Chuyện Tình Thi Nhân cảm xúc từ 6 câu lục bát của Hiền Châu Nửa đêm Nguyệt Lão mơ màng Chư tiên thần vũ thiên đàng xôn xao Một vùng mây phủ tiêu dao Cung thuơng đàn hạc dạt dào canh thâu Kìa ai phủ phục sân chầu Phong vân điểm mặt dãi dầu hạt mưa Lu Hà chẳng phải tay vừa Viết đơn khởi tấu say xưa mộng tình Tòng phu xuất gía đăng trình Thái Chân Ngọc Nữ phận mình ra sao? Trần gian tinh vệ nôn nao Chập chờn đôi cánh đón chào Hiền Châu Bàng hoàng khắp cả hoàn cầu Ngọc Hoàng ban chiếu giang đầu nỉ non Cảm thông một tấm lòng son Trăng thu vằng vặc đá mòn vàng phai Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài Ngậm vành kết cỏ u hoài năm canh Phòng loan diù dặt yến anh Đuốc hoa hoan hỉ buông mành ái ân Bàn dân thiên hạ xa gần Thông tin mạng lưới bần thần ngẩn ngơ Chuyện tình thi sĩ nên thơ Lẽ nào chẳng đọc hững hờ cá bơi? Nửa vòng trái đất chơi vơi Trùng dương xa cách lệ rơi đôi hàng Bao giờ toại nguyện thiếp chàng Ba sinh duyên nợ dở dang lỡ làng! *“ Thiên đình khẩn cuộc ly tao Bàng hoàng dứt mộng chiêm bao thiếp -chàng Mịt mùng dặm nẻo quan san Mảnh mai dáng liễu lệ chan hai hàng Duyên này gởi nợ trần gian Trăm năm nguyện ước thơ đan mối tình…“ 14.4.2015 Lu Hà Hằng Nga Mỉm Cười viết tặng Phùng Minh Lương ( Hương Ngọc Lan ) Thu xào xạc nụ vàng đắm đuối Hoa Ngọc Lan thầm gọi Minh Lương Xinh tươi hương nhụy vô lường Gió đông dào dạt quê hương thì thào Mây bàng bạc nghẹn ngào giọt lệ Phương trời Tây kể lể mưa sa Tình nguời Việt Quốc bao la Tần ngần cát sĩ Lu Hà thiết tha Hỡi cô gái Thanh Nga Phú Thọ Dòng sông Thao cổ độ trăng soi Hoàng Sa cá biển mặn mòi Cửu Long cánh bướm lả lơi nhân tình Nghe sóng vỗ hành tinh xao xuyến Giấc điệp hồ quyến luyến mãi thôi Hôm nay lòng lại bồi hồi Cành xuân lá thắm nổi trôi bến nào? Hỏi Nguyệt Lão trời cao lồng lộng Thế kỷ sau nhịp trống thu ba Đá vàng trong cõi sa bà Châu về Hợp Phố Hằng Nga mỉm cười Thơ đã viết để lời son sắt Trúc mai còn ngào ngạt vị hương Ngó sen bẻ nửa mà thương Trăm năm dám hẹn tình vương tơ tằm. 13.4.2015 Lu Hà Hoa Ơi! cảm xúc từ tấm hình của Phùng Minh Lương ( Hương Ngọc Lan ) Thấy ai xinh đẹp vô cùng Hỏi ra mới biết là Phùng Minh Lương Ngọc Lan em vẫn yêu thương Đêm xuân hoài mộng nõn nường còn đây Dù cho biển lấp sông đầy Lòng tôi vẫn cứ ngất ngây bướm hồng Xôn xao trên một cánh đồng Hoa vàng ngỏ nhụy thiên bồng cảnh tiên Trai hùng gặp gái thuyền quyên Trúc Mai dào dạt xuân nguyên thuở nào Trữ La bến cũ nghẹn ngào Cung vàng điện ngọc trái đào mờ sương Phẩm tiên tình để vấn vương Mảnh hồn cát sĩ quê hương lại về Đằng vân dặm nẻo sơn khê Hoa ơi! còn nhớ phu thê hẹn thề Trăm năm duyện nợ vụng về Cành chim lá gió não nề bể dâu Gió mưa dầu dãi mái đầu Thư cưu trống mái chân cầu gọi nhau Xót xa cỏ nát hoa nhàu Trăng thu bàng bạc nhạt màu phấn son Gót sen tìm lại dấu mòn Trăm năm một chuyến vuông tròn ái ân Bâng khuâng gió Sở mây Tần Châu về Hợp Phố Châu Trần tơ duyên Nôn nao kìa ánh mắt huyền Lu Hà thổn thức sầu miên u hoài! 14.4.2015 Lu Hà Làm Sao Quên Được viết tặng Hiền Châu khi đọc 3 khổ thơ 8 chữ Nắng vàng rực rỡ Hiền Châu Cuồng phong đã hết mưa ngâu đại ngàn Sương thu tuế nguyệt trơ gan Niềm yêu nỗi nhớ chứa chan gọi về Long lanh dặm nẻo sơn khê Mắt huyền từ thuở đê mê sóng cồn Nôn nao chờ một nụ hôn Cỏ non bát ngát bồn chồn suối mơ Bướm ong tơ liễu đôi bờ Ngân nga khúc hát lờ đờ cá bơi Trữ La ẻo lả hoa cười Nửa vòng trái đất chân trời xa xôi Sáng nay tỉnh dậy bồi hồi Đêm qua lạc mộng làn môi thắm hồng Chập chờn cánh gió bềnh bồng Quên làm sao được mây rồng gặp nhau Dập dìu quấn quít canh thâu Chàng chàng thiếp thiếp một bầu rượu thơ Bỗng nhiên nào có khi ngờ Người trong giấc mộng bây giờ lại đây 13.4.2015 Lu Hà Nghẹn Ngào Lệ Rơi cảm xúc từ 4 câu lục bát của Hiền Châu Dáng hồng duyên dáng thướt tha Rằn ri mây khói la ngà phiêu diêu Thanh tao huyền ảo sương chiều Hoàng hôn buông thả mĩ miều Hiền Châu Trăng non lững thững về đâu Suối trong róc rách chân cầu bóng ai Xôn xao rặng liễu chương đài Cái oanh thủ thỉ đêm dài chứa chan Mấy khi trong chốn trần gian Yến anh thỏa nguyện nồng nàn canh thâu Dạ lang gảy khúc đàn bầu Ngân nga tiếng hát đĩa dầu hư hao Chăn loan gối phượng dạt dào Lu Hà thổn thức nghẹn ngào lê rơi! Sáng mai em lại về trời Mình anh ở lại chơi vơi kiếp này Nâng niu chén ngọc men say Kim bôi hợp cẩn đắng cay cõi lòng Người đi kẻ ở long đong Thiên thu vằng vặc nhớ mong mãi hoài! *“Đêm nghe trơ nguội lòng anh Mốc meo trăng lạnh dạt hanh đôi bờ Cỏ khô rối nhụi nằm chờ Phạc phơ sông nhỏ duỗi đờ vì yêu...!“ 13.4.2015 Lu Hà