Ai Ngờ Đàn Đứt Dây Tơ cảm xúc thơ Hoàng Quỳnh Mai: Mãi Mãi Chỉ Anh Thôi Thề nguyền chăng chớ nữa thôi Từng thu lá rụng nổi trôi giang hồ Ai ngờ non nước phù đồ Sắt cầm lần lữa nhấp nhô cánh buồm Tưởng rằng vạn nẻo tang bồng Trước sau ta sẽ vợ chồng ái ân Trách chi dâu bể phong trần Bướm hoa phiêu bạt trầm luân bến tình Thuyền yêu lạc lối trúc xinh Đường mây mờ mịt chúng mình xa nhau Đá vàng sao nỡ phai màu Cung đàn tơ đứt dãi dàu sương mai Xót xa rặng liễu chương đài Cành xuân héo úa u hoài hạt châu Rong rêu cá lặn chân cầu Cánh chim biền biệt phụng cầu tương tư Chuông chùa dóng gỉa như từ Lửa lòng nguội lạnh ư hừ gió mưa Đĩa dầu hao cạn hay chưa Canh gà eo óc muối dưa nâu sồng? 18.10.2015 Lu Hà Lúa Mùa Giáp Hạt cảm xúc từ truyện ngắn của Hương Sen Lúa mùa giáp hạt con ơi! Gạo đong cơm ít mảnh đời lầm than Làng quê nghèo khó gian nan Tiếng lòng thổn thức lệ tràn châu sa Hương Sen côi cút bóng cha Anh em đùm bọc bếp nhà khói lam Mẹ hiền tần tảo chăm làm Tình thương mẫu tử tháng năm dạt dào Lớn khôn sóng nước nghẹn ngào Cánh hoa thiên lý bướm đào thơ ngây Mảnh mai thục nữ hao gầy Vầng trăng nghèn nghẹn canh chầy thu bay Bến đò ân nghĩa đắm say Dòng sông cồn cát đắng cay bụi hồng Lá ngô xanh mướt khắp đồng Biết bao kỷ niệm chất chồng tuổi thơ Nắng mưa dầu dãi đôi bờ Xuân về mong mỏi ước mơ mộng hồn Bánh chưng hương nếp bồn chồn Giọng hay truyện đọc lệ tuôn hoen sầu! 18.10.2015 Lu Hà Nửa Đêm cảm hứng thơ Hoàng Quỳnh Mai: Hai Hai Giờ Hai hai giờ đã khuya rồi Phố dài heo hút bồi hồi xót xa Ánh đèn lốm đốm sương sa Then cài ngõ vắng mọi nhà lặng yên Thương anh lầm lũi từng phiên Tan tầm thất thểu triền miên u hoài Ngược xuôi trong cõi trần ai Bát cơm manh áo canh dài lệ chan Trái tim em vẫn nồng nàn Yêu anh hết mực gian nan chẳng từ Phước cầu Phật độ chân như Ngọt bùi san sẻ bù trừ cho nhau Quản chi gió bụi phai màu Nắng mưa tầm tã nát nhàu cỏ cây Nhà tranh vách đất vui vầy Vuốt ve chiều chuộng canh chầy lả lơi Thuyền tình lướt sóng ra khơi Cánh buồm giông tố tả tơi rã rời Dù cho thiếu vắng tiếng cười Em không còn nữa đừng rơi hạt sầu… 17.10.2015 Lu Hà Tiêu Điều Ánh Trăng cảm tác thơ ca sĩ Hoàng Quỳnh Mai: Đò Ngang Gió đưa cành trúc la đà Cánh cò bay lả mượt mà khúc sông Nhìn trời ngắm nước mênh mông Nỗi buồn hiu quạnh cánh đồng cỏ lau Xót xa vàng đá phai màu Lối mòn xưa cũ nát nhàu cỏ cây Còn đâu giây phút ngất ngây Bướm hoa dìu dặt vui vầy tháng năm Hoàng hôn ảm đạm trăng rằm Nửa cung đàn đứt con tằm nhả tơ Trái tim sao nỡ hững hờ Nuối thương đàn cá lờ đờ vẩn vơ Ai còn ngồi đó làm thơ Thuyền em lăm ván đợi chờ làm chi? Hàng thông lã chã thầm thì Khói lam đầu ngõ rầm rì sương rơi Cuộc tình vô vọng chơi vơi Anh chưa lấy vợ nửa đời cô liêu Phất phơ áo tím liêu xiêu Sầu hoen khóe hạnh tiêu điều ánh trăng Quảng Hàn than khóc chị Hằng Gánh tình nặng trĩu đò ngang qua rồi Nợ nần day dứt mãi thôi Phù du bèo bọt nổi trôi u hoài! 18.10.2015 Lu Hà Thờ Thần Lồn cảm xúc từ tấm biển cổng làng lồn Làng em thờ cúng thần lồn Khói nhang gìa trẻ bồn chồn lòng ai Nhỏ to mắt phượng mày ngài Chen chân kẻ sĩ vọng đài nhả thơ Ao sâu sủi bọt lờ đờ Bướm ong dan díu đôi bờ liễu tơ Khinh khi phu tử hững hờ Chê lồn méo mó u ơ nhớ thầm Mẹ sinh em có máu dâm Huyền sương chày ngọc đầm đầm mưa sa Lẻ loi kiếp phận Hằng Nga Kén canh chọn cá gốc đa cuội buồn Thương anh dờ dẫm bắt chuồn Hết ngồi lại đứng lệ tuôn đôi hàng Bao giờ đóng ván sang ngang Thuyền tình cập bến ngỡ ngàng đôi ta... Nõn nường thêm cặp nhũ hoa Biết bao thế hệ tấu hòa đờn ca Phải đâu tục tĩu rầy la Cửa lồn rộng mở sa bà khổ đau! * Ấn Độ và nhiều dân tộc trên thế giới có tục lệ thờ cái lồn rất linh thiêng gọi là Mẹ Đời. Hình cái lá đa khoét lỗ, giữa là trứng trung tâm của vũ trụ. 17.10.2015 Lu Hà