Sầu Vương Lối Mộng hoạ thơ Giang Hoa: Giấc Điệp Vườn thanh chậm rãi nét môi hường Thiếu phụ cô phòng nhỏ hạt tương Mưa ủ hàng phong hồn viễn vọng Tàn hương nhang khói mộng quanh tường Mây bay bảng lảng ngàn thu đọng Lá rụng bâng khuâng rặng trúc vương Thiên cổ cung đàn sầu tuyết hận Gối loan ướt đẫm suốt canh trường! 9.5.2016 Lu Hà Bướm Xuân Kỳ Ngộ viết tặng Bình Minh và Hiền Châu Khi ánh nắng bình minh le lói Hạt minh châu sáng chói trong tôi Mùa xuân kiều diễm bồi hồi Bướm ong dìu dặt núi đồi nở hoa... Thiên tình mộng tấu hòa khúc nhạc Mắt nai hiền ngơ ngác tùng quân Hồn mây bốn bể phong trần Phẩm tiên trái cấm tần ngần nụ hôn... Thuyền mát lái bồn chồn loan phụng Sóng dạt dào xưng tụng cá tôm Ngất ngây ẻo lả vòng ôm Hằng Nga bẽn lẽn cột buồm thẳng băng... Qua bột hải dịu dàng chàng thiếp Lầu quỳnh hương hồ điệp xôn xao Thi đàn hội ngộ vườn đào Tuôn châu nhả ngọc nghẹn ngào sao trăng ... Cảnh hạ giới sao bằng ta nhỉ Cứ vui đi hoan hỉ thâu canh Đuốc hoa rạo rực trúc mành Nghê thường vũ điệu mộng lành thiên thu... Rồi thổn thức vi vu gió thổi Sắp sáng rồi tội lỗi chi đâu? Mà sao khổ lụy bể dâu Xa nhau biền biệt biết đâu mà tìm...? Duyên kỳ ngộ cổ kim chi hỡi Trai anh hùng chỉ rối đào tơ Thuyền quyên sao nỡ hững hờ Ngậm vành kết cỏ cuộc cờ điểm vây... 10.5.2016 Lu Hà Nhớ Thương Cha Mẹ cảm đối thơ Hiền Châu: Mưa Rào Chớm Hạ Mưa rả ríc ngậm ngùi cha mẹ Tình thương con vạn kỷ phôi pha Mười ba năm đã xa nhà Lũy tra giếng nước gương ngà mờ soi Con gái sợ lẻ loi chạng vạng Buổi hoàng hôn cay đắng xuân tàn Đá mòn tuế nguyệt trơ gan Nước non cau mặt quan san luống sầu Bước lầm lũi chân cầu dừng lại Ngoảnh mặt trông tê tái vấn vương Nén lòng trăm nhớ ngàn thương Bóng ai tần tảo chặng đường bão giông Ngày hai buổi đò đông chạy chợ Đôi vai gày gánh nợ trần ai Đói no dưa muối sắn khoai Vào ra tựa cửa thở dài mãi thôi Phận bèo bọt nổi trôi bờ bến Đóa phù dung nghèn nghẹn vầng trăng Bâng khuâng xõa tóc cung hằng Mưu sinh sự sống lang thang góc trời Đời khổ lụy tả tơi chèo néo Con thuyền tình lắt léo đong đưa Đêm qua ác mộng ghê chưa Mẹ kêu thảm thiết gốc dừa chuyển lay… Nghe tim nhói canh chày thống thiết Người ra đi biền biệt rồi sao ? Bàng hoàng giọt lệ ứa trào Cầu xin Thiên Chúa nghẹn ngào van lơn… Lần chuỗi hạt đền ơn hồng phúc Cảnh bình an thúc giục hồi hương Thăm đàn em nhỏ tới trường Mâm cơm đạm bạc dầm tương ớt cà ! 10.5.2016 Lu Hà Giọt Lệ Sầu Đông cảm đối thơ 5 chữ của Giang Hoa: Nửa Mảnh Tình Ôm mảnh tình riêng cả khối sầu Cung đàn chầm chậm suốt canh thâu Đêm nay trăng lặn sương mờ ảo Thiếu phụ trầm luân lã chã châu… Ngoài kia giông bão màu đen tối Phòng lạnh án thư tim héo rầu Lá rụng hàng phong buồn ủ rũ Thương hồn cô quạnh bến giang đầu... Mới đó mà nay đã cách dời Tơ hồng vò rối lệ tuôn rơi Duyên nợ sắt cầm còn tưởng nhớ Thuyền tình mất lái sóng ra khơi… Ngồi ép cánh hoa hương phấn đọng Giở trang nhật ký bóng hình ai Phượng vĩ lìa tan đông chóng thật Hè xưa liễu thắm mộng trang đài… Giun dế ngoài sân hoa cúc dại Trâm bầu nhạc điệu khói ly tao Uể oải biếng soi gương lược trải Đầm đìa khóe hạnh ý thơ trào Gió rít từng cơn những hạt ngâu Chiều nao phảng phất dưới chân cầu Ép ngực ôm lưng hơi thở gấp Hồn ơi! Biền biệt biết về đâu…! 9.5.2016 Lu Hà Dặm TrườngThiên Lý cảm hứng thơ với chị em nhà Hiền Châu Bình Minh Mừng thay hai ả tố nga Bình Minh là chị út là Hiền Châu Có chàng cát sĩ tới cầu Phong lưu rất mực cau trầu phỉ phong Lu Hà vó ngựa thong dong Ghìm cương bước xuống trong lòng còn e Thẹn thùng nửa tỉnh nửa mê Rước vào tệ xá tràn trề cung thương Tỳ bà gảy khúc Vương Tường Hồ xừ xang xứ nghê thường thoảng bay Ngậm ngùi Lý Bạch đắng cay Qúy Phi ngoảnh mặt rượu say mặc đời.... Chị em vui vẻ cùng cười Phải đâu xa lạ hay người đằng la Quan san muôn dặm sơn hà Hữu duyên thiên lý mặn mà thiết tha Mơn man dải yếm da ngà Mặt nhìn tận mặt la đà đòi cơn Nghe như sóng biển dập dờn Rồng mây hội tụ chập chờn bướm ong... Thiên đình nguyệt lão ngóng mong Chư tiên bàn bạc cũng xong mọi bề Thủy chung giữ trọn câu thề Đa tình thiên cổ sơn khê vẹn toàn...! 10.5.2016 Lu Hà