Thương Yêu Quá Đi Thôi cảm xúc thơ Nguyễn Thị Thúy Hoa: Sắc Tím Đợi Anh Hương sắc màu hoa tím Cho lòng anh mát lịm Thương yêu qúa đi thôi Hiu hắt mưa dim dím Em mang sợi nắng sớm Ngọt ngào bông thủy tiên Bâng khuâng tình cô lữ Trong giấc mộng thôi miên Vạn trùng dương cách trở Tên em là Thúy Hoa Hoàng hôn sương nhạt nhòa Bao nỗi niềm mong nhớ Em kêu gió gọi mây Thủy triều sóng ngất ngây Thuyền tình yêu vào bến Sông Tương mãi vơi đầy Như thiên thần bốc lửa Đôi mắt mắt huyền chan chứa Có biết rằng Lu Hà Ngàn thu sầu nhung nhớ! tối 24.5.2015 Lu Hà Bóng Đè cảm xúc từ 4 câu thơ của Hiền Châu “Ngã nhào giọt hắt, giọt đưa Giọt leo trũng mắt giọt lùa vào tim Tình em tưởng chết lặng im Nửa như giãy giụa khát tìm bóng anh..! “ Con chim nó hót trên cành Bình mình thức dậy cùng đành chịu thôi Đêm qua bóng đã đè rồi Biết bao ân nghĩa bồi hồi chiêm bao Kể sao cho hết ngọt ngào Tình như sóng dậy dạt dào biển đông Dìu nhau qua nẻo tiên bồng Bướm hoa dìu dặt mây rồng thỏa thuê Vu sơn đỉnh giáp say mê Mặt kề tận mặt nguyện thề sắt son Mai này những cái cùng con Thư cưu trống mái nước non bạn cùng Thương nhau lòng dạ thủy chung Tần ngần chiếc bóng não nùng mưa sa Kiếp này thuyền ái la đà Than ôi, giấc mộng giang hà biển sâu! Soi gương lã chã giọt sầu Tóc mây lõa sõa mái đầu Tương Như Cung đàn ai gảy nhặt thưa Thoảng bay tiếng hạc hồn xưa vọng về! 24.5.2015 Lu Hà Giấc Mơ Bướm Hồng thơ vui đối đáp với Trần Hiền Châu: I Van Nghịch Ngượm I Van Cu Lắc nhà ta Lê Nin đã chết nước Nga tan rồi Sao con vẫn cứ lôi thôi Xem chòm long nữ bồi hồi lòng ai Ái ân chưa thỏa canh dài Bác Hà thổn thức nhớ hoài cô Châu Bàn dân thiên hạ đứng chầu Bài thơ hoan hỉ mái đầu phong sương Xôn xao náo nức phố phường Người qua kẻ lại mến thương bé nhiều Việt Nam con gái mĩ miều Lớn lên mẹ gả sớm chiều thỏa thuê Giơ tay chỉ một lời thề Bần nông cốt cán chẳng chê bao giờ Quyết tâm nuôi chí sẩm sờ Thế nào cũng được giấc mơ bướm hồng Hỏi vùng hẻo lánh Mèo Mông Tiếng tăm ú ớ tiên rồng đồi non Bồng đào đầu ngõ chon von I Van ngã ngửa rằng con lớn rồi 24.5.2015 Lu Hà Âm Thầm Châu Sa cảm xúc từ một bức ảnh và thơ của Trần Hiền Châu: Vượt Khó Trời mây u ám xót thương Không gian lạnh lẽo quê hương tủi sầu Đất bùn nhầy nhụa trên đầu Hồn nhiên em bé dãi dầu nắng mưa Lần hồi từ sáng tới trưa Tuổi thơ rơi rụng khi chưa vẹn tròn Ba tuần trăng đã héo hon Kiếp nghèo heo hút lon ton ngoài đồng Nỗi buồn thống thiết mênh mông Mầm xanh ảm đạm trái hồng tả tơi Lớn lên cánh gió bụi đời Bông mai rũ rượi chơi vơi gượng cười Phố đêm đèn sáng lả lơi Khách sương nào kẻ lệ rơi đôi hàng Gà kêu eo óc xóm làng Bát cơm manh áo bẽ bàng lương tâm Não lòng phụ tử tình thâm Mẹ ngồi bậu cửa âm thầm châu sa Ngước lên nửa mảnh gương nga Tương lai mù mịt góc nhà củi rơm Nghẹn ngào cá nướng cháy thơm Chia nhau nức nở mắt cờm tro than Xót xa thân phận bần hàn Bức tranh xã hội thế gian não nùng! 24.5.2015 Lu Hà Khác Đời viết tặng nữ sĩ Trần Hiền Châu Hà cát sĩ không hề uống rượu Dáng thanh tao tư lự toạ thiền Hồn say lạc nẻo thôi miên Thuyền quyên rạo rực thiên nhiên một tòa Đứng trước động bướm hoa hoan hỉ Gió thì thào thủ thỉ tiên nga Mê man những buổi chiều tà Ánh dương vụt tắt gương nga bóng lồng Cây nghiêng ngả mây hồng tha thiết Giọt sương sa da diết giai nhân Hỏi ra là Trác Văn Quân Cung đàn Tư Mã bần thần ngẩn ngơ Bao thế kỷ ai ngờ gặp lại Nét phong ba chẳng ngại đường xa Năm châu bốn biền quan hà Trên trang phây búc mặn mà ái ân Tình phu phụ tần ngần hồi tưởng Chẳng khác xưa bến mộng sông trăng Hôm nay tận mặt rõ ràng Cao ly rưọu bồ dễ dàng quyên sao? Thiếp bồi dưỡng sơn hào hải vị Nước canh sâm tráng khí anh hào Sóng lòng nghe vậy dạt dào Nửa vòng trái đất nghẹn ngào Hiền Châu! * cảm hứng từ câu hỏi của Trần Hiền Châu. Thi sĩ Lu Hà có uống sâm Cao Ly khi làm thơ không? 24.5.2015 Lu Hà