Hồn Ngây Ngất Tình viết tặng Hiền Châu "Chỉ vì nắng gắt không thương Nên làm cánh gió lạc đường che duyên Khuất đi con mắt nhung huyền Bao nhiêu Âu yếm gởi miền hoang vu..." Hiền Châu Nghe cái oanh nỉ non cành trúc Khóm hoa nhài thúc giục bướm ong Xôn xao làn nước uốn cong Hồ xanh thăm thẳm hương lòng đắm say Kìa cánh gió lá bay miền ái Chú nai vàng chẳng ngại đường xa Trèo đèo lội suối qua nhà Chất chồng lưng túi đậm đà tình thơ Chiều hoang dã ngẩn ngơ thục nữ Khách tao nhân qúa bộ ghé chơi Phòng văn trống trải mời xơi Chè xanh giải nhiệt lả lơi má hồng Hoàng hôn xuống gương lồng bóng nguyệt Tay cầm tay da diết mặn nồng Trăm năm sợi chỉ tơ hồng Tâm đầu ý hợp phiêu bồng phượng loan Trang phây búc thế gian muôn ngả Chúc Anh Đài Sơn Bá là đây Gieo vần nối chữ càng đầy Lệ Hoa Thúc Bảo hồn ngây ngất tình Đêm thanh vắng hành tinh quyến luyến Cả hoàn cầu xao xuyến ghé coi Giai nhân chẳng nỡ hẹp hòi Hà - Châu vằng vặc sáng soi ngân hà 12.3.2015 Lu Hà Căn Nhà Lẻ Loi cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Suối Tóc Cầu thang gác cửa huyền mơ Tóc em hong gió lờ mờ sương thu Lòng anh chan chứa vân du Dạt dào ngây ngất hát ru mộng đời Lá vàng xào xạc chơi vơi Suối mây dòng mực lả lơi hương đầu Bồng lai lạc lối ở đâu Trời xanh thắm mãi một màu thời gian Em đi thu đã úa tàn Phượng rơi cúc nở non ngàn biển khơi Hoa soan tim tím rã rời Trầu cau hiu hắt tả tơi đông sầu Con chim lẻ bạn chân cầu Ngẩn ngơ cánh bướm dãi dầu nắng mưa Bên song cửa sổ hay chưa Hồn mây suối tóc tình xưa có về? Trái tim tan nát não nề Bước chân nặng bốn bề xót xa Hoàng hôn nhắn gửi Ngân Hà Em ơi! Có biết căn nhà lẻ loi? 13.3.2015 Lu Hà Chập Chờn Bóng Mây cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Đường Trăng Trăng soi cổ tích gốc dừa Tuổi thơ câu truyện gió đưa hương tình Con cò lặn lội cát xình Thủy triều nước mặn bóng hình liễu ai Đường qua triền núi xóm Đoài Miếu đền thầm lặng u hoài nhớ thương Thuyền câu gõ mạn dầm sương Nôn nao tà áo môi hường cười tươi Lũy tre khóm trúc lả lơi Đàn chim thức dậy chơi vơi động cành Mẹ gìa thao thức năm canh Ngó qua phên liếp bước hành quân đêm Biết con nhẹ bước êm đềm Cõi lòng chan chứa nỗi niềm sầu tư Vuợt qua bến láng giã từ Nhài thơm ngõ vắng ầm ừ suối reo Lớp này lớp khác băng đèo Thuyền nan phơi bụng nghặt nghèo gió đông Cỏ may hiu hắt cánh đồng Thôn trang trải rộng mênh mông tủi hờn Tiếng gà xao xác đòi cơn Trái tim rung động chập chờn mây bay Cuộc đời cách mạng đắng cay Nay đây mai đó tháng ngày hoài vương! 12.3.2015 Lu Hà Đôi Bờ Sông Tương viết tặng Hiền Châu Có nàng thục nữ đeo kính mốt Chỉ thấy ai bằng một mắt thôi Mắt kia tóc xõa che rồi Lửa lòng trỗi dậy bồi hồi nôn nao Lá xào xạc thì thào gió thổi Trái tim say nóng hổi bến tình Dập dìu hoa bướm bóng hình Tiên nga e lệ vệ tinh dạt dào Đời cát sĩ thơ trào suối tắm Dòng Trữ La đằm thắm môi son Tây Thi biền biệt núi non Hiền Châu tha thiết mới còn hôm nay Nền Đồng Tước đắng cay từ thuở Hồn Chu Du lạc vợ khi nào Lửa thiêu trăm vạn quân Tào Lu Hà còn nhớ yếm đào năm xưa? Nay gặp lại đầm đìa phây búc Giọt sầu vương thôi thúc làm thơ Bút hoa phác họa ai ngờ Ngậm ngùi cảm động ngẩn ngơ sóng tình! Thôi đừng trách thiên đình nghiệt ngã Nguyệt Lão kia chỉ đỏ rối tơ Mặc cho trống mái đợi chờ Thư cưu khản giọng đôi bờ sông Tương! 12.3.2015 Lu Hà Lều Tranh Quán Vắng cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Quán Bên Đường Tôi là người khách qua đường Buổi trưa nắng gắt bên tường gió xiêu Mướp giàn xơ xác tiêu điều Chợ xa gạo đắt cuốc kêu não nùng Em run manh chiếu bần cùng Tôi mồ hôi thấm hãi hùng lửa thiêu Mảnh mai mái tóc yêu kiều Sốt cao hồng má mĩ miều mờ xa Thê lương vắng vẻ trái nhà Mền chăn em đắp thêu hoa cánh đào Xung quanh chai lọ cuốc cào Quần thâm áo vá nghẹn ngào lệ rơi! Lạnh lùng quán xá tả tơi Bần thần chợt nhớ cảnh đời lầm than Rừng sâu vực thằm non ngàn Tản cư chạy giặc gian nan tủi hờn Tôi vì tổ quốc giang san Tiền phương về phép nghỉ chân dặm trường Tiền chè hồn lính vấn vương Rằng: em có biết tôi thương em nhiều! 13.3.2015 Lu Hà