Muội Và Huynh tặng Thimyngoc Huynh Muội huynh ôm nửa địa cầu Động Hồ Tây Trúc âu sầu gõ thơ Hồng hoang một thuở ngẩn ngơ Xôn xao bồng đảo đôi bờ nương dâu Sông Tương mưa nắng dãi dầu Chập chồng mây gió giang đầu đợi trăng Kià ai như bóng Bùi Hằng Mộng hồn văn sĩ nửa đàng tơ vương Vẳng nghe khúc hát đoạn trường Cung đàn ai oán Tiền Đường khóc thương Mảnh mai bồ liễu má hồng Anh hùng tao ngộ thê lương nhạt nhòa Phù du trong cõi mù sa Bọt bèo tan hợp sa bà khổ đau Thôi thì tạ lỗi mùa sau Trâm cài tóc trải mái đầu sức hoa…! 25.5.2013 Lu Hà Bao Giờ Cho Đến Bao Giờ tặng Thimyngoc Huynh Vì sao đời chẳng có nhau Trời cho đâu đó chân cầu tơ vương Như đôi bướm trắng nhớ thương Sớm chiều thơ thẩn đại dương u hoài Phong sương xuôi ngược trần ai Hỏi thăm rặng liễu chương đài còn xuân Bụi hồng dặm nẻo nhân gian Cô đơn thứ lữ non ngàn biển khơi Thuyền tình cơn sóng chơi vơi Bọt bèo trôi nổi xa xôi bến nào? Thơ đề lá thắm bơ vơ Năm canh thổn thức đợi chờ chiêm bao Bao giờ cho đến bao giờ Phòng loan hoa trúc má đào ngẩn ngơ? Nhân duyên tiền định ai ngờ Mực dây hoen ố tên mờ chữ ghi…! 26.5.2013 Lu Hà Đêm Qua Lạc Mộng Đào Tiên tặng Thimyngoc Huynh Nàng Ban ả Tạ khi xưa Khổng –Trương yểu điệu hương đưa gió lùa Ngẩn ngơ khúc hậu đình hoa Thơ rơi châu nhỏ nhạt nhòa gió đông Úc Châu biển cả mênh mông Nửa vòng trái đất má hồng nôn nao Động Hồ cánh bướm xôn xao Đêm qua tiên cảnh bồng đào lạ chưa? Dạt dào lạc lối ban trưa Hoa chào phượng đón hàng dừa thông reo Gặp nhau ở dưới chân đèo Nâng niu búp ngọc xì xèo cá bơi Ngâm câu đối chữ lả lơi Khách trần tiên nữ bồi hồi thiết tha Khác xa thế tục sa bà Xem ra ăn ý tiếng gà lao xao Giật mình tỉnh giấc chiêm bao Nghĩ mình phận bạc lệ trào bờ mi Bồ câu cúc trái thầm thì Bao giờ ta được đền ghì trúc mai? * * Nguyên văn: Làm thân trâu ngựa đền ghì trúc mai 26.5.2013 Lu Hà Canh Dài thở Than Gần hờ hững xa xôi lại nhớ Cứ âm thầm người có biết không Xót xa giấc mộng thiên bồng Tan vào hư lãng mênh mông biển hồ Đường trăm nẻo bơ vơ trần ải Thời gian trôi tê tái biển đời Thuyền tình chấp chới chơi vơi Phúc âm thánh thót tuyệt vời ngợi ca Tình của Chúa bao la biển cả Nâng đỡ tôi chan chứa nghẹn ngào Bồi hồi cơn sóng dạt dào Ngày xưa dạo ấy bướm đào thanh tân Trách chi nữa non ngàn dặm thẳm Bóng ai đi hun hút chiều tà Riêng tôi ngần ngại lo xa Còn đâu xao xuyến chan hòa mộng xanh Thôi trả lại cũng đành cam chịu Bao thiệt thòi nặng trĩu đôi vai Trái tim hồng đã phôi phai Oán hờn câm lặng canh dài thở than! cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Oán Câm 23.5.2013 Lu Hà Nửa Trái Tinh Cầu tặng Thimyngoc Huynh Em chúa nhật còn anh thứ bảy Gửi bài thơ đốt cháy thời gian Bao la hoài vọng thế nhân Không gian khép lại chứa chan ân tình Nhờ nương náu hành tinh thương nhớ Tình của em nóng đỏ tim anh Thơ qua thơ lại cũng đành Côn trùng rên rỉ năm canh u hoài Trong bốn bể trần ai tương ngộ Khách đa sầu than thở cùng ta Mộng vừa ghé buổi hôm qua Hôm nay hun hút bóng tà hoàng hôn Đêm cứ tưởng biển cồn sóng động Từ ngàn năm vang vọng thiết tha Trầm luân bể thẳm sa bà Lam Kiều chày ngọc trăng ngà mờ soi… Người văn sĩ u hoài vọng cổ Nàng Vân Kiều chan chứa tìm đâu? Hẹn nhau bãi bể nương dâu Sương rơi lã chã chân cầu hoài vương! 25.5.2013 Lu Hà