Chờ Người Quân Tử cảm xúc từ mấy vần thơ gợi tình của Nắng Sớm Duyên tình như cánh bèo trôi Nắng lên mái tóc rẽ ngôi tuyệt vời Xa xôi ở cuối chân trời Ai hay cát sĩ cảnh đời sầu ly Nhớ xưa thành cổ kinh kỳ Mỵ nương nhặt mảnh nhung y lá vàng Bao giờ hoa bước sang ngang Thuyền thơ nức nở dở dang lỡ làng Trách chi Nguyệt Lão chẳng màng Thư cưu trống mái giữa đàng lìa xa Ngậm ngùi hỏi chị Hằng Nga Trăng vàng có biết Lu Hà ở đâu? Ban mai nắng sớm buồn rầu Hoàng hôn bả lả chân cầu sương rơi Nghẹn ngào lá thắm đôi lời Trăm năm ước hẹn cõi người bể dâu Bướm ong thục nữ hảo cầu Chờ người quân tử dãi dầu nắng mưa Thời gian sao chẳng chịu chừa Dây đàn tơ nối em chưa lấy chồng! 28.1.2015 Lu Hà Kỷ Niệm Ngày Sinh Nhật viết tặng nữ hoàng tiếu lâm Vũ Lan Phương Đôi dòng chia sẻ ngày sinh Nửa non thế kỷ hành tinh giận hờn Thời gian non nỉ giọng đờn Buồn vui nhân thế nguồn cơn lại về Chập chồng muôn dặm sơn khê Mừng vui bé gái khóc nhè năm nao Lớn dần năm tháng hư hao Trầm luân khổ ải nghẹn ngào châu sa Xôn xao trong cõi sa bà Ngựợc xuôi bươn bả cửa nhà an khang Từng thu lá rụng phũ phàng Vác cây thánh gía thiên đàng mờ sương Vần xoay vũ trụ vô thường Thuyền tình lứớt sóng đại dương sóng gào Rừng cười dáng ngọc thanh tao Nôn nao tuyết hạnh má đào ngẩn ngơ Mỗi năm mỗi tuổi ai ngờ Trẻ trung tươi rói thẫn thờ giai nhân Ô hay mấy độ trăng tuần Kẻ đi người ở tần ngần nhớ thuơng! 27.1.2015 Lu Hà Nắng Xuân Nghẹn Ngào viết tặng Nắng Sớm Nắng vàng mát rượi làn da Mơn man ve vuốt mượt mà toàn thân Ô hay sĩ tử bần thần Đi thì cũng dở tần ngần ngẩn ngơ Gió mây nào có khi ngờ Thắng năm xa cách hững hờ bướm xuân Nắng hồng xao xuyến tình quân Trăm năm ước hẹn Châu Trần thủy chung Chàng ơi, giông tố bão bùng Bao giờ trở lại thâm cung má đào Hoàng hôn sóng vỗ rì rào Nhớ thương nức nở ứa trào châu sa Từng đêm thầm hỏi Hằng Nga Chị ơi, có biết Lu Hà ở đâu? Kể từ ngẫu nhĩ gieo cầu Tâm đầu ý hợp úa sầu cánh hoa Én về ca khúc thái hòa Hàng tre xõa tóc một tòa thiên nhiên Dìu nhau vào bến thôi miên Trữ La thổn thức đào nguyên thuở nào Nâng niu chén ngọc bồ đào Nửa đêm gà gáy nghẹn ngào giọt tương Lờ mờ nhân ảnh mờ sương Sen vàng bảng lảng phấn nhạt nhòa! 27.1.2015 Lu Hà Sự Thật Quê Tôi Quê huơng tôi có bướm hồng lúa chín Sợi nắng vàng trải rộng khắp sơn khê Tiếng ve sầu rộn rã buổi trưa hè Cô thôn nữ gánh dưa ra chợ bán Quên sao được bao mảnh đời lận đận Giọt mồ hôi đổ xuống những luống cày Chuỗi ngày dài tủi hận với chua cay Mùa lũ lụt thê lương vô cùng tận Khi nắng mới xuân sang kìa én gọi Con cò bay bóng tối phủ hoang chiều Trên bờ đê lững thững bước cô liêu Lòng trống trải tâm hồn tôi nức nở Ồ lạ nhỉ non xanh màu nước biếc Cảnh đói nghèo sao vẫn chẳng buông tha Dòng nước mắt dâng kín cả sơn hà Trời qúa quắt gió Lào khô nứt nẻ Tôi lớn lên cùng trăng thu thơ trẻ Mái nhà tranh sương muối phủ lưng chừng Bát canh cua rau muống lạc thơm lừng Lời mẹ dậy sống làm người chân thật Rồi sau đó vượt trùng dương sóng cả Để lòng tôi tê tái biết bao nhiêu Giá gương kia còn phủ tấm nhiễu điều Đàn gà vẫn tranh giành nhau đấu đá? Tôi chỉ biết nói lên như vậy đó Nơi chôn nhau cắt rốn của tôi ơi! Khắc khoải trời Âu sầu úa lệ rơi! Nghe Quốc Quốc gào lên cùng năm tháng! 28.1.2015 Lu Hà Sư Tử Gìa Hà Đông thơ vui trào phúng từ những bức biếm họa Ô hay ông lão nhà này Máu dê chưa bỏ đắng cay phũ phàng Gái đây há chịu bẽ bàng Điều qua tiếng lại xóm làng cười chê Đêm qua nhục nhã ê chề Tiền bà dấu kín lão dề đi đâu? Hẳn rằng hú hí gầm cầu? Sáng nay phờ phạc mặt rầu rĩ mang Bà đây trâu nái mỡ màng Tuổi băm sáu chục dịu dàng thiết tha Kém chi thị Nở quê ta Mạt cưa mướp đắng dễ bà chịu tha? Túm đuôi co kéo sàn nhà Lão kêu oai oái rên la lạy bà Tận tâm phục vụ ngay mà Sức tàn lực kiệt của bà còn đây... Lò than âm ỉ ngất ngây Trái tim nóng hổi vui vầy tào khang Từ sau ông chớ vội vàng Kêu tôi một tiếng sẵn sàng thương ông Vừa là tiết kiệm chút lương Leo thang gía cả khối phường thê lương Nghe ra giọt lệ sầu vương Cửa nhà êm ấm nõn nường Hà Đông 28.1.2015 Lu Hà