Nhẹ Nhàng Bướm Hoa cảm tác từ tấm hình cuả Thi Nguyên Trăng leo đỉnh núi mây vờn Long lanh ánh mắt nỗi buồn cố hương Mờ mờ khói phủ hơi sương Chuông chuà văng vẳng bi thương cõi lòng Nhập thiền chay tịnh hư không Bụi trần giũ bỏ theo dòng sông thương Kià ai thơ thẩn áo hồng Tóc chưa tròn búi vấn vương tơ tằm Đêm rường giá lạnh chỗ nằm Trong mơ quờ quặng âm thầm nỉ non Nỗi niềm thổn thức nguồn cơn Ban ngày thanh khí tâm hồn ngẩn ngơ Thi Nguyên gửi tặng thiếp đào Để ta thơ thẩn hết vào lại ra Tấm hình dệt mộng thêu hoa Lạc vào vương quốc Nam Kha với nàng... Sáng ra thèn thẹn ngỡ ngàng Vần thơ xướng hoạ nhẹ nhàng bướm hoa... 21.12.2011 Lu Hà Nguyệt Lão Lỡ Dây Mực tặng Nguyệt Nhi Hồn anh vương vấn trăng thơ Sợi tơ óng ả mờ mờ trong mơ Thấy Nhi lả lướt trên bờ Sương rơi Đà Lạt sóng hồ long lanh Hương bay dìu dịu trong lành Tóc mây loã xoã xanh xanh mái đầu Sông Thao bến nước quê nhà Cánh cò bay lả mặn mà Nhi ơi! Thuyền tình theo gió ra khơi Lạc nơi bồng đảo chơi vơi biển hồ Bóng cô thiếu nữ má đào Áo hồng tha thướt dạt dào bướm hoa Hỉ nhi khổng tước xôn xao Kià chàng cát sĩ Lu Hà tới thăm Bởi vương sợi chỉ tơ tằm Thiên đình Nguyệt Lão lỡ nhầm mực dây Dương trần bao nỗi đắng cay Từng đêm mộng tưởng đoạ đầy tương tư Gặp nhau ở bến giang đầu Đôi chim trống mái âu sầu thư cưu Quan quan thiên hạ chi châu Sáng ra rầu rĩ chăn nhàu gối xô Hoa tiên nét bút thành thơ Hồng điều một mảnh anh đào nở hoa... Nhìn ra cưả sổ nhạt nhoà Cánh đồng tuyết trắng nghẹn ngào Nhi ơi...! 20.12.2011 Lu Hà Anh Lại Làm Thơ tặng Nguyệt Nhi Nhớ Nhi anh lại làm thơ Như Hàn Mạc Tử nhớ cô má đào Hoàng Hoa hờ hững vẩn vơ Như con cá lội bên bờ sông Hương Còn Nhi lại thấy thương thương Cho chàng cát sĩ vấn vương tơ lòng Cung đàn dìu dặt canh trường Hồn thơ ai oán cánh đồng quê hương Dù cho cách trở ngăn sông Cần đâu buộc chỉ chim hồng em ơi! Thơ anh vài phút tới nơi Thẫn thờ em đọc bồi hồi ngẩn ngơ... Tình anh như gió trăng mơ Tuyết bay xào xạc mờ mờ sương rơi Hàng hiên tí tách tả tơi Anh đào tức tưởi chơi vơi bão lòng... 20.12.2011 Lu Hà Trầm Luân Má Hồng cảm tác từ thơ Nguyễn Lệ Nguyệt Nhi: Đà Lạt Tím Hoàng Hôn Thương em xinh đẹp tuyệt vời Thướt tha yểu điệu một trời sao băng Đọc thơ như khúc Quảng Lăng Tình em chan chưá dở dang tơ lòng Mặn nồng ánh mắt quê hương Nhận ra con gái má hồng sông Thao Năm em mười tám tuổi mơ Bóng hình ai đó mờ mờ hoàng hôn... Để rồi giọt lệ trào tuôn Nỗi niềm lưu luyến tâm hồn thơ ngây Đường tình hai ngả đắng cay Ngọt ngào say đắm chia tay tủi sầu Dấu chân đọng mãi chân cầu Đôi bờ hạnh phúc mịt mù trong tim Cam ly thác dội bóng chìm Sương hồ than thở im lìm màn đêm Quán thơ giấc mộng êm đềm Giếng trong sao rưả nỗi niềm tương tư... Phiến sầu đá lạnh hoang xơ Câu thơ ai khắc dày vò thế nhân... Chuông chuà Đà Lạt ca ngân Hoàng hôn tím ngắt trầm luân má hồng... 20.12.2011 Lu Hà Xuân Về cảm tác từ tấm ảnh cuả Thi Nguyên Xuân về cô gái đẹp như hoa Thơ thẩn cành đào tiếng gió đưa Đôi gò bồng đảo yêu yêu quá Quân tử lẽ nào chẳng ngó qua ? Em gái chưa chồng có phải không? Hây hây má đỏ áo xuân hồng Nghe sóng tình dâng đang trỗi dậy Bướm ong dìu dặt nhả tơ lòng... Giá như Tô Hiệu ngày xưa nhỉ Anh sẽ vào xin chén nước trà Nâng niu sóng sánh bàn tay ngọc Thổn thức năm canh có đợi chờ...? Tết đến xuân về cô gái ơi Mỗi năm mỗi tuổi ngát hương trời Trong mơ có thấy tình anh gọi Thơ viết hoa đào rơi tả tơi... 20.12.2011 Lu Hà