Ô Hay Ta Được Hai Kiều Ô hay ta được hai Kiều Giang Đông con gái mĩ miều thiết tha Vừa lòng hoàng đế Lu Hà Nỉ non sớm tối Hằng Nga thẹn thùng Trên trang phây búc thủy chung Bướm ong dìu dặt nảy cung đàn bầu Sá chi thái giám ngồi chầu Mắt le mày lác đứng hầu xem thơ Khát khao lắm kẻ ngẩn ngơ Ái tình dào dạt ai ngờ chăng ai Thanh tao yểu điệu nét ngài Tóc mây lõa xõa u hoài đại dương Xiêm y dạo khúc nghê thường Giao loan chan chứa đoạn trường mưa sa Soi chung một tấm gương ngà Nền hoa Đồng Tước mở tòa thiên hương Nâng niu chén rượu quỳnh tương Rèm mây gác tía nõn nường tuyết da Trong như ngọc, trắng như ngà Hai hàng thị nữ muợt mà môi son Hữu tình sơn thủy nước non Nghìn thu nào biết duyên còn hay không? Xe duyên Nguyệt Lão ngóng trông Ngậm vành kết cỏ tơ hồng buộc chân . * Đại Kiều và Tiểu Kiều chính là Hiền Châu và Trần Hiền Châu ngày nay đó. 22.5.2015 Lu Hà Thương Nhớ Hai Nàng Hiền Châu viết tặng hai chị em Trần Hiền Châu Và Hiền Châu " Trên trời có áng mây vàng Ở giữa mây trắng hai nàng Hiền Châu Lu Hà ngửa mặt đứng cầu Mong sao ôm ấp mối sầu tương tư" Trên thượng giới chư tiên hội họp Trời đất ơi! Xin góp đôi lời Có chàng thi sĩ chơi vơi Áng mây vần vũ lả lơi bồi hồi Mây theo gió nổi trôi chăng chớ Vàng tím xanh duyên nợ ba thu Ở trong ảo ảnh vân du Giữa là tâm thức hình thù ra sao? Mây tha thiết nghẹn ngào thổn thức Trắng hồng xinh rạo rực ai ơi ! Hai cô tiên nữ mỉm cười Nàng thơ cánh bướm chân trời mờ xa Hiền thục quá Hằng Nga ẻo lả Châu ngọc tuôn lã chã giọt sương Lu Hà thơ thẩn vấn vương Hà Giang Bắc Cạn yêu thương thuở nào Ngửa tấm lòng thanh tao mộng tưởng Mặt tình quân sao giống Phù Sai Đứng trên vọng nguyệt chương đài Cầu phong mỹ nữ nét ngài nở nang Mong sao hết hỡi nàng Vệ Nữ Sao trời say nghiêng ngả cung Hằng Ôm cho thật chặt mơ màng Ấp môi kề cận dịu dàng giai nhân Mối tình đã chứa chan tột đỉnh Sầu chẳng vơi biết tính làm sao ? Tương Như rơi lệ nghẹn ngào Tư tình gảy khúc bến đào sông trăng! 22.5.2015 Lu Hà Cảnh Đời Tao Ngộ thơ đáp lời Trần Hiền Châu:Thanh Bạch Hồn Lý Bạch vẩn vơ mây gió Dương Qúy Phi thương nhớ cho chăng Hiền Châu mới có lời vàng Lu Hà ngọc bích xích thằng chỉ tơ Bởi tiền kiếp hững hờ ân ái Sóng bạc đầu tê tái ngàn thu Ôm trăng tuyết lạnh vân du Phiêu diêu lạc cảnh đàn ru vẳng đời Biết bao chuyện lả lơi ong bướm Điệu thanh bình còn đợm hơi thơ Thuyền tình mấp mé bên bờ Cỏ hương ngào ngạt ngẩn ngơ bóng hồng Câu ngụ ý mênh mông vô tận Chữ chợ đời tủi hận xót xa Buôn tình bán cảm người ta Khát khao hư vị Hằng Nga dật dờ Biển sầu thẳm mịt mờ đêm tối Lòng người còn nhức nhối sâu hơn Phiếu mai ân nghĩa giận hờn Canh thâu trằn trọc đòi cơn mặn nồng Hồn cát sĩ chất chồng năm tháng Cõi trần gian cay đắng bi ai Chẳng dìu lên vọng nguyệt đài Rồng mây thuê thoả chông gai dặm trường Cô thiếu nữ trùng dương xa cách Đền Angkor nào trách chi ai Hoàng hôn dào dạt trúc mai Chuông chùa thổn thức nét ngài hoài vương! 21.5.2015 Lu Hà Cung Đàn Ai Oán chia sẻ tình thơ với Trần Hiền Châu: Cung Bậc Chữ Tình Nghe ai oán cung tình réo rắt Giọt châu sa hiu hắt đêm thâu Không gian tĩnh lặng thêm sầu Chong đèn ngồi dậy đĩa dầu hư hao Tay đàn chậm nghẹn ngào thổn thức Khúc đoạn trường tấm tức ly tao Đại dương sóng vỗ lao xao Lửa lòng le lói thì thào gió đông Tim quặn thắt mênh mông cô quạnh Chiếu chăn xô nào trách chi ai Nỗi niềm canh cánh bên tai Tìm đâu tri kỷ u hoài mưa ngâu Từ kim cổ bể dâu hưng phế Khách đa tình như thể phù du Mộng hồn nghe tiếng hát ru Hàng thông dào dạt vi vu gió lùa Vườn nhân ái bốn mùa hoa nở Tiếng cuốc kêu trăn trở xót xa Xuân thu ngắm dải Ngân Hà Thần Nông đội mũ quê nhà xa xôi Biết bao kẻ nổi trôi phiêu bạt Cuối chân trời bát ngát cỏ lau Nấm mồ vô chủ chen nhau Đá vàng hoen ố nát nhàu cúc hoa Đời bể khổ nhạt nhòa lã chã Đàn cho hay trăm ngả dây tơ Dập dìu ong bướm đợi chờ Thuyền tình lỡ bến ngẩn ngơ má hồng! 20.5.2015 Lu Hà Mộng Tình Bên Hồ Nước chia sẻ nỗi niềm với Trần Hiền Châu: Hè Xưa Ly Biệt Cô thiếu nữ nghẹn ngào nhỏ lệ Lệ tuôn dài như thể châu sa Sa bà lạc lõng chiều tà Tà dương khuất bóng ngân hà xôn xao Xao xác động rì rào cây lá Lá tầm xuân lả tả phượng rơi Rơi hoài cảnh vật chơi vơi Vơi đầy sóng nước lả lơi mặt hồ Hồ điệp đó lờ mờ hư ảo Ảo giác buồn lảo đảo gió mây Mây trời huyền vũ xa trôi Trôi theo cánh nhạn bồi hồi tiếng thơ Thơ nức nở bơ phờ ghế đá Đá lạnh lùng khắp ngả ve kêu Kêu thương tu hú gọi hè Hè vương áo trắng trúc che nắng hồng Hồng đôi má bềnh bồng mong ước Ước hẹn hò rạo rực cái ong Ong tìm lối cũ thong dong Dong chơi nhớ thuở tơ lòng sầu vương Vương vấn mãi sân trường trống giục Giục tình quân thôi thúc trái tim Tim yêu mải miết đi tìm Tìm sao thấy được bóng chim sa mờ Mờ nhân ảnh hững hờ đàn cá Cá sủi tăm bả lả hoàng hôn Hôn ai tình ái lỡ làng Làng quê hiu hắt dở dang nỗi niềm Niềm thất vọng dầy thêm khắp ngả Ngả chân trời cò lả hương ngây Ngây thơ em khóc tháng ngày Ngày vui trở lại đắm say tình chàng! 22.5.2015 Lu Hà