Mộng Hồn Canh Thâu Căn phòng trống trải lẻ loi Sáng ra tỉnh mộng chân đồi chim kêu Lòng băng tuyết giá tiêu điều Ngậm ngùi ẻo lả dáng Kiều soi gương Đêm qua như cánh chim hồng Hoang vu cồn cát mênh mông biển hồ Gặp chàng cát sĩ bơ vơ Phu thê kết bái qua bờ trần duyên Câu thơ ấm áp du thuyền Màn huỳnh trướng rủ thiên nhiên một toà Năm canh rạo rực đuốc hoa Cùng chàng ân ái nhạt nhoà sương rơi Tình không biên giới chơi vơi Bồng bềnh sóng vỗ lả lơi rượu đào Ôm nhau nức nở nghẹn ngào Rồi đây đôi ngả làm sao mà tìm? Tình yêu theo dấu chân chim Sủi tăm bọt nước im lìm cá bơi Mười hai bến nước xa xôi Thu tàn đông héo rã rời cánh xuân Bần thần châu nhỏ chưá chan Hồng nhan bạc mệnh thở than u hoài Mảnh tình vá víu bi ai Đêm nay lạc mộng canh dài về đâu? cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Uá Mộng 18.10.2012 Lu Hà Sao Đành Bỏ Qua cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Đêm Thu Nghe thê thảm tiếng ru rờn rợn Từ nhà ai lẫn lộn gió thu Gần xa nức nở âm u Chìm vào bóng tối mịt mù sương rơi! Lá thu rụng tả tơi xơ xác Tiếng rầm rì tan tác lòng ai Đưa nhau xuống tận tuyền đài Oan hồn dắt díu canh dài đêm thâu... Châu lệ nhỏ nhạt nhoà gối lẻ Thương kiếp đời buồn tẻ than ôi! Thuyền chao sóng nước chơi vơi Ngược xuôi tất bật chân trời xa xôi... Khối u uất nghẹn lời trong gió Tiếng ru càng ảo não triền miên Canh khuya trằn trọc ưu phiền Đoạn trường thiếu phụ mấy phen dãi dầu Chồng xa cách bao muà biền biệt Chốn lao tù thảm thiết rừng xanh Lào Cai Yên Bái chạy quanh Nắm xương hài cốt sao đành bỏ qua? 18.10.2012 Lu Hà Say Men Rượu Đào Sáng thức dậy thấy mình choáng váng Tiếng chim kêu văng vẳng đồi thông Đầu bù tóc rối soi gương Chiếu chăn xô lệch má hồng nhạt phai Càng thổn thức canh dài ân ái Cùng giai nhân tê tái niềm thương Hải hồ phiêu bạt bốn phương Bài thơ để lại đoạn trường trầm luân Đời con gái tuổi xuân hoa nở Gánh phong tình nặng nợ bi ai Thuyền em mất lái u hoài Bọt bèo phận Liễu Chương Đài dở dang * Thân thục nữ lỡ làng bến đậu Đò sang ngang cá chậu chim lồng Trách chi một sợi chỉ hồng Se tơ Nguyệt Lão nhầm vòng Tào Khang Đời thống khổ bẽ bàng son phấn Cõi trần gian lận đận nhân duyên Đêm qua lạc mộng du thuyền Cùng chàng cát sĩ say men rượu đào * theo tích: Liễu Chương Đài cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Uá Mộng 18.10.2012 Lu Hà Tiếng Ru Thê Thảm Đêm thu thê thảm tiếng ru Nhà ai hiu hắt vi vu gió luà À ơi! Nức nở lưa thưa Chìm vào hư ảo giọt mưa nhạt nhoà Lá vàng xao xác bay qua Nỗi buồn khôn xiết sa đà trời mây Trần gian bao nỗi đắng cay Ngược xuôi bươn bả đoạ đầy thân côi Phù du bao kiếp luân hồi Bọt bèo trôi nổi u hoài nước non... Nằm nghe biển vọng trào cơn Cha đi biền biệt mẹ buồn tương tư Phiến sầu u uất thiên thu Sóng lòng ảo não mịt mù trăng sao Chao ôi, tuyệt vọng cơ đồ Côn trùng rên rỉ cấu cào bóng đen Chập chờn khắc khoải triền miên Cô hồn chen chúc miếu đền xin ăn Khói hương cưả Phật tro tàn Phúc âm văng vẳng tiếng đàn dần xa...! cảm tác từ hai khổ thơ tứ tuyệt cuả Mai Hoài Thu: Đêm Thu 18.10.2012 Lu Hà Hồn Trinh Tức Tưởi Khắc khoải chiều buông mộng vẳng ru Thu về reó rắt gió vân vu Trăng suông hiu hắt buồn cô quạnh Ao lạnh lăn tăn sóng nhạt mù... Thánh thót sương rơi mái tóc nhoà Bóng ma thiếu nữ lướt đi qua Hồn trinh áo trắng còn tha thiết Mệnh bạc chòm sao Bắc Đẩu tà Âm dương cách trở tình vương vấn Tiếng hát canh khuya nức nở đàn Đoạn trường uẩn khúc cùng mây gió Tức tưởi lang thang khắp cõi trần... Ảo não thảo trùng cũng ưá trào Càng nghe sầu khổ cõi bơ vơ Thương hồn Thục Đế đòi duyên nợ Tình ái lênh đênh chẳng bến bờ... Rùng mình ớn lạnh chao ghê quá Bước thấp bước cao sỏi đá dày Nhìn trước nhìn sau thần phách lạc Ngậm ngùi chua xót bóng ma gày! cảm tác và hoạ từ hai khổ thơ tứ tuyệt cuả Mai Hoài Thu: Đêm Thu 18.10.2012 Lu Hà