĩ

    Cảm dịch thơ Nguyễn Kim: Chiều Cuối Tuần


    Cuối tuần nỗi nhớ nguôi ngoai

    Bóng hình tàm tạm u hoài vùi chôn

    Đầu tuần khơi lại bồn chồn

    Giữa tuần bảng làng nửa hồn xa xưa…


    Heo may ngọn cỏ gốc dừa

    Biết bao kỷ niệm sầu đưa thuở nào

    Sân ga dàn dụa má đào

    Chia ly bịn rịn thì thào nụ hôn


    Dặn dò biển động sóng cồn

    Dù ngày trở lại hoàng hôn xế chiều

    Xót xa rặng liễu mĩ miều

    Phấn son phai nhạt muối tiêu mái đầu


    Dừng chân khỏa nước bên cầu

    Rong rêu bèo bọt hạt ngâu phong trần

    Tha phương lầm lũi tùng quân

    Tuyết sương sứ lạ tần ngần bơ vơ


    Ngậm ngùi tìm đọc vần thơ

    Gió đưa chiếc lá ngẩn ngơ thu vàng

    Đốt hương thấu tới cung Hằng

    Cảm lòng thiếu phụ dở dang xuân tình…!


    5.3.2017 Lu Hà





    Xuân Tươi Đầy Đặn Thế Này

    Cảm hứng với tấm hình của Nhã Tuyên


    Xuân tươi đầy đặn thế này

    Để tôi ngây ngất canh chày ngẩn ngơ

    Bần thần sáng sớm tinh mơ

    Giơ tay quờ quặng bơ vơ nỗi niềm


    Đêm qua chiếc lá đa mềm

    Trăng soi song cửa êm đềm tiếng thơ

    Con tằm chín mọng nhả tơ

    Hằng Nga ẻo lả lờ đờ bướm bay


    Thiên thai sáng tỏ như ngày

    Nắng vàng rực rỡ hương say mặn nồng

    Dìu nhau lên nẻo thiên bồng

    Xôn xao đàn hạc má hồng môi xinh


    Tần ngần rặng liễu biên đình

    Nghê thường vũ điệu rung rinh trái đào

    Phẩm tiên mát lịm ngọt ngào

    Bà Tây Vương Mẫu thì thào bên tai


    Cung phi để tặng tài trai

    Tuôn châu nhả nhọc giao đài gặp nhau

    Chư thần phân biệt vàng thau

    Mắt huyền lúng liếng mày chau nguýt chàng


    Cho nên tôi mới mơ màng

    Nhớ nàng tiên nữ dịu dàng thiết tha

    Gọi lên hai tiếng Lu Hà

    Giật mình ra giấc Nam Kha tiếc hoài...!


    6.3.2017 Lu Hà





    Đất Mẹ Nỉ Non

    Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Lời Ru Trên Mặt Đất


    Ai hấp dẫn cho ta chỗ đứng

    Đất sinh sôi chịu đựng nỗi niềm

    Ngàn sao thắp sáng quanh thềm

    Cung đàn non nỉ lưỡi liềm trăng thơ


    Lời mẹ ru con mơ giấc ngủ

    Từ ngàn xưa ngậm vú bồi hồi

    Cây vườn nảy lộc đâm chồi

    Bèo sen hoa súng nổi trôi sông hồ


    Đàn én lượn cơ đồ non nước

    Biển bạc ơi, thao thức đêm ngày

    Rừng vàng bướm trắng tung bay

    Đồi xanh mật ngọt đắng cay u hoài


    Đường khấp khểnh trần ai cát bụi

    Đoàn ngựa thồ thui thủi chặng dài

    Bập bùng đuốc sáng lửa chài

    Anh hùng dặm nẻo sơn kê hẹn về


    Vai gánh vác bộn bề xã tắc

    Gái cùng trai vóc hạc hình hài

    Ông bà mãi chẳng nguôi ngoai

    Mẹ cha tần tảo khứ lai bao đời


    Ôi nức nở những lời tâm huyết

    Cá tôm vui da diết ngậm ngùi

    Rau xanh sao nỡ chôn vùi

    Canh gà xao xác sụt sùi ca dao


    Khói chiến trinh nghẹn ngào giọt lệ

    Gió tang thương thế kỷ lầm than

    Quản chi vất vả gian nan

    Thắm màu phượng vĩ giang san ba miền


    Cờ mây vàng ưu phiền thống khổ

    Dòng Hương Giang cổ độ trăng soi

    Cù lao cây đước mặn mòi

    Mong con chớ có lẻ loi mẹ buồn


    Lớn cho nhanh tâm hồn Việt Quốc

    Bé lên ba đã bước ra đồng

    Lưng dài vai rộng gánh gồng

    Sức trâu mười bảy má hồng xuân nương


    Nơi chôn nhau quê hương cắn rốn

    Bát canh cua bánh cuốn chả gìo

    Bún bò Huế đẹp bao giờ

    Mô tê răng rứa ngẩn ngơ câu hò


    Từ Bắc Bộ cánh cò Nam Bộ

    Đồng Tháp Mười quốc tổ Hùng Vương

    Cửu Long vỗ sóng hoài thương

    Sông Hồng bồi đắp bốn phương Lạc Hồng !


    6.3.2017 Lu Hà






    Trường Ca Nhân Loài Dân Tộc

    Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Chuyện Cổ Tích Về Loài Người


    Dòng trường ca nhân loài được viết

    Mắt nai tròn tha thiết muốn nghe

    Khởi đầu vụ nổ gớm ghê

    Ngàn sao tinh tú tràn trề nắng mưa


    Sáng thế kỷ say xưa Thiên Chúa

    Vườn địa đàng chan chứa cỏ hoa

    Ông bà tổ phụ nhạt nhòa

    Lần theo bóng tối gió hòa mây chen


    Mắt trẻ con hồn nhiên sáng lắm

    Cảnh âm u buồn thảm hoang xơ

    Mặt trời xóa hết sương mờ

    Màu xanh bát ngát dật dờ bướm bay


    Kể từ đó mới hay sự sống

    Vụ trụ thành trải rộng bàn tay

    Cây còn lúp xúp heo may

    Hoa bằng cái cúc vui thay tiếng cười


    Chim líu lô nhỏ nhoi bé bỏng

    Truyền âm thanh vang động núi rừng

    Hân hoan muông thú tưng bừng

    Trẻ em muốn tắm giữa vừng trời đông


    Rồi lại có nào sông nào biển

    Cá tôm sinh dâng hiến cho người

    Đoàn thuyền ngư phủ ra khơi

    Quản chi giông tố tả tơi cánh buồm


    Mẹ ở nhà ngồi ôm con đợi

    Thủy triều lên vời vợi ánh trăng

    Săn gân bắp thịt trai làng

    Dáng cha lực lưỡng dịu dàng mến yêu


    Thân bồ liễu mĩ miều da diết

    Trống đình làng thân thiết xóm thôn

    Tùng quân nóng bỏng bồn chồn

    Trầu cau pháo nổ kết hôn vợ chồng


    Em bé sinh mẹ bồng cha bế

    Họ hàng vui kể lể nguồn cơn

    Bà ca ông mới gảy đờn

    Bống bang thơm thảo xanh rờn đồng quê


    Cây lúa mọc dãi dề mưa nắng

    Trải bao mùa cay đắng xót xa

    Phù sa bồi đắp sơn hà

    Thiên tai địch họa cửa nhà tang hoang


    Cuộc dâu bể vinh quang hiển hách

    Mấy ngàn năm sử sách còn ghi

    Trường Sơn hùng vĩ thầm thì

    Gió Lào nóng nực đầm đìa mồ hôi


    Mắc màn mùng bồi hồi tiếng hát

    Quạt luôn tay bát ngát cánh cò

    Nửa đêm gà gáy chăm lo

    Bạc phơ mái tóc dặn dò cháu ngoan


    Bà kể chuyện vô vàn cổ tích

    Chàng Thạch Sanh vô địch hơn người

    Lý Thông thú vật đười ươi

    Nàng tiên cô Tấm nụ cười ròn tan


    Bố khen bé hiền ngoan chóng lớn

    Biết nghĩ suy cho trọn cuộc đời

    Tuân theo luân lý đạo trời

    Có sau có trước làm người thẳng ngay


    Biết đến trường kính thày giúp bạn

    Không điêu ngoa buôn bán lọc lừa

    Mánh mung mướp đắng mạt cưa

    Đủ trò thớ lợ sớm trưa thất thường


    Chớ thất đức bất lương xảo trá

    Cưỡng bức ai xỏ lá ba que

    Lợn lành biến nó thành qùe

    Văn bằng học rỏm ti toe dọa người


    Rộng như biển chơi vơi sóng bạc

    Đường thì dài dễ lạc bước chân

    Núi xa thì có đồi gần

    Hình tròn trái đất xoay vần quanh năm


    Ăn lá dâu con tằm thành kén

    Sợi tơ vàng hò hẹn tương lai

    Bảng đen chữ viết thành tài

    Sôi kinh nấu sử miệt mài nghe con


    Ôi tổ quốc nước non ta đó

    Ông bà ta tiên tổ nhọc nhằn

    Mở mang khai phá khó khăn

    Văn Lang dân tộc trở trăn nỗi niềm


    Con bé bỏng êm đềm giấc ngủ

    Giấc mơ lành nở nụ môi xinh

    Dập dìu đôi cánh thần linh

    Thôi miên cổ tích ân tình quê hương


    Mai khôn lớn cang trường dũng lực

    Yêu đồng bào tổ quốc thân thương

    Dù cho phiêu bạt tha phương

    Chân trời góc bể vấn vương giống nòi!


    6.3.2017 Lu Hà
     

    Các file đính kèm:

Chia sẻ trang này

Share