Bể Dâu Đoạn Trường cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Tan Theo Khói Mây Chiều nhìn cánh nhạn bay xa Nước mây mù mịt bao la chân trời Cánh chim buồn bã lẻ loi Bơ vơ dặm thẳm mặc đời buồn trôi... Thoảng bay tiếng hát bồi hồi Sương giăng vây kín lệ rơi đôi hàng Đêm về lại ngóng gió trăng Con tim thổn thức dở dang lỡ làng... Xôn xao sóng vỗ triều dâng Xa nhau biền biệt bẽ bàng môi khô Mênh mông xa tít vô bờ Mắt huyền thăm thẳm giấc mơ u hoài... Dế giun đàn hạc canh dài Quên nhau mà để trần ai tủi sầu Nhưng sao lòng vẫn thương đau Đam mê cuồng loạn mù loà mà thôi... Mình em lặng ngắm biển khơi Nôn nao giây phút một thời nồng say Dấu yêu còn đọng vơi đầy Mà sao phải chịu đắng cay thiệt thòi... Quên đi hãy cố quên đi Dù cho nước mắt bờ mi nhạt nhoà Héo hon cỏ uá dãi dầu Tình tan theo mây gió bể dâu đoạn trường... 25.1.2012 Lu Hà U Hoài Mãi Sao cảm tác thơ Mai hoài Thu: Tan Theo Mây Khói Chiều nhìn cánh chim bay dặm thẳm Nước mây chìm ảm đạm trời xa Mênh mông biển cả bao la Mặc ta đơn độc biết bao hao gày... Nghe tiếng gió vơi đầy tủi hận Sương giăng mờ phủ kín ngàn dâu Con tim thổn thức quặn đau Lòng còn khao khát mong nhau mãi hoài... Muà lá rụng lẻ loi cô quạnh Nỗi bơ vơ mặn đắng môi khô Xa nhau những trái mận đào Vườn xưa ong bướm nghẹn ngào người ơi! Ta cứ tưởng chia ly là hết Dòng tương tư thảm thiết không thôi Cuồng say những phút than ôi! Theo dòng nghiệt ngã ở nơi cuối trời... Một mình ngắm xa xôi vọng tưởng Mây trắng thành trái đắng tim côi Dấu yêu tình muộn chơi vơi... Bẽ bàng năm tháng tả tơi thế trần... Hãy quên nín đừng buồn chi nưã Mà cớ sao lã chã vành mi Tình là một thứ chi chi Để ta buồn khổ u hoài mãi sao....? 26.1.2012 Lu Hà Cảm Xuân Muá Bút cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Khai Bút Mừng Xuân Gió xuân thổi nàng thơ nhập mộng Trăm sắc hoa tơ tưởng tuổi hồng Mình ta một chén rượu nồng Mơ màng xác pháo nỗi lòng tha hương... Tình chia sẻ bốn phương nhung nhớ Khắp năm châu chan chưá một nhà Mứt sen nghi ngút hương trà Bàn thờ tiên tổ đậm đà khói nhang... Muá cán bút mấy dòng thi phú Cảm tác bằng tâm não bấy nay Nhâm thìn rồng lượn mây bay Toàn cầu hy vọng nắm tay kết đoàn Chúc đất nước ba miền hạnh phúc Cờ buá liềm tan tác tả tơi Dân cày đòi ruộng khắp nơi Độc tài tham nhũng chơi vơi lộn nhào Quyền dân chủ máu trào lệ đổ Cùng đứng lên do dự mãi sao Giang sơn lãnh hải cơ đồ Ngàn năm còn mãi bến đò tình chung Tiếng xuân bước ngập ngừng e thẹn Má bồ quân lận đận sớm hôm Xứ người tất tả ôm đồm Học hành sinh kế đừng chồm lên thơ Phòng xuân mở ngẩn ngơ ngây ngất Cánh rồng bay tha thiết người ơi! Dập dìu thuyền cũng ra khơi Căng buồm lộng gió cho đời nở hoa... Chắp tay khấn ngàn sao thiên thể Có nghe chăng một dải đào nguyên Xuân về bạch ngọc chư tiên Hằng Nga lấp ló thuyền quyên gợi tình... Hà lữ khách lênh đênh bốn bể Cũng tung tăng í ới Thu ơi! Rượu vào thi ngấm ra lời Thơ bay tới tận cổng trời ngân nga Lão Thái Thượng đang muà đan luyện Mải nghe thơ lẩn thẩn mà quên Thái Chân Ngọc Nữ thản nhiên Phây phây nhảy muá nhớ duyên hồng trần... Tây Vương Mẫu bần thần thức dậy Để Ngọc Hoàng la lối om xòm Luật thơ lâu đã đóng hòm Loạn cho dương thế thằng còm làm thơ... Bộ kiểm duyệt đi đâu tất cả Mấy ngày xuân sa đoạ ăn chơi Lơ là lùng sục đánh hơi Thơ không đóng thuế tới nơi Thiên Đình... 24.1.2012 Lu Hà Sầu Vương Sương Lệ cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Giọt Đắng Ra đi để lại giọt sầu Mắt huyền đẫm lệ cỏ rầu héo hon Chiều tàn chiếc bóng cô đơn Cõi lòng tan vỡ linh hồn lià xa... Sương rơi từng giọt trên đầu Tình nhân rên siết qua cầu gió bay Đêm về mộng lại ngất ngây Trái tim thổn thức hồn say hơi người... Đã gần nưả tháng xa rời Chia ly thế kỷ biển khơi trập trùng Xót xa trần thế bẽ bàng Chân run lẩy bẩy dở dang lỡ làng... Bao giờ mình cũng theo chàng Chập chờn trăm sắc ngỡ ngàng hoang vu Trăng ơi! tim thắt nghẹn ngào Lầu vàng cành quế dạt dào thành thơ... Người đâu tiếng khóc bơ vơ Côn trùng nức nở bên bờ năm xưa Hẹn nhau ở bến giang đầu Nỉ non than thở đẫm màu thương yêu! Si mê ngọn sóng thuỷ triều Hoàng hôn bảng lảng những chiều thướt tha Bồng bềnh ảo giác canh thâu Làn da nỗi nhớ gối nhàu chăn rơi Dìu nhau đến tận cuối đời Lời thề ngọt xớt trên môi tan rồi Phũ phàng gian dối làm chi Ngổn ngang trăm mối thị phi vô thường Đợi ngày trở lại quê hương Xa nhau biền biệt yêu thương nấm mồ Khói nhang nghi ngút vạn sầu Đắng cay vương vấn trăng thu tủi hờn Xa rồi vĩnh biệt hương hồn Xương khô một nắm nguyệt mờ mờ soi.... 25.1.2012 Lu Hà Thướt Tha Dáng Kiều cảm tác từ một bức ảnh thiếu nữ Em ngồi bệt xuống sân nhà Như nàng tiên cá mặn mà thướt tha Đôi tay trắng muốt ngọc ngà Áo dài lả lướt la đà thu rơi! Em nâng chiếc lá lên coi Tâm hồn trong trắng bồi hồi ngẩn ngơ Lâng lâng đôi trái bồng đào Hàng mi con tớn dạt dào bướm ong Mênh mông một cõi thinh không Tóc mây óng ả má hồng nôn nao Vườn xuân ngây ngất đang mơ Nắng vương từng sợi ngọt ngào má ơi! Hoàng hôn phủ xuống đất trời Kià chàng cát sĩ dạo chơi tới gần Xôn xao oanh yến ca ngân Vần thơ xao xuyến nồng nàn mến yêu Thẹn thùng bẽn lẽn Tiểu Kiều Vẩn vơ tráng sĩ sương chiều chơi vơi Khoan thai ướm hỏi đôi lời Tìm nhà viên ngoại kén người điển trai Văn thơ rất mực hùng tài Thạo đường cung kiếm chương đài thuần phong Mong rằng được bái tiên đường Tào khang phu phụ bướm hồng thâu canh... Nghiêng nghiêng mái tóc non xanh Mấy khi có khách tận tình đến thăm Đêm nay dưới ánh trăng rằm Võng đưa kĩu kịt cùng nằm ngâm thơ Hỏi tên có phải Lu Hà Bôn ba kẻ chợ mới vưà ngoi lên...? 25.1.2012 Lu Hà