Giãi Bầy Cùng Ai tâm tư với nữ sĩ Hiền Châu: Cho Gió Lên Trời Trang đài xõa tóc tiên nga Bóng nàng lồng lộng mặn mà suối hương Nôn nao nở nụ môi hường Bướm ong dan díu nõng nường trắng phây Tâm hồn cát sĩ ngất ngây Đuổi mây theo gió vui vầy canh thâu Ngoài trời tầm tã mưa ngâu Trong nhà thổn thức giọt châu rã rời Du dương đàn hạc chơi vơi Sông tình bể ái lả lơi điệu hò Nhanh lên cho kịp chuyến đò Bình minh ló rạng tiễn cò qua sông Ngó sen vướng sợi tơ hồng Cửa lòng kép lại cánh đồng bông lau Thong dong kẻo bị ngã đau Tương tư rầu rĩ nát nhàu cỏ cây Một nền Đồng Tước ai xây Ngàn thu hiu hắt giãi bầy chi đây? Thương nhau như bát nước đầy Loan bồng phượng bế canh chầy thở than! 17.9.2015 Lu Hà Hai Cô Con Gái Nhà Ai? viết tặng Trần Hiền Châu và bạn gái Trời ơi! Con gái nhà ai Xinh tươi hai đóa hương nhài thoảng bay Để hồn thi sĩ đắm say Nam kha hoài mộng lắt lay bướm hồng Quỳnh dao lạc nẻo tiên bồng Nước trong leo lẻo mênh mông lạ kỳ Suối tình phấp phới xiêm y Thác yêu sủi bọt ầm ỳ cá bơi Trái tim xao xuyến lả lơi Lửa lòng ngùn ngụt nụ cười tiên nga Khách trần có phải Lu Hà Tiếng thơ nức nở sa bà khổ đau Dập dìu oanh yến trước sau Dù cho năm tháng nát nhàu cỏ cây Hữu duyên tuơng ngộ canh chầy Dặm trường thiên lý ngất ngây má đào Thề non hẹn biển thì thào Cung đàn than thở nghẹn ngào ly tao Sắt cầm vàng đá xôn xao Thuyền trăng mất lái bến nào ghé thăm? 17.9.2015 Lu Hà Lả Lơi Bến Tình cảm xúc từ tấm hình của Nguyễn Quyên: Trách Ai Vô Tình Giai nhân đâu dám vô tình Xôn xao vẻ ngọc lung linh ánh hồng Bướm ong dẫn lối tiên bồng Qùynh dao tha thiết mây rồng ngẩn ngơ Vu thần chẳng nỡ hững hờ Chim sa ướt cánh lờ đờ trầm ngư Mới đây mà tưởng như từ Nghìn năm thiên định tâm tư đáy lòng Bâng khuâng thác dội suối trong Thiên nhiên hòa tấu thong dong trúc đào Thơ tuôn gió thổi dạt dào Trái tim thục nữ nghẹn ngào chàng ơi! Hương sen phảng phất chơi vơi Khuân trang đầy đặn lả lơi bến tình Gốc sồi cành lá rung rinh Nụ cười thơm thảo chúng mình thương nhau Dù cho vàng đá phai màu Vật dời sao đổi nát nhàu cỏ cây Yến oanh khúc khích vui vầy Sương rơi thấm áo đằng tây non đoài Dặm trường thiên lý u hoài Trăng soi rặng liễu trần ai lạnh lùng Quan quan sông nước thủy chung Thư cưu trống mái chập chùng đại dương! 20.9.2015 Lu Hà Lòng Mẹ Thương Con cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Mẹ Không Mệt Thân hình tiều tụy tang thương An Giang Châu Đốc thê lương não nùng Đói nghèo theo đuổi tận cùng Còng lưng bà lão hãi hùng nắng mưa Miệt mài từ sáng tới trưa Nhặt từng mảnh giấy chai thừa lọ hôi Phận bèo kiếp bọt nổi trôi Lê la ngõ chợ lần hồi kiếm ăn Tháng ngày chi quản khó khăn Lều tranh vách đất trở trăn canh chày Thủy chung nhân nghĩa trọn hay Làm người ngay thẳng giãi bày ruột gan Cù lao chín chữ chứa chan Mong con thành đạt gian nan chẳng từ Phật Bà hiển lộ chân như Cam lồ suối mát tâm tư mẹ hiền Cầu chi phú qúy bạc tiền Bát cơm pha máu nhai liền một hơi Học hành có chốn có nơi Tương lai hé mở thảnh thơi mẹ cười Mai này chèo lái ra khơi Vượt qua giông bão thuyền đời con ơi! Thương con nuôi dạy nên người Công lao trời biển lệ rơi đôi hàng! 19.9.2015 Lu Hà Cõng Em Đi Học cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Em À Gói cơm nắm muối lưng còng Cõng em đi học lòng thòng đôi chân Ngủ gà uặt oẹo toàn thân Mầm xanh hy vọng ngại ngần mẹ cha Ngược xuôi eo óc cửa nhà Dầm mưa dãi nắng lợn gà vườn rau Tuổi thơ sao nỡ nát nhàu Đói nghèo cơ cực bạc màu tháng năm Mùa đông gió bấc căm căm Thu tàn heo hắt trăng rằm thở than Ai thương áo rách cơ hàn Âm thầm khôn lớn gian nan não nùng Đi đâu cũng thấy bần cùng Bản làng tang tóc hãi hùng rên la Nước non non nước sơn hà Tương lai hắc ám bóng tà chiều sương Xót xa lá rụng sân trường Bảng đen bụi phấn thê lương thế này Lo toan học phí mượn vay Mồ hôi nước mắt đắng cay tùi sầu 19.9.2015 Lu Hà